Huyền Thiên

Chương 446: Chương 446: Thắng! Giả vờ!




Mà lúc tiếp cận với Dương Thiên Lôi khoảng cách mấy trượng thì lại bỗng bành trướng lên gấp mấy lần, biến thành Long trảo cực lớn vô cùng sắc bén, vô cùng bén nhọn.

Hung hăng chộp tới Dương Thiên Lôi!

- Ta kháo, đây mới là Long Trảo Thủ trong truyền thuyết a…

Trong nội tâm Dương Thiên Lôi nhịn không được kêu lên, bất quá móng vuốt như vậy, nếu bắt vào bộ ngực sữa của Trần Thiến thì sẽ dẫn đến kết quả bi ai đến mức nào chứ.

Lạt thủ tồi hoa, không gì hơn cái này!

Kim Chính Thái cùng với nhị lão Ngân Hỏa, Ngân Thủy, đều ánh mắt sáng ngời, mang theo một tia lo lắng nhìn vào Dương Thiên Lôi trên đài, những tu luyện giả đang vây xem cũng không ngoại lệ, trong nội tâm của tất cả mọi người cũng nhìn không được mà thầm thay Dương Thiên Lôi đổ mồ hôi hột, tên này đang làm gì đó? Ngẩn người sao?

Công kích của Long Phỉ Phỉ đã gần đến người, nhưng hắn dĩ nhiên lại không nhúc nhích chút gì, nếu như không phải biểu lộ trên mặt của hắn còn thập phần trấn định, hơn nữa con mắt nhìn chăm chú vào Long trảo của Long Phỉ Phỉ thì… sợ rằng tất cả mọi người sẽ cho rằng tên này đang choáng váng cũng nên.

Nhưng ngay lúc Long trảo của Long Phỉ Phỉ đã gần bắt được Dương Thiên Lôi, hắn rốt cục cũng động!

Thân ảnh nhẹ nhàng phiêu dật, như là một đám gió mát bị năng lượng cuồng bạo của Long Phỉ Phỉ làm lay động, siêu nhiên, tiêu sái, phiêu dật… Cơ hồ trong nháy mắt, hắn liền thi triển ra tinh túy của "Thái Cực"!

- Tốt!

Đám người lập tức bộc phát ra một hồi âm thanh ủng hộ.

Nhưng, Kim Chính Thái lại nhíu mày.

Không phải nói là phải tốc chiến tốc thắng không thể kéo dài sao? Đối mặt đệ tử của đại gia tộc có năng lượng cung ứng không ngừng, chỉ có thể tấn công mạnh mẽ ngay từ đầu, một lần hành động đã khống chế được mới là sự chọn lựa tốt nhất, một khi kéo dài chiến đấu thì chẳng khác nào khiến mình lâm vào tuyệt cảnh không thể vãn hồi cả.

Thế nhưng, Dương Thiên Lôi vẫn như cũ thi triển ra "Thái Cực" mây trôi nước chảy, thủ nhiều công ít!

Thái Cực, đối phó với tu luyện giả yếu kém thì quả thật có thể đùa giỡ như bóng, lập tức đánh bại!

Nhưng đối mặt với sự cường hãn của Long Phỉ Phỉ, Dương Thiên Lôi nếu muốn chơi bóng thì… hiển nhiên rất không có khả năng!

Mà sự thật cũng đúng như thế!

Thể chất Long tộc cường hãn của Long Phỉ Phỉ, thân thể đã cường đại đến trạng thái đỉnh phong, lân phiến rậm rạp bao phủ toàn thân lại khiến cho phòng ngự của nàng cường hãn đến cảnh giới không tưởng tượng nổi, mà công kích của nàng tuyệt đối là công kích chí cương chí dương đến cực điểm!

Tuy rằng tạm thời Dương Thiên Lôi cũng thể hiện ra thực lực vô cùng cường hãn, mây trôi nước chảy hóa giải công kích của Long Phỉ Phỉ một cách nhẹ nhõm, cũng khiến cho mọi người biết được sự cường hãn chính thức của "Thái Cực", nhưng Kim Chính Thái lại cao hứng không nổi!

Một phút đồng hồ, hai phút… 10 phút…

Thời gian vẫn đang trôi qua, Dương Thiên Lôi vẫn không lộ ra chút dấu hiệu thấtthees nào, nhưng Kim Chính Thái lại trở nên càng ngày càng nóng lòng. Ngược lại biểu lộ của Phong Linh Nhi lại phi thường bình tĩnh, hai con ngươi tuyệt mỹ lẳng lặng dừng ở thân ảnh phiêu dật tiêu sái của Dương Thiên Lôi, tựa hồ như căn bản không lo lắng Dương Thiên Lôi sẽ thất bại vậy.

Quả thật như vậy, Phong Linh Nhi lúc này cũng giống như Trương Tử Hàm lúc trước, đối với Dương Thiên Lôi có sự tin tưởng tuyệt đối mù quáng!

Bởi vì, hắn, chưa từng khiến người nào thất vọng cả, có chăng chỉ là khiếp sợ thôi!

Quả nhiên, đúng lúc này, khóe miệng Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nhếch lên. Lộ ra một vòng mỉm cười!

- Sư đệ muốn phản công rồi!

Phong Linh Nhi bỗng nhiên mang theo một tia hưng phấn, nói ra một câu khiến cả Kim Chính Thái và Nhị lão đều mạc danh kỳ diệu.

Thanh âm của Phong Linh Nhi chưa dứt, Dương Thiên Lôi trên lôi đài bỗng nhiên phát ra một tiếng quát nhẹ. Lập tức, chỉ trong nháy mắt, khí tức trên thân Dương Thiên Lôi bỗng nhiên đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa, vẻ phiêu dật linh động lập tức biến mất không thấy nữa mà lại chuyển biến thành một cổ khí tức cuồng bạo!

Trong chốc lát, hắn vẫn một mực thủ nhiều công ít đột nhiên bắt đầu công kích bưu hãn đến cực điểm.

Càng khiến cho mọi người, kể cả Long Phỉ Phỉ trong đó khiếp sợ dị thường chính là. Dương Thiên Lôi vậy mà lại chiêu chiêu ngạnh bính với Long Phỉ Phỉ, hoàn toàn xem móng vuốt sắc bén của nàng như không, dựa vào một đôi tay không đánh với nàng, hơn nữa cũng biến thành trảo hình!

Rầm rầm

Tiếng nổ mạnh cực lớn. Năng lượng tàn sát bừa bãi bộc phát ra giữa hai người, chỉ trong thời gian một lần hô hấp, công thủ của song phương vậy mà đã xảy ra chuyển biến. Long Phỉ Phỉ lại bị Dương Thiên Lôi bức lui từng bước!

Loại tương phản cực lớn này của Dương Thiên Lôi khiến cho Kim Chính Thái, Nhị lão và tất cả tu luyện giả có mặt đều hít một hơi khí lạnh. Chí nhu, chí cương. Vậy mà lại đồng thời bày ra trên người hắn!

Lúc Long Phỉ Phỉ bị buộc đến một góc của lôi đài, bộc phát ra một đạo công kích khủng bố tạm thời ngăn trở công kích của Dương Thiên Lôi thì nàng đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu, tiếng kêu kia trong chốc lát liền vang vọng khắpThiên địa. Khiến cho tu luyện giả Thú Tộc cấp thấp cũng nhịn không được toàn thân run rẩy, Long ngâm!

Cùng lúc đó, thân thể của nàng tản mát ra quang mang vô cùng bàng bạc, lập tức hóa thành một đầu Cự long ô thanh sắc vô cùng lớn, dài đến chừng hơn mười trượng!

Khí tức trên thân và năng lượng của nàng, lập tức dùng một tốc độ khủng khiếp tăng vọt lên!

NGAO! Răng rắc!

Theo một tiếng gầm rú to rõ, trong miệng Cự Long phụt ra một đạo năng lượng khủng bố rộng chừng một trượng!

Long tức!

Long tộc, bản năng công kích là cường hãn nhân. Truyền thừa thần thông dung hợp ngàn vạn pháp tắc!

Ẩn chứa Lôi Đình chi lực vô cùng khủng bố!

Không người nào hoài nghi sự khủng bố của đạo Long tức này của Long Phỉ Phỉ cả, tất cả mọi người đều tin tưởng, Lôi Đình chi lực kinh khủng kia tuyệt đối cường hãn hơn Lôi Đình chi lực lúc tấn cấp Thần Đạo cả trăm ngàn lần!

Mặc dù là Ngân Hỏa, Ngân Thủy cũng không dám nói mình có thể ngăn cản đạo công kích này!

Nhưng khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ chính là Dương Thiên Lôi chẳng những không tránh né, trong tròng mắt lại long lánh hào quang hưng phấn. Quanh thân lập tức xuất hiên đạo đạo điện mang khủng bố lam sắc óng ánh, ngang nhiên đón đánh đạo Long tức khủng bố của Long Phỉ Phỉ!

Oanh…

Ngay lúc Dương Thiên Lôi và long tức chạm vào nhau thì toàn bộ lôi đài bộc phát ra điện mang lam sắc sáng chói khiến thị lực của tất cả mọi người bị mất đi trong chốc lát.

- Ta thua…

Đợi sau khi quang mang biến mất, một đạo thanh âm không cam lòng, trong trẻo nhưng lạnh lùng, phẫn nộ lại mang theo một tia sợ hãi truyền vào trong tai mọi người, tất cả mọi người thấy được một màn khiếp sợ, bản thể cực lớn kia của Long Phỉ Phỉ vậy mà lại phủ phục trên mặt đất. Trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi được điện quang lam sắc óng ánh dày đặt vây quanh thân giống như là Lôi Thần đang đi đến gần nói.

Theo thanh âm của Long Phỉ Phỉ vang lên, thân thể của nàng tản ra đạo đạo quang mang, nàng đang phủ phục trên mặt đất vậy mà lại lần nữa huyền hóa thành hình người. Trên mặt vô cùng tái nhợt, khóe miệng mang theo một tia máu tươi.

- Nguyên Thủy Tinh vực, Dương Thiên Lôi thắng!

Lúc thanh âm vang dội của trọng tài tuyên bố kết quả thì Dương Thiên Lôi vốn vẫn còn đang hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tưới lớn, thân thể đột nhiên lay động hai cái.

, "Sư đệ". Phong Linh Nhi cả kinh, thân hình nhoáng một cái liền đi tới Dương Thiên Lôi bên người, trực tiếp ôm lấy Dương Thiên Lôi muốn ngã xuống thân thể.

Thấy một màn như vậy, Long Phỉ Phỉ lập tức kinh ngạc mà há miệng ra, vô cùng ảo não!

Cái này con mẹ nó là chuyện gì?

Long Phỉ Phỉ cảm giác vô cùng bi ai…, bởi vì lúc một kích cường đại nhất của nàng va chạm với Dương Thiên Lôi thì nàng quả thật bị trọng thương, nhưng bộ dáng âm tàn dữ dội, phảng phất không chút bị thương của Dương Thiên Lôi lại đánh tan tất cả ý niệm muốn đấu tiếp của nàng, cho nên, lúc nhìn thấy Dương Thiên Lôi tới gần, bộ dàng giống như đang muốn chém giết nàng thì nàng liên tục cân nhắc, rốt cục biểu thị ra nhận thua…

Thế nhưng…

Bộ dáng của Dương Thiên Lôi lúc này, so với nàng còn thảm hơn, làm gì còn lực lượng chiến đấu chứ? Nếu như mình không nhận thua, chỉ cần kiên trì thêm chút nữa thì đã có thể chứng kiến bộ mặt thật của Dương Thiên Lôi rồi, nhưng bây giờ, có nói gì cũng đã muộn. Bởi vì. Kết cục đã định!

Nàng là bị sợ mà thua, không phải chiến thua!

- Khục khục…

Dương Thiên Lôi lại ho ra hai búng máu tươi. Sắc mặt tái nhợt, suy yếu đến cực điểm nói:

- Sư tỷ, trả tiền, mang ta đi… Gian phòng…

- Ân!

Mặt mũi Phong Linh Nhi tràn đầy đau lòng, lo lắng nối tiếp lo lắng, vội vàng xuất ra đan dược giao cho trọng tài, rất nhanh tiến nhập gian phòng có trả thù lao của Hỗn loạn thương hội.

Kết cục như vậy đã vượt qua dự đoán của tất cả mọi người.

Tuy rằng tất cả mọi người nhìn ra, nhìn thì như Dương Thiên Lôi có vẻ như thắng lợi không dựa vào thực lực, nhưng mọi người lại không kêu oán giúp Long Phỉ Phỉ, vì sao? Bởi vì Dương Thiên Lôi thể hiện ra hai loại tuyệt học cực đoan, đã giành được sự tôn trọng của bọn hắn, không người nào dám hoài nghi, nếu như Dương Thiên Lôi cũng là đệ tử của đại gia tộc thì… tất nhiên có thể chiến thắng Long Phỉ Phỉ một cách chính thức!

Kim Chính Thái toàn thân run rẩy, con mắt trừng lớn lên, từ sau khi Dương Thiên Lôi nói câu "ngươi ngộ rồi", đầu óc và tư duy của Kim Chính Thái phảng phất bỗng nhiên mở rộng, đã không còn là Kim Chính Thái lúc trước nữa rồi.

- Uy hiếp, khí thế… Không chiến mà khuất! Long Phỉ Phỉ thua không oan!

Kim Chính Thái thì thào nói.

Trong phòng.

Lúc Phong Linh Nhi ôm Dương Thiên Lôi bước vào, trọng tài đã khởi động thời không pháp tắc cho bọn hắn.

Dương Thiên Lôi đầu lệch qua khuỷu tay Phong Linh Nhi, dán trên bộ ngực sữa của nàng, một màn này y hết như lúc ở Cực Dương học viện, Tử Hàm muội muội ôm lấy hắn đang bị thương.

- Sư đệ, thương thế của ngươi có nặng không?

Phong Linh Nhi có chút lo lắng hỏi thăm.

- Sư tỷ sư đệ ta sợ là không được rồi

Gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, thanh âm trở nên cực độ suy yếu, đứt quãng nói.

- À? Sư đệ… Ngươi đừng dọa sư tỷ, mau nói cho ta biết, ta phải giúp ngươi thế nào đây?

Phong Linh Nhi vội vàng buông Dương Thiên Lôi ra khỏi lồng ngực. Dĩ nhiên khẩn trương mà cầm lấy tay Dương Thiên Lôi, trong đôi mắt đẹp đã toát ra sự lo lắng, bất lực, nước mắt lưng tròng.

- Trừ phi… Trừ phi sư tỷ cùng… Cùng ta song… Song tu…

- Song… Song tu?

Phong Linh Nhi lập tức mở to hai mắt nhìn, nước mặt sớm đã rưng rưng liền rớt xuống, nhưng khuôn mắt nhỏ nhắn trở trong nháy mắt nên đỏ bừng, cả thân thể cứng đờ, tựa hồ đang lâm vào trong đấu tranh tư tưởng kịch liệt, kinh ngạc mà nhìn Dương Thiên Lôi.

Ngay lúc Phong Linh Nhi tim đập rộn lên, đột nhiên cố lấy dũng khí. Ân, đến lúc phải quyết định rồi…

- Phốc phốc…

Gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, lập tức cười ra tiếng:

- Ha ha ha… Sư tỷ, ta trêu chọc ngươi đấy…

Tên này thoáng một cái đã nhảy dựng lên từ mặt đất. Lau đi máu tươi nơi khóe miệng, sắc mặt còn cái rắm tái nhợt ấy?

- Ngươi…

Phong Linh Nhi sững sờ trong chốc lát, lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên càng thêm đỏ, không nhịn được đánh về phía Dương Thiên Lôi, nắm đấm phấn nộn liền đánh về phía ngực hắn:

- Sao ngươi có thể lừa gạt sư tỷ, còn bày ra trò này nữa…

Nhìn trong mắt Phong Linh Nhi còn chưa sạch nước mắt, Dương Thiên Lôi cười hắc hắc một tiếng, tùy ý để Phong Linh Nhi đánh lồng ngực của mình nói:

- Về sau sẽ không đùa loạn như thế với ngươi nữa, được rồi chứ?…

Không kìm lòng được a, không kìm lòng được

Dương Thiên Lôi không thể không cảm thán trong lòng, đối với trái tim lúc nào cũng xao động của mình, cảm thấy phi thường bất đắc dĩ, nhất là lúc Phong Linh Nhi ôm hắn, nếu không phải định lực mình thâm hậu, chỉ sợ đã làm giống như với Tử Hàm muội muội thân yêu lúc trước, cọ cọ còn không tính, ít nhất cũng phải gặm hai phần

- Ân, nếu sau ngươi còn bày trò, sư tỷ sẽ không để ý đến ngươi nữa!

Phong Linh Nhi đánh một hồi, cũng ngừng lại, đỏ mặt nói. Phải biết rằng, vừa rồi nàng có bao nhiêu khẩn trương? Bao nhiêu lo lắng? Nàng thậm chí đã quyết định… Nghĩ tới đây, Phong Linh Nhi cũng cảm giác cả người nóng lên, không dám nhìn Dương Thiên Lôi nữa.

- Ừ. Tốt rồi, ta tranh thủ khôi phục một chút, không nghĩ đến nha đầu kia lại cường đại như vậy. Nhất là công kích cuối cùng, nếu không phải là năng lượng lôi thuộc tính thì chỉ sợ ta đã thật sự bị tổn thương!

Dương Thiên Lôi nói xong liền chậm rãi ngồi xuống xếp bằng

- Sao ngươi phải giả vờ bị thương?

Phong Linh Nhi nhịn không được hỏi.

Bày ra bộ dáng yếu ớt trước mặt đối phương, mới có thể thắng trong bất ngờ a, bởi vì cái gọi là binh bất yếm trá, cái này gọi là mưu lược! Ân, nói đơn giản một chút, sư đệ chẳng những thắng Long Phỉ Phỉ, còn có thể khiến cho Mạnh gia và Long gia buông lỏng cảnh giác với ta. Thật là nhất cử lưỡng tiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.