Dù là cao thủ Chân Thần Cảnh Thiên giai đại viên mãn , cũng không dám đi vào trong đó!
Chỉ có khiếp sợ mở to mắt khi nhìn thấy năng lượng loạn lưu từ đó đủ sức hủy diệt một khỏa tinh cầu trên hư không, tinh cầu nổ tung làm bầu trời trắng xóa.
...
Không chỉ mọi người, bọn Trương Tử Hàm và chúng nữ đã sớm tu luyện công pháp thần bí của Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi, sớm đã có thần niệm giống như Lăng Hi, chỉ cần bọn họ vẫn còn ở xunh quanh nơi này, bọn họ sẽ cảm ứng được tràng cảnh mà Lăng Hi nhìn thấy như thế nào.
Nhưng chính là như thế, cho nên tâm tình của chúng nữ lúc này khẩn trương đến cực điểm!
Tiếu Kiến Nhân phát ra chiêu mạnh nhất trong Chân Không Niên Dạ Thủ Ấn là Diệt Thế, cộng thêm một kích toàn lực của Dương Thiên Lôi, chúng đang thôn phệ lẫn nhau, lao tới đối phương.
- Rầm rầm...
Hai tiếng nổ tung khủng bố vang lên, Tiếu Kiến Nhân và Dương Thiên Lôi tách nhau ra, trên người Lăng Hi nổ tung, trong chốc lát thân thể ba người như ba tia chớp, bay ra ngoài, nhanh như thiểm điện.
...
Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ và chúng nữ đều cả kinh kêu lên, trong nháy mắt, các nàng đã cảm ứng được liên hệ thần bí với Lăng Hi đã mơ hồ, hiển nhiên Lăng Hi đã lâm vào hôn mê!
Trong chốc lát, chúng nữ lập tức lao ra một cách điên cuồng.
Các nàng biết rõ, chiến đấu giữa Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân đã kết thúc, hơn nữa ba người đều bị trọng thương.
Nhưng làm cho Trương Tử Hàm và mọi người không thể tưởng tượng được là, bỗng nhiên trong hư không xuất hiện một đạo ánh sáng.
Đạo ánh sáng này lấy chiến trường Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân chiến đấu làm trung tâm.
Trực tiếp ngăn cản thân hình của các nàng, các nàng không thể tiến tới được chút nào.
Đạo ánh sáng này, hoàn toàn vượt qua nhận thức của tất cả mọi người, cũng không phải ánh sáng chân chính, bởi vì mỗi người không thể nào hình dung nó được, không có bất kỳ màu sắc gì, mắt thường cũng không nhìn thấy, nhưng mọi người biết đây là một đạo ánh sáng, một đạo ánh sáng hiện ra từ sâu trong tâm thần của mỗi người.
...
- Lăng Hi!
Thời điểm Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đồng thời thừa nhận công kích của Tiếu Kiến Nhân, thần niệm và pháp lực của hai người hợp lại làm một, lại bị đánh thành xơ xác, càng làm cho Dương Thiên Lôi hoảng sợ là, khi Lăng Hi bị đánh bay, nàng lại phun ra một ngụm máu tươi trúng người của Dương Thiên Lôi! Khoảng cách của hai người liền vượt qua mấy ngàn dặm.
Tuy Dương Thiên Lôi bị thương, nhưng thân thể của hắn cường hãn, nhưng Lăng Hi lại không được như thế. Nhưng mà, thời điểm Dương Thiên Lôi thúc dục thần niệm muốn lợi dụng liên hệ giữa Lăng Hi và Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, thời điểm hắn triệu hồi thì có đạo ánh sáng xuất hiện trong óc, đạo ánh sáng kia đã bao phủ hắn hoàn toàn.
Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi với tu vi Thiên giai đại viên mãn lại mất đi ý chí của Chủ Thần và năng lực tư duy của mình.
Trong thời gian đó, Tiếu Kiến Nhân đã bị trọng thương cũng bị trọng thương giống Dương Thiên Lôi, hắn cũng bị đạo ánh sáng này bao phủ!
...
Lúc đạo ánh sáng kia xuất hiện, cả thiên địa yên tĩnh lại, tất cả năng lượng khủng bố và tiếng nổ mạnh cũng biến mất không còn, ngay cả năng lượng của không gian loạn lưu cũng tiêu thất!
Lúc tất cả mọi người hoảng sợ nhìn soi mói, trước người của Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân là một "Quang môn" soi sáng lòng người.
Không ai biết "Môn" này là cái gì, cũng chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất.
Vừa rồi giao chiến thừa sống thiếu chết, vào lúc này trong hư không không thể tìm được chút dấu vết nào, đối với tất cả mọi người mà nói, nó giống như ảo giác thoáng qua, nhưng mà...
- Ngao... Ngao... Rầm rầm rầm...
Bỗng nhiên một tiếng quái vật kêu lên khủng bố đánh vỡ sự yên tĩnh, mọi người cho rằng chiến đấu đã dừng lại, kinh hãi phát hiện, thủ hạ yêu nghiệt của Tiếu Kiến Nhân mất đi khống chế, thân thể bắt đầu cải biến rất quỷ dị, thân hình càng ngày cang đen lại, ngoại hình chính là yêu vật khủng bố.
- Khặc khặc khặc khặc...
Đột nhiên có tiếng cười quái dị truyền tới, hơn ba trăm con yêu nghiệt phát ra khí tức tà ác thao thiên, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, phóng về phía mọi người!
...
- Thiên Lôi...
Đúng lúc này, một tiếng kêu đầy sợ hãi, lo lắng, thậm chí tuyệt vọng, thê vô cùng thê lương vang vọng phương xa truyền đến!
Ngũ sắc quang hoa sáng chói, đột nhiên bay lên, một đạo thân ảnh như như thiên điện phóng tới hư không, nhưng mà, "Quang môn" kia biến mất quá thần kỳ, dù nàng có nhanh như thế nào, cũng không thể tìm được chút khí tức nào của nó!
- Lăng Hi!
Trương Tử Hàm và chúng nữ dùng tốc độ nhanh như phóng tới đạo ánh sáng ở trung tâm trận chiến, nhưng mà, trong phương viên mấy vạn dặm, trừ tâm thần của các nàng đang liên hệ với Lăng Hi đang khôi phục ra, cũng không cảm ứng đước bất kỳ khí tức sinh mệnh nào nữa, Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân đều tiêu thất trong hư không.
Thời điểm nghe Lăng Hi kêu lên âm thanh vô cùng mong nhớ, tâm của chúng nữ đều treo trên cổ họng.
Thời điểm chúng nữ nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lăng Hi, tất cả đều bị hoảng sợ bao trùm tâm thần, vô cùng lo lắng hỏi thăm.
Mà gương mặt khuynh quốc khuynh thành hoàn mỹ không tỳ vết của Lăng Hi đã bị nước mắt phủ kín, vừa rồi xảy ra chuyện gì thì nàng cũng không rõ ràng, vì lúc đó nàng đã bị trọng thương, nàng đã lâm vào hôn mê, thân thể đã bị trọng thương, nhưng nàng là cao thủ Chân Thần Cảnh Thiên giai đại viên mãn, lúc này đã chính thức dung nhập làm một thể với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nàng chính là Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình chính là nàng, cho nên, không mất thời gian bao lâu đã khôi phục lại, nhưng mà, lúc thanh tỉnh lại, nàng khiếp sợ phát hiện, liên hệ với Dương Thiên Lôi đã bị ngăn cách.
Nàng nhìn thấy "Quang môn", nhìn thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi, nhưng mà, tất cả đã biến mất.
Rốt cuộc Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân đã xảy ra chuyện gì?
Lăng Hi không biết, nhưng mà, từ khi gặp được Dương Thiên Lôi, từ trước tới nay nàng vẫn chưa từng xa cách Dương Thiên Lôi lần nào, cho nên vào lúc này cảm thấy vô cùng lo lắng, khổ sở, đau lòng, mê mang...
Chúng nữ có tâm ý tương thông, lập tức im miệng không nói, sắc mặt biến thành trắng bệch.
Một trận tất thắng, tại sao lại biến thành kết cục này?
Có ai ngờ rằng Tiếu Kiến Nhân lại là tồn tại khủng bố như vậy?
Đạo "Quang môn" kia là cái gì?
Vào lúc này, mặc cho chúng nữ có thúc dục thần niệm tìm kiếm Dương Thiên Lôi thế nào, cũng không cảm thấy chút chấn động nào!
- Khặc khặc khặc khặc...
Đúng lúc này, có rất nhiều yêu nghiệt lao tới, tản ra tiếng cười khủng bố âm trầm, làm chúng nữ bừng tỉnh.
Chương 649: Cửu Âm Cung. (Hạ)
- Giết! Giết!
Vào lúc này, Lăng Hi, Trương Tử Hàm và chúng nữ lập tức phát ra tiếng kêu vô cùng lạnh lùng, phóng nhanh về phía yêu nghiệt.
Chiến!
Chính vì Tiếu Kiến Nhân và đám yêu nghiệt này nên Dương Thiên Lôi mới có kết cục hôm nay!
Vào lúc này, chúng nữ đều điên cuồng!
Mà Kỷ Trùng Tiêu, Mạnh Hạ Huy cùng Vũ Thanh, Vũ Cương và các cao thủ thuộc hạ của Dương Thiên Lôi, còn có rất nhiều cao thủ tuyệt đỉnh của các môn phái, sớm đã lâm vào chiến đấu với yêu nghiệt khủng bố.
Thời điểm này, tất cả mọi người đã biết rõ, Tiếu Kiến Nhân giống như lời của Dương Thiên Lôi, vốn không phải là cao thủ trong Cửu Thiên, và hơn ba trăm tên thuộc hạ của hắn cũng không phải!
Bởi vì, mất đi thần niệm của "Chủ nhân" Tiếu Kiến Nhân khống chế, nhưng con yêu nghiệt này mất đi lý trí, tiến hành đoạt xá thân thể và chuyển hóa thành bản thể yêu nghiệt, lực lượng của chúng tăng lên gấp mấy lần.
Một hồi chiến đánh oanh oanh liệt liệt lại diễn ra khắp diễn võ trường.
...
- Giết! Tuyệt đối không để cho bất kỳ con yêu nghiệt nào còn sống rời khỏi đây.
- Giết giết giết!
Dương Thiên Lôi và mấy trăm tên cao thủ Thiên giai đại viên mãn thủ hạ, dưới sự thống lĩnh của chúng nữ và Vũ Cương, Vũ Thanh, thể hiện ra sức chiến đấu kinh người, cùng với mười mấy tên cao thủ tuyệt đỉnh của Vô Cực tinh vực, điên cuồng vây công đám yêu nghiệt này.
Cả Vũ Hồn Tinh, đã biến thành chiến trường.
Trận chiến đấu này kéo dài hai canh giờ, trừ Lăng Hi dùng Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình cường hoành thu thập mấy con, Kỷ Trùng Tiêu dùng thần kiếm, Mạnh Hạ Huy dùng Thủy Tổ Kim Thương, chém giết mấy con ra, hơn ba trăm con yêu nghiệt khác đã chạy trốn vào trong không gian hỗn loạn, không thấy tung tích!
Hơn ba trăm con yêu nghiệt vô nhân tính đào tẩu, ý nghĩa thế nào?
Đây chính là một trường hạo kiếp cho Vô Cực tinh vực, thậm chí là cả Cửu Thiên!
...
Chiến đấu chấm dứt, thần sắc của mọi người ngưng trọng, Tiên Hồn Thành đã biến thành phế tích, bị san bằng thành bình địa.
...
Trong một đạo tinh quang không màu, Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân thì lâm vào hôn mê hoàn toàn, thân thể phiêu đãng, quay với tốc độ bất khả tư nghị.
Đạo tinh quang này chính Vô Môn Chi Môn chân chính.
Có thể xuyên việt vũ trụ tinh hà, vượt qua đường hầm thời không, xuyên qua thông đạo truyền tống ba mươi ba tầng trời, chỉ có cao thủ Chân Tiên Cảnh cường hoành mới có năng lực thi triển ra.
Toàn thân Dương Thiên Lôi phát ra từng đạo phù văn màu vàng, thúc dục năng lượng thần bí trong đan điền, giống như phù văn màu vàng đã tạo thành màn hào quang, thủ hộ Dương Thiên Lôi, nhưng mà, dù vậy, hào quang thủ hộ Dương Thiên Lôi không ngừng cải biến hình dạng, giống như bị một cổ năng lượng áp bách vô hình luyện hóa, làm cho thần sắc của Dương Thiên Lôi khi thì thống khổ, khi thì điên cuồng, thậm chí thỉnh thoảng truyền ra tiếng hò hét điên cuồng.
Nhưng mà, thân thể của Tiếu Kiến Nhân được hào quang bao bọc, an tường như đang ngủ, khí tức tà ác toàn thân càng ngày càng mạnh mẽ...
Không biết qua bao lâu, giống như trong nháy mắt, lại giống như cả ngàn vạn năm...
Đùng...
Tiếng một vật nặng rơi xuống đất, bỗng nhiên vang vọng trong không gian thần bí.
Vào lúc này, hào quang bao phủ Dương Thiên Lôi đã biến mất, Dương Thiên Lôi cảm giác toàn thân nhẹ lại, đột nhiên mở to mắt, thời điểm Dương Thiên Lôi muốn đứng dậy, hắn nhìn thấy rõ ràng, hắn cảm thấy ngón tay thon dài của hắn nhẹ hơn, sau đó Dương Thiên Lôi hoảng sợ khi phát hiện tâm thần và thể xác của mình đã chia lìa, không cách nào khống chế mảy may, pháp lực và thần niệm của hắn bị đọng lại.
- Cung nghênh thiếu chủ trở về.
Một âm thanh đáng yêu vang vọng bên tai Dương Thiên Lôi, nhưng trong lòng của Dương Thiên Lôi nhấc lên sóng gió ngập trời, bởi vì nữ tử trước mặt lại quỳ gối trước người Tiêu Kiến Nhân.
Không thống khổ giống như Dương Thiên Lôi, Tiếu Kiến Nhân cảm thấy tinh thần sảng khoái, pháp lực, thần niệm đều bành trướng tới tận cùng, trong ánh mắt tản ra kinh hỉ, nhìn thiếu nữ trước mặt, nói:
- Thiếu chủ? Ngươi gọi ta là thiếu chủ?
Lúc này Tiếu Kiến Nhân là Tiếu Kiến Nhân chân chính, cũng không phải Tiếu Thượng. Lúc hắn tỉnh táo, Tiếu Kiến Nhân trừ cảm giác mình cường đại hơn ở ngoài vô số lần, không cảm giác được chút khí tức nào của gia gia Tiếu Thượng của hắn, dù cho hắn có gọi thế nào cũng không có phản ứng, giống như Tiếu Thượng đã rời khỏi thân thể Tiếu Kiến Nhân, nhưng mà, loại tình huống này lại làm cho nội tâm của Tiếu Kiến Nhân cảm thấy vô cùng thống khoái, thậm chí tràn đầy kinh hỉ!
Tuy nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Tiếu Kiến Nhân lại biết rõ, rốt cuộc hắn đã trở lại là mình! Thời điểm trước kia bị yêu nghiệt đoạt xá, hắn cho rằng cả đời này sẽ là một con yêu nghiệt, để sống sót, hắn vắt hết óc thể hiện giá trị của mình cho yêu nghiệt thấy, do đó không chính thức luyện hóa hắn, hắn đã làm được. Sau này, cơ duyên xảo hợp, gia gia Tiếu Thượng của hắn đoạt xá yêu nghiệt, chiếm cứ thân thể của hắn. Loại tình huống này so với trước kia, Tiếu Kiến Nhân quả thực cao hứng. Ít nhất Tiếu Thượng là gia gia của hắn, so với yêu nghiệt kia, hắn càng bình an. Nhưng mà, sau khi phát hiện Tiếu Thượng không có ý định trả lại thân thể cho hắn, trong nội tâm của Tiếu Kiến Nhân đã xuất hiện bất mãn, nhưng hắn vẫn âm thầm chịu đựng.
Mà lúc này, hắn không hiểu vì sao khôi phục lại chân thân, hơn nữa còn được khống chế thân thể, tu vi lại tăng lên cảnh giới bất khả tư nghị, loại lực lượng này, tuyệt đối còn mạnh hơn cả Tiếu Thượng lúc ở diễn võ trường.
- Vâng, thiếu chủ, chủ nhân đã đợi ngài, mời đi theo ta!
Âm thanh của nữ tử này vô cùng nhẹ nhàng đáng yêu.
- Đợi một chút, đây là nơi nào? Vì sao gọi ta là thiếu chủ?
Tiếu Kiến Nhân hỏi.
- Thiếu chủ, đây là bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, chủ nhân tự tay cô đọng ra Tiếu gia, Cửu Âm Cung!
- Cái gì? Tiếu gia... Tiếu gia Cửu Âm Cung? Chủ nhân chính là lão tổ tông của Tiếu gia, Tiếu Cửu Âm?
Thần sắc của Tiếu Kiến Nhân kích động đến cực điểm, hắn kinh hỉ hỏi thăm.
- Đúng vậy!
Thiếu nữ trả lời rất cung kính.
Sau khi được thiếu nữ khẳng định, thần sắc Tiếu Kiến Nhân vô cùng đặc sắc! Hưng phấn, hưng phấn cực độ! Lão tổ tông của Tiếu gia, Tiếu Cửu Âm là ai? Chính đệ nhất nhân tung hoành Vô Cực tinh vực, tung hoành thiên hạ, độc cô cầu bại! Cuối cùng nhất, đánh vỡ Chân Thần Cảnh, rời khỏi Cửu Thiên!
Mà bây giờ, hắn lại có thể đi đến bên cạnh lão tổ tông của Tiếu gia!
- Lão tổ tông, không ngờ ta lại có thể đến bên người lão tổ tông, ha ha ha ha...
Tiếu Kiến Nhân ngửa mặt lên trời cười to, đột nhiên quay người nhìn về phía Dương Thiên Lôi cách đó không xa, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử này là địch nhân của Tiếu gia chúng ta, không có hắn, ta đã không mất đi nữ nhân yêu thích nhất! Không có hắn, lúc này ta đã là minh chủ Vô Cực tinh vực, không mất bao lâu, Tiếu gia chúng ta sẽ tái hiện huy hoàng năm xưa! Tất cả những chuyện này... Đều bị hắn hủy! Nếu hắn đã ở đây với ta, ta muốn làm cho hắn sống không được, muốn chết không xong!