Huyền Thiên Tà Tôn

Chương 26: Chương 26: Thiếu gia quyền




mời xem



Đáng tiếc tiểu hoạt đầu kia trời còn chưa sáng đã trốn mất, khiến Trương Tử Hàm tìm mãi không thấy. Lúc này Trương Tử Hàm cũng chỉ có thể cầu khẩn Dương Thên Lôi sẽ không xảy ra chuyện gì lớn. Bằng không, nàng thật không biết làm sao đối mặt với Dương Hồng Toàn và Dương lão.

- Ồ? Tiểu Lôi hình như đã lên sàn đấu a.

Lúc này, ánh mắt Dương lão liếc thấy một người đang đi lên lôi đài ở một phụ lôi không xa, chính là Dương Thên Lôi.

- Vịnh Xuân? Vịnh Xuân là như vậy? A...Ha ha...Cái này con mẹ nó là cái tư thế gì? Thoạt nhìn có điểm giống phong thái của ếch xanh, lại có chút giống đàn bà phong vận a

- Nguyên lai Tiểu Bạch si còn là một nàng ẻo lả a

- Tư thế này là học được từ nữ nhân sao? A ha…Ha…

Lúc này, bên cạnh lôi đài, mấy bằng hữu của Âu Dương Khánh rõ ràng là bị cách thủ thế của Dương Thiên Lôi chọc cười rồi.

Vịnh Xuân Quyền còn có biệt danh khác là “Thiếu gia quyền”. Biệt danh này có hai tầng hàm nghĩa. Một là vì muốn tu luyện Vịnh Xuân Quyền phải có sư phụ nổi danh tự tay dạy bảo, lúc nào cũng cùng danh gia luận bàn mới có thể chân chính đại thành. Cùng văn phú võ, muốn thỉnh sư phụ mà không có tiền là không được. Cho nên trước kia Vịnh Xuân Quyền chỉ có thiếu gia nhà giàu mới có thể luyện tập. Đây cũng là nguyên nhân trước khi xuyên việt Dương Thiên Lôi mới chỉ luyện nửa vời.

Hàm nghĩa thứ hai là, Vịnh Xuân Quyền vốn do nữ nhân sáng chế, đối với nam nhân mà nói, có không ít tư thế nhìn qua thực có chút con mẹ nó, nương nương khang khang. Nam nhân bày ra nhưng tư thế này, cũng chỉ có thể nhìn giống như đám thiếu gia văn nhã.

Bất quá, Vịnh Xuân Quyền một khi động thủ, không người nào lại nghĩ bộ quyền pháp vốn rất âm khí này trong thực chiến lực sát thương rất mạnh. Vịnh Xuân Quyền cũng do Vịnh Xuân diễn sinh mà ra. Lý Tiểu Long sáng tạo Tiệt Quyền Đạo là do tôn sùng quyền thuật Trung Quốc, nhưng trong lòng rất nhiêu người ngoài nghề, võ thuật Trung Quốc lại đại biểu là Vịnh Xuân Quyền.

Nguyên tắc “Trung tuyến lý luận” và “Hướng mặt truy hình” trong Vịnh Xuân Quyền khiến cho quyền thủ có thể hướng mặt địch nhân hoặc cùng trung tuyến của địch nhân bảo trì một mặt bằng, Hơn nữa, công kích của Vịnh Xuân Quyền đều là do trung tuyến của mình phát ra, trực tiếp công kích trung tuyến của đối phương. Điều này cũng địch ta đối mặt trong cự ly ngắn nhất.

Trong cùng tốc độ, công kích cự ly càng gần tất nhiên càng có thể trúng mục tiêu dễ hon và nhanh hon. Đây cũng là nguyên nhân nắm tay của tuyển thủ Vịnh Xuân Quyền luôn đi sau ma tới trước.

- Dương học đệ, tư thế này thật đúng là… Thực sự nâng cao tinh thần a. Ha ha…

Âu Dương Khánh ở đối diện hiển nhiên cũng bị Dương Thiên Lôi kích động không nhẹ, ngay cả mặt ngoài tôn trọng cũng không giả bộ nổi nữa

- Ta đây đã có thể động thủ a…Cẩn thận…

Nói xong, toàn thân Âu Dương Khánh ngưng tụ nổi lên một cỗ khí tức Hệ mộc vô hình. Hắn chuẩn bị dùng phân nửa thực lực để thoáng cái khiến Tiểu Bạch si ẻo lả này rơi đài. Dù sao bằng hữu mình cũng đã dự đoán Dương Thiên Lôi là người bị loại nhanh nhất, mình cũng nên thoả mãn một chút nguyện vọng của bằng hữu được rồi, nhân tiện có thể chà đạp hắn một chút.

- Kháo! Bên kia không ngờ đã kết thúc!

Nhưng Âu Dương Khánh còn chưa xuất thủ, mấy bằng hữu của hắn bên kia đã nhao nhao lên.

- Người thắng lợi, Lôi Kính!

Cùng lúc này, một lôi đài bên cạnh chủ lôi dài truyền tới tiếng phán quyết không thể tưởng tượng của tài phán trưởng.

“Ầm!”

Rất nhiều đệ tử vây xung quanh lôi đài nhất thời bùng nổ tiếng hoan hô. Mọi người ngay cả Lôi Kính xuất thủ như thế nào còn chưa thấy rõ, trận đấu đã kết thúc rồi.

- Cũng quá biến thái đi! Học trưởng kia cũng là Tinh Giả cấp bốn đại thành hệ thủy, thực lực cũng không kém, vì sao vừa vào đã bay ra như vậy?

- Ngươi có thấy Lôi Kính xuất thủ thế nào không?

- Không có! Ta căn bản không thấy rõ...

- Thật là đáng sợ… Xem ra lần này chức quán quân đại tái ngoài Lôi Kính ra không còn ai nữa.

Mấy học viên ở hai bên lôi đài lớn tiếng nghị luận, truyền tới chỗ lôi đài Dương Thiên Lôi đang đứng, nhất thời có mấy người bạn của Âu Dương Khánh bi ai nói:

- Gặp quỷ rồi! Tên học trưởng xui xẻo kia vì sao kém cói như vậy? Lần này đặt sai cửa rồi. Dương Thiên Lôi tối đa cũng chỉ là người thứ hai bị loại mà thôi.

- A…

Nhưng lời người này còn chưa dứt, trên một chủ lôi cách đó không xa lần thứ hai truyền đến tiếng oanh động. Đúng là có thêm một trận nữa đã phân thắng bại.

Lôi đài kia tương đối xa, mọi người chỉ mơ hồ nghe được mấy tiếng.

- Thắng lợi… Phong…

Lần này ngay cả Dương Thiên Lôi cũng có chút hơi phân thần: “Phong? Chẳng lẽ là tên Phong Mã Ngưu kia?”

- Lăn xuống đi thôi!

Lúc này, Âu Dương Khánh đã hồi phục tinh thần, hú lên quái dị, thân thể cao lớn như quả bóng cao su bắn lên, hai tay mở ra to lớn như hai cái quạt hương bồ vỗ tới Dương Thiên Lôi. Cùng lúc đó, quanh thân thể hắn đã ngưng tụ nổi lên một vòng khí tức Hệ mộc vô hình, tập trung vào đường tránh của Dương Thiên Lôi. Vũ kỹ Tinh Giả mà hắn tu luyện giống vơi Lôi Ngạo, là “Triền Ti Mộc Linh Quyền”. Tuy rằng còn xa mới sắc bén bằng Lôi Ngạo, nhưng cũng coi như là có chút thành tựu.

Vốn Âu Dương Khánh còn muốn giúp bằng hữu của hắn kiếm ít tiền thắng cược, ai ngờ thoáng cái hiện ra hai tên biến thái, để miếng cơm còn chưa tới miệng lại rơi mất, không khỏi có chút tức giận, xuất thủ cũng không lưu tình.

Đối mặt với công kíchcủa Âu Dương Khánh, Dương Thiên Lôi mỉm cười, đột nhiên bước lên một bước, thưòng thường không có gì lạ đánh ra một quyền.



- Đây là tôn tử của lão sao? Tiểu tử quả nhiên… Tinh thần rất cao a.

Ngay khi Dương lão phát hiện Dương Thiên Lôi, ánh mắt mọi người cũng không tự chủ quay đầu về phía lôi đài quạnh quẽ kia. Một lão sư học viện ngồi bên cạnh Dương Hồng Toàn cố tình lấy lòng Dương Hồng Toàn, đang muốn khen thực lực Dương Thiên Lôi vài câu, nhưng lập tức phát hiện tu vi Dương Thiên Lôi bất quá chỉ là Tinh giả cấp một nhập môn, chỉ có thể lập tức đổi giọng tán thưởng tinh thần của Dương Thiên Lôi.

Ở đây không có ai không phải là cao thủ, tất nhiên đều liếc mắt là nhìn thấu tu vi của Dương Thiên Lôi. Ngồi ở vị trí cách Dương Hồng Toàn khá xa, khoé miệng Lôi Chấn nhất thời nhếch lên một tia trào phúng rõ rệt. Hai nhà Dương – Lôi bất hoà cũng không phải chuyện gì bí mật.

Cho nên, khi gặp Dương Hồng Toàn, Lôi Chấn cũng chỉ hạ thấp người thi lễ một cái, cũng không cùng Dương Hồng Toàn nói bất luận chuyện gì. Lúc này thấy thực lực Dương Thiên Lôi khó coi như vậy, tuy rằng ngại cho Dương Hồng Toàn ở đây không dám biểu lộ thái độ rõ ràng, nhưng trong lòng tránh không khỏi khinh bỉ cùng đắc ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.