Nếu như Dao Nguyệt Vũ Đế nhìn thấy Thiên Giác Vũ Đế là thật, như vậy Thiên Giác Vũ Đế lừa gạt Dao Nguyệt đến Vô Tận Hải mục đích là gì?
Lẽ nào là vì đánh giết nàng?
Nếu như nói như vậy, hiềm nghi to lớn nhất hẳn là Chấp Pháp điện cùng Thánh Thành.
Thế nhưng Thánh Thành làm như thế mục đích là gì?
Đến hiện tại Diệp Huyền vẫn không làm rõ chính là động cơ của Thánh Thành.
Ngoại trừ hắn cùng Dao Nguyệt Vũ Đế, Hạ gia, Hắc Long cung năm đó cùng hắn kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu liên quan, nhưng tại sao Thánh Thành lại ra tay với bọn họ, mà không phải những thế lực khác?
Nếu như nói mục đích của Thánh Thành là vì chân chính nhất thống Thiên Huyền đại lục, như vậy đối tượng ra tay hẳn là bảy đại tông môn, hẳn là Hỗn Loạn Chi Thành, mà không phải Tiêu Diêu Hồn Hoàng hắn cùng Hắc Long cung, Đông Lăng Hạ gia a.
Ở trước khi không biết rõ những chuyện này, Diệp Huyền căn bản không có cách nghĩ rõ ràng năm đó đã phát sinh tất cả.
- Lúc trước Chấp Pháp điện kể cả Thương Minh, cấu kết Hải tộc tiến công Hắc Long cung, ngươi cũng ở đây, có biết mục đích của Chấp Pháp điện là gì không?
Diệp Huyền mở miệng hỏi, Hắc Long cung ở vào Vô Tận Hải, nếu mục đích của Thánh Thành là nhất thống thiên hạ, căn bản không có đạo lý không tiếc cấu kết Hải tộc ra tay với Hắc Long cung.
- Ta không biết.
Dao Nguyệt Vũ Đế lắc đầu nói:
- Có điều xem tư thế của Chấp Pháp điện năm đó, mục đích tuyệt đối là chuẩn bị diệt sạch Hắc Long cung.
- Chiến tuyến lúc đó chiến đấu vô cùng khốc liệt, Vũ Đế tam trọng của Hắc Long cung ngoại trừ Mặc Thiên Thu tiền bối còn có phụ thân và đại bá của Tử Diên, hai người bọn họ năm đó đều là Hắc Long cung phó cung chủ, kết quả đều vẫn lạc ở trận chiến đó, ngay cả thi thể cũng không đoạt lại được.
- Lúc đó nếu như không phải ta ở phía sau kiềm chế lại lượng lớn sức chiến đấu của Hải tộc, đồng thời cùng Mặc Thiên Thu tiền bối ở dưới Hắc Long cung hộ cung đại trận tử thủ, Hắc Long cung đã sớm toàn quân bị diệt, có điều cuối cùng chúng ta vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn Thánh Thành sai phái Trận Pháp đại sư tới, giam cầm toàn bộ Hắc Long cung, mà không thể ra sức.
Từ trong miệng Dao Nguyệt Vũ Đế, Diệp Huyền cũng không có đạt được bao nhiêu tình báo.
- Xem ra muốn biết được chuyện năm đó đến tột cùng vì sao, chỉ có trở lại Huyền Vực hoặc Thánh Thành mới có thể tra rõ ràng.
Diệp Huyền thăm thẳm thở dài.
Vèo!
Ngay lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên, chính là Hắc Long cung Tử Diên Vũ Đế.
Tử Diên Vũ Đế anh tư hiên ngang, trường bào màu đen ở trong gió phần phật phấp phới, trên đầu trát một dây dài đơn giản màu đen, trang phục không những khiến người ta cảm thấy không chút nặng nề, trái lại có một loại phong thái không tên.
- Dao Nguyệt tỷ tỷ, ta đã trở về.
Nhìn Dao Nguyệt Vũ Đế y ôi ở trong lòng Diệp Huyền, vẻ mặt Tử Diên Vũ Đế hơi đỏ, ở trong trăm năm nhận thức Dao Nguyệt Vũ Đế, Dao Nguyệt Vũ Đế đều cho nàng một biểu hiện lạnh lẽo thanh lệ, nàng vẫn là lần thứ nhất từ trên người Dao Nguyệt Vũ Đế nhìn thấy tư thái tiểu nữ nhân.
Nàng không khỏi liếc nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt lướt qua một tia nghi hoặc, luận tướng mạo, Diệp Huyền có thể xưng tụng anh tuấn, nhưng nàng tin tưởng Dao Nguyệt tỷ tỷ tuyệt đối không phải loại người xem dung mạo, hơn nữa nghe nói trăm năm trước Diệp Tiêu Dao mới là một Vũ Hoàng, khi đó Dao Nguyệt tỷ tỷ cũng đã là Huyền Vực đệ nhất mỹ nhân, Dao Nguyệt tỷ tỷ đến cùng coi trọng hắn cái gì?
- Có phải sự tình Thiên Hải Thành hoàn thành không?
Diệp Huyền liếc nhìn Tử Diên Vũ Đế hỏi, hắn biết nếu như không có chuyện gì, người của Hắc Long cung là sẽ không tới quấy rầy mình.
Hơn nữa Tử Diên Vũ Đế cùng Dạ Vũ Vũ Đế bị phái đi tọa trấn Thiên Hải Thành, thanh lý dư nghiệt Thương Minh, nếu Tử Diên trở về, như vậy sự tình của Thiên Hải Thành nên gần đủ rồi.
- Vâng Diệp đại sư, hôm nay Thiên Hải Thành đã bị người của Hắc Long cung ta hoàn toàn chiếm lĩnh, bao quát một ít thành trì phụ cận Thiên Hải Thành, cũng đã ở trong tay Hắc Long cung ta, gia gia để cho ta tới hỏi Diệp đại sư một chút, sau đó chúng ta hành động như thế nào?
Tử Diên Vũ Đế cung kính nói, hiện tại nàng đối với Diệp Huyền tâm phục khẩu phục, nếu như không phải Diệp Huyền nô dịch Hải tộc Vũ Đế ghi chép xuống chứng cứ Thương Minh cấu kết Hải tộc, Hắc Long cung bọn họ muốn công phá Thiên Hải Thành căn bản sẽ không dễ dàng như vậy.
Càng quan trọng chính là, nếu như bọn họ không có lý do liền chiếm cứ Thiên Hải Thành, danh tiếng của Hắc Long cung ở Huyền Vực cũng sẽ trong nháy mắt hạ xuống, Thánh Thành cũng có cớ trực tiếp tiến công bọn họ.
- Hành động sau đó?
Diệp Huyền cười nhạt:
- Lấy tính cách của Hải tộc, biết được tin tức nơi này, rất có thể sẽ làm lớn chuyện, vì lẽ đó Hắc Long cung các ngươi nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị, nếu như ta không đoán sai, không ra nửa tháng, Hải tộc sẽ có hành động.
- Ngoài ra, ta tin tưởng Huyền Vực biết được tin tức nơi này, cũng sẽ không thờ ơ không động lòng, vừa vặn cử động của Hải tộc, sẽ cho bọn họ một cái cớ, liền nhìn bọn họ sẽ làm sao mà thôi.
Diệp Huyền mắt sáng lên, khóe miệng phác hoạ lên một nụ cười lạnh lùng, hắn rất muốn biết, Chấp Pháp điện cấu kết Hải tộc, đến tột cùng là chủ ý của toàn bộ Thánh Thành, hay chỉ là chủ ý của một ít người trong Thánh Thành.
Chuyện này , từ trong hành động tiếp theo, có thể nhìn ra một chút manh mối.
Chính như Diệp Huyền dự liệu.
Khi tin tức Hải tộc ở ngoại vi Vô Tận Hải diệt sạch, hơn mười tên Hải tộc Vũ Đế tất cả đều vẫn lạc, cùng với U Minh Vũ Đế không rõ sống chết truyền quay lại Hải tộc, toàn bộ Hải tộc chấn động.
- Những Nhân loại đáng chết này, dám tàn sát tướng sĩ Hải tộc ta, tuyệt đối không thể để cho bọn họ tiếp tục hung hăng như thế.
- Nợ máu trả bằng máu, nhất định phải nợ máu trả bằng máu.
- Diệt Hắc Long cung, giết tới Huyền Vực.
Từng thanh âm phẫn nộ, ở trong Hải Hoàng điện vang lên, ẩn chứa uy thế vô tận.
Lúc này, từ phía sau cung điện kia, đột nhiên đi ra một lão giả Quy tộc:
- Hải Hoàng bệ hạ có lệnh, điều động Hải Kình, Hải Mã, Hải Yêu, Hải Đảm tứ đại Hải tộc quân đoàn tướng sĩ, tiến công Hắc Long cung, báo thù cho các tướng sĩ Hải tộc.
- Ầy.
- Xin nghe Hải Hoàng bệ hạ hiệu lệnh.
Trong cung điện, truyền đến từng trận gây rối, thủ lĩnh tứ đại Hải tộc quân đoàn được điểm tên, từng cái từng cái biểu hiện nhất thời trở nên dữ tợn.