Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1306: Chương 1306: Điếc không sợ súng (2)




- Chư vị, trong Linh Tủy Dịch này có một luồng Ma khí, có thể khống chế ý thức, bằng không chúng ta cũng sẽ không đánh vỡ tế đàn này đi ra, nếu như chư vị tương tin chúng ta, tốt nhất mang theo người của tông môn mình rời đi, ta hoài nghi trong tế đàn khác cũng có Ma khí tồn tại, nếu như không tin chúng ta, vậy thì không có cách nào.

Diệp Huyền cao giọng nói xong, liền nói với Tiêu Minh:

- Đi, chúng ta trước tiên đi tế đàn của Tiêu gia các ngươi.

Tiêu Minh gật gù, ngay lập tức cùng Diệp Huyền rơi vào trên tế đàn nhà mình.

- Muốn biên cố sự cũng phải biên khá một chút, cái gì Ma khí tà ác, ta làm sao một chút cũng không cảm giác được?

Một tên Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong cười lạnh một tiếng, trực tiếp xông tới Linh Tủy Trì.

Có người đi đầu, các Vũ Hoàng còn lại cũng dồn dập xung kích xuống, chỉ là Linh Tủy Trì này bị Diệp Huyền thiêu đốt chỉ còn một tia, căn bản không đủ mấy người hấp thu, những Vũ Hoàng đó ngay lập tức ở trong tế đàn liều mạng.

Rầm rầm rầm!

Trên Linh Tủy Trì, một trận đại chiến lập tức bạo phát.

- Thực sự là điếc không sợ súng.

Công Chủ Thanh thở dài, vừa mới chuẩn bị rời đi, sau khi do dự một chút, lại đột nhiên lại bay về phía Tiêu gia tế đàn.

- Diệp thiếu, ngươi nói chính là sự thật?

Tiêu Minh một mặt căng thẳng nhìn Diệp Huyền, những Vũ Hoàng kia không tin Diệp Huyền, nhưng đám người Tiêu Minh đối với Diệp Huyền vẫn có một ít tín nhiệm.

Diệp Huyền gật gù.

Tiêu Minh hoàn toàn biến sắc.

- Vậy đám người gia chủ chẳng phải là gặp nguy hiểm.

Diệp Huyền nhíu mày nói:

- Ta cũng lo lắng cái này, các ngươi yên tâm, hiện tại ta liền tiến vào Tiêu gia tế đàn, tìm Tiêu Vô Tẫn gia chủ cùng Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão, mang bọn họ ra.

Những người khác Diệp Huyền có thể mặc kệ, nhưng Tiêu gia dù sao đã giúp hắn rất nhiều, Diệp Huyền tự nhiên không thể trơ mắt nhìn hai người bọn họ chết ở trong tế đàn.

- Vậy thì phiền phức Diệp Huyền.

Tiêu Minh trong lòng sốt sắng nói.

- Hả? Ngươi tới đây làm gì?

Lúc này Diệp Huyền liếc nhìn Công Chủ Thanh rơi vào trên tế đàn, nghi ngờ hỏi.

- Trong tế đàn nguy hiểm tầng tầng, chúng ta phải nghĩ biện pháp cứu bọn họ.

Sắc mặt của Công Chủ Thanh kiên quyết nói.

- Chúng ta có thể có biện pháp gì?

Diệp Huyền không nói gì nhướng mắt:

- Ngươi cũng nhìn thấy, những người này căn bản không tin tưởng chúng ta, nếu như ngươi ngăn cản bọn họ hấp thu Linh Tủy Dịch, bọn họ không chỉ không cảm kích, ngược lại sẽ cho rằng ngươi phá hoại cơ duyên của bọn họ, tìm chúng ta liều mạng.

- Nhưng ngươi là người duy nhất có thể cứu bọn hắn.

Công Chủ Thanh cắn răng nói.

Nàng không biết Diệp Huyền là làm sao cứu mình, nhưng nàng rất rõ ràng, Diệp Huyền tuyệt đối nắm giữ một loại công pháp, hoặc là bảo vật nào đó có thể khắc chế Ma khí tà ác, cũng chỉ có hắn, mới có thể tiến vào trong Linh Tủy Trì cứu mọi người trở về.

- Xin lỗi, ta không thể ra sức.

Diệp Huyền lắc đầu, không phải hắn không muốn cứu, mà là hắn thật không có năng lực này, càng quan trọng chính là, sẽ không có người tin tưởng hắn.

Ma khí tà ác này vô cùng bí mật, ngay cả cường giả như Công Chủ Thanh cũng không thể phát hiện, mà Diệp Huyền cũng là sau khi đột phá Vũ Hoàng, mới mơ hồ nhận ra được, dưới tình huống không có chứng cứ, người khác căn bản sẽ không tin tưởng hắn.

Không để ý đến Công Chủ Thanh, Diệp Huyền rất nhanh ở trước Tiêu gia tế đàn, toàn lực phá giải.

- Ngươi...

Sắc mặt của Công Chủ Thanh tái xanh, oán hận giẫm chân, bá một hồi rời đi Tiêu gia tế đàn.

Trên Tiêu gia tế đàn, cấm chế so với tế đàn trung tâm đơn giản hơn quá nhiều, Diệp Huyền có kinh nghiệm rất nhanh liền phá ra, cả người tiến vào trong đó.

Oanh một tiếng, cả người Diệp Huyền lần thứ hai rơi vào trong một Linh Tủy Trì, Linh Tủy Dịch trong Linh Tủy Trì này, so với Linh Tủy Dịch trong tế đàn hạch tâm nồng độ thấp hơn rất nhiều.

Bầu trời Linh Tủy Trì cũng có rất nhiều sương trắng, có điều năng lực cách trở so với tế đàn hạch tâm đồng dạng chênh lệch rất nhiều, thần thức của Diệp Huyền có thể ở đây quét hình phạm vi tương đối lớn.

Ở dưới Diệp Huyền nhận biết, bóng người của Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão ngay lập tức hiện ra ở trong thần thức của Diệp Huyền.

Giờ khắc này Tiêu Thương Lan đang khoanh chân ở trong Linh Tủy Trì, cả người toả ra gợn sóng kinh người, hiển nhiên đang đứng ở trong tu luyện, mà Tiêu Vô Tẫn gia chủ cũng ở cách Tiêu Thương Lan không xa, tương tự nằm ở trong tu luyện.

Diệp Huyền không có đi tìm Tiêu Thương Lan, mà ngay lập tức sử dụng tới Tử Thương Viêm, Địa Hỏa đáng sợ ở trên bầu trời Linh Tủy Trì bốc lên, ngay lập tức thiêu đốt vô số Linh Tủy Dịch quay cuồng, hóa thành hư vô.

- Xảy ra chuyện gì?

Tiêu Thương Lan cùng Tiêu Vô Tẫn đang tu luyện ngay lập tức giật mình tỉnh lại, bắn lên, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, theo sương trắng trong Linh Tủy Trì tiêu tan, bọn họ cũng nhìn thấy Diệp Huyền đang không ngừng đốt Linh Tủy Trì.

- Diệp thiếu, tại sao là ngươi?

Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan lập tức giật mình kêu lên, đồng thời cấp tốc đi tới trước mặt Diệp Huyền, cả kinh nói:

- Diệp thiếu, ngươi đây là đang làm gì?

Lúc này Diệp Huyền mới dừng lại, nói đơn giản lý do mình tiến vào Linh Tủy Trì này.

- Cái gì, ngươi nói trong Linh Tủy Trì này có Ma khí tà ác? Ở lúc chúng ta tu luyện những Ma khí tà ác này đã tiến vào thân thể chúng ta? Làm sao có khả năng?

Tiêu Vô Tẫn khó có thể tin nói, chỉ là hắn còn chưa dứt lời, sắc mặt đột nhiên biến đổi, từng tia hoa văn màu đen cấp tốc bò lên trên khuôn mặt của hắn, tròng mắt hắn cũng từ từ trở nên đen kịt như mực.

Một bên Tiêu Thương Lan khiếp sợ nhìn tình cảnh này, nhưng lập tức trên mặt của hắn cũng bốc lên vô số hoa văn màu đen.

- Hừ, quả nhiên có nhận biết!

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn những hoa văn màu đen này, Thôn Phệ Võ Hồn đột nhiên triển khai, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể hai người.

Chỉ thấy trong cơ thể Tiêu Thương Lan cùng Tiêu Vô Tẫn, tảng lớn tảng lớn Ma khí cấp tốc chen chúc về phía đầu óc hai người, bao phủ tới linh hồn.

Thế nhưng những Ma khí này nhanh hơn nữa, cũng không thể nhanh hơn Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, hơn nữa Ma khí trong Linh Tủy Trì này, so với Ma khí lúc trước xâm lấn Diệp Huyền nhỏ yếu hơn rất nhiều, thời gian chớp mắt liền bị Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu không còn một mống.

Trên Thôn Phệ Võ Hồn, toả ra đạo đạo hào quang màu đen, sau khi hấp thu những Ma khí này, trở nên càng thêm yêu dị cùng quỷ quyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.