Huyền Thiên

Chương 717: Chương 717: Nội gia quyền, chiến!






- Yêu em mãi mãi, vĩnh viễn không thay đổi…

Đúng lúc này, may mắn thế nào, điện thoại của Chu Vĩ Đào dĩ nhiên truyền ra thanh âm thanh thúy dễ nghe, vốn định trực tiếp cự tuyệt, nhưng sau khi nhìn thấy số điện thoại hiện lên, hắn nói chờ một tiếng với Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết, trực tiếp bước ra ngoài căn tin, lúc này mới nghe điện thoại.

- Chúng ta đi tìm Ngưu Vượng, không ăn ở chỗ này nữa!

Lý Tuyết thừa cơ hội này, vội vàng thấp giọng nói với Dương Thiên Lôi.

- Tuyết tỷ, có một số việc không thể né tránh được, chị yên tâm là được, em, đã không phải là em của trước kia, không có việc gì đâu!

Dương Thiên Lôi cố sức cầm cánh tay Lý Tuyết, trên mặt mang theo nụ cười mỉm tự tin, để Lý Tuyết một lần nữa ngồi xuống ghế.

- Uh, em đừng xung động là được rồi, em đã trưởng thành, phải biết rằng đánh nhau không thể giải quyết được vấn đề.

Lý Tuyết cảm giác được vẻ thản nhiên và lý trí của Dương Thiên Lôi, trong lòng thoáng yên tâm, bất quá vẫn cường điệu nói.

Chỉ bất quá, Lý Tuyết cũng không hiểu rõ ý tứ chân chính của Dương Thiên Lôi trong lời nói vừa rồi. Đúng vậy…

Hắn đã không phải là hắn trước kia!

- Có tin tức rồi, tổng bộ đã tra được, là một người rất bình thường.

- Trước tiên gửi cho ta một phần, lập tức! Còn có, tình huống có điểm biến hóa, ta cần tất cả tin tức giữa hắn và Lý Tuyết, tất cả tài liệu rõ ràng, ngày mai đưa cho ta!

Chu Vĩ Đào thấp giọng nói, trực tiếp tắt điện thoại.

Vô luận như thế nào Chu Vĩ Đào cũng không nghĩ ra được, rời khỏi căn tin, đồng thời tách xa thật nhiều mét, nhưng tất cả những lời nói của hắn đều tiến vào trong tai của Dương Thiên Lôi vô cùng rõ ràng.

Dương Thiên Lôi tinh minh sao có khả năng không nghe trộm? Thời khắc mấu chốt còn có thể nhẫn nhịn đi tiếp điện thoại, đủ để nói rõ cuộc điện thoại này rất quan trọng. Chỉ bất quá, nghe được nội dung nói chuyện của Chu Vĩ Đào, hai tròng mắt của Dương Thiên Lôi lại hiện lên một đạo quang mang sắc bén! Hắn chỉ là muốn biết người biết ta, lý giải Chu Vĩ Đào hơn một chút, nhưng lại không nghĩ rằng dĩ nhiên có liên quan tới chính mình và Lý Tuyết.

Không tới năm phút đồng hồ, điện thoại di động liền truyền tới tiếng rung động, Chu Vĩ Đào trực tiếp mở tài liệu ra, tên, tuổi, ngày sinh, gia thế, trường học, tất cả các tư liệu cơ bản nhất cùng với những tiền án tiền sự các loại, ngay cả việc Dương Thiên Lôi đánh đối phương thành thương nặng, gác khảm đao lên trên cổ đối phương cũng có. Ghi lại tương đối đơn giản, cả tư liệu quan hệ với Lý Tuyết cũng gửi đầy đủ.

Rất nhanh nhìn hết tư liệu, cỗ năng lượng cường đại trong cơ thể Chu Vĩ Đào giờ khắc này càng thêm xao động, nhưng bị hắn mạnh mẽ đè xuống.

Tuy rằng còn chưa hoàn toàn nói rõ vấn đề, nhưng hắn cũng đã có loại dự cảm không tốt.

Hắn vốn không có khuyết điểm, đau khổ theo đuổi gần bốn năm, nhưng Lý Tuyết vẫn không tiếp thu hắn, vì sao? Dương Thiên Lôi vì Lý Tuyết, chỉ là học sinh cấp hai dĩ nhiên đánh đối phương bị thương nặng, ngay cả khảm đao cũng dùng tới, đây không phải chỉ riêng tình cảm chị em huyết thống?

Hít vào một hơi thật sâu, bình tĩnh lại tâm tình đang bạo động, Chu Vĩ Đào một lần nữa bước về phía căn tin.

- Không có ý tứ, đội bóng của chúng ta có hẹn một trận đấu với trường kinh tế thủ đô, muốn ta tới đúng giờ.

Biểu tình của Chu Vĩ Đào vẫn mỉm cười như trước, hơn nữa không nhìn ra một chút dị dạng nào, lần thứ hai ngồi xuống vị trí ngay bên cạnh Dương Thiên Lôi.

- Những lời ta nói vẫn chưa nghe rõ?

Thế nhưng Dương Thiên Lôi lúc này đã không còn tâm tình chơi đùa với hắn nữa rồi. Nguyên bản đã lý giải vài phần đối với Chu Vĩ Đào từ trong nhật ký của Lý Tuyết, Dương Thiên Lôi đối với hắn không có bao nhiêu địch ý, dù sao một người tại đại học có thể điên cuồng truy cầu Lý Tuyết gần bốn năm, sau khi Lý Tuyết tìm công việc vẫn không hề yên tĩnh, nhưng chung quy không có bất cứ ép buộc nào, thủy chung là người nho nhã lễ độ, nói thế nào cũng rất đáng được bội phục. Mà vừa rồi tuy rằng phát hiện trong cơ thể Chu Vĩ Đào có năng lượng cường đại, để Dương Thiên Lôi hoài nghi đối với hắn, nhưng trước khi làm rõ ràng, chơi đùa với hắn một chút cũng không tồi.

Cuối cùng Chu Vĩ Đào dĩ nhiên điều tra hắn và Lý Tuyết, đây đã không phải giới hạn Dương Thiên Lôi có thể dễ dàng tha thứ rồi. Nhất là, hắn còn thu được tất cả tư liệu về chính mình trong thời gian ngắn như vậy, như vậy không còn là vấn đề để chơi đùa nữa rồi.

- Huynh đệ, cậu đừng chơi đùa với anh nữa, anh biết cậu muốn tốt vì Tiểu Tuyết, nhưng anh đối với Tiểu Tuyết là thực lòng, nữ hài theo đuổi anh rất nhiều, nhưng trong lòng anh chỉ có một mình Tiểu Tuyết, hơn ba năm qua qua đủ để chứng minh tất cả!

Chu Vĩ Đào vô cùng thành khẩn nói.

Lời hắn nói, cho dù là Lý Tuyết nghe xong cũng không thể phản bác được, sự thực đúng là như vậy.

Thế nhưng khóe miệng Dương Thiên lôi lại nở nụ cười mỉm khiến Lý Tuyết cảm thấy trái tim đập nhanh hơn, trong hai tròng mắt lấp lánh tinh quang, ngay Lý Tuyết bên cạnh cũng không nhìn thấy, nói:

- Không phải anh cho rằng tôi là em trai của Tiểu Tuyết hay sao? Đúng, nhưng chúng ta đều là cô nhi, không có quan hệ huyết thống, hiểu không?

- Các ngươi là tình chị em! Anh hiểu!

- Đó là khi còn bé, thời điểm chúng ta cởi trần cái mông tắm cùng với nhau!

Đồng thời khi Dương Thiên Lôi nói chuyện, bỗng nhiên đứng lên, ôm lấy cổ Lý Tuyết, trong ánh mắt khiếp sợ của Chu Vĩ Đào và Lý Tuyết, hắn nhìn vào nhãn thần trong suốt kinh ngạc của nàng, chậm rãi cúi đầu. Dù Lý Tuyết có phản ứng trì độn hơn nữa cũng hiểu rõ Dương Thiên Lôi đang làm cái gì, vốn bị câu nói thừa nhận là em trai rất thản nhiên của Dương Thiên Lôi cùng với một câu cởi trần cái mông tắm cùng khiến nàng giật mình cả kinh, sau đó lại e lệ đỏ bừng mặt, tại giờ khắc này mở to hai mắt nhìn, trong đầu trống rống, hạnh phúc tới quá nhanh, quá đột nhiên? Nàng không biết, nhưng lại biết nàng không thể cự tuyệt, cũng sẽ không cự tuyệt, hoàn toàn không có năng lực tách ra, thậm chí còn chậm rãi nhắm hai mắt lại!

Giờ khắc này, toàn bộ mọi người trong căn tin đều tập trung vào ba người, cả đám mở to hai mắt nhìn.

Dù lòng dạ của Chu Vĩ Đào sâu hơn nữa cũng không thể che giấu được khiếp sợ và phẫn nộ trong lòng, biểu tình kia muốn có bao nhiêu kinh khủng thì có bấy nhiêu kinh khủng!

- Ách…



Ngay lúc đôi môi của Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết tiến sát vào nhau, đồng thời chân chính xếp chồng vào một chỗ, Ngưu Ma Vương xếp hàng lấy cơm thật vất vả mới quay trở về được trùng hợp nhìn thấy một màn này, biểu tình trở nên phi thường quái dị, nhưng chỉ trong nháy mắt, trên khuôn mặt xấu tới rối tinh rối mù lại mở cái miệng to đỏ lòm, cười vô cùng hài lòng xán lạn!

Chỉ bất quá, vị ca môn này cũng không dám bước ra, quấy rối chuyện tốt của hai người. Đồng thời, cái đầu bã đậu được thông suốt chỉ chốc lát sau đó đã phát hiện ra tràng diện quỷ dị.

Rầm…

Chu Vĩ Đào nhìn hai người hôn nhau, rốt cuộc không thể áp lực được lửa giận trong lòng, vỗ bàn đứng lên, chiếc bàn ăn trước mặt nhất thời rầm một tiếng, mặc bàn bị thủng một lỗ, vụn gỗ rơi xuống mặt đất.

- Kháo con mẹ mày!

Vốn Ngưu Ma Vương đã sớm chú ý tới Chu Vĩ Đào, vừa nhìn thấy trận thế như vậy đâu còn dám cười? Cái miệng lớn công suất cực cao hết lên, giống như tình thiên phích lịch nổ tung, bịch một tiếng liền nhằm về phía Chu Vĩ Đào.

Trong lòng Ngưu Ma Vương vô cùng rõ ràng, người có thể đánh một chưởng xuyên thủng chiếc bàn tuyệt đối là người không dễ dàng chọc vào, kế tiếp khẳng định còn cần phải có Dương Thiên Lôi xuất thủ trợ giúp.

Vì huynh đệ không tiếc cả mạng sống, đây chính là tác phong trước sau như một của hắn.

Đừng nói là người không dễ chơi, cho dù con mẹ nó là diêm vương gia, Ngưu Ma Vương cũng không nháy mắt lấy một cái.

Đây là ăn ý và cảm tình của hai đại yêu thú hình thành trong nhiều năm qua.

Chu Vĩ Đào vỗ bàn đứng lên, không nói câu gì, Dương Thiên Lôi căn bản không thèm để ý, nhưng sớm không đến muộn không đến, Ngưu Ma Vương hết lần này tới lần khác lại về đúng lúc này, mắng một tiếng tức giận, nhưng Dương Thiên Lôi không thể buông Lý Tuyết phảng phất giống như hoàn toàn mất đi nhận biết đối với thế giới bên ngoài.

Dương Thiên Lôi hoàn toàn có thể ngăn cản Ngưu Ma Vương, thế nhưng làm trước mắt rất nhiều người tuyệt đối sẽ gây khiếp sợ rất lớn, bởi vì lúc này hắn đang ôm chặt lấy Lý Tuyết, Chu Vĩ Đào đứng đưa lưng về phía cửa căn tin, cách Ngưu Ma Vương rất gần. Mà Ngưu Ma Vương đã xuất thủ trước rồi. Nói cách khác, nếu như hắn muốn ngăn cản nhất định phải trong một hai giây ngắn ngủi chạy vượt qua Chu Vĩ Đào, ngăn cản chính giữa hắn và Ngưu Ma Vương.

Điều này tương đương với di hình hoán ảnh trong phim rồi.

Hơn nữa Dương Thiên Lôi tinh tường nhận biết được, Chu Vĩ Đào không đơn giản, bất quá, tuy rằng năng lượng cường đại trong cơ thể hắn cuồng bạo dị thường, nhưng đang trong trạng thái áp chế mãnh liệt, hiển nhiên Chu Vĩ Đào cũng không dám bại lộ lực lượng chân chính của hắn.

- Hây…

Chu Vĩ Đào hét lớn một tiếng, thắt lưng xoay chín mươi độ cực đẹp, giống như thiểm điện phát ra một cú đá quét ngang.

Bịch một tiếng, trực tiếp đá trúng thân thể to lớn của Ngưu Ma Vương, khiến Ngưu Ma Vương không thể khống chế được chính mình, bịch bịch bịch bịch bật lui va chạm mạnh vào vách tường!

Nói thì lâu, kỳ thực chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, lập tức có mấy thân ảnh vèo vèo vèo từ mấy địa phương khác nhau trong căn tin lao ra ngoài. Mấy người này chính là những người vừa theo dõi Dương Thiên Lôi, trong nháy mắt đã bao vây mấy người chính giữa, không có người nào nói chuyện, cả đám đều lấp lánh tia ngoan độc, hiển nhiên ánh mắt này không phải học sinh bình thường có thể sở hữu.

- A…

Lý Tuyết hồi phục lại tinh thần kinh khủng phát ra một tiếng sợ hãi. Một màn nàng không muốn nhìn thấy nhất rốt cuộc cũng xảy ra. Giờ khắc này, trong lòng của nàng nhất thời rối như tơ vò, không biết lấy đâu ra lực lượng, dĩ nhiên chạy vượt qua Dương Thiên Lôi, lớn tiếng nói:

- Chu Vĩ Đào, các ngươi muốn làm gì? Vì sao đánh người?

- Ta kháo con mẹ nó!

Ngưu Ma Vương bị Chu Vĩ Đào đá một cái văng vào vách tường, đụng tới nổ đom đóm mắt, nhưng hắn vốn có kinh nghiệm chiến trận lại tương đối thanh tinh, đối phương là người khó chơi, hơn nữa rất mạnh. Nhưng hắn và Dương Theine Lôi vốn là hai kẻ điên không cần mạng, tự nhiên không khuất phục.

Chỉ là lúc này đây, Dương Thiên Lôi trực tiếp trực tiếp đứng giữa Ngưu Ma Vương và Chu Vĩ Đào với nhãn thần âm ngoan, vẻ mặt của hắn, nhãn thần phi thường trấn định, vô cùng bình tĩnh, thế nhưng nguyên nhân bởi vì quá mức bình tĩnh, ngược lai có vẻ đáng sợ.

- Lão Ngưu, không phải mày muốn biết nội gia quyền chân chính là cái gì sao? Hiện tại cho mày kiến thức một chút, đứng đừng nhúc nhích! Tiểu Tuyết, đừng lo lắng, có em!

Dương Thiên Lôi kéo Lý Tuyết ra sau chính mình, tiến tới đứng bên cạnh Ngưu Ma Vương, lúc này đây, Lý Tuyết và Ngưu Ma Vương rất thần kỳ không nói câu nào. Những người khác căn bản không có cảm giác, Dương Thiên Lôi chỉ nhằm vào Lý Tuyết và Ngưu Ma Vương quán nhập ý niệm.

Bởi vì Dương Thiên Lôi rõ ràng, không làm như vậy mà nói, Lý Tuyết căn bản không thể không lo lắng, cũng căn bản không thể bình tĩnh lại, mà Ngưu Ma Vương làm sao để chính mình lên đấu một mình? Huống chi, Ngưu Ma Vương nào biết cái rắm nội gia quyền gì gì đó!

Nguyên bản tuy rằng phẫn nộ, nhưng cũng am hiểu khắc chế chi đạo rất sâu sắc, cũng hiểu thế nào mới có thể đánh một kích trí mạng đối với đối thủ, Chu Vĩ Đào căn bả không nghĩ tới trực tiếp xuất thủ giáo huấn đối với Dương Thiên Lôi trước ánh mắt nhiều người, vỗ bàn đứng lên, sau đó phất tay áo định rời đi, nhưng Ngưu Ma Vương để hắn phải đá ra một cước. Dù vậy, chỉ cần Ngưu Ma Vương và Dương Thiên Lôi không nói gì, hắn vẫn phất tay áo bỏ đi như trước.

Người đắc tội hắn, chỉ có kết cục chết!

Nhưng dưới ánh mắt chăm chú của rất nhiều người.

Một câu nói nội gia quyền của Dương Thiên Lôi lại để nhãn thần của hắn co rụt!

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.