Huyền Thiên Tà Tôn

Chương 48: Chương 48: Lấy thân báo đáp (thượng)




Tiếng nhốn nháo dưới khán đài cũng dẫn lặng xuống, toàn bộ đều bị trận đấu hấp dẫn mà không nói được gì.

- Thân pháp thật xinh đẹp!

Ngay cả Tử Hàm muội muội cũng phải nhẹ giọng khen

- Keng----

Tiếng binh khí chạm nhau vang lên chói tai, trường kiếm trong tay Trương Hằng Nguyên không ngờ lại bị ngọc tiêu vừa đẩy vừa gạt, bật ra khỏi tay, sau đó một bàn tay thon dài duỗi ra nhẹ nhàng vỗ lên ngực Trương Hằng Nguyên, vừa chạm liền thu tay lại!

Thân ảnh Lục Thanh Âm bỗng nhiên phiêu hốt lùi lại, lẳng lặng đứng đó, mà Trương Hằng Nguyên lại “Thịch Thịch Thịch” lùi ba bước, vừa mới giữ được thăng bằng thì lại “Thịch Thịch Thịch” lùi ba bước nữa, sau khi ổn định lại thân hình một lần nữa thì dường như lại có một cổ lực khác còn mạnh hơn nữa quật mạnh gã văng xuống dưới lôi đài!

- Lục Thanh Âm thắng!

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố.

- Tam trọng lãng!

Trương Tử Hàm khiếp sợ

- Lợi hại lắm sao?

- Chỉ có Tinh Giả cấp năm đỉnh phong mới có thể tu luyện tinh kỹ cao cấp này!

Trương Tử Hàm nhẹ giọng nói:

- Lại thêm một người nữa cạnh tranh chức quán quân, ngươi cứ cầu nguyện đừng đụng phải nàng ta!

- He he, không phải chứ? Chiến đấu gì mà chả thấy lửa thấy khói... Tên Trương Hằng Nguyên kia có phải quá yếu rồi không?

Dương Thiên Lôi không phục nói.

- Ngươi thì biết cài gì? Đây là Lục Thanh Âm hạ thủ lưu tình rồi đó, ngươi phải biết rằng, tinh túy của nước tuy là lấy nhu khắc cương, nhưng nước đồng dạng cũng có thể bạo phát như nước lũ, nàng ta nếu như toàn lực không chút nhẹ tay thì căn bản tên Trương Hằng Nguyên kia một chiêu cũng không đỡ nổi!

Đang lúc Trương Tử Hàm dạy dỗ Dương Thiên Lôi thì Lục Thanh Âm đeo khăn che mặt biến mất khỏi lôi đài, để lại sự hoang mang cho toàn khán đài.

Ý nghĩa của cảnh giới Tinh Giả cấp năm đỉnh phong là gì? Phải biết rằng, cuộc thi tỷ thí người mới tập hợp những Tinh Giả dưới mười hai tuổi, Tinh Giả cấp năm cũng chỉ lác đác vài người chứ đừng nói là Tinh Giả cấp năm đỉnh phong!

...

- Ngươi có thấy vũ khí của nàng chưa? Là cây tiêu! Điều này chứng tỏ nàng là một những Tinh Giả âm thanh hiếm hoi, mà trong trận đấu vừa rồi, từ đầu đến cuối nàng ta không hề sử dụng bất kỳ một tinh kỹ âm thanh nào, nến nhớ rằng đó mới chính là tinh kỹ lợi hại nhất của nàng ta!

Trương Tử Hàm nhẹ giọng nói:

- Tiểu Lôi, ngươi là Tinh Giả vừa mới tấn cấp, tuy rằng tốc độ tiến bộ rất nhanh nhưng muốn thứ ngươi cần học còn rất nhiều, nhất là kinh nghiệm thực chiến, phải chăm chú theo dõi từng trận đấu, loại cơ hội này không nhiều, có thể học được không ít thứ.

- Ừm!

Dương Thiên Lôi nhìn khuôn mặt Trương Tử Hàm gần trong gang tấc, nhẹ giọng đáp, ánh lại quay về phía lôi đài.

Trận đấu thứ hai bắt đầu, vì ban tổ chức cố ý an bài nên những người mạnh lần lượt thi đấu với mấy người yếu hơn, thắng bại gần như là nằm trong dự liệu, trận thứ hai cũng giống như trận đầu, không quá vài phút đã phân thắng bại.

Tiếp đến là trận tứ ba, thứ tư, thứ năm...

Dương Thiên Lôi quan sát các trận đấu rất cẩn thận, Trương Tử Hàm ngồi bên cạnh kiên nhẫn giải thích ưu khuyết điểm của từng loại tinh kỹ, khi bản thân đối mặt với công kích như vậy thì nên chú ý cái gì, phá vỡ thế nào. Tuy rằng Trương Tử Hàm hiểu rõ, Dương Thiên Lôi chỉ vừa mới bắt đầu tiếp xúc với tinh kỹ, chỉ mới tập qua hai ba tinh kỹ cơ bản nhất, thế nhưng, cơ hội quan sát trận chiến thế này quả thật rất hiếm, đối với những người mới mà nói thì cũng là một kho kiến thức phong phú, là cơ hội tuyệt hảo để đề cao kinh nghiệm, mặc dù là có chút nhồi nhét nhưng mà cũng trăm lợi không hại.

- Trận thứ mười tám, mời tuyển thủ Phong Mã Ngưu và Ngưu Mãn Thiên tên lôi đài!

Giọng trọng tài vang vọng khắp toàn bộ lôi đài.

- He he, lão đại, ta đi đây!

Phong Mã Ngưu quay đầu cười với Dương Thiên Lôi, đứng lên, bỗng nhiên toàn thân hắn run lên, cả người như mũi tên bắn lên cao ba trượng, lộn một vòng tuyệt đẹp rồi vững vàng đáp xuống lôi đài, tướng mạo có chút phong lưu tiêu sái, nhất thời dẫn đến một trân hò hét hâm mộ của đám nữ sinh phía dưới.

- Phong Mã Ngưu! Phong Mã Ngưu!

- Phong ca tất thắng!

- Phong ca tất thắng!

- Không ngờ tiểu tử này còn có fan hâm mộ nữa!

Dương Thiên Lôi mỉm cười nói nhỏ.

- Cuộc tỷ thí người mới năm ngoái hắn đạt á quân, cuộc thi năm nay cũng là một đối thủ nặng ký tranh giành chức quán quân! Tiểu Lôi, ngươi quen hắn thế nào vậy? Tại sao hắn lại gọi ngươi là lão đại?

Đến lúc này Trương Tử Hàm mới hỏi rõ nghi vấn trong lòng.

Phong Mã Ngưu là á quân của cuộc thi lần trước, Trương Tử Hàm đương nhiên biết rõ, những người này đều là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của học viện Cực Dương, cũng là đối tượng mà khắp nơi dựa hơi vào. Nhưng, theo như Trương Tử Hàm hiểu thì Phong Mã Ngưu tuy rằng xuất thân bần hàn, nhưng cho đến bây giờ hắn cũng chưa gia nhập bất kỳ thế lực nào, bởi vậy nên tại học viện Cực Dương tuy rằng ăn uống đầy đủ nhưng bởi vì kinh tế eo hẹp nên hắn ngoại trừ được thưởng một món vũ khí chuyên dụng của Tinh Giả khi đạt giải á quân năm ngoái thì không có bất kỳ trang bị và vũ khí nào khác.

- Cái này... Kỳ thực rất đơn giản, tiểu tử này lúc mới đầu thấy ca liền bị phong cách tuyệt thế của ca khuất phục, không nhận ca làm lão đại thì còn nhận ai được! Lúc đó hắn còn nói cho tới bây giờ chưa thấy ai đẹp trai như ca mà sau này cũng không có luôn, hơn nữa dưới kiến thức uyên bác biết nhiều hiểu rộng của ca thì hắn không nhận không được. Ta cũng đành chịu thôi!

- Phì!

Tử Hàm muội muội bỗng phun một hơi, cảm thấy đỏ mặt giùm Dương Thiên Lôi.

- Phong Mã Ngưu!

Một thiếu niên đứng đối diện, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phong Mã Ngưu nói.

Thiếu niên này mặc một áo khoác màu vàng, vẻ mặt cao ngạo lãnh khốc, mang theo một chút âm hiểu ác độc. Dáng dấp, vẻ mặt và lỗ mũi kiêu ngạo ngút trời mà chỉ có Lôi Hoành mới hiểu được. Chiếc áo khoác của hắn dưới ánh mặt trời phản quang rực rỡ, chắc chắn là một bảo y hộ thể chuyên dụng của Tinh Giả.

Chất liệu của bảo y này vô cùng đặc thù, ngoài khả năng ngăn chặn tinh thần lực xâm nhập một cách nhất đình thì ở mặt trong của chiếc áo có vẽ những đường vân với huyết tinh thạch, chỉ cần rót tinh thần lực vào liền có thể hình thành tầng phòng hộ cực kỳ cực đại, giá trị cực kỳ trân quý, người thường căn không thể sở hữu.

- Ngưu Mãn Thiên? Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, ta biết ngươi, đại thiếu gia Kinh Thành đệ nhất phú hào – Ngưu gia Ngưu Càn Khôn! Thân bảo y này quả nhiên không giống đồ thường, chắc cũng phải mấy lượng hoàng kim đúng không?

- Vài lượng hoàng kim?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.