Lúc này ba gã huấn luyện viên đứng thẳng táp, trong mắt đã không còn phẫn nộ, chỉ có một tia ướt át, thần thoại bất bại trong cảm nhận của bọn họ đã bị đánh bại rồi, nhưng hình tượng của liên đội trưởng không hề có một chút tổn thất, ngược lại càng thêm cao to rất nhiều.
Liên đội trưởng, so với chính bọn họ càng lý giải bọn họ hơn!
- Mọi người về đơn vị! Tiếp tục luyện!
Liên đội trưởng lớn tiếng nói, nói xong thật sâu liếc mắt nhìn Dương Thiên Lôi, liền xoay người đi, đi rất chậm, thế nhưng cũng rất ổn.
- Liên đội trưởng, y phục của anh!
Huấn luyện viên cầm y phục của liên đội trưởng bước nhanh đuổi theo, khoác chiếc áo hai sao lên trên vai liên đội trưởng.
- Chờ một chút!
Để mọi người nghĩ không ra chính là, lúc này Dương Thiên Lôi dĩ nhiên quay về phía liên đội trưởng hô lên.
- Cậu muốn làm gì? Sai chính là tôi, là tôi thiếu thành thục…
Huấn luyện viên mặt lạnh bị Lý Ngọc đá một cước nhất thời nhảy tới chính giữa Dương Thiên Lôi và liên đội trưởng, trừng mắt nói với Dương Thiên Lôi.
- Đừng kích động, nếu như liên đội trưởng tiếp tục ngạnh cứng chịu dựng, sợ rằng hai ba ngày cũng không thể đứng lên được!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói.
Mà liên đội trưởng nghe được lời của Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên ngừng lại, hơi thở vừa kiên trì đề lên, giống như người không có việc gì, không dám tiếp tục bước thêm nửa bước, xoay người nhìn Dương Thiên Lôi, sắc mặt đỏ bừng, vẻ mặt nghẹn tuyệt.
- Ngoại công phu, bại bởi nội gia quyền, cũng không mất mặt! Đây là anh nói!
Dương Thiên Lôi bước tới cạnh liên đội trưởng, trực tiếp vỗ bộp bộp hơn mười cái lên trên người liên đội trưởng, cuối cùng cũng dừng lại, nói:
- Được rồi!
- Liên đội trưởng, vừa rồi ta và Thiên Lôi nói chỉ là bậy bạ, đừng tưởng thực!
Lý Ngọc đã khôi phục vẻ nhã nhặn bạn đầu, sờ chiếc kính vàng trên mũi, nói.
- Các cậu đều là thanh niên trẻ tuổi! Mặc dù tôi già hơn các cậu mấy tuổi, nhưng cũng không lớn hơn bao nhiêu, về mặt tâm lý cũng coi như tuổi trẻ khí thịnh… Được rồi, đều luyện tiếp đi!
- Đi đều bước!
Giống như không hề có chuyện gì phát sinh qua, ba lớp, vẫn dưới sự dẫn dắt của ba vị huấn luyện viên trẻ tuổi, bắt đầu quân huấn thông thường.
Thế nhưng Dương Thiên Lôi có thể cảm giác được, ba vị huấn luyện viên trẻ tuổi trải qua lần xung đột này, tựa hồ chân chính thành thục hơn nhiều. Mà nguyên bản các đồng học cảm thấy vô cùng thống khổ vì huấn luyện, đối với huấn luyện viên mang theo một tia tâm tình đối địch, lúc này quân huấn tựa hồ đã chăm chú hơn nhiều.
Bất quá, để Dương Thiên Lôi không nói được gì chính là, mấy ngày tiếp theo, bất luận là rảnh rỗi hay bận rộn, nữ sinh vây xem, nam sinh, và ba vị huấn luyện viên, thậm chí ngay cả liên đội trưởng cũng chạy tới thỉnh giáo Dương Thiên Lôi "chân công phu". Hơn nữa có lúc còn lợi dụng chuyên quyền, trực tiếp gọi Dương Thiên Lôi đang lúc quân huấn lên làm chút rượu thịt, khiêm tốn thỉnh giáo.
Bị buộc không có biện pháp, Dương Thiên Lôi hoặc nhiều hoặc ít căn cứ vào một ít đặc thù của nội gia quyền chỉ điểm cho bọn họ. Đương nhiên, cũng chỉ nhằm vào mấy huấn luyện viên và liên đội trưởng, về phần các đồng học luôn mộng tưởng công phu, nghĩ một bước lên trời đều qua loa cho xong.
Điều này cũng dẫn tới mấy ngày tiếp sau, Lý Ngọc biểu hiện ra thực lực cường đại trở thành tồn tại chúng tinh củng nguyệt, các đồng học không nhìn ra được, nhưng Dương Thiên có thể nhìn ra, Lý Ngọc cũng giống hắn, chỉ dạy một vài động tác khoa chân múa tay mà thôi.
Những điều này không tính là cái gì, chân chính khiến Dương Thiên Lôi nhức đầu chính là nha đầu Tống Hiểu Phân.
- Dương Thiên Lôi! Thiên Lôi ca…, người cứu mạng a…, người ta lại không được rồi…
Tống Hiểu Phân cứ cách hai ngày, đúng giờ liền tới quấn lấy hắn, không đạt được mục đích thề không bỏ qua, đe dọa cũng có, làm nũng cũng có, giả bộ thương cảm cũng có, chiêu số thiên kỳ bách quái ùn ùn.
Từ sau khi nha đầu hiểu rõ được thực lực của Dương Thiên Lôi, toàn bộ tinh thần giống như hoàn toàn lột xác, dung quang tỏa sáng, vóc người nảy nở, ngay cả những nữ sinh cao ngạo từ trước tới nay luôn không muốn tiếp xúc cũng có thể chơi cùng. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng cười tươi giống như hoa cúc nở rộ, càng tỏa vẻ xinh đẹp động lòng người, cộng thêm sáng lạn, để nam sinh nhìn thấy chảy nước miếng ào ào, nhưng không có bất kỳ ai dám có "ý tưởng", bao gồm cả Thượng Quan Huy luôn luôn ngưu bức cũng không dám.
"Cô bé này, chỉ có thể quan sát từ xa, không thể chơi đùa… Bằng không, Dương đại hiệp cách xa nghìn dặm lấy thủ cấp!"
Những lời này được truyền lưu rộng rãi trong các nam đồng học.
Cũng là hãn nữu tinh thông nội gia quyền, nếu Tống Hiểu Phân không ẩn tàng thân thủ chân chính của bản thân, còn thu được chỗ tốt rất lớn.
Tuy rằng trận xung đột này không tạo thành bất cứ ảnh hưởng không tốt nào, thế nhưng biểu hiện kinh người của Dương Thiên Lôi và Lý Ngọc đã truyền rộng rãi trong các đồng học và bộ đội quân huấn.
Dương Thiên Lôi, con người này đã định trước không thể sinh hoạt một cách bình thường, cũng từ đây chân chính mở màn.
- Mai tỷ, tiếp nhận điện thoại đi nào… Mai tỷ, tiếp nhận điện thoại…
Lại một lần, mỹ nữ Hummer Lý Hàn Mai đang trong lúc ngâm mình tắm rửa, điện thoại vang lên thanh âm đặc thù của Lý Ngọc ghi âm từ trước.
- Tiểu Ngọc, lúc này gọi điện thoại làm gì?
Lý Hàn Mai có điểm kỳ quái, nếu như Dương Thiên Lôi mà nói, nàng khẳng định không chạy ra tiếp, nhưng đường đệ Lý Ngọc thì phải nể mặt một chút, hơn nữa không thể nổi giận.
Bao lấy thân thể mềm mại khiến dục hỏa của nam nhân bốc lên ngùn ngụt, Lý Hàn Mai để chân trần bước ra khỏi phòng tắm, tiếp nhận điện thoại.
- Tiểu Ngọc, có việc?
- Chị, em phát hiện một người rất lợi hại, có lẽ tổ chức của chị sẽ cần!
- A? Người nào?
Lý Hàn Mai nhướng này. Thân phận của Lý Hàn Mai đối với Lý ngọc căn bản không phải là bí mật, bởi vì thân phận của Lý Ngọc, trong Hoa Hạ, chuyện tình không thể biết thực sự không nhiều lắm, chỉ quan hệ tới hứng thú của hắn, hắn có chịu để ý tìm hiểu một chút hay không mà thôi.
- Hắc hắc, quân huấn trở về em sẽ giới thiệu cho chị, là bán nha, phải thu phí. Người này, chỉ số thông minh khẳng định tuyệt đỉnh, trước chưa từng có ai, sau càng không biết có hay không, về phần vũ lực, em coi như là cấp tinh anh rồi, nhưng hắn hẳn là gấp năm lần em trở lên, thậm chí càng cao, quan trọng hơn nữa chính là, hắn cùng tuổi với em. Hơn nữa, em có thể cảm giác được, tại thời điểm hắn xuất thủ, toàn thân đều ẩn chứa một loại phong phạm cao thủ siêu cấp…
- Loại bình tĩnh thong dong này… Nói thế nào nhỉ, tựa như thanh long, loại cao thủ đỉnh phong ngạo thế! Chị, hắn mới mười tám tuổi nha, tiềm lực vô hạn… Em chọn lựa giữa gia gia và chị, không chút do dự liền chọn bán cho chị rồi, lần này chung quy không chỉ tặng một bộ quần áo là xong việc được!
- Ha ha…
Lúc Lý Ngọc nói phát hiện ra cao thủ, Lý Hàn Mai đã mơ hồ đoán được là ai, hiện tại nghe Lý Ngọc nói như vậy càng khẳng định được rồi.
- Tiểu Ngọc, lần này em không cần phải suy nghĩ, uhm, đừng nói cho hắn biết quan hệ giữa chúng ta, thân phận của em cũng không thể tiết lộ cho hắn. Thuận tiện nói cho hắn một tiếng, nói chị bảo hắn điệu thấp một chút, bằng không tiền lương giảm phân nửa!
- Ách… Không phải chứ? Chị, chị lừa em sao? Chị biết là ai?
- Chị đang tắm, không có thời gian tranh cãi, bai!
Lý Hàn Mai trực tiếp tắt điện thoại.
Vẻ mặt Lý Ngọc quấn quýt, vốn nghĩ có thể kiếm được một bút, cũng không nghĩ tới chính mình từ trước tới nay anh minh thần võ, trầm ngâm suy nghĩ một hồi. Đột nhiên nghĩ tới lần trước gặp được Dương Thiên Lôi tại khu biệt thự, đồng thời thấy Tống Hiểu Nam bị đánh giống như đầu heo, kêu gào hỏi Lý Hàn Mai người nọ là ai, càng xác định lời nói của Lý Hàn Mai là sự thực.
Dương Thiên Lôi đã sớm là người trong tổ chức của nàng!
Rốt cuộc một tháng quân huấn kết thúc!
Dương Thiên Lôi trong toàn bộ liên, trong hội diễn liên hợp hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất. Mà đám người có biểu hiện nổi bật như Dương Thiên Lôi, Lý Ngọc, Tống Hiểu Phân cũng thu được danh hiệu học viên "ưu tú" trong quân.
Thời điểm sắp chia tay, liên đội trưởng suất lĩnh ba gã huấn liên viên và toàn bộ binh sĩ toàn liên, lấy nghi thức quân đội tiêu chuẩn chào tạm biệt, nhìn theo xe quân dụng chờ mọi người dần dần rời xa.
Quân nhân, chảy máu không đổ lệ, thế nhưng sau khi đám người Dương Thiên Lôi hoàn toàn biến mất, trong mắt ba vị huấn luyện viên đều ẩn chứa một tia trong suốt, cũng giống như vậy, một bộ phận nam sinh và tuyệt đại nữ sinh càng thêm khoa trương hơn.
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, nhưng không thể phủ nhận chính là, cuộc đời quân lữu ngắn ngủi đã vẽ lên một bức tranh dày đặc trong lòng mỗi người.
Về phần ảnh hưởng bao nhiêu, mỗi người khác nhau.
Nhưng không thể phủ nhận, trong thời gian một tháng này, để các đồng học nguyên bản xa lạ trở nên hiểu biết nhau rất nhiều, đều tự hình thành vòng tròn quan hệ đặc biệt với huynh đệ, tỷ muội của bản thân.
Hơn hai giờ sau, lúc trời dần dần chuyển đen, ngọn đèn của Ma Đô phồn hoa xuất hiện trong mắt mọi người, cả đám đều hưng phấn hò hét chói tai!
Sau khi trở lại trường học, Dương Thiên Lôi uyển chuyển từ chối lời mời của ba người Lý Ngọc, Mã Hiểu Hổ, Trần Đào làm một bữa ăn uống, điên cuồng một đêm, sau khi bắt chuyện một tiếng, liền cùng với Tống Hiểu Phân theo đuôi, một đường chạy bộ ra khỏi cửa lớn trường học.
Lần này hai người không trực tiếp chạy bộ trở về, Dương Thiên Lôi tự mình hiểu mình, đương nhiên chỉ cần vài phút là có thể trở về nhà, nhưng bị Tống Hiểu Phân kéo đuôi, không có biện pháp.
Vẫn còn đang mặc quân phục, hai người vừa mới tiến vào trong xe taxi, điện thoại đi động của Tống Hiểu Phân liền vang lên.
- Mẹ, con đã đáp ứng rồi, ngày mai trở về không được sao? Con mặc kệ, đêm nay con muốn ăn với Tuyết tỷ, Thiên Lôi. Tuyết tỷ đã chuẩn bị xong rồi, chào mẹ..
Tống Hiểu Phân nhận được điện thoại, căn bản không để cho lão mama có cơ hội nói, trực tiếp liến thoáng một hồi rồi tắt điện thoại, vẻ mặt vô cùng hưng phấn và đắc ý nhìn Dương Thiên Lôi với vẻ mặt khó chịu.
- Hì hì… Tuyết tỷ mời em nha, người ta sao có thể không biết xấu hổ từ chối đây? Hơn nữa, em cũng rất nhớ Tuyết tỷ nha, Thiên Lôi ca ca!
- Cậu đừng buồn nôn như vậy được không? Trở lại Ma Đô rồi, chính cậu luyện, sau này đừng tới làm phiền tôi!
Dương Thiên Lôi không chút nể tình nói.
- Vậy gọi là Thiên Lôi thúc thúc được không?
- Gia gia cũng không được!
- Lão gia gia, người nhẫn tâm nhìn đồng học, đồng hương đáng yêu, xinh đẹp, tâm địa thiện lương, kiêm tiểu muội muội thương cảm của Tuyết tỷ, tại lúc tuổi trẻ như đóa hoa con đang nụ đã phải héo tàn hay sao?
- Tống Hiểu Phân, tôi vạn cậu, cậu bình thường một chút có được hay không? Thời điểm tôi không giúp cậu, không phải cậu vẫn sống tốt sao?
Dương Thiên Lôi tương đối không nói được gì.
Đối với biến hóa một tháng vừa qua của Tống Hiểu Phân, quả thực không thể hiểu nổi, bất quá trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ, lấy tu vi của hắn hiện tại, tuy rằng nguyên nhân có năng lượng bản nguyên, thực lực không tại trạng thái đỉnh phong, nhưng từ nhục thân và năng lượng ra, cảnh giới tu vi vẫn còn.
Hơn nữa cấp độ năng lượng âm hàn kia tương đối thấp, nhưng Dương Thiên Lôi không thể trừ bỏ tận gốc. Mỗi lần hóa giải sạch sẽ, cách không bao lâu sẽ một lần nữa diễn sinh trong kinh mạch của Tống Hiểu Phân.
Biện pháp trừ tận gốc duy nhất chính là rèn luyện biến đổi toàn bộ nhục thân, kỳ kinh bát mạch của Tống Hiểu Phân. Hơn nữa không phải rèn luyện bình thường, mà cần phải phá sau đó lập, so với trọng tổ thân thể không kém hơn bao nhiêu. Loại chuyện này không phải Dương Thiên Lôi không muốn nàng triệt để thanh trừ, mà là hắn tạm thời không có lực lượng này.
Chính nhục thân của hắn còn chưa rèn luyện tốt, nào có năng lượng đi rèn luyện giúp đỡ Tống Hiểu Phân.