Một suy nghĩ đê tiện xuất hiện trong lòng hắn.
Hắn đang chờ đợi,
nhất là khi Hồng Mông đại thế giới sản sinh ba động thật lớn kia, đồng
thời sinh ra “thần khí” mà chỉ có Hồng Mông đại thế giới bên phía Thần
tộc mới có, tựa hồ đã hoàn toàn nằm ngoài vòng nắm giữ của hắn, hắn phải đi nước cờ hiểm!
Một khi thành công, như vậy hắn sẽ trở thành
tồn tại tuyệt đỉnh thống nhất cả hai Hồng Mông đại thế giới Thần tộc và
tu luyện giả.
Về phần thất bại, nó thực ra không hề sợ hãi chút nào, bởi vì nó đã tìm được đường rút lui của chính mình.
…
- A… Ta là ai, ta là ai?
Ngay lúc Lăng Hi suất lĩnh đại quân Huyền Thiên phi hành cực nhanh trong
Hồng Mông đại thế giới, chuẩn bị liên hợp lại đại chiến với đại quân
Thần tộc một lần nữa, tại phía trước cách nghìn vạn dặm đột nhiên phát
ra một tiếng huýt sáo dài vang vọng thiên địa.
Trong thanh âm kia tràn đầy mê mang và thống khổ vô tận.
Cùng lúc đó, bốn đạo năng lượng bản nguyên hòa hợp một thể cuồn cuộn ập tới.
Chỉ cần là thanh âm quen thuộc kia đã khiến trong lòng Lăng Hi nhảy lên
mạnh mẽ, hơn nữa khí tức quen thuộc này, Lăng Hi chờ đợi suốt ba nghìn
năm, nhất thời mở to hai mắt nhìn, thân hình trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, giống như thiểm điện chạy ra khỏi đại quân Huyền Thiên, dẫn
đầu phi độn về phía trước.
- Ta là ai… Ta là ai… A…
Khoảng cách nghìn vạn dặm trong hư không chỉ chớp mắt là tới, khi Lăng Hi nhìn thấy thân hình quen thuộc kia, chân chính mở to hai mắt nhìn, vô luận
như thế nào cũng không tin, dĩ nhiên có người giống như vậy?
Đúng vậy, là giống nhau, hoàn toàn không phải Dương Thiên Lôi.
Cho dù tướng mạo, thân hình người trước mắt so với Dương Thiên Lôi không có bất cứ khác nhau nào, cũng có khí tức tứ đại huyền khí dung hợp, thế
nhưng Lăng Hi sớm chiều làm bạn với Dương Thiên Lôi không biết bao nhiêu năm lại có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, người này không có khả
năng là Dương Thiên Lôi.
Bởi vì trên người hắn, Lăng Hi không cảm nhận được cỗ cảm giác “tâm động” kia, loại cảm giác tâm động chỉ khi
nhìn thấy Dương Thiên Lôi mới có, tâm động chân trời góc biển cùng quân
làm bạn!
- Ngươi… Là ai? Ta… Là ai?
“Dương Thiên Lôi” đang tê tâm liệt phế tru lên, cảm ứng được Lăng Hi đến, nguyên vốn tưởng
rằng Lăng Hi hẳn là rất kích động, rất cao hứng, thậm chí là chủ động
yêu thương nhung nhớ mới đúng, nhưng lúc này, Lăng Hi ngưng mắt nhìn hắn với bộ dáng nhíu mày trầm tư, lại để “Dương Thiên Lôi” rất không hiểu,
lẽ nào nàng đã biết được hắn ngụy trang hay sao?
Tướng mạo, thân
hình hoàn toàn giống nhua, khí tức giống nhau, tu vi rơi chậm lại, hơn
nữa mất trí nhớ, các loại dấu hiệu đều chứng minh được tựa hồ “Dương
Thiên Lôi” vừa mới trải qua kinh biến thật lớn mới có thể biến thành như vậy/
Không có cách nào, nó căn bản không rõ ràng lắm các loại sự tình giữa Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, không “mất trí nhớ” mà nói, khẳng định nói mấy câu sẽ bị lộ tẩy. Hơn nữa, sau khi thừa nhận kinh biến
thật lớn, thần cách bị hủy, ký ức biến mất, biến thành bộ dáng như hắn
hiện tại cũng chẳng có gì lạ. Ngụy trang như vậy là đủ rồi!
Thế nhưng vì sao Lăng Hi nhíu mày nhìn chính mình, không có chút phản ứng thân thiết nào?
- Thiên Lôi…
Đúng lúc này, cao thủ trong đại quân Huyền Thiên đều đã tới rồi, hiện tại
Mộc Thanh Vũ có tu vi gần với Lăng Hi nhất, cũng chính là Hạ Quân Trúc,
lúc nhìn thấy thân ảnh Dương Thiên Lôi, nhất thời tràn ngập kích động và kinh hỉ hô lên/
Mộc Thanh Vũ, trải qua thời gian mấy trăm vạn
năm, từ lâu nàng đã không thể chống cự lại được sự ảnh hưởng của Hạ Quân Trúc, khiến chính mình dần dần chuyển hóa thành Hạ Quân Trúc, giờ khắc
này, một lần nữa nhìn thấy Dương Thiên Lôi, làm sao có thể không kích
động?
Ngay lúc Mộc Thanh Vũ mới tới gần Dương Thiên Lôi, Lăng Hi lại phất tay, kéo Mộc Thanh Vũ trở lại.
- Lăng Hi tỷ, hắn là Thiên Lôi, Thiên Lôi a… Tỷ làm sao vậy?
Mộc Thanh Vũ nhíu mày trầm tư, hai tròng mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, tràn ngập vẻ không giải thích được hỏi.
Lăng Hi không trả lời Mộc Thanh Vũ, chỉ là nắm chặt tay
nàng, để nàng không thể tới gần, hai tròng mắt vẫn ngưng tụ nhìn Dương
Thiên Lôi như trước.
Đúng lúc này, tựa hồ Dương Thiên Lôi rất mê mang nói:
- Ta… Hình như ta có nhận ra các ngươi, các ngươi biết ta là ai, có phải
là? Thiên Lôi… Ngươi gọi Thiên Lôi… Thiên Lôi là tên của ta, đúng không?
…
- Tà Tôn… Chẳng lẽ hắn là Tà Tôn?
- Tên của Tà Tôn chính là Dương Thiên Lôi a, không phải Mộc Thanh Vũ vừa
mới gọi hay sao? Nhưng vì sao Thánh mẫu lại không tiếp thu đây? Rõ ràng
hắn đã mất trí nhớ rồi…
- Không có khả năng, thánh mẫu đã nói
qua, Tà Tôn chính là tồn tại vượt qua Đại La Kim Tiên, tuy rằng người
này có ẩn chứa năng lượng bản nguyên, thế nhưng mới chỉ có cảnh giới Địa Tiên, sao có thể là Tà Tôn?
- Sao không có khả năng? Không nghe
nói qua lần biến hóa kinh khủng của Tà Tôn kia sao? Ta đoán chắc là
đúng! Bằng không, vì sao Địa Tiên có thể ẩn chứa năng lượng bản nguyên
của tu luyện giới chúng ta? Hơn nữa hắn bị mất trí nhớ rồi, khẳng định
đã gặp thương nặng, cho nên mới như vậy…
…
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Thời điểm mọi người dùng thần niệm giao lưu với nhau, Lăng Hi nhìn vào Dương Thiên Lôi, thanh âm vô cùng lãnh tĩnh hỏi:
- Ta là ai… Ta không biết… Ta không biết… Ta cái gì cũng không nhớ rõ…
Ngươi là ai? Vì sao ta cảm giác rất quen thuộc rất quen thuộc… Ngươi tên là ai? Còn có ngươi, ngươi tên là gì?
- Ta là Lăng Hi, nàng tên là Mộc Thanh Vũ, ngươi nhớ kỹ sao?
Thanh âm của Lăng Hi vẫn nhàn nhạt nói, thần niệm Đại La Kim Tiên từ lâu đã
tra xét “Dương Thiên Lôi” trước mặt từ trên xuống dưới, chỉ là, nàng vẫn không hề phát hiện ra bất cứ dị thường nào.
Nhưng nguyên nhân là bởi vì không hề phát hiện ra bất cứ dị thường nào, Lăng Hi càng thêm
khẳng định người trước mắt không có quan hệ gì với Dương Thiên Lôi.
Nhưng đối với luôn miệng nói quen thuộc chính mình và Mộc Thanh Vũ, rốt
cuộc là đạo lý gì?
Rất rõ ràng, hắn đang giả ngây giả dại, giả trang Dương Thiên Lôi!
- Lăng Hi… Mộc Thanh Vũ… Rất quen thuộc… Đều rất quen thuộc…
- Đúng sao? Gen hoàn mỹ, ngươi hẳn là càng quen thuộc, đúng hay không?
Đồng thời khi Lăng Hi nói, thần niệm pháp lực quanh thân đã cuồng bạo tăng
lên, hai tròng mắt tuyệt mỹ trở nên thanh lãnh vô cùng.
Mộc Thanh Vũ, nếu như Lăng Hi nói chính là Hạ Quân Trúc, hắn nói quen thuộc còn
có thể chấp nhận được. Nhưng cái tên Mộc Thanh Vũ này, sợ rằng Dương
Thiên Lôi có một điểm ấn tượng đi nữa, nhưng sau khi mất trí nhớ, ngay
cả bọn họ cũng không nhận thức ra, vì sao có khả năng quen thuộc với cái tên Mộc Thanh Vũ?
Chương 862: Thật giả (hạ).
Dù sao,
lúc Tam Thập Tam Thiên băng diệt, Dương Thiên Lôi chỉ biết rằng chân
thân của Hạ Quân Trúc là Mộc Thanh Vũ, nhưng tên này cùng với Hồng Quân
đại thế giới đều rất xa lạ, sau khi chân chính mất trí nhớ, vì sao có
khả năng quen thuộc?
Đã không có Dương Thiên Lôi, ba nghìn năm
này, Lăng Hi không lúc nào không lo lắng yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc
trở về Địa Cầu, hơn nữa trong thời gian ba nghìn năm qua, lúc truy tìm
Dương Thiên Lôi, nàng đã cẩn thận sưu tầm khí tức của Phụ Thần Thần tộc, bởi vì mặc kệ Dương Thiên Lôi lâm vào cấm chế như thế nào, các nàng
cũng phải thủ hộ điều Dương Thiên Lôi muốn thủ hộ.
Hoàn thành chí nguyện to lớn của Dương Thiên Lôi.
Vì vậy, tại lúc không nhận thấy được đối phương không có bất cứ dị thương
nào, Lăng Hi nhất thời nghĩ tới “gen hoàn mỹ”, nàng đã quen thuộc với
tất cả khoa học kỹ thuật của gia tộc Khẳng Ni Địch, sao có thể quen đi
công năng ẩn nấp cường hãn của gen hoàn mỹ?
- Ngươi…
Lời
Lăng Hi nói để “Dương Thiên Lôi” cả kinh, chỉ nói được một chữ “ngươi”
trên khuôn mặt đẹp trai của hắn dĩ nhiên hiện lên nụ cười âm lãnh, ầm
một tiếng, toàn thân giống như pháo hoa bỗng nhiên nổ tung.
- Muốn chạy?
Lăng Hi khẽ kêu một tiếng, thần niệm và pháp lực bàng bạc nhất thời ngưng tụ thành ký hiệu huyền ảo vô hạn áp bách về phía yêu nghiệt phụ thần.
Cùng lúc đó, Phụ Thần Thần tộc bộc phát một tiếng cười âm trầm, quanh thân
thể của hắn dĩ nhiên truyền tới ba động cường liệt vô cùng, một cỗ pháp
lực kinh khủng huyền ảo không gì sánh được trong sát na ngưng tụ thành
hình, chợt lóe rồi biến mất.
- Khặc khặc khặc… Thông minh, không
nghĩ tới không giấu diếm được ngươi! Chỉ bằng vào một Đại La Kim Tiên
nho nhỏ như ngươi cũng muốn vây khốn bản tôn? Sau này gặp lại! Khặc khặc khặc khặc…
Chỉ có thanh âm của yêu nghiệt Phụ Thần phiêu đãng trong không trung.
- Không tốt!
Lăng Hi nhíu mày nói.
- Yêu nghiệt Thần tộc… Sao có khả năng? Lăng Hi tỷ, hắn là ai? Công phu
ẩn nấp thật cường đại… Rõ ràng hắn đã sớm bày ra đại trận truyền tống!
Mộc Thanh Vũ nói.
- Tối cường giả Thần tộc, Phụ Thần! Thanh Vũ, chúng ta phải nhanh chóng chạy tới Địa Cầu, ngăn cản nó!
Lăng Hi nhìn Mộc Thanh Vũ, nói.
Lăng Hi có thể nhìn xuyên qua năng lực ẩn giấu của Phụ Thần ngay từ đầu,
điều này khiến yêu nghiệt Phụ Thần hoàn toàn không ngờ tới, dù sao nó sở hữu thân thể gen hoàn mỹ, cảnh giới tâm cảnh càng cao hơn Đại La Kim
Tiên, cả hai kết hợp lại, cộng thêm tứ đại huyền khí, mặc kệ nói như thế nào cũng không nên bị Lăng Hi phát hiện sớm như vậy mới đúng.
Trên thực tế, nếu như không phải Lăng Hi và Dương Thiên Lôi quá quen thuộc,
hơn nữa càng đối với Dương Thiên Lôi có cảm giác “tâm động” đặc thù,
đích xác sẽ bị yêu nghiệt Phụ Thần lừa dối thành công.
May mà,
ngay từ đầu Lăng Hi đã nhìn xuyên thấu, bằng không, không nói tới bị yêu nghiệt này nắm giữ đại quân Huyền Thiên trong tay, chỉ cần là đông đảo
mỹ nữ có bất luận sơ xuất gì đó, sợ là Dương Thiên Lôi sẽ giận sôi lên…
Lăng Hi nói xong, ánh mắt nhất thời nhìn về phía đông đảo đại quân Huyền
Thiên đang kinh ngạc tới ngây người đằng sau, trầm giọng nói:
- Vừa
rồi chính là thủ lĩnh của Thần tộc trong trận chiến năm xưa, tồn tại
vượt qua Đại La Kim Tiên, Phụ Thần Thần tộc! Hiện tại hắn nhất định chạy tới Địa Cầu thu hoạch thần cách của nó, một khi bị nó thu được thần
cách, chúng ta sẽ không thể tiếp tục ngăn cản Thần tộc! Đệ nhất quân
đoàn Huyền Thiên…
Ngay lúc Lăng Hi muốn hạ đạt mệnh lệnh, bỗng
nhiên mở to hai mắt nhìn, miệng anh đào nhaacsh lên, nhưng rốt cuộc
không nói ra bất cứ lời nào.
- Yêu nghiệt, muốn chết!
Mộc
Thanh Vũ đứng ngay bên cạnh Lăng Hi cũng kinh khủng mở to hai mắt nhìn,
nhìn thân ảnh trống rỗng xuất hiện ngay trước mặt nàng và Lăng Hi, sau
khi ngây người một lúc, nhất thời yêu kiều quát lên một tiếng, bỗng
nhiên thôi động pháp lực, cuồng bạo công kích về phía thân ảnh xuất hiện như quỷ mị trước mắt.
- Ầm ầm…
Mộc Thanh Vũ đã đạt tới
cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong, trong đại quân Huyền Thiên là tồn tại
gần với Lăng Hi, tự nhiên một kích cuồng bạo này không phải là chuyện
đùa.
Mà mọi người cũng bị kinh biến bỗng nhiên xảy ra này khiến
trừng mắt há mồm, không nghĩ ra vì sao yêu nghiệt vừa mới rời đi lại tự
động trở về, hơn nữa còn lấy phương thức kinh người như vậy.
Không hề có một chút ba động năng lượng thiên địa nào, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt Lăng Hi a!
Nếu như đánh lén mà nói, ai có thể chống đỡ được?
Lăng Hi vốn định ngăn cản, thế nhưng nhìn vào ánh mắt tràn ngập hèn mọn mà
lại thâm tình của Dương Thiên Lôi, nàng có chút e thẹn, không hề xuất
thủ. Còn Dương Thiên Lôi chỉ nhẹ nhàng giơ tay lên, vô cùng hời hợt,
nhìn như thong thả, nhưng lại trực tiếp cầm được bàn tay nhỏ bé của Mộc
Thanh Vũ, khiến pháp lực thần niệm cuồng bạo kia bị biến mất thành vô
hình trong nháy mắt.
- Ngươi…
Mộc Thanh Vũ sợ tới ngây người.
Mọi người cũng sợ tới ngây người.
- Hạ nữu? Không uổng công ca ca thâm tình với nàng…
Khóe miệng Dương Thiên Lôi mang theo nụ cười tà chiêu bài, nhìn Mộc Thanh Vũ trực tiếp nói. Hiển nhiên Dương Thiên Lôi đã biết, Mộc Thanh Vũ lựa
chọn là cái gì.
Đối với Hạ Quân Trúc, Hạ nữu, kỳ thực Dương Thiên Lôi không quá để bụng. Chỉ là biết được Hạ Quân Trúc là một trong rất
nhiều phân thân nguyên thần của Mộc Thanh Vũ, đành phải buông tha, nếu
nói trong lòng không có tiếc hận, không muốn, đó là không có khả năng.
Nhưng hiện tại, Mộc Thanh Vũ đã thủ hộ vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiên suốt mấy trăm vạn năm, điều này nói rõ cái gì?
Nhất là lúc nàng nhìn thấy yêu nghiệt Phụ Thần hóa thân hình bộ dáng của chính
mình đã dể lộ một chút chân tình, hắn đã nhìn thấy rõ ràng.
- Hắn thực sự là Thiên Lôi!
Lăng Hi nhìn Mộc Thanh Vũ đang kinh ngạc tới ngây người.
Lúc nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui sướng nhìn về phía đại quân Huyền Thiên cũng kinh ngạc tới ngây người, nói:
- Hắn là Huyền Thiên Tà Tôn của chúng ta, Dương Thiên Lôi!
- Tham kiến Tà Tôn!
Theo Lăng Hi nói một tiếng, nhất thời đại quân Huyền Thiên khom người quỳ
gối giữa hư không, thần tình kích động, ánh mắt tràn ngập kính nể.
Đây là lần đầu tiên từ ba nghìn năm qua nhìn thấy Dương Thiên Lôi, nhưng
bởi vì Thánh mẫu Lăng Hi cao nhất, từ lâu đã khiến bọn họ tràn ngập chờ
mong đối với Huyền Thiên Tà Tôn siêu việt cảnh giới Đại La Kim Tiên
trong truyền thuyết, mà hiện tại, lúc Dương Thiên Lôi vô thanh vô tức
lên đài, cùng với bản lĩnh hời hợt hóa giải được thần thông vô thượng
của Mộc Thanh Vũ, bày ra năng lực thực sự quá mức cường đại.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh quang mang bảy màu, chậm rãi đảo qua mọi người.