Vèo…
Làm cho Lý Hàn Mai Tống Hiểu Phân cùng Trương Nhã Tĩnh vô
cùng kinh ngạc chính là, trong nháy mắt này, con mắt của các nàng giống
như mù đi, cảnh vật chung quanh không nhìn thấy mảy may, tuy rằng có bảo hộ của Dương Thiên Lôi làm cho cơ thể của các nàng không cảm giác được
gì, nhưng các nàng lại biết, tốc độ hiện tại khẳng định lên tới mức
không thể tưởng tượng nổi.
Xẹt…
Trong nháy mắt, chỉ là
trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi dẫn theo mọi người giống như xuyên qua
không gian, liền vượt qua mấy ngàn kilomet, khi xuất hiện trở lại, đã đi tới phía trước máy bay đang lung la lung lay, rung giật kịch liệt.
- Phù...
Dương Thiên Lôi thở phào một cái thở phào một cái, sau khi nhìn thấy tín hiệu di động khôi phục, mới nói vào di động:
- An toàn rồi, đừng lo lắng, tôi ở bên ngoài máy bay, cô đừng lên tiếng, tôi sẽ nghĩ biện pháp ổn định máy bay.
Nghe lời nói từ trong điện thoại truyền đến, khuôn mặt nhỏ nhắn còn vương
nước mắt của Liễu Diệc Nhi, cũng chỉ là kêu lên hai chữ "Thiên Lôi" rồi
"ừ" một tiếng mà thôi, nhưng mà... Chỉ vài giây đồng hồ, Dương Thiên Lôi trong điện thoại, không ngờ đã tới rồi. An toàn rồi!
Mặc dù Liễu Diệc Nhi biết Dương Thiên Lôi có thể bay, hơn nữa tốc độ rất nhanh, hơn xa so với máy bay, tuy nhiên... Tốc độ như vậy, vẫn làm cho Liễu Diệc
Nhi kinh hỉ, vui mừng, cảm động, kích động.
Nàng có thể nghe ra được thanh âm khẩn trương của Dương Thiên Lôi.
Hắn khẩn trương vì mình!
Nguyên bản Liễu Diệc Nhi ngồi bên cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào phía
trên, chỉ có điều làm sao có thể nhìn thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi?
Vào nháy mắt Dương Thiên Lôi đến, đã sớm che chắn toàn bộ khí tức của năm
người bọn hắn, đừng nói Liễu Diệc Nhi với mắt thường không thể nhìn
thấy, kể cả hết thảy dụng cụ dò xét của máy bay cũng không cảm ứng được.
Sự việc xảy ra bất ngờ, cứu đám người Liễu Diệc Nhi là nhất định, nhưng
Dương Thiên Lôi đương nhiên không thể trực tiếp phá vỡ máy bay để cứu
Liễu Diệc Nhi và Hắc Long ra, đó thật sự là quá khoa trương, trừ phi
Dương Thiên Lôi không hề có chút lòng thương hại nào, để cho tất cả mọi
người trong máy bay rớt chết, bằng không, hắn sẽ trở thành "superman",
"người ngoài hành tinh" đủ các loại hình tượng, bị cả thế giới biết đến.
Trong lúc nói chuyện Dương Thiên Lôi đồng thời phát ra một đạo pháp thuật,
trực tiếp ổn định phi cơ đang lắc lư, cùng lúc đó, thần niệm ngay tức
khắc dung nhập vào trong máy bay. Dương Thiên Lôi trải qua huấn luyện ở
căn cứ đặc huấn, đối với nguyên lý, cấu tạo của máy bay tự nhiên vô cùng rõ ràng, đừng nói máy bay hàng không dân dụng bình thường này, kể cả là máy bay chiến đấu xuất hiện trục trặc, xảy ra trước mặt Dương Thiên
Lôi, hắn cũng có thể nhanh chóng tìm được nguyên nhân.
- A?
Khi trong đầu Dương Thiên Lôi hiện vô cùng rõ ràng tình huống vận chuyển
cùng với cấu tạo, linh kiện tinh vi của cả máy bay, đột nhiên thần sắc
của hắn biến đổi, nhìn về phía Lăng Hi.
- Làm sao có thể như vậy?
- Làm sao vậy?
Tuy rằng Lăng Hi cũng cảm ứng được tình trạng của máy bay, nhưng mà nàng
đối với đồ chơi này hoàn toàn không hiểu, đương nhiên không biết tại sao Dương Thiên Lôi lại kinh ngạc.
- Không có khả năng... Vì sao lại như thế được?
Dương Thiên Lôi nói.
- Vì sao?
Lý Hàn Mai đồng dạng trải qua đặc huấn nhịn không được hỏi:
- Là trục trặc gì vậy?
- Hệ thống động lực cùng toàn bộ linh kiện dự phòng của hệ thống động lực đã bị vỡ. Làm sao có thể đồng loạt bị hư chứ? Rất kỳ quái...
Dương Thiên Lôi cau mày nói.
Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai cũng nhíu mày, máy bay
hành khách hiện tại cơ bản đều là song hệ thống động lực hoặc là nhiều
hệ thống động lực, chỉ cần một hệ thống động lực xảy ra vấn đề đã là rất ít thấy, dù sao đây là bộ vị trung tâm của máy bay, mỗi lần phi hành
đều đã kiểm tra, làm sao có thể toàn bộ hai hệ thống động lực đều bị hư? Hơn nữa còn là linh kiện bị vỡ theo như lời nói của Dương Thiên Lôi.
Điều này càng không có khả năng.
- Trước ổn định lại rồi lại nhìn xem.
Dương Thiên Lôi không hiểu nổi, chỉ có thể dùng pháp lực tu phục một hệ thống động lực bên trong. Bất quá, cũng không phải là chữa trị hoàn toàn, mà
chỉ là ổn định. Chỉ cần làm cho máy bay có thể phi hành là được rồi.
Bằng không, nếu làm quá rõ ràng, đối với nhân viên tổ máy mà nói, thật
sự là gặp quỷ.
Khi máy bay đột nhiên bình ổn, hơn nữa khôi phục
điều khiển, nhân viên phi hành đoàn không kịp hoan hô, liền lập tức
truyền tin xuống mặt đất, lựa chọn điểm đáp gần nhất, khẩn cấp hạ xuống. Đồng thời nhân viên đội bay cũng bắt đầu trấn an các hành khách còn
đang hoảng sợ.
Mà lúc này đây, Dương Thiên Lôi một lần nữa dùng
thần niệm kiểm tra mọi người trong máy bay, chỉ có điều, cũng không phát hiện ra bất cứ dị thường nào.
- Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp? Có khả năng này sao?
Dương Thiên Lôi nói với Lý Hàn Mai.
- Rất khó!
- Làm sao có thể? Đại La Kim Tiên... Làm sao có thể?
Ngay khi Dương Thiên Lôi đang vò đầu bứt tai thì một thanh âm ở dưới đáy
biển khơi, trong một khe hẹp dài, sâu thẳm đen kịt, tràn ngập hoảng sợ
nói.
Lòng biển đen kịt này cũng không có phát ra khí tức gì, dù
cho cảm giác lực của Dương Thiên Lôi giờ phút này đã lan tràn mấy nghìn
dặm, cũng căn bản không cảm ứng được gì, giống như bị một đạo kết giới
phong ấn thần kỳ, vô thanh vô tức, không thể bị tìm ra.
Nếu như là đám người Lục Áp hoặc là Hồng Quân lão tổ tự nhiên biết đây là nơi nào.
Một "long nhãn" trong tám tám sáu mươi tư phương vị của khởi nguyên long mạch rải rác trên Địa Cầu.
Mà người phát ra thanh âm hoảng sợ kia không phải ai khác, chính là đệ
nhất cao thủ yêu nghiệt Thần Tộc bị phong ấn trong khởi nguyên long mạch - Phụ Thần!
Giờ phút này, tuy rằng Phụ Thần Thần Tộc đã sống
lại, nhưng muốn đột phá đột phá đạt được tự do chân chính còn cần tích
lũy một đoạn thời gian, nó chỉ là thần trí sống lại, tỉnh táo lại mà
thôi, năng lượng vốn có, cơ bản bằng không, nếu không phải Lục Áp tự bạo thần cách ngược lại thành toàn cho hắn thì cần thời gian càng lâu, hắn
căn bản cũng không có khả năng tạo thành trục trặc cho máy bay này,
khiến cho nữ tử ẩn chứa năng lượng cửu âm tuyệt mạch trên máy bay rơi
xuống.
Tám tám sáu mươi tư long nhãn, chỉ cần làm cho máy bay rơi xuống biển, đồng thời hút nữ tử mang thân mang cửu âm tuyệt mạch cùng
một số nhân loại cường hãn vào trong long nhãn, nó liền có thể thu được
một ít lực lượng.
Chương 838: Tám tám sáu mươi bốn, long nhãn (hạ)!
Nhưng mà khiến nó không nghĩ tới chính là, bản thân vừa mới hao phí một chút
năng lượng tích cóp được, phá hủy linh kiện trọng yếu nhất của loại đồ
vật không biết tên bay trên trời kia, khi mà chuẩn thu hoạch thì bỗng
nhiên thần niệm do thám được nữ tử thân mang cửu âm tuyệt mạch kia đang
cầm một cái đồ vật gì đó áp lên tai nói chuyện, bên trong còn truyền ra
thanh âm, tiếp theo đổi thành một nữ tử khác nói chuyện làm cho nó có
chút cảm giác quen thuộc.
Phụ Thần Thần Tộc rất kinh ngạc, cho
rằng di động là một loại pháp bảo kỳ lạ nó chưa từng thấy qua, nó vốn
cẩn thận, tự nhiên tạm thời thu liễm khí tức của mình, sau phút chốc, nó hoảng sợ cảm ứng được một cỗ thần niệm cường hãn, nguyên bản không thể
xuất hiện ở Địa Cầu, rất nhanh mà đến.
Mà hiện tại, khí tức cảnh giới Đại La Kim Tiên kia, nó há không cảm ứng được?
Làm sao có thể không kinh ngạc đây?
Nếu như lúc này nó ở trạng thái đỉnh phong, tự nhiên không e ngại Đại La
Kim Tiên, nhưng mà nó còn bị vây trong khởi nguyên long mạch, năng lượng có được ít đến thương cảm, nếu như lúc này bị phát hiện, chỉ sợ thời
gian nó ở trong khởi nguyên long mạch này sẽ trở nên càng thêm lâu dài.
Nếu như có thân thể, yêu nghiệt này khẳng định đã đổ mồ hôi lạnh, may mà
cẩn thận sợ bóng sợ gió, lúc này đối phương muốn tìm ra nó, hiển nhiên
rất không có khả năng.
Phong ấn của khởi nguyên long mạch che
chắn hết thảy khí tức, trong thời gian trăm năm kể từ khi nó thức tỉnh,
đã lĩnh ngộ được trận pháp do tứ loại huyền khí và khởi nguyên long mạch ngưng tụ thành, miễn cưỡng có thể phóng xuất ra thần niệm cùng pháp lực của mình thông qua long nhãn mà thôi.
- Cảm tạ Thánh A La!
- Cảm tạ thương đế.
- Cảm tạ ông trời.
Quần đảo Hawaii, miền nhiệt đới, khí hậu lại ôn hòa, là một trong những địa
điểm được khách du lịch trên thế giới ghé thăm nhiều nhất, may mắn có
được phong cảnh mỹ lệ, bãi biển mê người. Tuy rằng thuộc về M quốc,
nhưng vị trí cơ hồ năm giữa M quốc và Hoa Hạ, đây là nơi máy bay trục
trặc cách gần nhất. Khi máy bay an toàn đáp xuống sân bay Hawaii, trong
nháy mắt, hành khách cả khoang cùng nhân viên phi hành đoàn đều nhốn
nháo.
Đồng loạt cảm tạ thượng đế, cảm tạ chúa, cảm tạ ông trời, đây tuyệt đối là sống sót sau tai nạn.
Không ai nghĩ đến trải qua nguy hiểm như vậy lại vẫn có thể còn sống sót. Mọi người của phi hành đoàn cũng không thể tưởng được.
Cho tới giờ khắc này, dụng cụ giám sát vẫn liên tục chớp đỏ.
Giải thích duy nhất đó là thượng đế phù hộ.
Chỉ có Liễu Diệc Nhi cùng Hắc Long là biết, người nên cảm tạ là Dương Thiên Lôi. Thủ hạ của Hắc Long cũng mơ hồ đoán được, Lý tỷ cũng loáng thoáng
biết một chút.
Sau đó, Hắc Long liên hệ với Ngưu lão, Lý tỷ liên hệ với Liễu gia, ngưng hẳn hành động cứu viện kế tiếp.
Kinh hồn ngắn ngủi trên không trung, trong thời gian ngắn liền thông qua các hành khách sống sót sau tai nạn cùng với truyền thông tuyên bố ra bên
ngoài. Công ty hàng không bằng tốc độ nhanh nhất đổi chuyến bay cho hành khách, còn máy bảy xảy ra sự cố thì tiến hành kiểm tra nguyên nhân. Kết quả đạt được, làm cho các kiểm tra viên là những người đầu tiến khiếp
sợ không nói nên lời.
Chỉ có thể dùng hai từ "kỳ tích" để hình dung.
Người chịu trách nhiệm chính ở M quốc phụ trách concert của Liễu Diệc Nhi,
sau khi biết được tin tức này, cũng là sợ bóng sợ gió một hồi, trong
vòng một giờ liền an bài chuyên cơ, trực tiếp đón đám người Liễu Diệc
Nhi bay tới Washington.
Đám người Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cũng không có xuất hiện, chỉ là hẹn gặp lại Liễu Diệc Nhi ở Washington sau
khi đã an bài xong xuôi.
- Đạm Đài tỷ tỷ... Chị nhận biết Thiên Lôi như thế nào?
Trên chuyên cơ, Liễu Diệc Nhi bắt chuyện với Hắc Long cùng tỷ muội song sinh của nàng ngồi ở bên cạnh, ghé vào bên tai Hắc Long nhẹ giọng hỏi.
"Hắc Long" chính là danh hiệu cả nàng, tên thật của nàng là Đạm Đài Huyên,
mà tỷ muội song sinh của nàng, cũng chính là Cổ Xuyên Huệ Tử, tên thật
là Đạm Đài Huệ.
Hắc Long nhìn nhìn Liễu Diệc Nhi, nàng chưa bao giờ mở miệng, lúc này đây, sau một hồi do dự, nhẹ giọng nói:
- Tôi không nhận biết, chỉ biết anh ta là cao thủ của Hoa Hạ, cho nên thông qua người khác liên hệ với anh ta.
- Nha...
- Cô làm sao quen biết hắn?
Làm cho Liễu Diệc Nhi không thể tưởng được chính là, không ngờ Hắc Long chủ động hỏi.
- Khi ở Ma Đô ngoài ý muốn nhận biết.
Trên mặt Liễu Diệc Nhi thoáng hiện một nụ cười, thấp giọng nói.
Hiển nhiên, hai người này ai cũng không nói thật. Hắc Long không thể nói,
bởi vì nàng đối với Dương Thiên Lôi mà nói, chẳng qua là xem như mây
khói, nàng có thể nói cái gì? Mà tình huống đặc thù giữa Liễu Diệc Nhi
và Dương Thiên Lôi càng không thể nói thật ra.
Mấy giờ sau, chuyên cơ một đường thông thuận bay tới Washington. Mà đám người Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi cũng theo đuôi tới.
Bởi vì Liễu Diệc Nhi hiện nay có sức ảnh hưởng toàn cầu rất lớn, tự nhiên
không thể công bố lộ trình, bằng không e rằng cả sân bay sẽ bị chen chúc chật kín.
Khi Liễu Diệc Nhi dưới sự bảo hộ của đám người Hắc
Long bước ra khỏi chuyện cơ, hơn mười chiếc xa limousine đỉnh cấp, đã
chỉnh tề đậu ở trong phi trường, trong đó còn có một chiếc Lamborghini
được sản xuất với số lượng có hạn màu vàng chói mắt, riêng chiếc xe này
thôi đã giá trị mấy tỷ nhân dân tệ. Hơn nữa, có thể trực tiếp lái xe
vào.
- Liễu tiểu thư, cát nhân thiên tướng, hoan nghênh đến Washing ton.
Vào lúc này, một nam tử trẻ tuổi tây phương da trắng, tay cầm một bó hoa
tươi, nói tiếng Hoa Hạ lưu loát, được sự vây quanh bởi nhiều người vạm
vỡ đeo kính, nghênh tiếp Liễu Diệc Nhi, mang nụ cười thân sĩ trên mặt,
nói.
Nam tử tây phương này, chính là người đứng ra tổ chức buổi
concert cá nhân này của Liễu Diệc Nhi, người thừa kế duy nhất của gia
tộc Kennedy, Tabitha Kennedy.
Gia tộc Kennedy vốn là một trong tứ đại gia tộc của M quốc, có lịch sử truyền kỳ, mấy năm gần đây ở M quốc
hô phong hoán vũ, trở thành gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc. Nắm
trong tay mạch máu chính trị cùng kinh tế của M quốc. Nguyên nhân rất
đơn giản, đương kim tổng thống của M quốc, đó là do một tay của gia tộc
Kennedy nâng đỡ. Cũng chính bởi vì như thế, gia tộc Kennedy mới có địa
vị cùng quyền lực như hôm nay.
- Cám ơn!
Liễu Diệc Nhi đeo kính râm và đội mũ lưỡi trai, khẽ nhíu mày, không có tháo kính xuống,
chỉ là xuất phát từ lễ tiết, thản nhiên nói. Loại trường hợp này nàng đã thấy rất nhiều, cũng không kỳ quái.
- Ha ha... Liễu tiểu thư,
xin hãy thông cảm, gia phụ có chuyện quan trọng không thể tự mình nghênh đón. Bất quá... Đã chuẩn bị xong bữa cơm đạm bạc, vì tiểu thư đón gió
tẩy trần.
Tabitha Kennedy nói tiếp. Đồng thời lúc nói chuyện thân hình hơi khom, hai tay đưa lên bó hoa tươi trong tay, hiển nhiên, thông qua lời ăn tiếng nói của hắn có thể thấy được, hắn có hiểu biết rất sâu về văn hóa lễ tiết của Hoa Hạ.