Huyền Thiên

Chương 564: Chương 564: Khôi Lỗi Vương.






- Thiên Lôi, còn như vậy nữa thì không được! Mau đi vào thôi..

Lăng Hi cảm ứng được sinh hồn Khôi Lỗi càng lúc càng kinh khủng. Dưới Lục Tự Chân Ngôn và ngũ sắc quang hoa của nàng dĩ nhiên khó có thể độ hóa, vội vàng giục nói.

- Bại lộ thì bại lộ chứ sao!

Dương Thiên Lôi vốn không muốn trước mặt Võ Viễn Sơn bại lộ chân thân của mình. Võ Viễn Sơn tuy rằng nói rõ nội tình với hắn, hơn nữa đối với Dương Thiên Lôi cũng coi như có thiện tâm. Nhưng thân phận của Dương Thiên Lôi bởi vì người của Kỷ gia chung quy không thích hợp bại lộ. Thế nhưng hiện tại hiển nhiên không có lựa chọn nào khác. Chỉ có hắn tiến nhập trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, mới có thể phát ra uy lực lớn nhất.

Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên hét lớn một tiếng, cả người hình nhất thời hoàn toàn cải biến. Cùng lúc đó, mi tâm hắn chui ra một ngũ sắc quang hoa ngọc bình, đồng thời rất nhanh lớn lên.

- Theo ta đi vào!

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nhìn Võ Viễn Sơn nói rằng, thần niệm bàng bạc nhất thời xuất, trước đem Võ Viễn Sơn sớm đã kinh ngạc đến ngây người bao bọc. Võ Viễn Sơn cũng không có phản kháng, hai người trong sát na liền dung nhập trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!

- Úm.

Trong nháy mắt Dương Thiên Lôi bước vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, đã khôi phục tướng mạo vốn có của hắn. Bỗng nhiên cùng Lăng Hi hai hợp làm một, một thanh âm vang lên khiến cả Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình rộng lớn nổ lớn. Úm một tiếng, biến ảo thành một đạo phù văn thật lớn. Trong sát na một phân thành hai, hai hóa thành bốn, trong nháy mắt thành vô số đạo kim sắc phù văn, dũng mãnh lao tới vô cùng vô tận sinh hồn Khôi Lỗi.

- Ma!

Ngay sau đó từ Ma phát ra, thanh âm càng thêm kinh hồn!

- Ni!

- Bá Mễ Hồng!

Theo Dương Thiên Lôi Lăng Hi Nhân Khí Hợp Nhất, uy lực của Lục Tự Chân Ngôn nhất thời đề thăng mấy lần. Nguyên bản Lăng Hi căn bản không thể nhất thời luyện hóa sinh hồn Khôi Lỗi. Tại giờ khắc này, tru lên tê tâm liệt phế, cả người run rẩy, bị kim sắc phù văn dung nhập thân thể. Không đến một phút, những sinh hồn này liền từ trong điên cuồng giãy dụa dừng lại, kế đó, để Võ Viễn Sơn kinh ngạc là những sinh hồn Khôi Lỗi này, khí tức tà ác trên người dĩ nhiên biến mất.

- Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng!

Lục Tự Chân Ngôn của Dương Thiên Lôi và Lục Tự Chân Ngôn vẫn không ngừng hiện lên, đồng thời trở nên càng lúc càng gấp gáp, uy lực cũng càng lúc càng lớn!

- Ngao!

Đúng lúc này, một tiếng rống giận ngập trời, bỗng nhiên vang vọng trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình. Khôi Lỗi Vương cảm thụ được chiến cuộc chuyển biến, dĩ nhiên cuồng bạo nhảy vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

Tu vi Chân Thần Cảnh Nhân Giai đỉnh phong chi cảnh trong sát na gây cho Dương Thiên Lôi và Lăng Hi áp lực thật lớn!

Tà bất thắng chính!

Thế nhưng, đây chung quy là ở trình độ nhất định mà nói. Đạo cao một thước, ma cao một trượng thì không phải Dương Thiên Lôi và Lăng Hi có thể chống lại!

Khôi Lỗi Vương trong sát na đem vô cùng vô tận vô cùng vô tận Khôi Lỗi nhất thời hóa thành của mình, năng lượng tà ác cũng ngưng tụ đầy thân. Thực lực của hắn trong sát na lại đề thăng một đằng cấp, có thực lực Chân Thần Cảnh Địa giai!

Khí tức tà ác vô biên vô hạn, âm trầm đến cực điểm kia dĩ nhiên đem ngũ sắc quang hoa bàng bạc bức ra!

Phù văn Lục Tự Chân Ngôn của Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đều bị Khôi Lỗi Vương phất tay đánh nát bấy!

Không thể độ hóa!

Siêu việt đủ ba cấp, hơn nữa là Chân Thần Cảnh, loại chênh lệch này thật sự là quá mức to lớn. Dù là Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đem Lục Tự Chân Ngôn thôi động đến cực hạn. Nhưng ngay cả thân thể đối phương cũng không thể tới gần, càng không nói tới dung nhập trong đó đem độ hóa!

- Sát!

Dương Thiên Lôi gầm lên giận dữ, đồng thời thôi động thần niệm đem Dương Thiên Lệ, Trần Thiến đám cao thủ Thần Đạo Cảnh Giới, hết thảy đưa vào trong Minh Huyền Bảo Khố. Đồng thời trực tiếp phong ấn không gian chỗ Khôi Lỗi Vương. Hắn, Lăng Hi, Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Long Cửu Tinh, cùng với Võ Viễn Sơn, sáu gã Chân Thần Cảnh cao thủ thì xuất hiện cùng một chỗ!

Võ Viễn Sơn đến bây giờ đều như lọt vào trong sương mù, trong lòng chỉ toàn là khiếp sợ. Nghe được một tiếng "Sát" lãnh liệt kia của Dương Thiên Lôi, nhìn lại tràng cảnh trước mắt, hắn biết, giờ khắc này chỉ có đem Khôi Lỗi Vương chém giết. Bọn họ mới hi vọng tìm được đường sống!

- Huynh đệ, cùng ta xuất thủ! Các ngươi lui ra phía sau!

Võ Viễn Sơn gầm lên một tiếng. Mục tiêu của hắn là chém giết Khôi Lỗi Vương. Mà trong mọi người, Võ Viễn Sơn cảnh giới hiển nhiên cũng là cao nhất. Hơn nữa, Võ Viễn Sơn cũng đang ở trong pháp bảo kỳ dị này, Khôi Lỗi Vương mất đi Vạn Hồn Không Gian cường đại cấm chế thủ hộ. Cái này tương đương với lúc hắn vừa mới tiến nhập Vạn Hồn Không Gian. Đây nằm trong phạm vi năng lực của hắn.

- Sao?

Dương Thiên Lôi hơi kinh ngạc, nhưng thấy khí tức trên người Võ Viễn Sơn bỗng nhiên đề thăng gấp trăm lần, khiến hắn cảm thấy một tia kinh ngạc. Rốt cục xuất thần niệm, đem Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ và Long Cửu Tinh ngăn lại. Còn hắn thì hung hãn cùng Võ Viễn Sơn song song công hướng Khôi Lỗi Vương!

Thấy Dương Thiên Lôi xông lên cùng bản thân kề vai chiến đấu, trong mắt Võ Viễn Sơn lóe ra hai đạo tinh quang. Bỗng nhiên phát ra một đạo kim quang thôi xán, tựa như hóa thành du long quấn lấy Khôi Lỗi Vương!

- Huynh đệ, mi tâm là kẽ hở duy nhất của hắn! Đây là thần khí pháp bảo Khổn Yêu Tỏa sư phụ ban thưởng cho ta. Có thể trói buộc hắn mấy phút đồng hồ! Ta là chuyên môn dùng để đối phó hắn, ngươi không cần xuất thủ, ta liền có thể đem hắn hủy diệt!

- Ngao ngao ngao...

Khi Võ Viễn Sơn và Dương Thiên Lôi vừa nói, kim quang như du long kia đã quấn lên người Khôi Lỗi Vương. Thân thể khổng lồ của hắn phảng phất như do vạn sinh hồn Khôi Lỗi cấu thành, dĩ nhiên bị kim quang quấn chặt, phát ra tiếng gầm rống giận ngập trời. Thân hình điên cuồng vặn vẹo, giãy dụa, tựa hồ cưc kỳ thống khổ.

- Chờ một chút!

Ngay hai tay Võ Viễn Sơn rất nhanh tiếp xúc từng đạo phù văn, đồng thời một thanh bảo kiếm phát ra khí tức kinh khủng xuất hiện trong tay hắn, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngăn cản nói.

- Huynh đệ, loại yêu nghiệt này chỉ có chém giết mới được!

- Để ta thử xem, nếu như không thể độ hóa, ngươi lại chém giết không muộn! Lăng Hi, xuất thủ!

Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới Khôi Lỗi Vương kinh khủng như vậy. Dưới Khổn Yêu Tỏa của Võ Viễn Sơn dĩ nhiên không thể đột phá, vừa rồi người này một bộ dáng chờ chết, hiện tại lại ngưu bức như vậy? Dương Thiên Lôi có chút không hiểu. Bất quá, hiển nhiên lúc này không phải lúc để hỏi. Theo hắn lên tiếng, hắn cùng Lăng Hi lại hai hợp làm một.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.