Huyền Thiên

Chương 245: Chương 245: Ngự Kiếm, hợp nhất




Tên vô sỉ Dương Thiên Lôi này, bỗng nhiên nhẹ nhàng tiến về phía trước một chút, vật kia của hắn vẫn cứng rắn nhất thời để ở trên kiều đồn Trương Tử Hàm.

Vẻ mặt Trương Tử Hàm nhất thời đỏ bừng, tim đập nhanh hơn. Cái mông nhỏ nhịn không được mà giãy dụa, muốn phản kháng lại sự hèn mọn và vô sỉ của Dương Thiên Lôi, đồng thời vươn bàn tay nhỏ bé, ôm lấy thứ đó, dịu dàng nói:

- Đại sắc lang, đừng nhúc nhích nữa... Nếu không, ta nhổ nó!

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi vô sỉ cười to một tiếng, nói:

- Được rồi được rồi, nhanh buông tay ra, bằng không ta thực sự nhịn không được. Lại muốn đại chiến ba nghìn hiệp.

Một đạo kiếm quang, theo niệm lực thôi động của Trương Tử Hàm, nhất thời bay lên trời, trong nháy mắt liền biến mất ở phía chân trời.

- Thật nhanh! Đây là Ngự Kiếm phi hành, Thiên Lôi, ta có thể phi hành rồi!

Trương Tử Hàm mừng rỡ nói.

- Cái này gọi là nhanh sao? Ta cho ngươi mở mang kiến thức biết cái gì mới thực sự là nhanh!

Đúng lúc này, trong đôi mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dần hiện ra một tia tinh quang. Giọng nói của hắn còn chưa dứt, Trương Tử Hàm liền cảm thấy năng lượng của mình và Dương Thiên Lôi liên hệ cùng một chỗ, trong nháy mắt điên cuồng vận chuyển, trong thân thể hai người hình thành một sự tuần hoàn thật lớn.

Một lát sau, Dương Thiên Lôi hốt hoảng ôm chặt lấy Trương Tử Hàm. Đúng lúc này, kiếm quang vốn đang ở tốc độ kinh người, bỗng nhiên tăng tốc!

Trong nháy mắt đã tăng gấp mấy lần!

- Thiên Lôi, chúng ta...

Trương Tử Hàm kinh ngạc nói.

- Thân ái, ta chính là nàng, nàng chính là ta. Chỉ cần chúng ta cùng một chỗ, năng lượng chúng ta có thể xài chung. Kiếm quang của nàng, ca cũng có thể khởi động, ha ha ha...

Dương Thiên Lôi đắc ý nói.

Trong nháy mắt liền vượt quá hơn mười dặm, khi hai người thấy một đám Địa Ma, liền điều khiển kiếm quang trực tiếp bay vọt vào.

Không lâu sau, kiếm quang của Vân Dao xuất hiện trên bầu trời, trong phạm vi trăm dặm, đối với nàng mà nói cũng không đáng kể chút nào, rất nhẹ nhàng liền tìm được vị trí mà Trương Tử Hàm đang đại chiến với ma thú và Dương Thiên Lôi vẫn lười biếng đứng ngoài cuộc mê mải nhìn.

Vân Dao trực tiếp rớt xuống bên cạnh Dương Thiên Lôi.

- Sư phụ, người đã trở về!

Dương Thiên Lôi thấy vậy, nhảy dựng lên, ra vẻ rất mừng rỡ nói.

- Đúng. Không gặp phải nguy hiểm gì chứ?

Vân Dao mỉm cười hỏi, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Trương Tử Hàm đang ở chiến đấu, chỉ là khi nàng nhìn thấy Trương Tử Hàm, trong nháy mắt, biểu tình toàn thân nhất thời đông cứng lại!

- Điều này... Điều này sao có thể?

Vân Dao kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt tràn ngập niềm vui. Tiên Thiên cấp năm, Trương Tử Hàm phát ra kiếm quang, hiển nhiên đã sở hữu khí tức Thiên Nhân Hợp Nhất. Đây là tình huống cao thủ Tiên Thiên cấp năm chân chân chính chính mới có thể làm được! Bất luận như thế nào, Vân Dao đều không ngờ được trơng chưa tới mười canh giờ ngắn ngủi, Trương Tử Hàm lại có thể tấn chức đến Tiên Thiên cấp năm!

Chỉ là Vân Dao đang kinh ngạc, còn chưa hết khiếp sợ, con mắt to tinh tế, lại bỗng nhiên nhíu lại. Sau đó ánh mắt như ánh chớp nhìn về phía Dương Thiên Lôi!

- Hắc hắc... Sư phụ, gì vậy... Chẳng lẽ người đã nhìn ra?

Dương Thiên Lôi ra vẻ xấu hổ gãi đầu nói.

- Nói nhảm! Tên tiểu tử thối nhà ngươi...

Vân Dao vừa tức vừa giận, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp gì. Lấy ánh mắt đương nhiên rất dễ dàng nhìn ra Trương Tử Hàm đã chân chân chính chính trở thành nữ nhân. Đầu sỏ gây nên không phải tiểu tử này thì là ai?

Nếu như chỉ trở thành nữ nhân, lúc này Vân Dao khẳng định tức muốn sùi bọt mép, hơn nữa Dương Thiên Lôi tuyệt đối cũng nàng điên cuồng mắng cho một trận.

Bởi vì Vân Dao rất rõ ràng, với tuổi tác như Trương Tử Hàm vậy, chính là thời gian quý báu để tu luyện , vẫn duy trì thân thể xử nữ, không hề nghi ngờ tốc độ tu luyện sẽ vượt xa. Nhưng Trương Tử Hàm lại tấn chức tới Tiên Thiên cấp năm, đây là chuyện gì?

- Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Vân Dao trừng mắt Dương Thiên Lôi hỏi.

- Sư phụ, ngươi là nói... Tới việc Tử Hàm tấn chức đến Tiên Thiên cấp năm sao?

- Đúng.

- Cái này... Hai người chúng ta không kìm lòng được... Chủ yếu là ta, sư phụ người đừng trách Tử Hàm... Chúng ta trong lúc đó, cũng không biết chuyện gì xảy ra, năng lượng trong thân thể tự nhiên xảy ra giao hòa, hơn nữa tự vận hành tuần hoàn trong cơ thể hai chúng ta, hơn nữa... Tại thời khắc cuối cùng của chúng ta, bỗng nhiên cảm giác linh hồn đều bay ra khỏi cơ thể, đồng thời khiến cho năng lượng xung quanh có dao động rất lớn... Sau đó, Tử Hàm đã đột phá đến Tiên Thiên cấp năm... Đệ tử cũng chạm đến tới bình cảnh Tiên Thiên cấp năm rồi.

Dương Thiên Lôi ra vẻ rất thành thật giải thích.

Cúi đầu, nhăn nhó, nhìn cũng không dám liếc mắt nhìn Vân Dao, nhưng khi cúi đầu, hai con ngươi, lại nhấp nháy nhìn chằm chằm vào đôi tay trắng như ngọc của Vân Dao, càng vô sỉ hơn chính là, trong đầu tự nhiên nảy sinh ý niệm.

Hơn nữa, quá mức hơn chính là, người này còn không cảm thấy hối lỗi. Dù sao Tiêu Như Mộng từng trải như vậy, trong cái đầu hèn mọn của hắn mà nói căn bản cũng không tính là cái gì.

Vân Dao nghe Dương Thiên Lôi giải thích rõ ràng, trên mặt cũng hiện lên một chút đỏ ửng. Tuy rằng nàng là trưởng bối, nhưng đối với cái kia cũng chưa từng chân chính trải qua. Nói trắng ra là, Vân Dao quá nhập tâm tu luyện. Trước khi tu luyện tới Tiên Thiên cấp năm sợ ảnh hưởng tới tu luyện, căn bản không suy nghĩ tới chuyện trai gái. Sau khi đạt Tiên Thiên cấp năm, thân thể nàng đã lĩnh ngộ được thuộc tính hệ thủy, càng không cần phải lựa chọn đạo lữ. Hơn nữa nàng cũng không có tình cảm mãnh liệt với việc này.

Cho nên mãi đến bây giờ vẫn duy trì tấm thân xử nữ!

- Các ngươi... Thực sự là...

Vân Dao muốn phê bình vài câu, nhưng vẫn còn xấu hổ, không thể nói ra miệng, không thể ổn định tình hình xuống đành nói:

- May là cơ duyên xảo hợp, cho các ngươi lĩnh ngộ sự ảo diệu của Thiên Nhân Hợp Nhất, bằng không, ngươi thật ra không có gì, nhưng Tử Hàm mất đi tấm thân xử nữ, trừ phi cùng ngươi tu luyện công pháp Song Tu, bằng không tốc độ tu luyện sẽ suy giảm lớn, thậm chí trì trệ không tiến lên được.

- Ách... Sư phụ người yên tâm, Tử Hàm là tâm can bảo bối của ta. Bất luận như thế nào cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới việc tu luyện của nàng. Chờ khi trở lại Trảm Không Kiếm Phái, đệ tử nhất định mỗi ngày đều cùng với Tử Hàm…

Dương Thiên Lôi nói tới đây, trên mặt không kìm được nở một nụ cười vô cùng hèn mọn.

- Ba!

Dương Thiên Lôi còn chưa nói hết, Vân Dao vỗ một cái vào đầu hắn nói:

- Ngươi nghĩ cái gì đây? Ngươi có công pháp Song Tu sao?

- Ách... Không có, sư phụ có thể dạy đệ tử mà.

- Ngươi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.