Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1205: Chương 1205: Tử Điêu tham lam (1)




Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người chạy thục mạng trong hoang nguyên

Diệp Huyền theo đám người, hắn dùng thần linh đồng thị âm thầm quan sát Sa Lịch cự nhân, hắn phát hiện trong thân thể Sa Lịch cự nhân có rất nhiều khí tức sinh mệnh.

Trong người đám Sa Lịch cự nhân cao mười mét chỉ có đầu có một viên đá, lực công kích cũng không đáng sợ, hiện tại Sa Lịch cự nhân đang đuổi giết có viên đá mang khí tức sinh mệnh trải rộng thân thể, thô sơ giản lược có ít nhất mấy ngàn cả vạn viên.

Muốn đánh chết Sa Lịch cự nhân này cũng chỉ thu hết viên đá mà thôi, hiện nhiên đây là việc không thể làm được.

Có biện pháp nào ngăn cản Sa Lịch cự nhân hay không?

Diệp Huyền nhìn ba viên đá đen trong tay.

Diệp Huyền cảm giác khí tức trong ba viên đá đen có hấp dẫn lớn với Sinh Mệnh Võ Hồn của hắn.

Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu chấn động mạnh giống như nhìn thấy đồ ăn ngon.

Diệp Huyền bất giác thúc dục Sinh Mệnh Võ Hồn, hắn hấp thu nhẹ khí tức sinh mệnh trong viên đá, luồng khí tức này nhanh chóng chui vào trong thiên môn Sinh Mệnh Võ Hồn.

Sinh Mệnh Võ Hồn màu xanh biếc được khí tức tẩy lễ vậy mà có chút bành chướng, sau khi hấp thu xong lực lượng kỳ dị thì viên đá biến thành đá bình thường.

- Viên đá đen có thể bổ sung cho Sinh Mệnh Võ Hồn.

Phát hiện này làm Diệp Huyền ngạc nhiên.

Xèo...xèo!

Đúng lúc này không biết Tiểu Tử Điêu xuất hiện trên vai Diệp Huyền khi nào, đôi mắt tím nhìn chằm chằm vào đá đen trong tay Diệp Huyền, vẻ mặt nó vô cùng hưng phấn.

Gặc....

Nó trực tiếp cầm lấy viên đá đen chưa bị Diệp Huyền hấp thu khí tức sinh mệnh và đưa vào trong miệng ngắm nuốt, răng rắc răng rắc, âm thanh cắn nát viên đá vang lên, vẻ mặt Tiểu Tử Điêu thỏa mãn và phun cát đá ra ngoài.

Khí tức sinh mệnh trong viên đá không còn.

- Này. . .

Diệp Huyền trực tiếp há hốc mồm, Tiểu Tử Điêu ăn hàng không kiêng kị, trước kia ăn linh dược huyền thạch trong trữ vật giới chỉ của hắn còn không nói, hiện tại còn ăn viên đá của hắn?

Xèo...xèo!

Tiểu Tử Điêu giật nảy người trên vai Diệp Huyền, nó chỉ vào Sa Lịch cự nhân đang truy kích, hai mắt tỏa sáng, dường như nó không quan tâm tới tâm trạng Diệp Huyền.

Thiếu chút nữa Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, Tiểu Tử Điêu đang bảo hắn đi tìm chết.

Đối mặt Tiểu Tử Điêu yêu cầu, Diệp Huyền không nhìn, tuy hắn ẩn giấu thực lực và có thể thắng không ít Vũ Hoàng bát giai tam nhưng không thể đánh chết Sa Lịch cự nhân.

Trên bầu trời có vài chục đạo hào quang bay đi, Sa Lịch cự nhân có thực lực cường đại nhưng phương diện tốc độ không bằng mọi người.

Chạy thoát sao?

Mọi người lòng còn sợ hãi, ý niệm này xuất hiện trong đầu bọn họ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Mặt đất hoang nguyên xuất hiện vô số bàn tay cát sỏi, những bàn tay này lăng không ngừng tụ, mỗi bàn tay lớn trăm mét, nó lập tức dài ra và bắt lấy mọi người với tốc độ cực nhanh, làm cho mọi người không kịp phản ứng.

- Ah!

Một tên Vũ Hoàng bát giai nhị trọng của Hách Liên gia căn bản không kịp phản ứng đã bị bàn tay cát sỏi lớn đánh trúng, hắn kêu thảm thiết và hóa thành huyết vụ.

Nội tâm tất cả mọi người dều co rút lại.

Đường đường Vũ Hoàng bát giai nhị trọng đỉnh phong nhưng khó ngăn cản được một kích của Sa Lịch cự nhân, lực công kích này ngay cả Vũ Hoàng bát giai tam trọng bị đánh trúng cũng khó thoát chết.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên xuất hiện Sa Lịch cự nhân đáng sợ như thế?

- Thăm dò mấy lần trước căn bản không phát sinh chuyện này.

- Đáng chết, thật là đáng chết.

Sắc mặt người mấy thế lực lớn biến hóa.

Bọn họ đã thăm dò mấy lần trước nhưng tối đa cũng chỉ gặp Sa Lịch cự nhân thực lực Vũ Hoàng bát giai nhị trọng ngăn cản, hơn nữa còn bị bọn họ xem là con mồi.

Nhưng hôm nay xuất hiện những Sa Lịch cự nhân này hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ lúc trước.

- Không!

Lúc này có tiếng kêu thảm thiết vang lên, đột nhiên có trưởng lão Lang Tà tông không thể thoát khỏi Sa Lịch cự nhân công kích.

Bang bang!

Bàn tay cát sỏi kia chấn động vài cái, trưởng lão Lang Tà tông điên cuồng tấn công và muốn lao ra ngoài.

Lang Tà tông Ngư Tu tông chủ thấy thế muốn tiến lên cứu viện, không chờ hắn kịp ra tay đã nhìn thấy bàn tay Sa Lịch cự nhân khép lại và không có động tĩnh, ngay sau đó máu tươi chảy ra ngoài.

- Hỗn đản ah.

Gương mặt Ngư Tu biến thành dữ tợn, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện cái gương, ông, tấm gương kia bắn ra hào quang oanh kích bàn tay Sa Lịch cự nhân.

Bồng!

Bàn tay Sa Lịch cự nhân bị đánh nát nhưng cát sỏi nhanh chóng tến tới bù đắp và khôi phục như ban đầ.

Cùng lúc đó bàn tay khác đang nhắm vào những kẻ khác.

- Bay lên bầu trời.

Mọi người liên tục bay lên cao ý đồ thoát khỏi bàn tay Sa Lịch cự nhân bắt lấy, dường như bàn tay Sa Lịch cự nhân có thể kéo dài vô hạn cho nên đuổi theo.

Quả nhiên trong quá trình truy kích bởi vì thể tích cát sỏi bên trong bị phân tán nên bàn tay và cánh tay cũng nhỏ dần.

Có hi vọng.

Ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, nếu như cứ bay lên cao như vậy, cát sỏi phía dưới có nhiều hơn nữa cũng không phải vô cùng vô tận..

Làm cho hắn khó hiểu là, đám người Tiêu Vô Tẫn cũng không có vui vẻ bao nhiêu, sau khi bay lên ngàn mét thì sắc mặt cả đám tái nhợt và dừng lại.

Chỉ có võ giả Lâm gia, Từ gia và Chu gia không rõ tình huống nên vẫn bay lên cao.

Tiêu Vô Tẫn thấy thế liền hét lớn nhắc nhở:

- Các vị, không nên lên cao nữa, dừng lại.

Này ba đại tộc cường giả không khỏi sững sờ thoáng một phát.

Đúng lúc này trên bầu trời xuất hiện một đám gió đen lặng lẽ đảo qua thân thể trưởng lão hạch tâm của Chu gia, đám gió đen thổi đi gần mười mét và biến mất không thấy gì nữa, tên trưởng lão kia bị cuốn lấy cũng biến mất.

Người ba gia tộc sợ hãi hồn phi phách tán, vội vàng bay xuống.

Nội tâm Diệp Huyền chấn động rất mạnh, hắn có cảm giác rất mạnh và tầm mắt rất cao, lúc gió đen thổi qua người tên trưởng lão Chu gia, thân thể tên trưởng lão hóa thành vô số hạt màu đen và biến mất không thấy gì nữa, ngay cả phản ứng cũng không kịp phản ứng.

Từ gia Từ Nghiễm Lâm lão tổ kinh hãi nói ra:

- Tiêu gia chủ, rốt cuộc là cái gì?

Tiêu Vô Tẫn trầm giọng nói:

- Phi hành trên không trung hoang nguyên tuyệt đối không thể vượt qua độ cao một ngàn mét, lên cao hơn ngàn mét sẽ có gió đen xuất hiện, một khi bị gió đen cuốn vào trong đó sẽ lập tức tan thành mây khói, ngay cả cặn bã cũng không thừa.

Cái gì?

Nội tâm người ba gia tộc kinh hoàng, bọn họ lần đầu tiên đi vào nơi thần bí nên không biết gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.