- Đệ tử không biết… Lực lượng Thần tộc chúng ta tựa hồ bị áp chế rất nhiều…
- Tên ngu xuẩn, ngươi như vậy sao trốn chạy được? Lập tức phân phó thủ hạ, chia nhau chạy, phân tán binh lực đối phương, hi sinh mười người trăm người, trốn một ngươi, chỉ khi đối phương đại loạn, chúng ta mới có cơ hội! Ngu ngốc, vô luận thế nào ngươi cũng phải khuấy đảo Tam Thập Tam Thiên cho ta, càng loạn càng tốt! Chỉ cần có thể kìm chân bọn họ, sau khi ngươi chạy ra, trực tiếp tới thẳng Nhất Thiên, ta sẽ hội hợp với ngươi, còn ngươi trợ giúp ta tìm lại thần cách! Chỉ cần tìm được thần cách bị phong ấn của ta, ta có thể chân chính khôi phục đến cảnh giới Thần Tôn, quét ngang Tam Thập Tam Thiên, phục hưng tộc ta! Hiểu chưa?
- Dạ!
Vô Thiên Vương Tôn tuy rằng nghẹn tuyệt, thế nhưng hán rõ ràng, trừ cách đó ra, không còn bất luận biện pháp nào khác.
Cuộc chiến đỉnh phong năm đó, không riêng gì thần cách cao thủ Chân Tiên Địa Cầu bị phong ấn lại tại Địa Cầu, cao thủ Thần Tôn của Thần tộc, đồng dạng cũng bị pháp bảo Chân Tiên phong ấn, thần cách cũng bị phong ấn tại vô số vũ trụ trong đại thế giới hỗn độn. Thân thể và thần cách của Thần tộc đều được phong ấn trong cùng một không gian, thần cách của thủ lĩnh yêu nghiệt cũng được phong ấn trong vòng Tam Thập Tam Thiên. Chỉ là, với cảnh giới hiện tại của hắn, muốn tìm kiếm trong Tam Thập Tam Thiên, khả năng tìm được rất thấp, sợ rằng sẽ nhanh chóng bị diệt sát. Mà hắn lại không thể ra ngoài Tam Thập Tam Thiên tấn chức, bởi vì một khi đã ra ngoài sẽ rất khó có thể trở lại nữa. Thế nên, phải có cao thủ cảnh giới Chí Cao Thần như Vô Thiên Vương Tôn phối hợp, hắn mới nắm chắc tìm kiếm trong vòng Tam Thập Tam Thiên.
Vốn nếu đại quân Thần tộc ó thể vô thanh vô tưc lẻn vào, tự nhiên có thể quét ngang Cửu Thiên. Đừng nói người nhiều như vậy, dù chỉ hơn mười người, cũng có thể quét ngang. Phải biết rằng, những yêu nghiệt này đều là cao thủ đã ngoài thất trọng thiên. Tại trong vòng Cửu Thiên tuyệt đối là tồn tại vô định. Nhưng tình huống hiện tại, lại rơi vào trong khốn cảnh.
Trừ phi những yêu nghiệt này có thể phân tán và kìm chân cao thủ bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, đồng thời làm láo loạn toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, thủ lĩnh yêu nghiệt mới có cơ hội lặng lẽ hành động, tuy rằng tiến triển khẳng định sẽ chậm, nhưng lại là cơ hội duy nhất.
…
- Mẫu thân?
Vân Mộng tiên tử đang điên cuồng truy sát yêu nghiệt, lúc này bỗng nhiên thu được tin tức Huyễn Diệp và Nguyễn Hi Vũ.
- Mẫu thân, người đang ở đâu?
- Tiểu Diệp, Tiểu Vũ, đây là đâu?
Vân Mộng tiên tử khiếp sợ vô cùng hỏi thăm, thần niệm liên tiếp phát ra khiến Vân Mộng tiên tử cảm ưng được rõ ràng, nàng và Huyễn Thiến, Nguyễn Hi Vũ hiện đang ở trong cùng một không gian.
Vì sao có thể nhanh như vậy? Phải biết rằng, thần huyết tế của Thần tộc đã mở ra cấm chế pháp tắc, bọn họ có thể tiến vào cũng không có gì lạ. Thế nhưng thông đạo truyền tống của Thần tộc đáng lẽ phải trực tiếp dẫn đám yêu nghiệt đi, có điều hiện tại bọn chúng vẫn còn trong phạm vi cảm ứng, dường như chưa bị dời đi vậy, hơn nữa dĩ nhiên còn có thể cảm ứng được vị trí của Huyễn Diệp và Nguyễn Hi Vũ.
- Đây là tinh vực Nguyên Thủy trong vòng Cửu Thiên, mẫu thân… Vì sao các người vào được?
Đồng dạng, Huyễn Thiến và Nguyễn Hi Vũ cũng khiếp sợ vô cùng.
- Các ngươi nhanh ẩn dấu đi, yêu nghiệt Thần tộc đã khai mở cấm chế pháp tắc, hiện đang cùng một không gian với mẫu thân! Lúc khác nói chuyện sau!
Vân Mộng tiên tử tuy rằng khiếp sợ, nhưng biết hiện tại không phải lúc nói chuyện với hai người, ngay lập tức cắt đứt liên hệ.
…
Ba tháng, trong nháy mắt, yêu nghiệt tiến vào trong Cửu Thiên được ba tháng thời gian, cũng là tới thời điểm Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan tỉnh lại sau trọng tố kim thân.
Ba tháng thời gian, Vô Thiên Vương Tôn dựa theo chỉ thị của tổ sư gia, chỉ có thể hi sinh đại bộ phận yêu nghiệt, phân tán nhau ra mà chạy. Loại biện pháp này đích xác khiến mấy người Vân Mộng tiên tử vô cùng đau đầu, căn bản không thể bận tâm đến toàn bộ. Còn người có tâm thần cảnh giới siêu việt qua Chí Cao Thần cửu trọng thiên đại viên mãn là Vô Thiên Vương Tôn, sau khi truyền hạ mệnh lệnh, liền trực tiếp bỏ qua đám thủ hạ, nhanh chóng chạy trốn.
Mặc dù Vân Mộng tiên tử và mười mấy cao thủ cửu trọng thiên đại viên mãn đã chuyên tâm đối phó hắn, nhưng nếu Vô Thiên Vương Tôn đã bỏ mặc tất cả chạy trốn, bọn họ cũng không thể ngăn được.
Toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, tuy rằng vì dị biến của tinh vực Nguyên Thủy ngăn trở lại trong chốc lát, nhưng cuối cùng vẫn lâm vào hỗn loạn.
Bất đắc dĩ, chúng cao thủ bên ngoài Tam Thập Tam Thiên đều phải dùng tốc độ nhanh nhất, trở về nơi xuất thân của mình, triển khai đánh chiến lâu dài với yêu nghiệt.
…
Tròn năm tháng thời gian, vẫn không có bất luận tin tức gì của Dương Thiên Lôi. Tuy rằng Lăng Hi và Dương Thiên Lôi có mối quan hệ đặc thù, chúng nữ đều rõ ràng Dương Thiên Lôi vẫn còn hoàn hảo nguyên vẹn, nhưng lại không ai biết Dương Thiên Lôi đã rơi vào khốn cảnh, hơn nữa còn bị đẩy ra xa phạm vi Tam Thập Tam Thiên, bằng không Dương Thiên Lôi không có khả năng không liên hệ với Thông Thiên Cổ Thụ.
Nhưng, không cách nào khác, chuyện các nàng có thể làm, chỉ là đợi.
…
- Không được, con mẹ nó, thế này muốn tới khi nào?
Trong không gian hỗn loạn, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan liên tục thay nhau phi hành, liên tiếp hơn mười ngày không dừng chân, dĩ nhiên vẫn ở trong không gian hỗn độn, không hề chạm được đến bình chướng. Điều này khiến Dương Thiên Lôi bắt đầu nôn nóng, giống như mất đi phương hướng tại giữa biển rộng mênh mông, căn bản không nhìn thấy một tia hi vọng.
Hơn nữa, Đoạn Ngọc Nhan có tốc độ phi hành của cửu trọng thiên đại viên mãn, so với Dương Thiên Lôi nhanh hơn mấy lần. Nguyên bản Dương Thiên Lôi lập tức chạy đi, là vì hắn nghĩ sẽ không rời khỏi Tam Thập Tam Thiên quá xa. Nhưng thật không nghĩ tới, liên tục qua mười ngày, dĩ nhiên một chút tiến triển cũng không thấy được, điều này khiến Dương Thiê Lôi phải thay đổi phương án.
- Ngọc Nhan, chúng ta trước tu luyện đi, dù sao đi nữa đã lĩnh ngộ bình cảnh, ta nên dùng tốc độ nhanh nhất đề thăng tới cửu trọng thiên!
Sau khi vượt qua một cơn lốc không gian ngoài không gian hỗn độn, Dương Thiên Lôi và Đoạn ngọc Nhan liền hạ xuống một tinh cầu tàn phiến, đồng thời trực tiếp chui vào bộ phận hạch tâm.
- Tốt tốt, ta đã sớm nghĩ muốn tu luyện…
Tuy rằng đã biết nhiều tin tức về bản thân mình, nhưng mất trí nhớ vẫn là mất trí nhớ, Đoạn Ngọc Nhan hiện như một người khác nhìn lại những kinh lịch của mình, lòng nàng thủy chung dừng lại tại trạng thái mất trí nhớ đơn thuần. Đúng là nàng đã quá mức ỷ lại vào Dương Thiên Lôi, hơn nữa nha đầu này còn không chút che dấu tình cảm của mình. Mặc dù thời gian qua hai người đều thay nhau phi hành, nàng vẫn luôn chủ động ôm hôn Dương Thiên Lôi một hồi, nếu không phải Dương Thiên Lôi đang vội vã chạy đi, sợ rằng căn bản không chống lại dược dục vọng sôi trào trong lòng. Lúc này, Dương Thiên Lôi chỉ vừa mới nói một câu, nhuyễn giáp do Đoạn Ngọc Nhan ngưng tụ quanh thân lập tức biến mất sạch.
Da thịt hồng hào, mịn màng như ngọc, vừa động liền trực tiếp dán sát vào người Dương Thiên Lôi, hai chân thon dài quấn quanh thắt lưng Dương Thiên Lôi, hai tay ôm lấy cổ Dương Thiên Lôi, miệng nhỏ anh đào đã mạnh mẽ tấn công tới miệng Dương Thiên Lôi, chiếc lưỡi thơm tho càng làm một trận khuấy động cuồng loạn, khiến Dương Thiên Lôi phải trợn mắt kinh hãi nhìn, cảm giác như bản thân hắn đang bị nha đầu kia cường bạo vậy.
Nhị tỷ Dương Thiên Lệ dù bưu hãn, tiểu nha đầu Lâm Tâm Di có nhiệt tình tới đâu, thế nhưng so với Đoạn Ngọc Nhan lúc này hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, nếu không phải Dương Thiên Lôi biết tâm tính Đoạn Ngọc Nhan hoàn toàn thuần phác và rất ỷ lại vào mình, sợ rằng rất có thể sẽ coi nha đầu kia thành siêu cấp dục nữ chuyển thế, đúng là mạnh mẽ quá rồi…
Chỉ là… Không thể không nói, Dương Thiên Lôi rất thích, vô cùng thích.
Nữ nhân, phải như vậy!
Nữ nhân khi đối mặt với nam nhân của mình, phong tao như lang như hổ, đây là loại mỗi nam nhân nào cũng yêu thích!
Rất nhanh, Dương Thiên Lôi đã bị Đoạn Ngọc Nhan đẩy ngã nằm xuống đất, căn bản không cần Dương Thiên Lôi làm gì, khu thánh địa đào nguyên của Đoạn Ngọc Nhan đã ngập tràn xuân thủy, trực tiếp ôm trọn lấy cây thiên bổng của Dương Thiên Lôi, không chút do dự liền bắt đầu điên cuồng ra vào.
Hai mắt Dương Thiên Lôi không chớp, nhìn chằm chằm vào đôi gò bồng lớn đang xóc nảy lắc lư điên cuồng ngay trước mắt, cảm thụ được xung động phấn khích từ thân dưới truyền đến, loại cảm giác này… Thực sự khiến Dương Thiên Lôi sảng khoái. Phấn khích hơn chính là, Đoạn Ngọc Nhan không chút rụt rè, chiếc cổ ngẩng cao rên lên từng tiếng, càng khiến Dương Thiên Lôi ngất ngây tới cực hạn.
Toàn bộ quá trình, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên chưa từng động, tất cả đều do Đoạn Ngọc Nhan đang ngập trong dã cảnh thực hiện trôi chảy, càng khoa trương chính là, hai người vì say mê hưởng thụ, dĩ nhiên ngay cả Âm Dương Niết Bàn Kinh cũng chưa khởi động.
Ôm lấy thân thể Đoạn Ngọc Nhan đang thở hổn hển, vừa nghỉ ngơi được chút thời gian, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên xoay người, đè Đoạn Ngọc Nhan xuống dưới thân.
- Đến phiên ca rồi!
- Tốt tốt, đến đây đi, ca…
Tinh thần còn chưa hết sung sướng, thân thể Đoạn Ngọc Nhan vẫn còn mềm nhuyễn, nhưng nghe được Dương Thiên Lôi nói, nhất thời một nần nữa thần tình trào dâng.
Nam nhân, thỉnh thoảng có thể hưởng thụ nét cuồng dã của nữ nhân, nhưng không thể mất đi uy nghiêm của chính mình.
Dương Thiên Lôi muốn là khiến Đoạn Ngọc Nhan phải khép chân xin đầu hàng, đây là biểu thị vẻ uy mãnh và hùng tráng của nam nhân.
Tư thái hào hung, đấu tranh anh dũng, chinh chiến hăng say…
Dưới pháp tắc thời không, thời gian mười năm cũng là mười ngày, dưới tình huống Âm Dương Niết Bàn Kinh, Huyền Thiên Chân Kinh và năm lượng thần bí tác dụng, Dương Thiên Lôi rốt cục thành công bước vào lục trọng thiên.
Thế nhưng, bước vào thất trọng thiên phải tới sáu mươi năm, tức là gấp sáu lần lục trọng thiên.
Hơn nữa, càng khiến Dương Thiên Lôi không biết nói sao chính là, tại khi hắn vừa bước vào thất trọng thiên, mảnh vỡ tinh thần dưới chân dĩ nhiên ầm ầm vỡ vụn, hóa thành bột mịn, phảng phất như toàn bộ năng lượng của tinh cầu tàn phiến đã bị hấp thu hết, không còn ngưng tụ được nữa.
- Ta ngất… Lẽ nào chúng ta tu luyện, ngay cả năng lượng tự thân của tinh cầu cũng có thể hấp thu sao?
- Chắc chắn rồi! Tiểu sắc nữ, chúng ta tiếp tục đi tới! Tìm một tinh cầu tàn phiến lớn hơn nữa!
- Ừm, tiểu sắc lang, ta đều nghe ngươi hết… Ta lại đói bụng rồi…
- Ca liền cho ngươi ăn, kiên nhẫn một chút!
Hai người đối thoại, nếu như để chúng nữ biết được sẽ đều thẹn đến đỏ mặt. Khó có thể hình dung nổi mức biến thái của hai ngời. Đoạn Ngọc Nhan trọng tố kim thân bị mất đi ý thức, chuyện đầu tiên sau khi tỉnh lại là song tu với Dương Thiên Lôi. Thế nên, từ trong nội tâm, nàng đã coi chuyện song tu với Dương Thiên Lôi biến thành "Ăn", tựa như trẻ con vừa lúc ra đời đã muốn bú sữa mẹ.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)