Huyền Thiên

Chương 473: Chương 473: Ngày hành hương




- Dương Thiên Lôi, Thủy Nguyên Tinh. Không có gia thế gì cả, bất quá ta vừa mới kết bạn được với rất nhiều bằng hữu lợi hại, ngươi yên tâm đi.

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Dương Thiên Lôi? Thủy Nguyên Tinh?

Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi..., Phạm Quang Nhật vậy mà lộ ra ánh mắt khiếp sợ:

- Nguyên lai là ngươi?

- Ách... Ngươi biết ta?

- Đương nhiên biết rõ! Đệ nhất thiên tài của Thủy Nguyên Tinh!

Ánh mắt Phạm Quang Nhật nhìn về phía Dương Thiên Lôi tràn đầy tán thưởng, nói:

- Trách không Linh Nhi vốn tâm tĩnh như nước lại... ... Tốt rồi, không nói những chuyện này nữa, nói tới chính sự trước!

- Cái gì? Ta lập tức tuyên bố môn phái triệu hoán lệnh! Tốt, ba ngày sau có thể tới nhiều bao nhiêu thì hay bấy nhiêu

Vu Gia Bảo, sau khi Vu Nhân Kiệt nhận được tin tức của Phong Vô Kỵ, lập tức giận dữ, không chút do dự, trực tiếp phát động triệu hoán lệnh của, tất cả cao thủ trên Thần Đạo ngũ cấp của Vu Gia Bảo, lập tức nhao nhao phản hồi từ các hành tinh.

Cùng lúc đó, Tạo Hóa Môn đã hoàn toàn cải biến phong mạo, lại giao hảo tâm đầu ý hợp với Trảm Không Kiếm Phái, cùng với Bồng Lai Thương Hội Long Vô Kị Long Tượng Cốc, Thiên Vũ Môn, Xạ Thương Tông, bát đại môn phái, cùng với Tinh Diệu Thương Hội, nhao nhao nhận được lời cầu viện của Phong Vô Kỵ, chỉ trong ba ngày thời gian, toàn bộ cao thủ đã ngoài Thần Đạo của tu luyện giới Thiên Huyền Đại Lục Thủy Nguyên Tinh liền tề tụ tại Thiên Tịch Phong.

Thiên Tịch Phong lúc này đã to hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn lập nên tinh không toại đạo của riêng mình.

Gần ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp, từng nhóm khởi động tinh không toại đạo, trực tiếp đạp hướng Thương Viêm Tinh!

Chưởng giáo của các đại môn phái, hội trưởng của tất cả đại thương hội, ngoại trừ Vũ Văn Tinh Diệu đã ở Thương Viêm Tinh, toàn bộ đều đông đủ. Dù là Phong Vô Kỵ cũng không nghĩ đến lực hiệu triệu của mình lại cường đại như vậy. Hơn nữa nhìn người đã đến của các môn phái, hiển nhiên, mỗi một môn phái đều đã dốc hết sức lực của mình.

Không thể không nói, Thiên địa dị biến ở Trảm Không Kiếm Phái và Vu Gia Bảo, cùng với Dương Thiên Lôi chính thức quật khởi, hơn nữa trở thành nhân vật truyền kì của cả tu luyện giới, sớm đã khiến cho tất cả tu luyện giả, dù là Tạo Hóa Môn cũng không ngoại lệ, đều đã xem Trảm Không Kiếm Phái vốn thực lực cũng cường đại lắm như long đầu. Đương nhiên, chỉ riêng cái này thì cũng không thể khiến tất cả mọi người dốc sức như thế được, mấu chốt nhất chính là, lúc Phong Vô Kỵ cầu viện, đã nói rõ Dương Thiên Lôi ở Thương Viêm Tinh, muốn cứu người. Cần được trợ giúp!

Danh tự của Dương Thiên Lôi chính là cờ xí, là truyền thuyết, là thần thoại! Là đối tượng bọn họ không thể không nịnh bợ và tỏ thành ý!

Mà lúc Vũ Văn Tinh Diệu nhận được tin tức đến từ thương hội, cũng phi thường kinh ngạc, bất quá cũng không có chút do dự, khởi động triệu tập lệnh của Tinh Diệu Thương Hội.

Hơn ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp, thông qua tinh không toái đạo của Tinh Diệu Thương Hội, lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện ở Thương Viêm Tinh.

Đây là cỗ lực lượng khổng lồ cỡ nào? Loại lực lượng này ngưng tụ cùng một chỗ, khiến nội tâm của tất cả mọi người đến đây hưng phấn, mỗi một người bọn hắn đều cảm thấy, nếu như có thể đoàn kết nhất trí lời mà nói... dù có là chinh phục toàn bộ Thương Viêm Tinh thì cũng không cần tốn quá nhiều công sức.

Chỉ là, khi bọn hắn đi vào đại sảnh chuyên dùng để tiếp khách quý của Tinh Diệu Thương Hội, chứng kiến tràng cảnh trước mắt, lại lập tức mở to mắt mà nhìn!

Vẻ mặt của Phong Vô Kỵ cũng ngốc trệ, đây là con mẹ nó khái niệm gì?

Trong đại sảnh vậy mà có chừng hơn ngàn ngươi, nhân số tương đương với bọn họ, nhưng thực lực chỉnh thể. . .

Chúng cao thủ Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kị, Cổ Đức Nhân, v... v, cơ hồ liếc mắt liền có thể khẳng định được, hơn ngàn người này của người ta, chỉ cần rút ra 100 người cũng đủ để tiêu diệt tất cả bọn họ rồi! Hơn nữa ngay cả chạy cũng chạy không thoát!

Thần Đạo bát cấp!

Trong đội ngũ hơn ngàn người kia, vậy mà lại không có người nào thấp hơn Thần Đạo bát cấp, không, theo đám người Phong Vô Kỵ thấy thì người ta bất kỳ ai cũng có tu vi cao hơn bọn hắn! Hơn nữa, kinh khủng hơn chính là, khoảng chừng hơn trăm tên cao thủ trong đó, thoạt nhìn thì tuổi còn rất trẻ, nhưng tu vị lại khiến bọn hắn nhìn không thấu. Đó là khái niệm gì?

Thần Đạo cửu cấp!

Ít nhất cũng phải Thần Đạo cửu cấp, bọn người Phong Vô Kỵ mới có thể hoàn toàn nhìn không thấu!

- Tất cả mọi người tìm vị trí ngồi đi, đều là người một nhà cả!

Đúng lúc này, Vũ Văn Tinh Diệu mặt mũi tràn đầy tâm thần bất định mà nói với gần ngàn tên cao thủ đến từ Thủy Nguyên Tinh. Nói xong, liền dẫn một nữ hài xinh đẹp, đi tới trước mặt Phong Vô Kỵ gần như ngốc trệ nói:

- Đây cũng là chưởng giáo của Trảm Không Kiếm Phái, Phong Vô Kỵ, Phong chưởng giáo! Phong huynh, vị này chính là... bằng hữu của Thiên Lôi - Trần Thiến, đại tiểu thư của Trần gia Vô Cực Tinh Vực .

Những cao thủ này. . . Đều là đệ tử Trần gia. . .

- Phong chưởng giáo, ngươi hảo. Thiên Lôi muốn toàn bộ chúng ta chờ ở đây, chờ khi nào tin tức của hắn đến, chúng ta liền cùng nhau xuất phát!

Trần Thiến nhẹ nhàng nói với Phong Vô Kỵ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, thể hiện ra đầy đủ phong phạm của một tiểu thư khuê các. Nhưng dù vậy, Phong Vô Kỵ và các vị nhân vật phong vân một cõi ở Thủy Nguyên Tinh đều tâm thần bất định dị thường, vội vàng nói:

- Hảo hảo, hết thảy đều nghe theo Trần tiểu thư an bài.

Kỳ thật Trần Thiến cũng tương đối im lặng, chỉ một câu nói tùy tiện của nàng, kết quả là gia gia của nàng liền vì nàng mà gọi tới một ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo bát cấp. Trong đó Thần Đạo cửu cấp cũng có cả trăm tên

Đương nhiên, đây cũng là do lão gia tử cố ý gây nên. Dù sao, lão nhân gia hắn dù sao cũng biết được Trần Thiến hiện giờ đang ở cùng một chỗ với ai, nếu Trần Thiến đã xin giúp đỡ, vậy khẳng định là gặp phải chuyện cả hai người cũng không giải quyết được. Vừa vặn thừa dịp cơ hội này, ở trước mặt Dương Thiên Lôi biểu hiện ra thực lực của Trần gia bọn hắn, ít nhất cũng khiến tiểu tử này không dám khi dễ cháu gái bảo bối của mình a?

Nhìn tràng diện kinh người này, khi biết được những người này đến cùng là vì trợ giúp Dương Thiên Lôi, tâm tình của tất cả tu luyện giả đến từ Thủy Nguyên Tinh đã không biết hình dung thế nào nữa. Nhất là chưởng giáo chí tôn của mấy thế lực lớn, càng may mắn vì mình cơ trí, xuất động toàn bộ lực lượng của bản thân.

Vũ Văn Tinh Diệu đã kiên trì muốn làm một lần coi tiền như rác, hảo tửu được cung cấp không ngừng. Bất quá đây tuy là rượu tốt nhất của Tinh Diệu Thương Hội ở Thương Viêm Tinh nhưng đối với người Trần gia mà nói, cũng chỉ là loại rượu mà bình thường bọn hắn đến liếc mắt cũng chả thèm mà thôi. Nhưng khiến Vũ Văn Tinh Diệu không nghĩ tới chính là, người của Trần gia chi vậy mà lại rượu để tùy ngươi mang lên, sau khi mang lên liền trực tiếp trả đan dược theo giá thị trường, hơn nữa không thu cũng không được. Mà đa số người của Thủy Nguyên Tinh đều là hạng người quê mùa, thấy số lượng đan dược mà người ta trả, nguyên một đám chỉ dám nuốt nước miệng nhưng lại không dám uống. Ta kháo, rượu trân quý như vậy, đối với bọn họ mà nói thật sự quá xa xỉ. . .

- Phong chưởng giáo, bảo người của các ngươi đừng câu thúc nữa, đều uống đi. Còn phải đợi thêm vài ngày nữa cơ mà, tất cả phí tổn. Ta trả

Trần Thiến sảng khoái nói.

- Như vậy sao được? Trần tiểu thư, bảo người của ngươi đừng trả tiền nữa, trên địa bàn của ta thì cứ để ta làm chủ đi! Huống chi, thương hội chúng ta còn thiếu nợ Dương huynh đệ một số rất lớn đấy. Vậy là đủ rồi! Uống, đều uống đi!

- Coi như xong, sao ta có thể tham tài thế được, cứ để ta trả đi!

Dương Thiên Lôi vốn là người khởi xướng giờ vẫn còn tính toán tỉ mỉ, phải làm sao mới có thể không chút sơ hơ, xuất kích lúc nào mới có thể giảm thiểu tổn thương đến mức nhỏ nhất thật tình không biết, giờ khắc này, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, cho dù có là dẹp yên toàn bộ Thương Viêm Tinh cũng không nói chơi, chứ đừng nói chi đến một cái Thương Viêm Phái nho nhỏ

Đương nhiên, Trần Thiến căn bản cũng không muốn nói cho Dương Thiên Lôi. Nếu gia gia đã phái đến nhiều người như vậy. Trần Thiến đương nhiên phải uy hiếp tên giả hỏa vô sỉ kia một chút. Xem hắn còn dám nhéo mimi của bổn tiểu thư nữa không!

Thời gian từng ngày trôi qua.

Cuối cùng đã tới ngày hành hương của Thương Viêm Phái.

Bầu trời phủ kín hồng vân, bên rìa của mỗi một đạo hồng quang đều tản ra bạch quang sáng chói, nhiệt độ cao hơn bình thường đến mấy lần. Năng lượng hỏa thuộc tính và quang thuộc tính tràn ngập trong không khí, ngày hành hướng, chính là ngày mà thiên địa linh khí của Thương Viêm Tinh ngưng tụ nhất .

Nhật Thần Giáo, trên cung điện.

Bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động lớn. Trong chốc lát, bầu trời trong vòng ngàn dặm lập tức bày ra một đạo kết giới vô cùng cường đại, từng đạo hào quang nhũ bạch sắc bàng bạc lập tức bao phủ cả Nhật Thần Giáo.

Đúng lúc này, đệ tử khống chết Nhật Thần Giáo hiện giờ, vô luận đang ở đâu, làm gì, cũng lập tức quỳ rạp xuống đất, cung kính thành kính mà hô:

- Cung nghênh chưởng giáo chí tôn, cung nghênh Thánh nữ!

Theo bạch sắc quang mang kia, không gian bỗng nhiên vỡ ra ra, hai đạo thân ảnh sóng vai xuất hiện trong hư không. Một gã cao thủ tuổi trung niên, tản mát ra khí tức vương giả không gì bị kịp, mà bên cạnh của hắn. Chính là một nữ tử một thân như tuyết. váy dài, phiêu dật như tiên, quanh thân nử tử tản ra khí tức thánh khiết, trong nháy mắt lúc nàng xuất hiện. Hào quang nhũ bạch sắc trên bầu trời trong chốc lát liền đậm đặc hơn gấp mấy lần!

Sau đó, trọn vẹn trăm tên cường giả Thần Đạo trẻ tuổi, cung kính theo đuôi hai người chậm rãi hạ xuống.

- Mang Phạm Linh Nhi, Phạm Quang Nhật cùng với tất cả cường giả Thần Đạo của Nhật Thần Giáo đến đây.

Trung niên nhân kia lạnh giọng nói ra, tản ra sát khí đầm đặc và tức giận. Trung niên nhân này chính là chưởng giáo chí tôn của Thương Viêm Phái - Diêm Trung Thiên! Nghe được lời nói của Diêm Trung Thiên, Thánh nữ bên cạnh hắn trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng thủy chung không chút biến hóa.

- Vâng!

Trăm người cùng đáp lại. Một trăm người này chính là Thánh Quang chấp pháp đoàn khống chế toàn bộ cung điện. Sau một lát. từng đạo nhân ảnh dưới sự bao vậy cả cả trăm đạo thần niệm, bị dẫn tới diễn võ trường cực lớn. Thân ảnh của Dương Thiên Lôi thình lình xuất hiện trong đó.

- Giờ động thủ luôn hay sao?

Đúng lúc này, Thánh nữ bên cạnh Diêm Trung Thiên đột nhiên hỏi. Thanh âm của nàng phảng phất như không có bất kỳ chấn động nào, không ẩn chứa chút tình cảm nhân loại

- Đợi một chút! Cuối cùng dùng máu tươi của những người này để thử xem Phạm Linh Nhi có thú nhận người nọ là ai không! Hắn một ngày không chết, đối với chúng ta chính là uy hiếp.

Trong đám người, Dương Thiên Lôi ánh mắt sáng ngời nhìn Diêm Trung Thiên và Thánh nữ, truyền âm nói với Phạm Quang Nhật bên người:

- Quả nhiên không có nhân tính. . . Phạm gia gia. Sao lúc trước ngươi lại nhẫn tâm để Linh Nhi làm Thánh nữ chứ?

- Ta không đáp ứng có được không? Ta không đáp ứng, cả nhà ta sẽ trực tiếp bị diệt, Linh Nhi cũng phải bị bọn hắn cướp đi, đáp ứng thì còn có thể cứu vớt được toàn bộ gia tộc. Vô luận thế nào, Linh Nhi cũng phải hy sinh cả! Ngươi. . . chuẩn bị sao rồi?

- Mọi sự đã chuẩn bị, khi nào Linh Nhi đến chính là lúc ra tay! Bất quá, ngươi ổn định người của các ngươi, ta muốn kiến thức Thánh Quang Phổ Chiếu của Thánh nữ!

- Ngươi điên rồi sao? Thánh Quang Phổ Chiếu có thể giúp môn hạ đệ tử của bọn hắn tu luyện, nhưng nếu thi triển với ngươi lại có thể hoàn toàn luyện hóa ngươi, nguyên thần, thân thể, thậm chí là tánh mạng lạc ấn cũng sẽ đều bị luyện hóa, hóa thành thiên địa pháp tắc tinh khiết, tánh mạng tinh nguyên và pháp lực. Bị bọn hắn hấp thu. . .

- Yên tâm, ta có nắm chắc!

Dương Thiên Lôi tự tin nói.

Ngay khi Dương Thiên Lôi và Phạm Quang Nhật trao đổi với nhau, thanh âm ầm ầm vang lên, một cây trụ lớn vậy mà lại phá tan cung điện, lăng không chậm rãi bay tới diễn võ trường.

Mà trên cây cột cực lớn kia, Phạm Linh Nhi người đầy vết roi và máu đen, đang bị một cái xiềng xích cực lớn trói lên người, kinh khủng hơn chính là, hai cái xiềng xích đen nhánh vậy mà lại xuyên qua xương tỳ bà của nàng...

- Linh Nhi. . . . . Lúc trông thấy một màn như vậy, dù Phạm Quang Nhật biết Phạm Linh Nhi đã nhận lấy thống khổ cực lớn, nhưng thanh âm vẫn run rẩy mà hô lên, mà cha mẹ của Phạm Linh Nhi trong đám người càng đau nhức hô ra tiếng!

- Ha ha ha, Phạm Linh Nhi, thấy không? Những tên này đều là người của Nhật Thần Giáo các ngươi, có sư huynh i, sư tỷ, có gia gia của ngươi, cha mẹ, đều là tinh anh của Nhật Thần Giáo các ngươi a, đương nhiên, đệ tử cấp thấp của Nhật Thần Giáo các người đều đã hồn phi phách tán. Đều vì ngươi, vì ngươi mà chết!

Diêm Trung Thiên dừng ở Phạm Linh Nhi trên cây trụ, cười lớn nói, ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn và ngoan độc..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.