Hiên Viên Cửu Dương cuồng tiếu, nhả chữ từng chút một nói :
- Trước khi để cho mỹ nhân nhà cô nếm thử công phu trên giường của bổn thiếu chủ, làm sao bổn thiếu chủ có thể chết được?
Oành!
Khi Dương Thiên Lôi còn chưa kịp bão nổi, vẻ mặt Lý Hàn Mai phẫn nộ ra chân trực tiếp đá mạnh vào mệnh căn của Hiên Viên Cửu Dương.
Bao gồm Dương Thiên Lôi ở bên trong, tất cả mọi người ở đây đều hít một hơi lạnh, không ai hoài nghi, một cước phẫn nộ này của Lý Hàn Mai, tuyệt đối hoàn toàn đá vỡ mệnh căn cùng quả trứng của Hiên Viên Cửu Dương.
Tuy nhiên, làm cho mọi người khiếp sợ chính là, Hiên Viên Cửu Dương ngay cả rên cũng không có rên một tiếng, vẫn nhìn chằm chằm Lý Hàn Mai, cắn chặt môi.
- Thiếu chủ!
Mười nữ bảo tiêu vốn thanh tỉnh, cả đám lập tức kinh hô ra tiếng, vẻ mặt hiển nhiên rất thống khổ. Mười nữ bảo tiêu này đích xác là bị Hiên Viên Cửu Dương chiếm được nguyên âm, nhưng không người nào không phải là bị mê hoặc bởi "phong thái tuyệt thế" của Hiên Viên Cửu Dương, đều xuất phát từ lòng cam tâm tình nguyện.
- Kiếp sau anh sẽ đối xử tốt với các em!
Ánh mắt Hiên Viên Cửu Dương chuyển về phía mười nữ bảo tiêu, thanh âm trở nên cực kỳ ôn nhu nói.
Cả mười nữ bảo tiêu đều chảy nước mắt, ngưng mắt nhìn Hiên Viên Cửu Dương, vô cùng kiên định gật đầu.
Nói xong câu kia, ánh mắt của Hiên Viên Cửu Dương lại trở nên vô cùng lạnh lùng nhìn về phía Dương Thiên Lôi, tiếp đó quét về phía mọi người, cuối cùng lại tập trung lên người Dương Thiên Lôi, chầm chậm nói từng chữ:
- Sỉ nhục ngày hôm nay, Hiên Viên Kiếm Tông sẽ bắt các ngươi bồi thường gấp trăm lần, muốn sống không được, muốn chết không xong. A!
- A...
Đúng lúc này, khiến cho đám người Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai không nghĩ tới chính là, không ngờ mười nữ bảo tiêu cùng Hiên Viên Cửu Dương đồng thời cắn đứt đầu lưỡi, "phốc phốc phốc..." phun ra một ngụm máu.
Căn bản không cho Dương Thiên Lôi kịp phản ứng, đầu của mười một người đều ngoẹo sang một bên, cùng lúc đó, một cỗ âm phong mà mọi người không thể nhìn thấy đột nhiên từ ấn đường của mười nữ bảo tiêu bay ra, hòa cùng với ấn đường của Hiên Viên Cửu Dương, trong phút chốc như tia chớp đánh về phía ấn đường của Dương Thiên Lôi không chút phòng bị, vô thanh vô tức.
Đám người Lý Hàn Mai trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn khiếp sợ trước mặt. Không ai ngờ đến, bọn hắn lại chọn tự sát.
Bịch...
Khi mà mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, Dương Thiên Lôi đột nhiên té trên mặt đất, giống như là té xỉu.
- Thiên Lôi?
- Lý Hàn Mai lập tức hoảng sợ vọt tới bên người Dương Thiên Lôi, la lớn.
- Sao lại thế này? Sao lại thế này?
Đám người kinh ngạc hỏi han. Dương Thiên Lôi vừa rồi còn đang khỏe mạnh, tại sao lại đột nhiên té xỉu?
Lý Hàn Mai kinh hoảng phát giác tim của Dương Thiên Lôi còn đập, mũi còn thở, nhất thời an tâm một chút, nàng cho rằng Dương Thiên Lôi vừa rồi trợ giúp mình, hẳn đây là tác dụng phụ sau khi hắn vận dụng lực lượng của người tu đạo. Cho nên, Lý Hàn Mai giờ phút này cho rằng Dương Thiên Lôi ắt là bị phản phệ của tác dụng phụ mới té xỉu.
- Có lẽ... Là thoát lực ngất xỉu. Cậu ấy giúp chúng ta tu luyện, lại trải qua đại chiến một hồi...
Lý Hàn Mai run giọng nói, ôm lấy Dương Thiên Lôi.
- Các người xử lý thi thể, trước khi nhận được thông báo của tôi, tạm thời rời khỏi Ma Đô. Hiên Viên Kiếm Tông chắc chắn sẽ không buông tha chúng ta. Đêm này hãy khởi hành luôn, lập tức rời đi.
- Rõ!
- Tiểu Mai, cô thì sao?
- Không cần lo lắng, tôi đã có biện pháp.
Lý Hàn Mai nói xong liền ôm Dương Thiên Lôi tiến về phía phòng nghỉ của nàng.
Cũng đáng đời Dương Thiên Lôi, sau khi hắn hấp thu năng lượng của Hiên Viên Cửu Dương, biết được đám người Hiên Viên Cửu Dương không thể xoay người được nữa, liền thu liễm tu vi của hắn lại, khiến cho bản thân "hóa phàm". Cũng chính bởi vì như thế, hắn mới không thể tránh thoát một kích không tưởng tượng nổi này của Hiên Viên Cửu Dương.
Linh hồn công kích!
Bất kể như thế nào Dương Thiên Lôi cũng không ngờ rằng nguồn gốc của cửu dương tuyệt mạch và cửu âm tuyệt mạch không phải đến từ thân thể, mà là linh hồn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Thiên Lôi không thể trừ tận gốc năng lượng âm hàn trong cơ thể Tống Hiểu Phân.
Cho dù tương lai Dương Thiên Lôi hồi phục tu vi, hoàn toàn tôi luyện thân thể của Tống Hiểu Phân cũng không thể trừ tận gốc.
Chỉ có bắt tay từ lạc ấn linh hồn mới có thể làm được.
Mà Hiên Viên Kiếm Tông truyền thừa mấy ngàn năm, đối với cửu dương tuyệt mạch và cửu âm tuyệt mạch hiểu biết rất rõ, cũng bởi vì như thế, Hiên Viên Kiếm Tông mới thông qua thời gian mấy ngàn năm, hao phí tâm huyết của vô số tiền bối, sáng chế ra công pháp lợi dụng mười nữ tử thường xuyên song tu đạt tới linh hồn hòa vào nhau thi triển ra linh hồn xuất khiếu, hơn nữa hoàn toàn cắn nuốt linh hồn lực của mười nữ tử này, làm cho linh hồn của chính mình nháy mắt đạt tới trạng thái cực mạnh, đối với địch nhân cường hãn, tiến hành đoạt phách sống lại.
Linh hồn ẩn chứa cửu dương tuyệt mạch, có sự chiếm đoạt vô cùng cường hãn, năng lực cắn nuốt, cho dù là so với những người có linh hồn cường đại gấp mấy lần hắn cũng đều không thể ngăn cản. Hậu quả duy nhất đó là, chân nguyên tân tân khổ khổ ngưng luyện ra, lại phải tu luyện lại từ đầu. Bởi vì cửu dương chân nguyên do cửu dương tuyệt mạch sinh ra, không thể tồn tại cùng bất kỳ năng lượng nào khác, cho nên địch nhân có cường đại đến đâu, năng lượng vốn ẩn chứa trong cơ thể cũng phải hoàn toàn phế bỏ, làm lại từ đầu.
Nguyên bản Hiên Viên Cửu Dương không có tính toán đi tới bước này, bởi vì một khi như thế, sự tu luyện vất vả hơn hai mươi năm của hắn sẽ gặp phải tình cảnh kiếm củi ba năm thiêu một giờ, làm lại từ đầu. Thế nhưng, sau khi bị Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai dồn hắn đến tình trạng như thế, hắn không hề do dự nữa.
Bởi vì hắn biết rõ, mặc dù hắn liên hệ với tông chủ, có lẽ tông chủ sẽ thoái lui để bảo trụ mạng sống của hắn, nhưng còn tu vi thì sao? Lực lượng trong cơ thể của hắn đã hoàn toàn mất đi.
Mất nhiều hơn được, há không lại bí quá hóa liều? Hết thảy đều dồn hắn đi trên con đường này.
Tuy rằng hận Dương Thiên Lôi thấu xương, nhưng Hiên Viên Cửu Dương không thể không thừa nhận, tướng mạo của Dương Thiên Lôi không chút nào thua kém hắn, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng. Quan trọng nhất là, sau khi Hiên Viên Cửu Dương đoạt xá Dương Thiên Lôi, sẽ không ai biết, Dương Thiên Lôi đã không còn là Dương Thiên Lôi nữa, mà là Hiên Viên Cửu Dương hắn.
Vậy sẽ mang ý nghĩ thế nào?
Chương 789: Là phúc hay họa (hạ)?
Tống Hiểu Phân mang cửu âm tuyệt mạch kia, sẽ dễ dàng, hơn nữa còn nguyện trở thành nữ nhân của hắn. Khi đó, hắn sẽ trở thành người duy nhất trong gần ngàn năm của Hiên Viên Kiếm Tông có được thân thể cửu âm cửu dương. Mặc dù là tu luyện lại từ đầu nhưng hắn lại có thể trong thời gian ngắn trở thành tồn tại vô địch thiên hạ.
Tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông? Xưng bá Hoa Hạ, thậm chí toàn bộ thế giới, đều không có bất cứ vấn đề gì.
Phúc họa song hành, đạo lý chính là như thế!
Khi linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương thành công đánh vào não hải của Dương Thiên Lôi, đã có lý giải sâu sắc về đạo lý phúc họa song hành. Lần đại nạn này, chưa hẳn không phải là cơ hội cho hắn chân chính quật khởi.
Chỉ có điều, là phúc hay là họa, ai có thể nói rõ đây?
Nếu Dương Thiên Lôi mặt ngoài chỉ đơn giản như vậy, không hề nghi ngờ, mọi việc sẽ xảy ra đúng như dự tính của Hiên Viên Cửu Dương.
Đáng tiếc, trước mặt Dương Thiên Lôi tụ tập ngàn vạn khí vận, bất kể tính toán gì đều sẽ xuất hiện sai lầm.
Hiên Viên Cửu Dương chẳng qua là thừa dịp Dương Thiên Lôi "hóa phàm" mới thành công đánh vào não hải Dương Thiên Lôi, cho rằng mình đoạt phách thành công mà thôi.
Nhẹ nhàng đặt Dương Thiên Lôi trong hôn mê ở bên cạnh Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai cũng ngồi ở bên giường, không biện pháp gì trợ giúp Dương Thiên Lôi.
Nội gia quyền, người tu đạo, không có cùng bản chất với Lý Hàn Mai, năng lượng băng hàn nàng có, tự nhiên không dám trợ giúp Dương Thiên Lôi khôi phục, nếu không, với loại trạng thái này chỉ sợ năng lượng băng hàn của nàng mới vừa tiến vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi sẽ làm cho Dương Thiên Lôi hóa thành người băng.
Cho nên, điều nàng có thể làm, chỉ là chờ đợi Dương Thiên Lôi tự mình khôi phục.
Lý Hàn Mai lại bấm số điện thoại của Ngưu Trung, hội báo chi tiết chuyện vừa mới xảy ra.
Biết được tin tức này, Ngưu Trung trầm ngâm trong chốc lát, dặn dò vài câu rồi cúp điện thoại.
Đây cũng là chuyện tình không có cách nào, nếu đối phương có "khí khái" lựa chọn tự sát như thế, vậy bất kể thế nào cũng khó có khả năng tiếp tục uy hiếp được Hiên Viên Kiếm Tông, chỉ hy vọng, trước trận quyết chiến vào mười hai giờ, tông chủ Hiên Viên Kiếm Tông sẽ không liên lạc với Hiên Viên Cửu Dương, bằng không mà nói, đối phương sẽ càng trở nên hung tàn hơn.
May mà, Ngưu Trung bình tĩnh, cũng không có để lộ tin tức này ra, bằng không sẽ quấy nhiễu lòng quân, được không bù mất.
Điều hắn có thể làm đó là quyết một trận tử chiến.
Nửa giờ qua đi, Dương Thiên Lôi vẫn không tỉnh lại, làm cho Lý Hàn Mai mơ hồ cảm thấy bất an chính là, Dương Thiên Lôi trong mê ngủ trên khuôn mặt không ngừng biểu hiện ra thần sắc cực độ thống khổ, giống như là đang chịu phải tra tấn tàn nhẫn, hơi thở khi thì dồn dập, khi thì mỏng manh. Mồ hôi lạnh trên người không ngừng đổ ra, quần áo quanh thân đã ướt nhẹp.
- Tác dụng phụ, rốt cuộc là tác dụng phụ gì mà lại thống khổ đến như vậy?
Lý Hàn Mai nhíu mày chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, thầm nghĩ trong lòng. Sau đó, nàng mới hiểu được, vì sao mỗi lần bảo Dương Thiên Lôi trợ giúp mình tu luyện, Dương Thiên Lôi đều ra sức khước từ, khi bị mình bức ép cho không còn cách nào khác, vì sao cũng không nói ra nguyên nhân không chịu giúp nàng.
Hai giờ nháy mắt qua đi, vẻ mặt Dương Thiên Lôi càng trở nên khủng bố, thân thể cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Lý Hàn Mai dường như sớm đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác, ôm lấy Dương Thiên Lôi trong hôn mê không ngừng gọi tên Dương Thiên Lôi, hỏi Dương Thiên Lôi mình nên làm thấy nào. Tìm bác sĩ? Trong đầu Lý Hàn Mai hiện lên suy nghĩ này rồi trực tiếp bác bỏ, loại tình huống quỷ dị này, căn bản không có thầy thuốc nào có thể hiểu rõ.
Mắt thấy sắp đến mười hai giờ, Lý Hàn Mai không dám chờ đợi thêm, bởi vì không bao lâu nữa, Hiên Viên Kiếm Tông sẽ khai chiến với tổ chức, một khi có kết quả, nếu như liên lạc với nhau, khi đó, sẽ phát hiện ra Hiên Viên Cửu Dương ngộ nạn, điều này sẽ phát sinh chuyện gì?
Lý Hàn Mai biết, nàng phải lập tức rời đi.
- Hiểu Phân! Hiểu Phân! Tỉnh lại!
Lý Hàn Mai vừa vỗ nhẹ vừa hô Tống Hiểu Phân trong cơn ngủ say, đáng tiếc, kêu hai phút liền Tống Hiểu Phân cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Lý Hàn Mai biết, nhất định là vì Dương Thiên Lôi cho nên Tống Hiểu Phân mới không thể tỉnh lại.
Không có cách nào, chỉ có thể một tay ôm Tống Hiểu Phân, một tay ôm Dương Thiên Lôi, rất nhanh ra khỏi căn sứ, sau khi lên xe Hummer, Lý Hàn Mai trực tiếp gạt những thứ quý giá trong xe xuống dưới ghế ngồi, sau đó xếp Dương Thiên Lôi nằm ở ghế sau, còn Tống Hiểu Phân thì đặt ở ghế phụ lái, buộc dây an toàn xong liền phóng nhanh ly khai viện bảo tàng.
- Ha ha ha... Không nghĩ tới linh hồn của mày lại cường đại đến thế, bất quá mày có thể chống cự được bao lâu đây?
Trong đầu Dương Thiên Lôi, Hiên Viên Cửu Dương cười lớn nói, giờ phút này hắn tương đối đắc ý, hắn không vội vã chút nào cắn nuốt Dương Thiên Lôi, chỉ là thúc dục một chút linh hồn lực áp bách Dương Thiên Lôi, hắn đối với Dương Thiên Lôi hận thấu xương, cho nên, đương nhiên trước khi Dương Thiên Lôi biến mất, hết sức chà đạp chèn ép một phen.
Tựa hồ Dương Thiên Lôi rất thống khổ giãy dụa, miệng hô:
- Làm sao có thể, làm sao có thể? Làm sao mày có thể tiến vào trong đầu tao được? Đây là chuyện gì xảy ra?
- Chuyện gì xảy ra à? Cửu dương tuyệt mạch của lão tử với loại bỏ đi nhà mày có thể lý giải sao? Ha ha ha... Chờ sau khi lão tử cắn nuốt linh hồn của mày xong, lão tử sẽ chính là mày, ha ha ha... Cô bạn gái bé bỏng của mày, đáng tiếc... Mày không được gặp lại đâu. Ha ha ha...
- Ta không muốn chết, ta không muốn chết, ta còn là một xử nam a.
- Ha ha ha, yên tâm, thân thể của mày nằm trong tay lão tử rất nhanh sẽ được nếm trải mùi vị mỹ nữ khắp thiên hạ, kể cả cô bạn gái của mày, chậc chậc còn có Lý Hàn Mai lão tử sẽ cực kỳ thương yêu, đều sẽ trở thành nữ nhân của lão tử, ha ha ha.
- Không được a, tha cho tôi đi, tôi biết sai rồi.
Dương Thiên Lôi rất hèn mọn cầu xin tha thứ, mặc cho Hiên Viên Cửu Dương chậm rãi cắn nuốt linh hồn lực của hắn. Một luồng ý niệm tinh thuần lặng yên không một tiếng động đâm tủa về phía linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương.
Dương Thiên Lôi ở trạng thái "hóa phàm" đích xác bị Hiên Viên Cửu Dương đánh lén thành công, nếu gia hỏa này vừa bắt đầu không cho Dương Thiên Lôi thời gian, toàn lực thúc dục, quả thật đích xác sẽ làm Dương Thiên Lôi có chút đau đầu.
Nhưng cũng chỉ là một chút đau đầu mà thôi.
Chương 790: Máu gà máu chó (thượng,hạ)!
Sưu tầm: tunghoanh.com
(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)
Muốn cắn nuốt linh hồn của Dương Thiên Lôi, đó quả thực là nằm mộng nói mơ.
Tuy rằng linh hồn lực một nửa lạc ấn linh hồn của Dương Thiên Lôi này còn rất nhỏ yếu, nhưng đó là khi so sánh với một nửa khác của hắn ở Tam Thập Tam Thiên. Cho dù Dương Thiên Lôi chưa bao giờ tôi luyện qua nửa linh hồn này thì cũng không phải là loại Hiên Viên Cửu Dương có thể cắn nuốt.
Đừng nói Hiên Viên Cửu Dương, cho dù là thiên tiên, Đại La Kim Tiên cũng không thể cắn nuốt.
Nguyên nhân rất đơn giản, lạc ấn linh hồn của Dương Thiên Lôi siêu việt cả Lục Áp, tại thời kỳ hỗn độn ban đầu đã tự chủ ngưng tụ thành tồn tại cường đại, chẳng qua là muộn sinh ra linh trí mà thôi.
Sở dĩ Dương Thiên Lôi làm như vậy, bởi vì hắn phát hiện linh hồn lạc ấn của Hiên Viên Cửu Dương không thể dễ dàng luyện hóa hấp thu, trong linh hồn lạc ấn của Hiên Viên Cửu Dương ẩn chứa một luồng pháp tắc vô cùng huyền ảo, đạo pháp tắc này, thậm chí đã siêu việt nhận thức của Dương Thiên Lôi.
Cho nên, trước khi chưa lĩnh ngộ được đạo pháp tắc này, Dương Thiên Lôi chỉ có thể giả bộ van xin làm cho tên này mất đi cảnh giác, tiện cho mình thêm thời gian tập trung tinh thần lĩnh ngộ đạo pháp tắc này.
- Tha cho mày? Mày hủy hoại khổ tu hơn hai mươi năm của lão tử trong phút chốc, bảo lão tử sao có thể tha cho mày đây?
- Thân thể của lão tử đã đi đời nhà ma, mày còn bảo lão tử tha thứ?
Hiên Viên Cửu Dương nổi giận nói.
Từ trước đến nay hắn cao cao tại thượng không ai bì nổi có khi nào chịu qua loại mất mát lớn như thế? Cắn nuốt Dương Thiên Lôi hắn cảm thấy đã quá tiện nghi cho Dương Thiên Lôi rồi, nếu như có thể mà nói, hắn thật sự muốn để cho Dương Thiên Lôi thanh tỉnh nhìn thấy hắn hành hạ toàn bộ người thân của Dương Thiên Lôi đến chết, đùa bỡn chỗ kín nữ nhân của Dương Thiên Lôi.
Đáng tiếc, một khi hoàn thành cắn nuốt, Dương Thiên Lôi sẽ liền mất đi ý thức, còn hắn hoàn toàn khống chế cơ thể của Dương Thiên Lôi.
Cho nên, hiện tại điều duy nhất hắn có thể phát tiết, chỉ là từng chút một cắn nuốt linh hồn lực của Dương Thiên Lôi như tằm ăn rỗi, làm cho Dương Thiên Lôi trong cực độ sợ hãi, chậm rãi tiêu vong.
- Tôi cầu xin anh, nhanh chóng cho tôi thống khoái đi.
Dương Thiên Lôi lại nói.
- Nằm mơ! Lão tử sẽ khiến mày biến mất từng chút một, chờ sau khi lão tử hoàn toàn cắn nuốt mày, khi đó lão tử sẽ lấy thân phận của mày chà đạp thân nhân, bằng hữu của mày cho đến chết, ha ha ha.
Dương Thiên Lôi "thống khổ" giãy dụa, liên tục cầu xin tha thứ, có vẻ như trở nên càng ngày càng sợ hãi, càng ngày càng tuyệt vọng, càng ngày càng thống khổ...
Dương Thiên Lôi càng là như thế, Hiên Viên Cửu Dương càng thống khoái.
- A!
Lý Hàn Mai đang mang theo Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân trong cơn mê, phóng nhanh rời khỏi Ma Đô, chạy về một địa phương tuyệt đối an toàn, không giờ rạng sáng, Tống Hiểu Phân trong cơn ngủ say rốt cục tỉnh lại, chẳng qua là, trong nháy mắt thanh tỉnh tức thì kinh hô một tiếng.
- Hiểu Phân, chớ khẩn trương, chúng ta hiện tại gặp phải nguy hiểm, đợi lát nữa sẽ giải thích với cô.
Lý Hàn Mai vội vàng lên tiếng nói.
- Không không... Không... Tại sao hắn ở chỗ này? Mai tỷ, chị... Chị cùng một bọn với hắn có phải hay không?
Làm cho Lý Hàn Mai kinh ngạc khó hiểu chính là, Tống Hiểu Phân lại giãy dụa cởi dây an toàn ra, tràn ngập kinh hãi nhìn vế phía sau, hoảng sợ nói.
Lúc này, ánh sáng trong xe rất mờ, Tống Hiểu Phân căn bản không thấy rõ lắm người nằm phía sau là ai, nhưng với thể chất cửu âm tuyệt mạch, khiến cho nàng rõ ràng cảm ứng được khí tức của tên Hiên Viên Cửu Dương gặp được ở sân bay kia. Nàng há có thể không hoảng sợ chứ?
- Em đang nói gì đấy? Chị là Mai tỷ đây, cùng một bọn với ai? Hiểu Phân, đừng nhúc nhích.
Lý Hàn Mai duỗi tay chặn lại Tống Hiểu Phân muốn mở cửa xe thoát đi.
- Tại sao Hiên Viên Cửu Dương lại ở chỗ này?
Tống Hiểu Phân nhìn Lý Hàn Mai quen thuộc, nhưng vẫn tràn ngập hoảng sợ chỉ vào chỗ ngồi phía sau hỏi.
Lúc ở phi trường, Tống Hiểu Phân đã biết được tên của Hiên Viên Cửu Dương.
Két!
Lời nói của Tống Hiểu Phân làm cho lông tơ cả người Lý Hàn Mai dựng đứng lên, chân đạp phanh ngừng xe lại, tràn ngập hoảng sợ nhìn về phía sau, khí tức băng hàn quanh thân nháy mắt tăng lên tới cực hạn.
- Hiểu Phân, nào có ai đâu? Nằm đó là Thiên Lôi mà!
Lý Hàn Mai mở to hai mắt nhìn, sau khi nhìn kỹ bên trong xe mới hơi hơi thả lỏng một chút, nhìn Tống Hiểu Phân hỏi.
Lý Hàn Mai biết rõ Hiên Viên Cửu Dương đã chết, nhưng mà lời nói của Tống Hiểu Phân lại làm cho Lý Hàn Mai sởn tóc gáy, thân là một thành viên trong sở nghiên cứu siêu nhiên, nàng đương nhiên biết được sự tồn tại của linh hồn, chỉ có điều sau khi chết đi, trong nháy mắt linh hồn cũng sẽ biến mất theo. Nhưng Hiên Viên Cửu Dương là người tu đạo vô cùng cường đại, linh hồn bằng bí pháp có thể tồn tại thêm một đoạn thời gian, điều này không phải không có khả năng.
- Không không, đây không phải là Thiên Lôi, là Hiên Viên Cửu Dương.
Tống Hiểu Phân đã rất hoảng sợ đẩy cửa xe ra.
Lý Hàn Mai vội vàng xuống xe đuổi theo Tống Hiểu Phân, một tay bắt lấy Tống Hiểu Phân, nói:
- Hiểu Phân, em bình tĩnh chút đi, Hiên Viên Cửu Dương đã bị chị và Thiên Lôi giết chết, nằm ở phía sau chính là Thiên Lôi a, em tới nhìn đi.
Lý Hàn Mai nói xong, một tay lôi kéo Tống Hiểu Phân, một tay mở cửa xe phía sau, chỉ có điều là thân thể Tống Hiểu Phân vẫn run rẩy, rõ ràng vô cùng sợ hãi, khi ngủ còn ở nhà, tỉnh dậy đã nằm trên xe, vả lại đã ra khỏi thành phố Ma Đô, điều này vốn làm cho Tống Hiểu Phân không rõ là đã xảy ra chuyện gì, giống như là đang nằm mơ, mà cảm ứng giữa mình với Hiên Viên Cửu Dương lại rất mãnh liệt, khiến cho đầu óc nàng rất rối bời.
- Tại sao là Thiên Lôi... Rõ ràng là Hiên Viên Cửu Dương mà!
Lúc này, đèn trong xe đã sáng lên, Tống Hiểu Phân xác thực thấy được Dương Thiên Lôi, nhưng mà, khiến nàng hoảng sợ, khó hiểu chính là, khí tức trên thân Dương Thiên Lôi rất tương tự với Hiên Viên Cửu Dương.
- Em thấy hắn không phải là Thiên Lôi sao?
Lời nói của Tống Hiểu Phân làm cho trong lòng Lý Hàn Mai cảm thấy không ổn, lông tơ cả người dựng lên.
Tình huống giữa Tống Hiểu Phân và Hiên Viên Cửu Dương, Dương Thiên Lôi đã nói qua với Lý Hàn Mai, tuy rằng tình huống cụ thể Lý Hàn Mai không rõ ràng lắm, nhưng lại biết chuyện hai người là cửu âm cửu dương tuyệt mạch. Cho nên, giờ khắc này, Lý Hàn Mai so với Tống Hiểu Phân càng kinh hãi hơn.