- Sao có khả năng?
- Ai… Đại đạo vô tình, thiên địa bất nhân,
nhất niệm động, thiên hạ thái bình, nhất niệm sinh, khói lửa nổi lên bốn phía, thần tiên thì có gì tốt? Tu luyện vĩnh viễn, đề thăng thì có gì
tốt? Chơi lửa tất bị lửa đốt, Hồng Mông chi chủ cũng không ngoại lệ…
Ngươi, còn không ra sao?
Ánh mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên rời khỏi
yêu nghiệt Phụ Thần, chuyển hướng vào chỗ sâu trong huyệt động trống
rỗng, nhàn nhạt nói.
- Ha ha…
Để Phụ Thần Thần tộc vô cùng kinh ngạc chính là, một tiếng cười già nua trầm thấp phảng phất như
phiêu đãng trong hư không vô cùng vô tận truyền tới, nhưng tuy rằng rất
xa rất xa lại phảng phất như vang lên ngay bên tai.
Khóe miệng Dương Thiên Lôi nhếch lên nở nụ cười nhàn nhạt, trong chỗ sâu nhãn thần lại mơ hồ lưu chuyển quang mang bảy màu.
Trước kia, Dương Thiên Lôi lấy Hồng Mông đại thế giới bản thân vừa mới ngưng
tụ thành, vừa mới phát triển, xỏ quyên qua hai Hồng Mông đại thế giới
của tu luyện giả và Thần tộc, cũng đã dự liệu được, chung quy phải đối
mặt với giờ khắc này! Gặp mặt với diễn viên càn không chuyển động, đạo
diễn ra đại chiến tiên ban và Thần tộc của hai Hồng Mông đại thế giới.
Nhưng lại không nghĩ tới ở chỗ này, cũng không nghĩ tới nhanh như vậy!
Sáng Thế Nguyên Linh?
Sư phụ của bốn người Hồng Quân lão tổ, Bàn Cổ lão tổ, Nữ Oa nương nương và Lục Áp đạo quân, cũng là sư phụ của yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc.
Lúc Dương Thiên Lôi xỏ xuyên qua hai Hồng Mông đại thế giới, tam giới hợp
nhất liền chạm tới chân tướng bản nguyên, biết được hai Hồng Mông đại
thế giới xuất phát từ tay của một người duy nhất.
Mà người này chính Sáng Thế Nguyên Linh
Bởi vì tuy rằng pháp tắc thiên đạo của hai Hồng Mông đại thế giới hoàn toàn khác nhau, nhưng ý chí ẩn chứa trong đó lại hoàn toàn tương đồng, chỉ
khi bắt nguồn từ một người mới có thể như vậy.
Khi đó, Dương
Thiên Lôi vốn tưởng rằng gặp phải Sáng Thế Nguyên Linh, hắn đã làm tốt
chuẩn bị, kiên trì chờ đợi, thế nhưng vẫn không hề thấy một chút dấu
hiệu Sáng Thế Nguyên Linh sẽ xuất hiệm.
Dương Thiên Lôi vốn định
tiếp tục chờ đợi, thế nhưng yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc lại giả mạo
chính mình đi tìm Lăng Hi, để Dương Thiên Lôi không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa.
Nhưng hắn tại giờ khắc này bỗng nhiên tản mát ra khí tức cường đại nhất.
- Ngươi xác định đã chuẩn bị tốt rồi? Thiên địa diệt, mà ta vĩnh tồn,
tĩnh mịch như tuyết… Thật vất vả mới đợt được một người như ngươi xuất
hiện, ta còn chưa thấy nóng người, đã kết thúc rồi…
- Đây là nguyên nhân ngươi dẫn phát đại chiến hai giới?
- Như vậy còn chưa đủ sao? Nếu như ngươi có thể chiến thắng ta, sau này ngươi sẽ trở thành ta thứ hai. Tĩnh mịch khó nhịn a…
- Nếu như ta đoán không sai, sợ rằng ngươi chưa bao giờ có cảm tình của con người bình thường một lần?
- Người? Đối với ta mà nói chỉ là kiến hôi, vì sao ta lại làm kiến hôi?
Ta vốn chỉ là xem kịch vui, không nghĩ tới trong kiến hôi dĩ nhiên có
thể sinh ra ngươi, thực sự khiến ta vô cùng hưng phấn… Ta tùy thời chờ
đợi, chờ khi ngươi chân chính đạt tới viên mãn của chính mình, liền phá
vỡ phong ấn Địa Cầu, tới tìm ta đi… Bất quá, ta cũng không muốn chờ quá
lâu, thời gian một tháng trên Địa Cầu đủ rồi sao? Hẳn là được rồi, còn
có, nhắc nhở ngươi, hai Hồng Mông đại thế giới là do ta tạm thời cho
ngươi mượn dùng, cho ngươi đề cao thực lực, nhưng ngươi đừng hi vọng,
chúng sẽ trở thành lực lượng của ngươi…
Thanh âm già nua nhàn nhạt
nói, sau khi nói xong, liền phảng phất như không còn một chút khí tức
nào, phảng phất như lời đối thoại của Dương Thiên Lôi và hắn chỉ là mộng ảo, chưa từng chân chính tồn tại.
Cho dù là Dương Thiên Lôi muốn bắt được khí tức của hắn cũng không hề có một chút biện pháp!
Cường đại!
Thẳng cho tới giờ phút này, Dương Thiên Lôi mới rõ ràng nhận thức ra, Sáng Thế Nguyên Linh rất cường đại.
Một tháng tại Địa Cầu, trong Hồng Mông đạit hế giới chính là ba mươi vạn
năm, Sáng Thế Nguyên Linh cho mình thời gian ba mươi vạn năm để chuẩn
bị, điều này nói rõ cái gì?
Tự tin và cuồng ngạo tuyệt đối, tự tin và cuồng ngạo không hề đặt chính mình vào trong mắt dù chỉ một chút!
…
Hít vào một hơi thật sâu, chưởng phải của Dương Thiên Lôi đặt lên trên đầu
yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc, yêu nghiệt này căn bản không kịp kêu lên
thảm thiết, hai tròng mắt liền tan rã.
Thần cách, lạc ấn linh
hồn, pháp lực, thần niệm cùng với pháp tắc thần thông ẩn chứa trong yêu
nghiệt Phụ Thần trong nháy mắt liền chia lìa, dung nhập tới mi tâm của
Dương Thiên Lôi, mà thân thể gen hoàn mỹ lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh bao
tồn.
Vù vù vù…
Ký ức bàng bạc không gì sánh được của yêu
nghiệt Phụ Thần nhất thời lấy tốc độ vô cùng kinh người dung nhập vào
trong đầu của Dương Thiên Lôi.
Khi thấy hình ảnh Lục Áp tự bạo
thần cách, thần hồn câu diệt, rốt cuộc Dương Thiên Lôi hiểu ra vì sao
thần cách trong phong ấn khởi nguyên long mạch lại thiếu đi một cái.
Lục Áp đã chết!
Trong trí nhớ của yêu nghiệt Phụ Thần, chỉ có một ít mảnh nhỏ ký ức của Lục
Áp, tuyệt đại đa số ký ức không có bao nhiêu tác dụng đối với yêu nghiệt Phụ Thần đều bị xóa đi.
Thu thập những ký ức nafym Dương Thiên
Lôi chỉ có thể làm chính là trọng tổ lại lạc ấn linh hồn của Lục Áp,
muốn hoàn toàn chỉnh chỉnh khôi phục lại Lục Áp như sưa, cho dù là hắn
đã tới cảnh giới Hồng Mông cũng không thể làm được.
Hơn mười phút sau, cấm chế pháp tắc do Lục Áp, Hồng Quân, Bàn Cổ, Nữ Oa cùng với yêu
nghiệt Phụ Thần ngừng kết thành trong khởi nguyên long mạch bị Dương
Thiên Lôi phá giải, hút ra.
Thần cách Hồng Quân, Bàn Cổ và Nữ Oa vẫn tồn tại như trước, chỉ có thần cách của Lục Áp được Dương Thiên Lôi thu thập lại.
Mặc dù Lục Áp không còn sót lại bao nhiêu ký ức, thế nhưng Dương Thiên Lôi
cũng biết được, tên này chính là tình địch số một, nhưng cảm tình của
Lục Áp đối với Nữ Oa, cũng chính là Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi
hoàn toàn không thể không khâm phục, càng không nói tới hận… Có chỉ là
bội phục, thương hại và cảm ơn đối với loại si tình này của Lục Áp…
Đúng vậy, là cảm ơn.
Không có “nhân công làm việc tư” của Lục Áp, chỉ sợ đã không có Dương Thiên Lôi và Lăng Hi hiện tại.
Mà giờ khắc này, Dương Thiên Lôi chỉ có thể hồi báo lại hắn bằng vào giới
hạn lớn nhất năng lực của mình, để Lục Áp có thể “phục sinh” một cách
hoàn chỉnh nhất. Đương nhiên, đối với loại cảm tình khắc cốt minh tâm,
đã thăng hoa lên thành “đại ái” của hắn, chỉ có thể xóa đi. Làm như vậy
đối với Lục Áp mà nói chung quy là chuyện tốt. Dù sao, Nữ Oa chỉ có một, hơn nữa là người yêu nhất của Dương Thiên Lôi, nếu như bị người khác
thường xuyên nhung nhớ, chung quy có chút khó chịu, đồng thời, đối với
nỗ lực không có hồi báo của Lục Áp, cũng coi như là một loại cứu rỗi…