Huyền Thiên

Chương 34: Chương 34: Đánh đâu thắng đó (thượng + trung)




Mộc Tử Vi từ lâu đã tưởng tượng đến đủ loại kiểu chà đạp Dương Thiên Lôi, thế nhưng khi thấy kiểu lên sân khấu hoàn toàn mới lạ của Dương Thiên Lôi thì nàng bỗng nhiên nghĩ mấy cái biện pháp đó có hơi nhân từ rồi.

Trên khuôn mặt nàng bắt đầu bốc lên lửa giận, nàng đang nghĩ tới hình ảnh tàn tạ be bét của Dương Thiên Lôi sau trận đấu mà cười nhạo.

Nhất là khi nàng thấy Ngũ Hành Thuẫn phát ra hào quang nhàn nhạt đeo sau lưng Dương Thiên Lôi, khiến nàng càng phẫn nộ hơn, cái này chả khác gì cái xác rùa, tên Dương Thiên Lôi này muốn làm con rùa đen rút đầu mà!

- Ha ha ha ha...

Mọi người đều cười lớn.

- Mộc Tử Vi?

Trương Tử Hàm sau khi hết lo lắng, lúc này mới quay đầu nhìn đối thủ của Dương Thiên Lôi, không ngờ lại là Mộc Tử Vi – một siêu cấp thiên tài Tinh Giả tam thuộc tính Kim Mộc Thổ!

Một tia phẫn nộ thoáng hiện trên khuôn mặt của Trương Tử Hàm. Mộc Tử Vi, lôi đài chính, Trương Tử Hàm liền nghĩ ngay đây là kiệt tác của Lôi Hoành.

- Hai vị đã sẵn sàng rồi chứ?

Tên trọng tài sau một lúc khiếp sợ cũng hồi phục tinh thần, trậm giọng nói.

- Được rồi!

Mộc Tử Vi lạnh giọng nói.

- Đợi đã!

Dương Thiên Lôi đột nhiên nói

- Lão gia gia, ở đây có nước không? Xẩu hổ quá, lúc nãy ăn hơi nhanh nên bị nghẹn!

- Ha ha ha...

Đám người phía dưới lại được phen cười to. Rất nhiều “đồng hài” phía dưới cười đến đau cả bụng. Cái tên ngu ngốc đệ nhất học viện Cực Dương này quả nhiên là danh bất hư truyền.

- Lão gia gia? Ngươi dám nói ta là “lão” à? Con mẹ nó, lão tử chỉ mới bốn mươi tuổi thôi...

Vẻ mặt trọng tài trung niên tái nhợt, hắn hận nhất người nào nói hắn già, khuôn mặt lạnh lùng nói:

- Không có! Thời gian trận đấu bắt đầu rồi, nếu nhưng không chuẩn bị tốt thì coi như là đã bỏ quyền thi đấu!

- Ối, vậy à, vậy thì tạm quên vụ nước non đi.

Dương Thiên Lôi vừa cười vừa nói, ánh mắt như có như không vô ý lướt thoáng qua Mộc Tử Vi, phát hiện quả nhiên nha đầu này tức bể phổi rồi.

- Có thể bắt đầu được rồi chứ?

Trọng tài lạnh lùng nói.

- Có thể!

Dương Thiên Lôi chưa nói hết câu thì bỗng nhiên phát động công kích!

Cả thân thể như mũi tên rời cung, bắn về phía Mộc Tử Vi!

Xuất kỳ bất ý, tiên phát chế nhân!

Vừa mới bước lên lôi đài, Dương Thiên Lôi liền phát hiện đối thủ của mình rất mạnh, muốn chiến thắng tương đối khó khăn, riêng về khí thế so với cái tên Tinh Giả cấp bốn hệ mộc hôm qua thì mạnh hơn nhiều. Chỉ là hắn không hiểu tiểu mỹ nhân này sao lại tức giận, cứ như là hắn ngủ với nàng mà quỵt tiền chạy mất, hận không thể đớp phát nuốt gọn hắn.

Nhưng hắn lại có thể lợi dụng điểm này. Phẫn nộ, có thể bộc phát lực lượng cường đại, nhưng đồng thời cũng dễ mất kiểm soát lý trí! Trường hợp trước chỉ có thể xuất hiện tại các diễn viên chính trong phim, bộc phát tiểu vũ trụ, trường hợp sau mới là trường hợp thông thường. Điểm này Dương Thiên Lôi rất rõ ràng, người nào cũng có thể bạo phát tiểu vũ trụ, như vậy diễn viên còn chơi cái lông a?

- Vô sỉ!

Mộc Tử Vi gầm lên một tiếng, hai chân bỗng nhiên giậm mạnh xuống đất, thân hình lách qua bên cạnh, đồng thời tung một chưởng về phía trước! Các động tác liên tiếp nhau không hề có chút dư thừa, theo như nàng dự tính thì nàng có thể tránh được một đòn của Dương Thiên Lôi, một chưởng này sẽ bổ trúng hắn!

Chỉ có điều nàng không hề ngờ tới, Dương Thiên Lôi đang công kích tốc độ cao bỗng nhiên dưới chân hắn phát ra tiếng “thịch thịch”, toàn bộ thân người hắn cứ như ảnh ảo đột nhiên xoay hướng lần nữa tấn công Mộc Tử Vi!

- Lôi Vân Thân Pháp?

Trong đám người bỗng có tiếng kinh hô, kể cả bản thân Mộc Tử Vi cũng hô to không thể tin được.

Lôi Vân Thân Pháp này chính là tuyệt học Lôi gia, ngoại trừ Lôi gia thì không hề truyền người ngoài, tiểu tử này biết được Lôi Vân Thân Pháp? Chỉ có riêng mình Trương Tử Hàm là không biểu lộ quá nhiều ngạc nhiên, chỉ có vui mừng. Cũng chỉ có mình nàng biết, Dương Thiên Lôi căn bản không phải là một tên ngu ngốc trong lời đồn, mà là một thiên tài mà trong truyền thuyết cũng chưa từng có!

Chỉ cần nhìn qua một lần, hắn có thể bắt chước lại Lôi Vân Thân Pháp y như đúc! Phải biết rằng bất kể là tinh kỹ gì đều không hề đơn giản như biểu hiện bên ngoài mà là phụ thuộc vào phương thức vận chuyển tinh thần lực trong cơ thể. Không ai truyền thụ, muốn học lóm thì hoàn toàn không thể. Thế nhưng Dương Thiên Lôi lại làm được!

- Hừ!

Mộc Tử Vi hừ lạnh một tiếng, tuy chiêu thức Dương Thiên Lôi thay đổi, xoay người tấn công chính diện nhưng Mộc Tử Vi cũng không hoảng loạn, toàn thân tỏa ra tinh thần lực hệ thổ, tập trung trên vai - chỗ Dương Thiên Lôi định tấn công, lực công kích của một tên Tinh Giả cấp ba thì ngay cả lớp phòng ngự của nàng cũng phá không nổi chứ đừng nói là làm nàng bị thương.

Nói thì dài nhưng mọi thứ chỉ diễn ra trong nháy mắt, trên vai Mộc Tử Vi đã kết tụ một lớp tinh thần lực hệ thổ nồng đậm, da màng toàn thân hoàn toàn gia cố, không thể phá vỡ, nàng tin rằng, nắm tay hoàn toàn không có môt tinh thần lực kia đánh vào thì chỉ có nước bị phản chấn gãy xương!

- Hây…

Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền rất mạnh! Trong nháy mắt, Mộc Tử Vi cũng tập trung chú ý nắm đấm của Dương Thiên Lôi, khẽ kêu một tiếng, tinh thần lực tập trung trên vai và cổ đến mức cao nhất!

- Cẩn thận!

Trương Tử Hàm thấy cảnh này liền kìm không được mà hét lên. Dương Thiên Lôi đang sử dụng Tinh Khí Hợp Nhất, nắm tay quán chú toàn bộ tinh thần lực, đánh tới chắc chắn bị phản chấn mà trọng thương, nhưng lúc này Trương Tử Hàm không hiểu nổi tên này không ngời không hề dùng đến tinh thần lực, hoàn toàn dựa vào lực lượng của bản thân đánh ra một quyền! Trương Tử Hàm chỉ có thể tự giải thích rằng do Dương Thiên Lôi chỉ mới vừa học Tinh Khí Hợp Nhất, dưới tình huống căng thẳng hoảng loạn không phát được tinh thần lực. Nàng hầu như tưởng tượng ra tràng cảnh thảm trọng khi Dương Thiên Lôi đánh trúng Mộc Tử Vi.

Thế nhưng, mọi thứ không hề giống mọi người tưởng tượng, lúc năm tay Dương Thiên Lôi sắp chạm vào Mộc Tử Vi thì nắm tay bỗng nhiên mở ra thành trảo! Đồng thời dưới chân hắn lại vang lên hai tiếng “thịch thịch”, toàn thân lại chuyển hướng một lần nữa. Trong nháy mắt vòng ra phía sau Mộc Tử Vi, màn tiếp theo lại khiến mọi người cực kỳ khiếp sợ, ngừng thở, miệng há to kinh ngạc không thôi!

Chỉ thấy Dương Thiên Lôi gầm nhẹ một tiếng, bỗng nhiên vòng tay ôm Mộc Tử Vi từ phía sau, phóng về hướng sát biên của lôi đài!

Mộc Tử Vi vừa tức giận vừa khiếp sợ!

Nàng dù nằm mơ cũng không ngờ Dương Thiên Lôi biến chiêu nhanh như thế, một Tinh Giả bất kỳ cấp nào đều có khí trường, nếu vậy thì Mộc Tử Vi đã sớm đoán được ý đồ của Dương Thiên Lôi. Thế nhưng không ngờ tên Dương Thiên Lôi này lại hoàn toàn chỉ dùng các chiêu thức của Võ Đồ, căn bản không hề có một loại khí trường nào, nên hắn mới có thể dễ dàng đắc thủ!

Càng làm cho Mộc Tử Vi lửa giận công tâm là hai cái tay hèn mọn của Dương Thiên Lôi may mắn thế nào lại chộp trúng hai khối “đậu hũ” đang trong thời kỳ phát dục của nàng, đây là chỗ mà không một nữ nhân nào dám tu luyện, bằng không luyện đến độ cứng như thép thì còn mặt mũi nào gặp người khác?

- A----

Mộc Tử Vi hét lớn một tiếng. tức giận, hoàn toàn tức giận, bạo phát hoàn toàn! Nàng không tin, một tên chỉ sử dụng Võ Đồ mà không hề sự dụng chút Tinh thần lực mà có thể ôm giữ được nàng! Tinh thần lực hệ kim cuồng bạo, hoàn toàn bộc phát, giống như một cây cương châm nhọt hoắc và lạnh lẽo, cực kỳ lợi hại phóng ra ngoài! Tập trung ở sau lưng!

Ầm----

Dương Thiên Lôi cảm thấy trước ngực truyền đến cơn đau như bị kim châm, loại cơ thể tiếp xúc trực tiếp thế này càng tạo thuận lợi cho Mộc Tử Vi dùng tinh thần lực công kích vào bên trong cơ thể Dương Thiên Lôi!

Công kích cường bạo nhất của Tinh Giả cấp năm, tinh thần lực hệ kim lợi hại nhất!

Dương Thiên Lôi cảm thấy khí huyết đảo lộn, tinh thần lực cường đại như vậy cho dù bản thân hắn thực có tác dụng miễn dịch với tinh thần lực nhưng gần như không thể chịu nổi, thiếu chút nữa buông tay!

Một dòng máu tươi từ miệng hắn phun ra, tinh thần lực hệ kim giống như một chiếc dao nhỏ, cứa từng nhát lên gân mạch, lục phủ ngũ tạng của Dương Thiên Lôi!

Dương Thiên Lôi từ lúc bắt đầu đã dự kiến một màn này, thế nhưng lại không tưởng tượng được nó thống khổ đến thế! Nữ sinh này lại cường đại đến vậy! Thế nhưng Dương Thiên Lôi lại không cam lòng chịu thua!

Hắn không thể thua, vì tẩy xóa những sỉ nhục lúc trước, vì sự kỳ vọng của Trương Tử Hàm, vì hy vọng của mẫu thân, hắn không thể thua!

- A-----

Dương Thiên Lôi bỗng phun một ngụm máu giận dữ hét lên một tiếng, tinh thần lực hệ thổ rót vào song chưởng, lại lần nữa ôm chặt lây Mộc Tử Vi! Phóng như bay về phía cạnh lôi đài!

Máu ấm nóng, mang theo mùi tanh nồng đậm, dọc theo khóe miệng của Dương Thiên Lôi chảy xuống khuôn mặt Mộc Tử Vi, nhiễm đỏ cả mảng áo trước ngực nàng, trên mặt nàng bỗng xuất hiện chút do dự, nàng biết, tinh thần lực hệ kim của nàng gây thương tổn thế nào với Dương Thiên Lôi, điều này khiến nàng không đành lòng. Nàng chỉ nghĩ giáo huấn Dương Thiên Lôi một trận, hung hăng chà đạp hắn một lần, muốn khẳng định với mọi người rằng nàng với hắn không còn chút liên hệ nào nữa! Nàng chỉ muốn phân rõ giới tuyến với Dương Thiên Lôi, mượn việc chà đạp Dương Thiên Lôi để nói với thiên hạ rằng nàng không chút quan hệ gì với hắn!

Thế nhưng một cỗ lực lượng mãnh mẽ lại siết chặt bộ ngực của nàng, khiến nàng tức giận lần nữa! Nhất là khi bản thân mình vừa bị chiếm chỗ trọng yếu vừa bị ôm chạy tới sát biên lôi đài, một tia do dự cuối cùng trong đầu nàng hoàn toàn biến mất!

Nàng không thể thua, nàng là thiên tài, một siêu cấp thiên tài từ nhỏ đã có ba loại thuộc tính! Nàng không thể thua, tuyệt đối không thể thua trong tay một người có cảnh giới thấp hơn nàng tới mấy bậc! Nàng không thể thua, nhất là thua trong tay một người mà mỗi lần nhắc đến tên hắn là khiến nàng phát điên!

Oanh!

Đúng lúc đó, tinh thần lực của cả ba loại thuộc tính kim mộc thổ liên kết hóa thành công kích, cuồng bào đánh đến cơ thể hắn!

Phốc!

Dương Thiên Lôi lại phun một ngụm máu lớn.

- Tiểu Lôi!

Trương Tử Hàm kinh hô

- Buông tay, mau buông tay!

Nhã gian, các nhã gian đều xây dựng rất rộng và khá tối, bên trong các nhã gian này tụ tập phần lớn các nhân vật cao cấp của đế quốc, Dương Hồng Toàn hoàn toàn khiếp sợ! Dương Hồng Toàn hận không thể bay đến lôi đài, thế nhưng hắn lại không thể! Đây chính là quy củ mấy trăm nghìn năm qua của học viện Cực Dương, cũng chính là pháp tắc trăm nghìn năm qua của đế quốc Cát Ương! Trên lôi đài, chỉ có phân ra thắng bại, chịu thua cũng được, chiến bại cũng được, thế nhưng nếu song phương còn đang chiến đấu, không ai chịu nhận thua thì chiến đấu vẫn phải tiếp tục! Không một ai có thể can thiệp!

A-----------

Dương Thiên Lôi rống giận một tiếng, hắn cắn răng chịu sự đau nhức tột đỉnh trong người, phát ra lực lượng cuối cùng ném Mộc Tử Vi về phía trước!

Tất cả mọi người đều ngây người nhìn một màn này!

Đang bay trong không trung, Mộc Tử Vi hầu như không bị chút thương tổn nào ngoại trừ hai khối “đậu hũ” có chút đau nhức, nàng khiếp sợ nhìn tên thiếu niên với cái miệng đầy máu nhưng vẫn ngang nhiên đứng trên lôi đài. Trong đầu nàng dần hiện lên một ý nghĩ rõ ràng “ta thua rồi! Không ngờ lại thua trong tay hắn!”

Thế nhưng không biết vì sao, nàng lúc này không còn cảm giác phẫn nộ, chỉ có một chút mất mát và khổ sở đang tràn ngập trong lòng nàng.

Cao ngạo, ngang ngược, từ trước đến này đều tự hào là thiên tài, thật ra đúng là thiên tài hiếm gặp, nhưng đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được mùi vị của sự thất bại, không những thế còn thua trong tay một tên đươc gọi là ngu ngốc nhất học viện Cực Dương, và cũng chính là thiếu niên được hứa hôn với nàng lúc nhỏ!

Lúc này, thân ảnh nàng đang rơi tự do trên không trung, có vẻ rất cô đơn, hai mắt nàng lại nhìn chằm chằm tên thiếu niên đang thất thiểu chảy máu kia, nàng không hề có một động tác gì cả, cứ như vậy mà rơi xuống mặt đất!

Trong đám người bỗng lóe lên một thân ảnh phóng lên cao, nhẹ nhàng ôm Mộc Tử Vi vào trong lòng, một mái tóc dài màu lục nhẹ nhàng tung bay trong không trung, hai mắt có chút ngơ ngẩn ngắm nhìn Mộc Tử Vi.

- Di tỷ...

Mộc Tử Vi thấy nàng ta liền chảy nước mắt, mang theo tiếng khóc nức nở.

- Nha đầu ngốc, đừng khóc. Tỷ mang muội về nhà.

Nữ tử tóc dài màu xanh nhẹ giọng nói, ôm chặt Mộc Tử Vi, rất nhanh biến mất khỏi lôi đài dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.

Đồng thời lúc ấy, thân ảnh tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm cũng phóng lên cao, nhanh như cắt bay tới bên người Dương Thiên Lôi.

- Dương... Dương Thiên Lôi thắng!

Đúng lúc này thì cái lão trọng tài bị Dương Thiên Lôi chọc là gia gia cũng khiếp sợ tuyên bố kết quả.

- Tiểu Lôi!

Trương Tử Hàm nháy mắt vọt đến bên cạnh Dương Thiên Lôi, vẻ mặt lo lắng hô. Tinh thần lực hệ thủy manh mẽ tiến đến gần người hắn. Nàng tuy rằng không phải là y sư nhưng tinh thần lực thủy hệ cũng có năng lực chữa thương.

Thế nhưng, Dương Thiên Lôi với cái miệng đầy máu, giơ tay ngang ngực chặn Trương Tử Hàm lại, ánh mắt kiêng quyết, nói ngắn gọn yếu ớt:

- Đừng làm gì hết... Ôm ta trở về!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.