Không nên mà, chỉ có thể ôm thôi!
Hai bàn tay nhỏ bé của Liễu Diệc Nhi chặn lấy miệng Dương Thiên Lôi, nói.
Vài phút sau, bắt đầu từ Hoa Hạ, tất cả được truyền trực tiếp lên hệ thống inte.
Nữ thần Đông phương Liễu Diệc Nhi mỏng manh thân mật với người bạn trai thần bí!
…
Bảy giờ tối, đám người Dương Thiên Lôi và Hắc Long, Lý tỷ cùng Liễu Diệc
Nhi tới tham dự buổi tiệc chính, nguyên nhân có lẽ là Liễu Diệc Nhi
không muốn làm cho Gia tộc Kennedy bị mất mặt. Gia chủ của Gia tộc
Kennedy là Kester, đã sớm tuyên bố không thể tham dự. Chỉ có Tabitha lấy thân phận chủ nhân tiếp đón mọi người. Dưới tình hình này, Liễu Diệc
Nhi tương đối khách khí, chỉ ứng phó nửa giờ, rồi sớm rời khỏi đó.
Dương Thiên Lôi không biết, khi thủ hạ của Tabitha vừa mới đưa bọn họ đi, thì Tabitha cũng liền rời đi ngay sau đó.
…
- Thế nào?
Khi Tabitha lại chạy tới chỗ phòng nghiên cứu của giáo sư Jean, nhìn thấy
một người cao lớn mặc áo dài trắng đang đứng bên cạnh dụng cụ thí nghiệm khoa học, thao tác theo lời giáo sư Jean.
Chỉ thấy trên thiết bị thí nghiệm bày đủ loại thuốc, giữa một màn hình thật lớn, hiện ra một
viên tròn liên tục tỏa ra những ánh sáng đỏ qua những lỗ hổng.
- Thật kỳ lạ. Tabitha, anh xác định thứ này là đến từ trên người hắn sao?
- Đương nhiên! Lúc đó tôi cùng hắn chặt lần lượt, tuyệt đối không thể có
chuyện, hơn nữa còn tăng mạnh, lẽ nào… Vẫn chưa biểu hiện ra?
Tabitha nhìn vào số liệu cho thấy những điểm ánh sáng phức tạp hiện trên màn hình, căn bản xem không hiểu chút gì.
- Không có. Toàn bộ nhóm trồng đầu tiên đều thành công, bất cứ lúc nào
cũng có thể điều khiển. Nhưng sau cùng, đến bây giờ cũng không có biểu
hiện ra.
Giáo sư Jean nhíu mày nói.
- Có thể cái mà anh
cho tôi có vấn đề hay không? Tôi nhớ rất rõ về thời gian phát ra mệnh
lệnh, dường như liên hệ với thời gian tôi tách ra, nhiều hơn so với loại đưa vào Liễu Diệc Nhi các nàng nhưng hầu như trong nháy mắt, liền mất
đi cảm ứng.
Tabitha nhíu nói.
- Không có khả năng. Tất cả những thứ cho anh đều là loại cực mạnh. Lẽ nào...
- Cái gì?
- Lẽ nào hắn là cao thủ Hoa Hạ?
Giáo sư Jean nhíu mày nói.
Hiện nay, Jean là nhà nghiên cứu sinh vật học giỏi nhất trên thế giới. Ba
mươi năm trước, ông ta bắt đầu làm việc cho Gia tộc Kennedy, cố gắng
nghiên cứu "Cổ thuật" mãnh mẽ thần bí của Hoa Hạ. Gia tộc Kennedy đã
phái ra rất nhiều người đến Hoa Hạ, lấy thân xác người cổ đại, trở thành làm đối trượng cho Jean nghiên cứu, cũng đạt được thành tựu kinh người, lợi dụng kỹ thuật đỉnh cao gien tổ hợp, nghiên cứu thành công chế tạo
ra lực lượng "khôi lỗi cổ". Càng kinh người hơn chính là, loại cổ này là "Vô chủ" , có thể chỉ định cấp bất cứ kẻ nào sử dụng, hơn nữa sẽ không
bị bất luận cái gì "chống lại" . Mặc dù nói cao thủ cổ đạo Hoa Hạ lợi
hại cũng không thể làm được điều này.
Khôi lỗi cổ, là căn cứ một loại cổ trùng Hoa Hạ gọi là "Tình cổ" để nghiên cứu ra.
Nhưng nó so với Tình cổ lại càng lớn mạnh và thực dụng hơn.
Tóm lại, khôi lỗi cổ lợi hại đến mức nào? Trong một ngày, chỉ cần hạ khôi
lỗi cổ vào người, người có cổ sẽ mất đi khả năng khống chế bản thân,
hoàn toàn thần phục cho người hạ cổ. Tất cả đều không tiếc tiền để hạ cổ vào thủ hộ của mình. Hơn nữa, loại tư tưởng này sẽ thâm căn cố đế ở lại sâu trong nội tâm, khiến người có cổ trong người căn bản không phát
hiện ra bản thân mình có gì không bình thường.
- Anh chờ một chút!
Tabitha nhíu mày nói, xong trực tiếp mở điện thoại:
- Có kết quả chưa?
- Thiếu gia, còn cần thêm một thời gian ngắn nữa. Trong bữa tiệc vừa rồi, sinh vật đặc biệt phân hình được truyền vào. Hiện nó ở trong đầi đang ở lẻn vào hệ thống Hoa Hạ!
- Một thời gian ngắn là bao lâu?
- Đại khái khoảng bốn đến năm giờ. Thiếu gia, quyền hạn của chúng tôi có
hạn, chỉ có năng lực có thể điều động được một bộ phận trí não. Nếu như
lão gia nói, chỉ vài phút là có thể đối phó được!
- Được! Ngươi chờ đấy!
Tabitha cúp điện thoại, trực tiếp gọi điện cho phụ thân hắn.
Ban đầu, Tabitha cũng không có ý định báo với phụ thân hắn về chuyện của
Dương Thiên Lôi. Dù sao, phụ thân đã buông tay, giao toàn quyền xử lý
cho hắn. Nếu như chỉ một người nhân viên bảo vệ nho nhỏ, mà hắn cũng
không xử lú được, phải để phụ thân hắn tự mình ra tay, thì hắn thật sự
quá mất mặt rồi. Thế nhưng, vốn tưởng rằng "khôi lỗi cổ" đó tuyệt đối
không thể sai sót nhầm lẫn nào, nhưng khi đưa vào lại hoàn toàn không có bất kỳ tin tức gì. Điều đó khiến Tabitha cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Ngược lại không phải hắn sợ không đối phó được với Dương Thiên Lôi, mà
là sợ Dương Thiên Lôi thật sự là cao thủ dùng cổ Hoa Hạ. Bởi vì, nếu nói vậy, chẳng phải hành động hiện tại của hắn đã sớm bị Liễu Diệc Nhi phát giác?
Đây không thể là kết quả mà hắn mong muốn. Dù sao, hắn
muốn giành được toàn bộ Liễu Diệc Nhi. Hơn nữa, căn bản hắn chỉ có thể
điều khiển khôi lỗi cổ được một đến hai lần, để Liễu Diệc Nhi chân chân
chính chính "Yêu" mình. Như vậy cũng đủ rồi. Về phần những người khác,
thật ra hắn hoàn toàn chẳng quan tâm.
Bởi vì vậy, lúc này, một phút hắn cũng không chờ được.
Sau khi điện thoại được kết nối, Tabitha phải nói qua với phụ thân mình về
sự kiêu ngạo, ghê tởm của Dương Thiên Lôi, cùng với tình huống hiện tại
mà mình đang gặp phải, cần vận dụng quyền hạn của cha, dùng tốc độ nhanh nhất tra ra thân phận của Dương Thiên Lôi, để quyết định cho bước đi
tiếp sau.
Chỉ có điều, Tabitha không nghĩ ra chính là phụ thân tự nhiên lại cẩn thận hỏi về tướng mạo, chiều cao của tên nhân viên bảo vệ kia, chờ sau khi kể lại tình huống, Tabitha lại nói hết những điều mà
bản thân mình biết được nói ra, lúc đó phụ thân của hắn mới trầm ngâm
một lát rồi nói:
- Đúng là chính miệng hắn nói với con, trong mắt hắn gia tộc Kennedy chúng ta không bằng cái rắm sao?
- Thật sự, Chính xác là như vậy! Cha, tên tiểu tử thực sự rất kiêu ngạo!
Tabitha nói.
- Có đúng không? Có thể hắn thực sự có cơ sở để kiêu ngạo! Dù sao, trong
mắt một vài người cũng tỏ thái độ không coi Gia tộc Kennedy chúng ta ra
gì. Cha sẽ lập tức qua đó. Con và Giáo sư Jean, cũng cùng nhau qua đây
đi!
Kester nói xong, liền cúp điện thoại.
…
Kester
Kennedy đã hơn tám mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn chỉ giống lão yêu quái
bốn mươi tuổi. Gia tộc Kennedy, cũng nhờ có sự lãnh đạo của hắn, mới đi
được một bước lớn như vậy. Cho tới bây giờ, chỉ là lộ ra một chút năng
lực, liền đã trở thành người chân chính đứng phía sau bức màn, điều
khiển nước M.
Chương 844: Khôi lỗi cổ, trí não (hạ).
Hôm nay, hắn chuyên tâm kinh doanh. Sau bốn mươi năm, cuối cùng lực lượng
bí ẩn đã phát triển rồi. Hiện tại, hắn cũng không cần sợ hãi bất kỳ kẻ
nào, bất kỳ quốc gia nào, hay bất kỳ thế lực mạnh mẽ tới mức nào! Chỉ
nửa tháng trước, hắn đã bắt đầu muốn hành động, chỉ bởi vì một sự kiện
lớn đã đánh động toàn bộ thế lực đặc biệt trên thế giới, nên đành tạm
thời chưa xuất thủ.
Sự kiện lớn đó chính là cuộc chiến của Dương Thiên Lôi tại nước R!
Hắn phái ra cao thủ để chụp ảnh. Tin tức được dò tham mang về cũng khiến
bản thân hắn không ngừng kinh ngạc. Một là khi Dương Thiên Lôi và tông
chủ Thần Hoàng Tông bay trên trời đại chiến, tiếng sấm vang chớp giật
giống như cuộc đại chiến của thần tiên. Điều càng khiến hắn kinh hãi là
loại lực lượng này rất mạnh. Chí ít hiện tại, hắn tuyệt đối không thể
nắm chặt phần thắng.
Trong mấy ngày này, hắn và thủ hạ đắc lực
của hắn, hầu như đều đang phân tích nghiên cứu cuộc đại chiến đó. Hắn
muốn có thể ngay lập tức tìm ra cách làm thế nào để thăng cấp lên năng
lực "cao thủ nhân tạo"!
Mà cuộc điện thoại này của Tabitha bỗng nhiên khiến Kester nghĩ tới một loại khả năng.
Nếu như điều này có thể là thực sự, vậy khác nào là một thử thách mới, càng thêm phần khiêu chiến!
Thắng, thì nữa không còn bất kỳ cản trở nào!
Thua? Kester không nghĩ tới. Trong từ điển của hắn không có chữ thất bại!
- Số 3, số 6, số 17 đi theo ta!
Kester quay người nhìn về phía mười mấy tên đang đứng bên cạnh hắn, lạnh giọng nói.
- Dạ!
Ba người vừa bị gọi liền trầm giọng đáp. Ba người này chính ba người đã
tận mắt chứng kiến cuộc đại chiến của Dương Thiên Lôi và Cổ Xuyên Huệ Tử ở nước R.
…
- Có vẻ rất giống!
Khi Kester mang
theo ba người, đi tới căn cứ bí mật gặp hai người Tabitha, Giáo sư Jean, rồi cùng nhau tiến nhập khu vực trung tâm. Chỉ vừa nhìn thấy tấm ảnh
chụp hiện trên màn hình, ba người liền đồng thời có chút kinh ngạc nói.
Bọn họ đã từng nhìn thấy khuôn mặt thật của Dương Thiên Lôi. Mà hiện tại này, người nhân viên bảo vệ, tuy rằng có kiểu tóc khác nhau, cũng mang
theo một kính râm lớn, nhưng khóe miệng câu dẫn ra nụ cười tà mị kia,
còn có thân cao lớn, vóc người vân vân, lại đặc biệt giống nhau.
- Được, được! Ta thấy không phải hình như, mà là hắn!
Trong con mắt màu xanh lam Kester, lóe ra đạo tinh quang, nói vô cùng chắc
chắn. Mặc dù, lúc này trung tâm còn đang kiểm tra, hắn vẫn cho ra kết
luận cuối cùng.
Từ mấy ngày nay, Kester cho người điều tra đã
biết rõ nguyên nhân Dương Thiên Lôi và Thần Hoàng Tông nước R xung đột,
đồng thời cũng tra ra tất cả tin tức liên quan đến Dương Thiên Lôi.
Sau khi Kester sai một người mang mũ sắt có phần tiếp nhận khí đặt lên trên đầu, sau đó liền hướng về phía trí não hạ lệnh cấp cao nhất.
Nhất thời, toàn bộ chương trình hiển thị trên màn hình thật lớn vốn đang
chạy bỗng ngừng hẳn, tất cả mệnh lệnh đều chỉ về một nhiệm vụ duy nhất.
Ba phút!
Chỉ có ba phút, dường như hệ thống đặc biệt nghiêm mật của Hoa Hạ liền bị
công phá một cách lặng lẽ không một tiếng động. Trên hình ảnh, hình ảnh
Dương Thiên Lôi trong tin tức về bữa tiệc, nhất thời không ngừng đan xem chồng chéo lên nhau, với tộc độ tắt mở ghi nhớ lên tới một phần vạn
lần.
- Tít tít tít. .
Vài giây đồng hồ sau, hình ảnh chợt
dừng, một thông tin, cùng với ảnh chân dung của Dương Thiên Lôi xuất
hiện thật lớn trên màn hình!
- Phụ thân. Mọi người cũng biết hắn?
Nhìn thây vẻ mặt khiếp sợ của ba gã thủ hạ đứng sau Kester, Tabitha có điểm kinh ngạc, hỏi thăm:
- Rất lợi hại sao?
Tuy rằng Tabitha có địa vị cao trong gia tộc Kennedy, nhưng đối với những
chuyện nằm trong lĩnh vực đặc thù thì hắn cũng không quá biết được quá
nhiều. Cho nên hắn hoàn toàn không biết gì về Dương Thiên Lôi cả.
- Ha ha ha ha…Lợi hại! Hắn rất lợi hại! Phụ thân vốn định nghiên cứu thêm một thời gian nữa mới hành động. Nhưng hiện tại, nếu hắn đã đến cửa,
vậy không gì có thể tốt hơn! Giáo sư Jean, nếu như tôi không đoán sai,
căn bản khôi lỗi cổ không thể tới gần hắn. Chắc hắn cũng không phát hiện ra hành động của Tabitha. Một lúc nữa, khi nhận được mệnh lệnh của ta
thì hành động!
Hai tròng mắt Kester lóng lánh tinh quang, nhìn
vào tin tức trên màn hình, quanh thân tản ra một loại khí tức lãnh liệt
như muốn nắm lấy tất cả trong tay, nói.
- Vâng!
- Phụ thân, vậy còn Liễu Diệc Nhi thì sao?
- Yên tâm. Một khi J đã biểu diễn thì ai đều chạy không thoát. Con không cần lo cho nàng ta. Đây là lúc để con thay đổi...
- Hả? Phụ thân, để ta thay đổi cái gì?
Tabitha có điểm kinh ngạc và khó hiểu mà hỏi lại.
- Ngày mai con sẽ biết thôi. Số 13, đưa Tabitha vào phòng thí nghiệm!
- Vâng thưa ngài! Thiếu gia, xin đi theo tôi!
Sau khi đầu Tabitha được mang đi, Kester thông qua trung tâm lập tức truyền đạt mệnh lệnh J đêm đó,
- Vèo vèo vèo. .
Từng chiếc "đĩa bay" giống như của người ngoài hành tinh bay trong không
khí, phá không gian mà đi, tốc độ vô cùng kinh người. Căn bản đây không
phải là điều mà khoa học kỹ thuật hiện đại có thể tưởng tượng được.
Giờ này phút này, "thần tiên" Dương Thiên Lôi lại gần như hoàn toàn không biết gì cả.
Sự thực chính xác như lời Kester đã phán đoán. Tabitha đã hạ khôi lỗi cổ
cho Dương Thiên Lôi, nhưng Dương Thiên Lôi thực sự không có bất kỳ cảm
nhận gì. Trên thực tế, khôi lỗi cổ là một loại vi sinh vật có "Trí tuệ". Tuy rằng mạnh mẽ, nhưng gặp phải người như Dương Thiên Lôi, lại căn bản không có bất kỳ không gian nào để có thể sinh tồn. Vô thanh vô tức xâm
nhập vào thân thể Dương Thiên Lôi nhưng chỉ trong nháy mắt, tồn tại
trong không khí giống như các vi sinh khuẩn bình thường khác, căn bản
không có bất luận điều gì khác thường, sẽ bị khí tức và năng lượng trong cơ thể Dương Thiên Lôi tự vận hành chuyển hóa khiến nó phải chết.
Chính vì nguyên nhân như vậy, Dương Thiên Lôi mới chỉ cảnh cáo nhắc nhở
Tabitha, cũng không có tức giận ngay tại chỗ. Dù sao, Dương Thiên Lôi
xem ra, Tabitha cũng chưa có làm ra hành động nào quá mức.
Đương
nhiên, Dương Thiên Lôi cũng cảm giác được, tất nhiên Tabitha sẽ không có khả năng từ bỏ ý định của mình dễ dàng như vậy. Khẳng định là hắn sẽ có hành động, nhưng cụ thể là cái gì, Dương Thiên Lôi cũng không biết,
cũng lười suy đoán. Dù sao đi nữa rất nhanh sẽ biết được. Lẽ nào Dương
Thiên Lôi còn sợ hay sao?
Cũng giống như lời mà Dương Thiên Lôi đã nói với Tabitha, trong mắt hắn gia tộc Kennedy ngay cả "rắm" cũng không bằng!
Căn bản hắn không có để ở trong lòng!
Chỉ là, đêm đó, khi tên hèn mọn Dương Thiên Lôi này, đang nằm trên giường
"nói chuyện phiếm" với Liễu Diệc Nhi, khiêu khích giới hạn hưởng thụ của chính mình và Liễu Diệc Nhi, bỗng nhiên "vụt" một chút, từ trên giường
ngồi dậy!