Nhưng lý luận quy lý luận, chân chính ở trong chiến đấu có thể làm được điểm này, đã ít lại càng ít, không phải thiên tài đối với chiến đấu có thiên phú kinh người, là căn bản không thể nào làm được.
Điện Kiếm Chi Vực bị đánh tan, thân thể bị thương, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy đã không có sức tái chiến, tuy trong lòng hắn không cam lòng, nhưng vẫn ngay lập tức rời đi võ đài.
Lúc rời đi, trên mặt hắn cũng chẳng có bao nhiêu sa sút, tuy lần này đối chiến Diệp Huyền thất bại, không chỉ bỏ dở hắn ngày hôm qua mười thắng liên tiếp, cũng không cách nào tiến quân hai mươi thắng liên tiếp.
Nhưng cùng Diệp Huyền chiến đấu, lại làm cho hắn rõ ràng kẽ hở trong Điện Kiếm Chi Vực của mình, cũng được rất nhiều dẫn dắt, hắn tin tưởng chỉ cần mình hoàn toàn lĩnh ngộ trận chiến này, trở lại thu được hai mươi thắng liên tiếp, sẽ trở nên càng thêm dễ dàng.
- Chín thắng liên tiếp, vị Diệp Huyền này thiếu hiệp đã thu được chín thắng liên tiếp, chỉ cần lại thắng một hồi, hắn liền có thể thu được mười thắng liên tiếp ngày hôm nay, có vị hảo hán nào đồng ý lên đài thử một lần không.
Lão giả đi tới bên cạnh lôi đài, kích động nói.
Hắn vừa dứt lời, xoạt xoạt xoạt... Chí ít gần mười bóng người bay lên, cuối cùng bị một tên võ giả tới gần võ đài chiếm được tiên cơ.
- Ta đến lĩnh giáo các hạ.
Người kia khoát tay, trong tay xuất hiện một thanh kiếm, cấp tốc phát động tiến công về phía Diệp Huyền.
Chỉ là thực lực người này so với Thiểm Điện Kiếm Hình Huy kém hơn rất nhiều, vẻn vẹn hai ba chiêu, liền bị Diệp Huyền phá tan phòng ngự, một chiêu kiếm đánh vào ngực, thổ huyết bay ngược ra ngoài.
- Mười thắng liên tiếp, lại là một mười thắng liên tiếp, chúc mừng Diệp Huyền thiếu hiệp trở thành cường giả thứ tư ở Vũ Hoàng cấp mười thắng liên tiếp trong ngày hôm nay, đến tột cùng ngày mai Diệp Huyền thiếu hiệp có thể lại xuất hiện ở võ đài của Đấu Vũ Hội chúng ta, tiến quân hai mươi thắng liên tiếp hay không, để chúng ta mỏi mắt mong chờ.
Lão giả đi tới võ đài, cao giọng nói, đồng thời nói với Diệp Huyền:
- Diệp Huyền thiếu hiệp, hiện tại kính xin xuống đài, đi lĩnh bằng chứng mười thắng liên tiếp của võ đài tái, cùng với 2500 Huyền Thạch trung phẩm tích lũy khen thưởng.
Bằng chứng mười thắng liên tiếp là một khối thiết bài phổ thông, mặt trên có khắc một chữ “mười”, đồng thời điêu khắc tiêu chí đặc biệt của Đấu Vũ Hội.
Dựa vào tấm lệnh bài này, Diệp Huyền có thể ở hết thảy cửa hàng của Đấu Vũ Hội, hưởng thụ ưu đãi năm phần trăm.
Ngoài ra, 2500 Huyền Thạch trung phẩm cũng không phải một con số nhỏ, chí ít đối với đại đa số Vũ Hoàng mà nói đã cực kỳ không ít.
- Ha ha, kiếm lời không một trăm Huyền Thạch thượng phẩm.
Trên thính phòng, Huyết Kiếm Vũ Đế cười ha ha.
Mấy người Kỷ Linh liếc mắt nhìn nhau, tính toán ngày mai có phải cũng kiếm chút Huyền Thạch đến mua Diệp Huyền hay không.
- Ngày mai tiếp tục, bắt hai mươi thắng liên tiếp.
Thu được mười thắng liên tiếp, Diệp Huyền cũng không có ở Đấu Vũ Hội võ đài tái tiếp tục chờ đợi, mà rất nhanh cùng đám người Huyết Kiếm Vũ Đế rời đi đấu vũ tràng.
- Các ngươi có nghe hay không, tiểu tử kia... Diệp Huyền bảo ngày mai còn muốn đến tiếp tục khiêu chiến, bắt hai mươi thắng liên tiếp.
- Ta nghe được, ngày mai ta nhất định lại đây.
- Ta cũng vậy.
Những võ giả ngồi ở bên cạnh Diệp Huyền kia, tất cả đều từng cái từng cái lộ ra vẻ hâm mộ, lúc này trên mặt từ lâu không có vẻ khinh thường, mà nhìn đám người Diệp Huyền rời đi mang theo cung kính.
Nói mười thắng liên tiếp, liền mười thắng liên tiếp, thực lực của Diệp Huyền để bọn họ âm thầm kính nể.
- Người này thực lực cũng không tệ lắm, có điều bắt được mười thắng liên tiếp cũng đã gần đủ rồi.
Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành ở trong phòng quý khách nhìn đám người Diệp Huyền rời đi, từ tốn nói.
- Hừm, kỹ xảo chiến đấu cùng thiên phú không tệ, nhưng tu vi là điểm yếu của hắn, gặp phải đối thủ tầng thứ càng cao hơn, rất khó đạt được thắng lợi.
Bạch Ngọc công tử Lãnh Tiêu Vân gật đầu.
- Nếu ngày mai hắn có thể thu được hai mươi thắng liên tiếp, ta liền sẽ đi gặp hắn.
Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành cười nhạt, chợt tập trung chú ý đến lôi đài.
Bọn họ trước thắng được ba mươi thắng liên tiếp, chính thức trở thành thành viên của Đấu Vũ Hội, đối với Diệp Huyền vẻn vẹn được mười thắng liên tiếp cũng không quá lưu ý.
Mỗi ngày tuyển thủ ở trên Đấu Vũ Hội võ đài tái thu được mười thắng liên tiếp đều có gần mười người, một tuyển thủ mười thắng liên tiếp còn không cách nào để cho bọn họ chân chính để ở trong lòng.
Chỉ có những cường giả thu được hai mươi thắng liên tiếp, thậm chí nhiều hơn, mới khiến bọn họ trở nên coi trọng.
Hỗn Loạn Chi Thành.
Trong phủ đệ Kỷ gia, đám người Kỷ Linh khá là hưng phấn.
- Diệp thiếu, không nghĩ tới thực lực của ngươi thật mạnh, ngày hôm nay ung dung thu được mười thắng liên tiếp.
- Chỉ cần Diệp thiếu có thể thu được ba mươi thắng liên tiếp, liền có thể gia nhập Đấu Vũ Hội, đến thời điểm liền có hi vọng nhìn thấy Trác Nhất Phàm hội trưởng.
- Ngày mai tiếp tục bắt hai mươi thắng liên tiếp.
Mấy người hưng phấn nói.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, ba mươi thắng liên tiếp sao? Mục tiêu của hắn là một trăm thắng liên tiếp, chỉ có thu được một trăm thắng liên tiếp, mới có tư cách yêu cầu Đấu Vũ Hội, đây mới là mục đích thực sự của Diệp Huyền.
Trong phòng của mình, Diệp Huyền ngồi khoanh chân.
Vù!
Trên đỉnh đầu hắn, Thất Tinh Đại Địa Võ Hồn hiện lên, tỏa ra Võ Hồn gợn sóng nồng nặc.
- Nếu như hòa Đại Địa Võ Hồn vào trong tiến công, sẽ như thế nào?
Diệp Huyền hồi ức lúc trước nhìn thấy kết cấu của Điện Kiếm Chi Vực, tiến hành thử nghiệm.
- Ngươi là nói, người này dùng tên giả Diệp Huyền, tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái?
Trong phòng Nhĩ gia, Nhĩ gia nhắm mắt trầm tư, mà ở trước mặt hắn, nam tử đeo mặt nạ đứng ở một bên, cung kính hồi đáp:
- Vâng Nhĩ gia, hơn nữa hắn đã thu được ngày hôm nay mười thắng liên tiếp.
- Diệp Huyền, Huyền Diệp?
Nhĩ gia cau mày trầm tư.
- Hắn dùng tên giả tự nhiên là vì không đưa tới Vô Lượng Sơn chú ý, nhưng mà tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái, lại là vì cái gì?
- Đó còn cần phải nói sao, người này không phải tìm Nhĩ gia ngươi hỏi thăm tin tức Hoàng Phủ Tú Minh sao, lấy thuộc hạ xem, người này mục đích nhất định là muốn thu được ba mươi thắng liên tiếp, gia nhập Đấu Vũ Hội, lại từ trong Đấu Vũ Hội giải cứu Hoàng Phủ Tú Minh.
Nam tử đeo mặt nạ nói đến đây không nhịn được xì cười một tiếng:
- Người này cũng thật là ý nghĩ kỳ lạ, hắn cũng không suy nghĩ một chút, coi như hắn gia nhập Đấu Vũ Hội, lại phải làm sao mới có thể giải cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra, một thành viên phổ thông, địa vị cùng Luyện Hồn Sư như Hoàng Phủ Tú Minh căn bản là không có cách so sánh.
Nhĩ gia trầm mặc không nói, liếc mắt nhìn nam tử trung niên, cau mày nói:
- Đồ vật ngươi có thể nghĩ đến, người này sẽ không nghĩ tới sao?
Có thể khiến cho Vô Lượng Sơn náo loạn, cũng để Vô Lượng Sơn đường đường một trong bảy đại tông môn bó tay toàn tập, liếc mắt nhìn ra chân thân của mình, Nhĩ gia không tin Diệp Huyền sẽ là kẻ ngu si, hắn tất nhiên cũng biết ở trong Đấu Vũ Hội thành viên phổ thông là căn bản không có cách cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra.
- Vũ đài tái, chẳng lẽ hắn. . .
Đột ngột, trong đầu Nhĩ gia bốc lên một ý nghĩ mà chính hắn cũng cảm thấy khó có thể tin.
Rào!
Cả người hắn rộng mở, lẩm bẩm nói:
- Người này thật tự tin, bách thắng liên tiếp, hắn cũng thật sự dám nghĩ.
- Cái gì, Nhĩ gia ngươi là nói tiểu tử kia tham gia võ đài tái, mục đích là vì thu được bách thắng liên tiếp?
Một bên ánh mắt của nam tử trung niên bỗng dưng trợn tròn.
- Tuyệt đối là bách thắng liên tiếp, chỉ có bách thắng liên tiếp, mới có thể cho hắn hướng Đấu Vũ Hội đưa ra một yêu cầu, mới có hi vọng cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra.
Nhĩ gia lẩm bẩm nói, ngữ khí càng khẳng định.
- Thời khắc quan tâm hắn cho ta, tin tức mỗi ngày đều phải báo cáo đến.
- Vâng, Nhĩ gia.
Chờ trung niên nam tử rời khỏi đây, hai tay của Nhĩ gia không khỏi nắm chặt:
- Bách thắng liên tiếp, tiểu tử này thật sự dám nghĩ, nhưng nếu như hắn thật sự có phương pháp luyện chế Phong Hành Đan cùng Ngưng Tâm Đan, ta nhất định muốn chiếm được.
Hai mắt của hắn tinh mang lấp loé, những năm gần đây không ngừng quá độ thôi thúc Võ Hồn, đã làm cho Thiên Nhĩ Võ Hồn của hắn tổn thương hết sức nghiêm trọng, một khi mất đi Thiên Nhĩ Võ Hồn, hắn ở Hỗn Loạn Chi Thành tất nhiên không cách nào tiếp tục sinh tồn được.
Thời gian trôi qua, sắp tới ngày thứ hai.
Diệp Huyền giống như ngày hôm qua hơi dịch dung, đoàn người rời phủ đệ, đi tới Đấu Vũ Hội võ đài tái.
Rào!
Toàn bộ bốn phía võ đài tái, thanh âm huyên nháo, nhấc lên nổ vang đinh tai nhức óc, xông thẳng lên trời, cực kỳ sôi động.
Sau khi Diệp Huyền báo danh, cũng không lâu lắm, liền nghe được hắc y lão giả kêu gào.
- Hiện tại chúng ta cho mời tuyển thủ Diệp Huyền mười thắng liên tiếp ngày hôm qua, ngày hôm nay, hắn sẽ khiêu chiến hai mươi thắng liên tiếp, chúng ta vì hắn lớn tiếng hoan hô đi.
Đấu Vũ Hội võ đài tái, cung không đủ cầu, mỗi thời mỗi khắc đều có võ giả muốn lên đài, nhưng tuyển thủ mười thắng liên tiếp như Diệp Huyền là có đặc quyền nhất định, là sau khi báo danh, một khi trên võ đài không ai, ngay lập tức sẽ được sắp xếp.
Bạch!
Thân hình loáng một cái, Diệp Huyền đi tới trên võ đài.
- Diệp Huyền, Diệp Huyền.
- Hai mươi thắng liên tiếp.
Đoàn người lập tức hoan hô.
Không thể không nói, Đấu Vũ Hội võ đài tái sở dĩ náo nhiệt như vậy, cũng là bởi vì mỗi ngày đều có một đám người cố định đến đây tham quan, học tập kinh nghiệm chiến đấu, bởi vậy ở đây có không ít người, đều từng trải qua Diệp Huyền ngày hôm qua thi đấu.