Huyền Thiên

Chương 224: Chương 224: Ngưng Đan Thiên




- Thiên đạo, luân hồi… Thì ra đây là số mệnh của ta, đây là chân thân của ta...

Ý niệm cuối cùng của Lăng Hi truyền vào trong đầu Dương Thiên Lôi.

Nguyên Thần của Lăng Hi ngưng tụ lại thân ảnh, vừa chạm vào pho tượng trong nháy mắt, không chui vào bên trong, mà ngay lúc đó pho tượng phát ra hàng nghìn hàng vạn ánh sáng năm màu, chiếu sáng toàn bộ không gian!

Điều khiến Dương Thiên Lôi càng kinh hãi chính là, pho tượng Quan Âm vốn không thấy rõ, vào giờ khắc này lại xảy ra biến hóa từ lạ, từ chưa thấy rõ dần dần trở nên rõ nét hơn, sau đó hoàn toàn hiện lên vẻ khuynh thành khuynh quốc của Lăng Hi!

Cùng lúc đó, con mắt và tâm thần của Dương Thiên Lôi cảm ứng được sự xuất hiện tương phản thật lớn, con mắt thấy chính là, bình ngọc thật lớn như vậy, lại bắt đầu chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng chỉ nhỏ thành một bình ngọc mà Dương Thiên Lôi chỉ cần cầm bằng một tay. Nhưng trong cảm ứng của hắn, không gian trong bình ngọc lại không không có nhỏ đi ngược lại còn đầy ánh sáng năm màu!

- Lăng Hi?

Dương Thiên Lôi cầm bình ngọc gọi to.

Chỉ là pho tượng vừa hợp nhất với Lăng Hi, lại không có bất kỳ sự đáp lại nào.

- Chủ nhân... Lăng Hi tỷ tỷ sao rồi?

Tiểu linh thú cũng kinh ngạc đến ngây người nói.

- Không biết... Chân thân, lẽ nào đây là thân xác thực sự của Lăng Hi? Lăng Hi và khí linh hợp lại làm một?

Dương Thiên Lôi thì thào nói.

Sau khi trấn an Tiểu Bạch, hắn dùng tâm thần chậm rãi tiến gần vào pho tượng, mặc dù Lăng Hi vẫn không đáp trả, vốn không có bất kỳ sinh mệnh nào dao động trong pho tượng, lúc này lại khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy một cảm giác thân thiết và sự dao động nhẹ nhàng của một sinh mệnh ở giữa bức tượng.

Khí tức quen thuộc kia, không phải là của Lăng Hi thì là của ai?

Nhưng Dương Thiên Lôi chỉ có thể dùng tâm thần tiếp xúc với pho tượng, nhưng lại không có cách gì có thể chạm vào pho tượng. Dường như có một kết giới mạnh mẽ khác thường vây quanh nàng. Cho dù Dương Thiên Lôi cố gắng thế nào cũng đều uổng công. Kết giới toả ra khí tức bất ngờ giống với khí tức Cường giả Thần Đạo của Phong Vô Kỵ, Nhan Uyên, chỉ là càng thêm cô đọng, tinh thuần hơn nữa cũng không tạo chút áp lực nào đối với hắn.

- Đây là tồn vại vượt qua đạo khí. Lăng Hi cùng với linh khí hợp lại làm một, nhưng cái bình ngọc lại ẩn chứa cấm chế. Nếu như ta muốn tới gần Lăng Hi, chỉ có thể phá cấm chế ẩn bên trong bình ngọc. Sợ rằng chỉ có khi tấn cấp tới Thần Đạo mới có thể làm được! Thần Đạo, Thần Đạo. Lăng Hi, chờ tới khi tấn cấp Thần Đạo là lúc là nàng lại thấy ánh mặt trời!

Dương Thiên Lôi nhất thời nghĩ thông suốt về điểm mấu chốt trong đó, hưng phấn nói.

- Chủ nhân, cuối cùng thì cái bình ngọc này là cái gì? Vì sao lại nuốt lấy Lăng Hi tỷ tỷ?

Tiểu Bạch lại hỏi.

- Không phải là nuốt. Là hợp lại làm một. Tiểu Bạch, cố gắng tu luyện đi. Chờ tới khi ta đột phá Thần Đạo, lúc đó Lăng Hi muội muội sẽ hiện thân... Ha ha ha ha, thân thể thật sự, thật sự có thân thể! Không phải Nguyên Thần cô đọng thành thân thể

Dương Thiên Lôi nói.

Dương Thiên Lôi nói xong, tâm thần liền trở về với bản thể, bỗng nhiên mở mắt. Trong hai con mắt lấp lánh hai luồng ánh sáng, vui mừng nói:

-Ta... Ta dĩ nhiên...

Còn chưa nói hết, Dương Thiên Lôi theo ý niệm, trong tay liền hiện ra một bình ngọc tản ra ánh sáng năm màu, đó không phải là bình ngọc kia thì là cái gì?

Tâm thần lại hơi động khẽ, bình ngọc liền hóa thành một đạo ánh sáng chiếu vào mi tâm của hắn.

Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm ứng được mối liên hệ giữa mình và bình ngọc đột nhiên trở lên sâu sắc hơn rất nhiều. Chỉ cần ý niệm khẽ động, liền có thể thấy không gian thật lớn trong bình ngọc, cùng với Tiểu Bạch và pho tượng hóa thân của Lăng Hi.

- Lẽ nào bình ngọc này đã có thể sử dụng trong Càn Khôn giới sao?

Nghĩ tới đây, Dương Thiên Lôi không kìm lòng được lấy từ trong Càn Khôn giới ra Thiên La Địa Võng và Tử Linh Phiên. Ý niệm vừa khẽ động, bình ngọc liền xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, Thiên La Địa Võng và Tử Linh Phiên lại thực sự cất được vào trong bình ngọc, cũng không có bị sự cản trở nào mà dung nhập vào trong đầu mình.

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi nhất thời hưng phấn cười ha hả.

Phát hiện này, có một ý nghĩa không hề nghi ngờ là Dương Thiên Lôi có thể mang theo bên người một không gian thật lớn giống như Càn Khôn giới, hơn nữa bất kỳ kẻ nào cũng đừng mơ tưởng mà cướp được gì từ Càn Khôn giới trên người hắn. Mặc dù là Cường giả Thần Đạo, cũng không có biện pháp cướp đoạt từ trong đầu hắn!

Không gian trong bình ngọc lớn tới mức nào? Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, dù đem toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái cất vào đi nữa cũng chỉ là một góc nhỏ mà thôi. Đương nhiên, hắn cũng phải có năng lực di chuyển được toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái mới được.

Sau khi xác định được công năng như công cụ Càn Khôn giới của bình ngọc, Dương Thiên Lôi không chút do dự liền trực tiếp đưa Càn Khôn giới ném vào trong bình ngọc.

- Nếu như ta tiến vào trong bình ngọc, bình ngọc lại tiến vào trong đầu ta, vậy tình hình thực tế sẽ là thế nào?

Dương Thiên Lôi nghĩ tới đây, tâm thần khẽ động, vội vàng triệu hồi tiểu linh thú từ trong bình ngọc ra.

- Chủ nhân, vì sao người lại gọi Tiểu Bạch đi ra vậy?

Tiểu Bạch cảm thấy không hiểu nổi, hỏi.

- Tiểu Bạch, ngươi xem ta này!

Dương Thiên Lôi hưng phấn nói.

Giọng nói chưa dứt thân thể hắn đột nhiên hóa thành một đạo luồn ánh sáng bay vào trong bình ngọc!

Lúc đó, chỉ nháy mắt khi thân thể hắn liền tiến vào bình ngọc. Trong đầu Dương Thiên Lôi bỗng nhiên có thêm một chút tin tức. Căn bản, hắn có cách nào ở trong trạng thái này, khiến bình ngọc lại vào trong đầu.

Mắt thấy bình ngọc sắp rơi trên mặt đất, Tiểu Bạch vội vàng dùng móng chân đón lấy, nói:

- Chủ nhân, ngươi đang làm gì vậy?

- Ách...

Dương Thiên Lôi phiền muộn từ trong bình ngọc nhảy ra. Hiển nhiên thí nghiệm đã thất bại:

- Ta kháo, tưởng thành công, ta lại lập tức thất bại. Con mẹ nó... Được rồi, không có việc gì. Tiểu Bạch, ngươi vào nhanh đi thôi, kẻo lại bị phát hiện.

Lại đem Tiểu Bạch đưa vào trong bình ngọc, sau đó không đưa vào trong đầu, Dương Thiên Lôi thu tinh thần, chính thức bắt đầu tu luyện!

Khởi động pháp tắc thời không Huyền Hoàng Kỳ, mỗi một giây, mỗi một phút đều tốn một lượng lớn đan dược mới xoay thời không Huyền Hoàng Kỳ đến trạng thái cực hạn, so với việc tiêu hao đan dược để tu luyện tinh diệu thương hội còn nhiều hơn rất nhiều lần. Hơn nữa trong đó đầy rẫy linh khí thiên địa bàng bạc, cũng phải thiêu đốt đan dược mới nhận được.

Bình thường, giới tu luyện căn bản không có điều kiện như vậy. Cũng chỉ có đại môn phái mới có tài lực như vậy.

Lúc xoay thời không, trong không gian tu luyện, các chức năng của cơ thể và thọ nguyên cũng sẽ không bởi vì thời không xoay mà thay đổi, mà là hoàn toàn biến thổi theo thế giới hiện thực bên ngoài. Hiện thực đã qua một ngày đêm, vậy chức năng tu luyện của cơ thể và thọ nguyên, cũng chỉ là một ngày đêm.

Không thể không nói, đây là một công cụ biến hoá vô cùng khác thường. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao các đệ tử quan trọng được bồi dưỡng thành đệ tử xuất chúng ở các đại môn phái dù tuổi tác không lớn, lại có tu vi cao đến đáng sợ.

Nhưng thuộc tính thay đổi này cũng tồn tại hạn chế rất lớn. Liên quan tới tư chất và ngộ tính tu luyện của bản thân. Hiện tại, nếu một người có ngộ tính rất thấp, cho dù là ở trong đó một vạn năm, vẫn không thể phát triển được.

Ở trong đó tu luyện chỉ là phun ra nuốt vào linh khí của trời đất, củng cố pháp lực và cảnh giới của bản thân, muốn đột phá cảnh giới, vẫn phải xem tư chất và ngộ tính tu luyện thê nào. Mỗi một Bình cảnh cảnh giới, đều cần lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, mà lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, lại cần đến cơ duyên và ngộ tính, chỉ có trong thế giới thực mới có thể gặp được cơ duyên như vậy.

Hít một hơi thật sâu, Dương Thiên Lôi chậm rãi đem tâm thần dung nhập vào trong cơ thể.

Dựa theo những điều mà Nhan Uyên tâm đắc, lúc này, Dương Thiên Lôi muốn đột phá Tiên Thiên cấp một, biện pháp tốt nhất đó là thông qua Trảm Không Kiếm Quyết nén pháp lực lại, để tăng pháp lực mà bản có thể dung nạp được.

Nhưng Dương Thiên Lôi nhưng không trực tiếp bắt đầu ép pháp lực, mà bắt đầu tu luyện tầng thứ hai của Huyền Thiên Chân Kinh - Ngưng Đan Thiên.

Lúc bước vào Tiên Thiên, hắn liền mở ra Ngưng Đan Thiên, nhưng vẫn chưa kịp bắt đầu tu luyện Ngưng Đan Thiên!

Khi trong đầu Dương Thiên Lôi là một mảnh minh không, đám phù văn màu vàng liền xuất hiện tại trong đầu hắn, hợp thành một đoạn pháp quyết tu luyện vô cùng huyền ảo. Nhưng chỉ nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền lĩnh hội được.

Trong đan điền xuất hiện năng lượng kỳ lạ, ngay lập tức bắt đầu chuyển động trong thân thể theo một quỹ đạo kỳ lạ phức tạp.

Một lát sau, hơi thở của Dương Thiên Lôi hoàn toàn biến mất, lỗ chân lông trên người chậm rãi mở ra, linh khí thiên địa trong Huyền Hoàng Kỳ bàng bạc với tốc độ kinh người bắt đầu tập trung về phía hắn.

Theo thời gian trôi qua, thân thể Dương Thiên Lôi chậm rãi bắt đầu phồng to lên.

Không biết đã qua bao lâu, pháp lực thần kỳ của Dương Thiên Lôi vốn ở trong đan điền, mấy ngày qua lại thu vào một ít năng lượng kỳ lạ dường như không có bất kỳ thuộc tính gì, nhưng lại có thể biến thành năng lượng có thuộc tính bất kỳ, không ngừng mà từ trong đan điền hắn phóng ra, trong quỹ đạo kỳ lạ phức tạp dần dần chuyển vào tứ chi bách mạch, trong lục phủ ngũ tạng, dĩ nhiên khiến cho thân thể hắn phồng lên gấp hai, mỗi một phần trên cơ thể, bao gồm cả tiểu đệ cũng không ngoại lệ!

Chiếc áo mặc trên người từ lâu đã hóa thành mảnh nhỏ, chỉ có bộ nhuyễn giáp sáng bóng có sức co giãn mạnh vẫn mặc ở trên người, nhưng cũng theo thân thể Dương Thiên Lôi mà không ngừng phồng to ra. Bộ nhuyễn giáp sáng bóng dường như cũng co giãn gần tới giới hạn cuối cùng rồi...

Thân thể Dương Thiên Lôi cũng bắt đầu run lên đầy dữ dội. Từ lâu, vẻ mặt đã mất đi trạng thái tự nhiên, dường như phải chịu sự thống khổ đến cực đại, dường như bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ phát nổ!

Linh khí thiên địa dầy đặc vẫn điên cuồng dũng mãnh vào trong thân thể Dương Thiên Lôi.

Lúc này, năng lượng thần bí trong đan điền đã vận chuyển tới cực hạn. Pháp lực dày đặc cuồn cuộn như nước Trường Giang chảy vào trong kỳ kinh bát mạch của Dương Thiên Lôi. Giờ phút này. Căn bản không cần Dương Thiên Lôi có bất kỳ ý niệm gì. Pháp lực Ngưng Đan Thiên sẽ tự chuyển động theo một lộ trình phức tạp. Điên cuồng vận hành….

Cuối cùng, không chịu được sự thống khổ này, khi Dương Thiên Lôi cảm giác thân thể mình muốn nổ tung, bí quyết bỗng nhiên dừng lại, bí quyết bắt đầu chuyển động ngược trở lại, khắp kinh mạch.

Lỗ chân lông toàn thân liền đóng lại, năng lượng vận chuyển quỹ đạo hoàn toàn ngược trở lại. Đan điền dường như biến thành biển rộng. Mà trong kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, tế bào lại đầy năng lượng, lại hóa thành dòng suối, dòng sông lớn, bắt đầu từ bốn phương tám hướng chuyển động dọc theo các kinh mạch, tập trung về phía đan điền, giống như trăm sông đổ về một biển!

Mà tâm thần Dương Thiên Lôi cũng nhất thời tiến vào một trạng thái kỳ diệu, giữ mà như không giữ, ý tại đan điền, lẳng lặng cảm nhận được cảm giác như trăm sông đổ về một biển, lại nếm trải cảm giác thống khổ tê tâm liệt phế, thân thể mấy lần muốn nổ tung...

Thời gian chậm rãi trôi qua, thống khổ càng ngày càng nhẹ đi. Năng lượng nằm rải rác toàn thân không ngừng mà tập trung đến đan điền... Loáng một cái, hắn đã ở trong không gian của Huyền Hoàng Kỳ tròn một tháng. Cuối cùng, thân thể Dương Thiên Lôi đã khôi phục lại bình thường. Đau đớn trên thân thể đã hoàn toàn biến mất. Kết quả chính là một sức mạnh như núi như biển dâng trào trong cơ thể!

Ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng huýt sáo dài. Từng đạo quyết pháp thần thông liền từ trên cơ thể hắn đột nhiên phát ra ngoài.

Khi năng lượng đã phát ra hết. Dương Thiên Lôi liền bắt đầu tiếp tục tu luyện Ngưng Đan Thiên, như vậy hết vòng này đến vòng khác, khiến hắn quên đi thời gian, quên tất cả. Trong lòng chỉ có tu luyện. Tâm cũng không có gì ngoài tu luyện!

Từ lúc Dương Thiên Lôi tiến vào tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ, Nhan Uyên báo cáo lại tình hình của Trảm Không Kiếm Phái cùng với các đệ tử xuất sắc trong môn hạ cho Phong Vô Kỵ. Sau đó, ban một ít thượng phẩm pháp khí tới Thiên Đan Phong cho đám người Dương Thiên Lệ

Sau khi đã báo cáo hết mọi chuyện, Nhan Uyên liền xé rách hư không, rời khỏi Trảm Không Kiếm Phái, giống như các đệ tử xuất sắc trong môn phái, bắt đầu hành trình du lịch của hắn.

Trương Tử Hàm đã tấn cấp đến Tiên Thiên cấp bốn. Dưới sự yêu cầu của sư phụ Vân Dao, bắt đầu hành trình tới lôi đài Tiên Thiên cấp bốn khiêu chiến, cùng với việc tu luyện các loại pháp thuật thần thông, củng cố cảnh giới, tăng đẳng cấp niệm lực.

Sở Hương Hương thì đặt phân nửa tinh lực vào trong đan đạo. Đồng thời cũng bắt đầu tu luyện pháp thuật thần thông, khiêu chiến lôi đài Tiên Thiên cấp một!

Mà đám người Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Ngạo, Phong Mã Ngưu, Lục Thanh Âm, Vũ Đại Lãng, Mộc Tử Vi thì dưới yêu cầu của Đan Thanh Dương và thập đại cao thủ lập đội đi tới rèn luyện ở Hồng Hoang Sơn Mạch, chân chính chiến đấu sinh tử để thăng cấp cho chính mình!

Mỗi người đều thực sự tập trung tinh thần vào việc tu luyện.

Thiên Tịch Phong. Trong Ngự Kiếm Tiên Cung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.