Huyền Thiên

Chương 655: Chương 655: Thông Thiên Cổ Thụ!






- Tiên linh chi khí! Đây là chuyện gì? Vì... Vì sao ở nơi này mà ngươi lại có thể hội tụ ra được tiên linh chi khí?

Đoạn Ngọc Nhan trong lòng khiếp sợ không gì sánh được.

Cửu Âm Tuyệt Địa, ngăn cách cùng thiên địa, đừng nói là tiên linh chi khí tinh thuần, cho dù là năng lượng thiên địa phổ thông cũng không thể nào hấp thu được, vậy mà ngay khi Dương Thiên Lôi vừa bắt đầu thu nạp thiên địa lực, ở quanh thân thể hắn liền trống rỗng xuất hiện từng luồng tiên linh chi khí nồng nặc!

Vào lúc này, Dương Thiên Lôi phảng phất như không hề nghe thấy lời Đoạn Ngọc Nhan nói, trên mặt tràn đầy khiếp sợ tột độ cùng kinh hỉ, đúng, chính là kinh hỉ! Vô luận thế nào hắn cũng không thể nghĩ tới, khi hắn tiến nhập vào trạng thái tu luyện để cố gắng hấp thu năng lượng mà Đoạn Ngọc Nhan tản mát ra, tâm thần của bản thân bỗng nhiên bùng nổ trong nháy mắt, phảng phất như xuyên qua vô số vũ trụ ngân hà, cảm ứng được một cỗ khí tức quen thuộc!

Trong sát na khiếp sợ cùng kinh hỉ đó, khiến Dương Thiên Lôi đều không thể giữ vững được tâm thần của mình, trực tiếp giật mình tỉnh lại từ trong tu luyện.

- Dương Thiên Lôi?

Thấy Dương Thiên Lôi không hề phản ứng gì, Đoạn Ngọc Nhan nhịn không được la lớn.

- A? Tiền bối, ngươi vừa nói gì?

Vẻ mặt Dương Thiên Lôi hưng phấn hỏi.

- Vì sao ngươi có thể hội tụ ra được tiên linh chi khí ở nơi này?

Đoạn Ngọc Nhan hỏi lại một lần nữa.

- Ta... Ta cũng không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vừa rồi tâm thần ta đột nhiên xuất hiện ở trong một không gian, ở trong đó có tiên linh chi khí vô cùng vô tận, tựa như không gian tiên cảnh vậy! Trước đây trong khi tu luyện chưa bao giờ xuất hiện tình cảnh này, lẽ nào nguyên nhân bởi vì hiện tại ta đã tấn chức lên tới Chí Cao Thần sao?

Dương Thiên Lôi hưng phấn nói. Tuy rằng hiện tại hắn và Đoạn Ngọc Nhan đồng mệnh tương liên, nhưng Dương Thiên Lôi cũng không có ý định nói ra sự thật. Dù sao hiểu biết về Đoạn Ngọc Nhan còn quá ít, hơn nữa tu vi Đoạn Ngọc Nhan so với hắn mà nói thực sự là quá cao, một khi bại lộ ra bí mật về Thông Thiên Cổ Thụ, Tiên Cảnh Không Gian cùng với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nếu như Đoạn Ngọc Nhan nảy sinh tham niệm mà nói, lúc đó Dương Thiên Lôi tuyệt đối không thể chống đỡ được.

- Kỳ quái... Không thể tin được, lẽ nào, ngươi... Ngươi là Chân Tiên hạ phàm? Bằng không làm sao có thể ở nơi này hấp thu được tiên linh chi khí?

Nghe thấy Dương Thiên Lôi nói vậy, Đoạn Ngọc Nhan nhíu mày lên tiếng, hiển nhiên vẫn không giải thích được.

- Được rồi, tiền bối, trước tiên ta cứ tu luyện đã, ngươi cũng không cần tổn hao pháp lực giúp ta nữa. Chờ khi ta đề thăng được tới nhất trọng thiên đỉnh phong, lại tiếp tục thử một lần nữa, nếu như thành công, chúng ta liền cùng nhau chạy trốn!

Dương Thiên Lôi nói, sau đó liền trực tiếp nhắm mắt lại, một lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.

Một lát sau, tiên linh chi khí nồng hậu tinh thuần lại trống rỗng xuất hiện ở xung quanh Dương Thiên Lôi, được hắn hấp thu với tốc độ kinh người!

Đoạn Ngọc Nhan không biết rằng, Dương Thiên Lôi nhìn như không chút tạp niệm chuyên tâm rèn luyện pháp lực, nhưng ở trong lòng hắn đang cố gắng kiềm nén nội tâm hưng phấn, lên tiếng nói chuyện cùng với một thanh âm già nua!

- Cổ gia gia... Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vì sao ta còn có thể hấp thu được năng lượng của người? Lăng Hi, Tử Hàm hiện tại tình huống ra sao? Đám yêu nghiệt kia bị giết chết hết rồi chứ...

Liên tiếp mấy vấn đề từ trong tâm thần Dương Thiên Lôi truyền ra, hiển nhiên hắn đang thực sự quá hưng phấn. Bị vây khốn ở chỗ này cũng không phải đáng sợ, đáng sợ là ổ chỗ hắn không thể nào liên lạc được cùng chúng nữ. Một đám tức phụ yểu điệu, dưới tình huống không biết được mình sinh tử ra sao, tràng cảnh đó sẽ như thế nào, Dương Thiên Lôi không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng ra được. Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao hắn tuyệt đối không bỏ đi một tia hi vọng.

- Ngọn gắn liền với tiên giới, rễ cắm sâu trong Tam Thập Tam Thiên, chỉ cần ngươi vẫn còn ở trong không gian thuộc về Tam Thập Tam Thiên, gia gia vẫn có thể cung cấp cho ngươi tiên linh chi khí! Vô luận ngươi ở nơi nào đều có thể! May là ngươi bắt đầu hấp thụ năng lượng, bằng không gia gia cũng không thể nào cảm ứng được khí tức của ngươi! Đám tiểu tức phụ của ngươi đã vội cuống lên rồi, hiện tại đang chạy về phía tận cùng của Vô Cực Tinh Vực, mẫu thân ngươi cùng Huyễn Thiến hai người tâm thần đã vượt qua Chân Thần Cảnh, các nàng muốn đi ra khỏi Vô Thiên để tìm ngươi!

- A! Cổ gia gia, mau ngăn các nàng lại, nói cho bọn họ biết ta không sao, các nàng cứ ở lại Vô Cực Tinh Vực chờ ta! Ta sẽ nhanh chóng trở về!

Dương Thiên Lôi vội vàng nói.

- Khó đó, sự ràng buộc của pháp tắc thiên đạo, ngươi đã ở ngoài Tam Thập Tam Thiên, muốn trở về nói dễ vậy sao? Trừ phi... Ngươi vượt qua được Chủ Thần cảnh, thành tựu Chân Tiên, bằng không...

Thanh âm già nua của Thông Thiên Cổ Thụ mang theo một tia sầu lo nói.

- Yên tâm đi! Cổ gia gia, ta nhất định có thể trở về được!

Dương Thiên Lôi tràn ngập tự tin nói. Tuy rằng không biết sự chế ước của pháp tắc thiên đạo ở tầng ngoài Tam Thập Tam Thiên đến tột cùng cường đại như thế nào, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn có niềm tin! Huyền Thiên Chân Kinh cùng với năng lượng thần bí chính là nguồn gốc niềm tin của hắn,

- Phá trận tiểu vương tử, cũng không phải là danh hào cứ tùy tiện mà có được. Huống chi các nàng tới đây căn bản cũng vô dụng, chẳng những không giúp được ta, có khi còn liên lụy tới ta. Nơi này tùy tiện một tên, đều có được cảnh giới Chí Cao Thần, các nàng đâu thể chống lại được!

- Ừm, ta sẽ nói cho họ iết...

Thông Thiên Cổ Thụ lên tiếng, thần niệm đặc thù thảo mộc tinh linh của hắn liền từ quanh thân Dương Thiên Lôi tản ra rồi dung nhập vào trong Cửu Âm Tuyệt Địa.

- A? Thiên Lôi, ngươi bị nhốt ở nơi này sao?

- Ách... Đúng. Cổ gia gia, đừng nói cho Lăng Hi, Tử Hàm các nàng biết, cứ nói rằng ta đã thoát hiểm rồi, hiện còn đang tu luyện!

Dương Thiên Lôi lên tiếng.

- Đây chính là chí âm chi địa do cao thủ Cửu Âm Tuyệt Mạch ngưng luyện ra, hình như ta có ký ức liên quan tới Cửu Âm Tuyệt Mạch... Ngươi chờ một chút!

Thông Thiên Cổ Thụ nói, sau đó tâm thần liền bắt đầu lục lọi đống trí nhớ lộn xộn không gì sánh được ở trong đầu của mình.

Thông Thiên Cổ Thụ chính là do vô số Chủ Thần của Tam Thập Tam Thiên ngưng luyện mà thành, trận pháp hội tụ trong đó vô cùng lộn xộn, mà nguồn gốc của những trận pháp này đều là từ tuyệt học cường đại nhất của mỗi một Chủ Thần, Cửu Âm Tuyệt Mạch cũng là một trong số đó.

Nghe thấy Thông Thiên Cổ Thụ nói vậy, trong lòng Dương Thiên Lôi hưng phấn reo hò, phá trận tuy rằng không làm khó được hắn, nhưng cần phải có thời gian, nếu như Thông Thiên Cổ Thụ đã biết về trận pháp này mà nói, vậy càng đơn giản hơn nhiều.

Sau một lát, Thông Thiên Cổ Thụ trực tiếp dung nhập vào trong óc Dương Thiên Lôi một đoạn ký ức.

Mà Dương Thiên Lôi lại một lần nữa tâm không tạp niệm tiến nhập vào trong trong tu luyện.

Huyền Thiên Chân Kinh huyền ảo vô cùng, những phù văn màu vàng không ngừng lưu chuyển quanh thân Dương Thiên Lôi, khí huyết trong thân thể cuồn cuộn sôi trào, tiên linh chi khí tinh thuần liên miên không ngừng dung nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, thân thể của hắn dưới ánh mắt chăm chú của Đoạn Ngọc Nhan bắt đầu bành trướng!

Thân thể ẩn chứa năng lượng càng ngày càng hùng hậu!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai ba canh giờ sau, Đoạn Ngọc Nhan đã phải trừng mắt mà nhìn, kinh hồn táng đảm!

Thân thể Dương Thiên Lôi dĩ nhiên đã bành trướng lên gấp trăm lần!

Đạo bào vỡ vụn từ lâu, bao phủ quanh thân thể ;à một tầng năng lượng bảy màu ngưng tụ ra một tấm nhuyễn giáp lóng lánh tựa như vỏ trứng, hoàn toàn bao bọc lấy thân thể hắn, pháp lực khủng bố tràn ngập ở trong đó cuộn trào mãnh liệt, tựa hồ bất kỳ lúc nào cũng có khả năng bạo thể khiến Đoạn Ngọc Nhan tràn ngập lo lắng!

Mãi cho đến vài canh giờ sau, thân thể Dương Thiên Lôi mới một lần nữa bắt đầu thu nhỏ lại, Đoạn Ngọc Nhan lúc này thở phào một hơi, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi đã có thêm một tia dị dạng!

Giờ khắc này, Đoạn Ngọc Nhan liên tục bị Dương Thiên Lôi làm cho khiếp sợ, trong tâm trí đã từng hoàn toàn buông bỏ ý niệm cầu sinh, dĩ nhiên lại mơ hồ sinh ra một tia hi vọng!

Một ngày.

Một tháng.

Một năm.

Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi đã liên tục tu luyện một năm tại Cửu Âm Tuyệt Địa, thời gian hiện thực cũng chính là tròn một ngày đêm!

Trên thân thể Dương Thiên Lôi tản mát ra khí tức ngày càng cường đại, thậm chí có một loại khí tức hùng vĩ như sơn như nhạc!

- Rắc... Rắc...!

Vào thời điểm tròn một năm lẻ ba tháng, thân thể Dương Thiên Lôi bành trướng gấp trăm lần phát ra những tiếng vang trầm muộn, dường như trong cơ thể đang liên tiếp bùng nổ, xương cốt vỡ vụn, ngay cả thất khiếu cùng lỗ chân lông quanh thân cũng đều trào ra tơ máu, nhuyễn giáp do năng lượng ngưng tụ thành quanh thân thể cũng trở thành một mảnh huyết hồng, nhìn qua đến kinh tâm!

- Không tốt!

Đoạn Ngọc Nhan kinh hãi trừng lớn hai mắt, nàng rõ ràng cảm ứng được pháp lực quanh thân Dương Thiên Lôi hiện tại, thần niệm đã tiến vào cảnh giới nhất trọng thiên đỉnh phong, hơn nữa so với nhất trọng thiên đỉnh phong bình thường còn cường đại hơn vô số lần. Giờ khắc này, chính là một bước cuối cùng hoàn toàn dung hợp tâm thần, thân thể và pháp lực!

Thế nhưng, quá trình dung hợp của Dương Thiên Lôi so với nhất trọng thiên bình thường thực sự kinh khủng hơn nhiều lắm.

Hắn có thể duy trì tới cuối cùng được không?

Ngay khi thân thể Dương Thiên Lôi bắt đầu điên cuồng vặn vẹo, tựa hồ sắp bạo thể mà chết trong nháy mắt, từng đạo phù văn màu vàng huyền ảo bỗng nhiên từ mi tâm hắn bay ra, dường như biến thành một cơn mưa ánh sáng từ trên cao dội xuống, hắt lên người Dương Thiên Lôi!

Hỗn loạn bỗng dưng ngừng lại!

Toàn thân đầy máu trong nháy mắt như được một dòng suối mát tẩy rửa, biến mất trong nháy mắt!

Cùng lúc đó, thân thể khổng lồ của Dương Thiên Lôi cũng bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại, đến khi hắn trở về tướng mạo bình thường, từng luồng sóng khí cuồn cuộn, nhất thời từ trong lỗ chân lông quanh thân thể hắn lao ra, ở trong phương viên hơn mười trượng hình thành nên âm bạo "rầm rầm"!

- Thành công!

Trên mặt Đoạn Ngọc Nhan hiện lên sự kinh hỉ cuồng nhiệt, trái tim nhảy lên tới cổ cuối cùng cũng về lại chỗ cũ. Hi vọng, một tia hi vọng nàng vừa có được, trong lúc trong bất tri bất giác đã ký thác toàn bộ lên người Dương Thiên Lôi.

- Phù...

Thở ra một hơi thật dài, Dương Thiên Lôi chậm rãi mở mắt, trong đôi con ngươi lấp lánh màu sắc hưng phấn, sau khi liếc mắt chăm chú nhìn Đoạn Ngọc Nhan, lập tức nói:

- Ta thử lại lần nữa!

- Cố gắng lên!

Đoạn Ngọc Nhan nhìn Dương Thiên Lôi, phát ra lời động viên từ nội tâm. Lời động viên lúc này đã hoàn toàn khác so với trước, bởi vì lần này nàng thực sự kỳ vọng Dương Thiên Lôi sẽ thành công.

Dương Thiên Lôi gật đầu, tâm thần khẽ động, thần tình trở nên vô cùng chăm chú, thần niệm tinh thuần cô đọng nhất thời hóa thành từng sơi tơ nhè nhẹ, một lần nữa lan tràn ra tứ phía!

Một phút, hai phút...

Thời gian duy trì được so với hai lần trước đã dài hơn rất nhiều, thế nhưng, khiến cho trái tim trong ngực Đoạn Ngọc Nhan nhảy lên "bình bịch" chính là, ngay ở phút thứ ba, thân hình Dương Thiên Lôi bỗng nhiên run lên, thần niệm tản mát ra nhất thời trở về trong cơ thể.

- Lại thất bại sao?

Đoạn Ngọc Nhan hỏi.

- Ài...

Dương Thiên Lôi tỏ vẻ lắc đầu cực kỳ thất vọng.

Thấy bộ dạng Dương Thiên Lôi như vậy, tia hi vọng Đoạn Ngọc Nhan khó khăn lắm mới có được liền tan biến trong nháy mắt. Cảnh giới nhất trọng thiên đỉnh phong, Dương Thiên Lôi không có biện pháp phá vỡ cấm chế, điều này đồng nghĩa với thất bại. Dù sao, tuy Dương Thiên Lôi tấn chức đến Chí Cao Thần nhất trọng thiên tương đối đơn giản, nhưng nhất trọng thiên đỉnh phong tấn chức đến nhị trọng thiên, tâm thần cần phải lĩnh ngộ đột phá bình cảnh, như vậy cần phải mất bao nhiêu thời gian? Tiếu Phách đã trở thành cửu trọng thiên đỉnh phong đại viên mãn sao có thể chờ lâu như vậy mới đến luyện hóa mình?

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.