Huyền Thiên

Chương 807: Chương 807: Trói buộc cở bỏ, thập đại danh hoa!




Nếu như Dương Thiên Lôi lần đầu tiên không gặp phải Hiên Viên Cửu Dương mà là Hiên Viên Lăng Vân, hắn chắc hẳn sẽ bị Hiên Viên Lăng Vân chà đạp trong thời gian rất dài, mới có thể thu phục. Nhưng hiện tại lại bất đồng, sự ảo diệu của cửu dương tuyệt mạch, đối với hắn mà nói đã không phải là bí mật gì, cho nên, mặc dù Hiên Viên Lăng Vân so với Hiên Viên Cửu Dương cường đại hơn, khí tức của cửu dương tuyệt mạch khủng bố hơn, nhưng đối với Dương Thiên Lôi mà nói đã không còn là vấn đề nan giải gì nữa.

Rầm rầm rầm...

Hình ảnh ký ức vô cùng khổng lồ, theo Dương Thiên Lôi cắn nuốt Hiên Viên Lăng Vân không ngừng nổ tung trong đầu hắn, trí nhớ rộng lớn như thế, làm cho Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc, bất quá lúc này, cũng bất chấp tiêu hoá, chỉ có thể giống như nuốt cả quả táo, cắn nuốt rất nhanh. Mặc cho Hiên Viên Lăng Vân đang tru lên trong đầu hắn.

Một canh giờ qua đi, hai canh giờ qua đi...

Dưới sự cắn nuốt toàn tâm toàn lực của Dương Thiên Lôi, không ngờ dùng trọn một ngày, mới hoàn thành cắn nuốt linh hồn của Hiên Viên Lăng Vân.

- Lợi hại...Thực con mẹ nó lợi hại...

Sau khi Dương Thiên Lôi mở to mắt, nhìn thi thể trước mắt đã mất đi khí tức sinh mệnh, nhịn không được kinh thán. Giờ này khắc này, khí tức của cửu dương tuyệt mạch trong linh hồn Dương Thiên Lôi không ngờ cường đại gấp vô số lần, căn bản không phải loại như Hiên Viên Cửu Dương có thể so sánh.

- Trước tiên sàng lọc ký ức của lão gia hỏa này đã...Mẹ nó, thật không ngờ khổng lồ như vậy...Xem ra phải mất thời gian rất dài.

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, khi vừa mới cắn nuốt, tuy rằng Dương Thiên Lôi nuốt cả quả táo, nhưng chụp tới rất nhiều. Ông trời ơi, trí nhớ của lão gia hỏa sống gần ngàn năm này đã khổng lồ như biển, cộng thêm trí nhớ của những người hắn từng cắn nuốt, thật sự là nhiều đến không thể tưởng tượng nổi, cho dù não hải xoay chuyển với tốc độ kinh người, nhưng muốn sàng lọc xong những ký ức này thì cần một đoạn thời gian.

Chậm rãi dung nhập tâm thần vào trong đầu, Dương Thiên Lôi lại giống như lão tăng nhập định, không hề nhúc nhích.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Khi bụng Dương Thiên Lôi kêu réo vì đói, rốt cục hoàn thành xong công trình vô cùng gian khổ này, mở mắt ra thì đã qua bảy ngày.

Không ngờ cắn nuốt lao gia hỏa này cần trọn một tuần.

Lúc sàng lọc trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương bất quá một lát mà thôi, có thể tưởng tượng trí nhớ của Hiên Viên Lăng Vân khổng lồ cỡ nào.

- Phù...

Dương Thiên Lôi thở phào nhẹ nhõm, trên khuôn mặt anh tuấn, chợt hiện một cỗ khí tức tràn ngập tà mị, ngay cả chính hắn cũng không hề phát hiện.

- Tán công...Đối với lão tử mà nói vô dụng. Ha ha ha...

Khóe miệng Dương Thiên Lôi hơi hơi gợi lên, vô cùng nhẹ nhàng đứng lên. Sau khi thu được linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương, tu luyện ra chân nguyên thuần dương căn bản không chút ảnh hưởng. Không thể không nói, nếu như lão gia hỏa cắn nuốt sạch Dương Thiên Lôi, cỗ chân nguyên này tự nhiên sẽ tản mất, nhưng Dương Thiên Lôi cắn nuốt Hiên Viên Lăng Vân lại không hề bị ảnh hưởng.

Bởi vì, phương pháp cắn nuốt của hắn, căn bản là không phải lợi dụng lực cắn nuốt ẩn chứa bên trong cửu dương tuyệt mạch mà là bằng vào chính bản thân hoàn thành.

- Chúc mừng tông chủ, thay da đổi thịt.

Lúc Dương Thiên Lôi ra khỏi mật thất tu luyện, mười nữ tử xinh đẹp lập tức quỳ rạp xuống trước mặt Dương Thiên Lôi, ánh mắt mang theo một tia hưng phấn, chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi nói.

Lúc này, Dương Thiên Lôi đã biết, mười nữ tử xinh đẹp này, hoàn toàn không phải Hiên Viên Lăng Vân lâm thời chuẩn bị, mà đã chuẩn bị hơn ba năm, các nàng vốn là đại bổ vật chuẩn bị cho lúc Hiên Viên Lăng Vân cắn nuốt Hiên Viên Cửu Dương. Chỉ bất quá bởi vì sự xuất hiện của mình mà sớm hơn nhiều năm thôi.

Mười nữ tử trước mắt này, tuổi đều chưa đến hai mươi, sớm đã được Hiên Viên Lăng Vân dạy dỗ cho nên rất biết vâng lời, hơn nữa một mực dùng bách hoa nguyên âm đan cho nên trong cơ thể của mười người đã sớm ẩn chứa năng lượng cực âm, một khi hắn tìm được thân thể thuần âm, liền sẽ bị cửu dương tuyệt mạch của hắn hấp thu, hóa thành năng lượng thuần dương tinh khiết.

Chỉ tiếc, cho dù là Hiên Viên Lăng Vân, trong thời gian ngàn năm, đều không có tìm được thân thể cửu âm tuyệt mạch như Tống Hiểu Phân, bằng không, ảnh hưởng tiêu cực của cái loại trận pháp cửu dương tuyệt mạch cực đoan đối với cơ thể sẽ hoàn toàn rõ ràng, biến chân nguyên thuần dương thành hỗn độn lực càng cường đại hơn.

Ánh mắt mang theo một tia tà mị, chậm rãi đảo qua chúng nữ, Dương Thiên Lôi khẽ gật đầu, chúng nữ liền đứng dậy.

- Tông chủ, ngài đói bụng không? Rượu và thức ăn chúng em luôn chuẩn bị sẵn! Mời!

Hai cô gái tướng mạo nổi trội nhất trong mười nữ tử nhẹ nhàng kéo lấy cánh tay của Dương Thiên Lôi nói. Hai thiếu nữ này là được Hiên Viên Lăng Vân coi trọng nhất.

Dương Thiên Lôi cũng không có chút dị thường nào, nhẹ nhàng gật đầu.

Mười nữ tử này lấy thập đại danh hoa của Hoa Hạ làm tên, Lan Hoa, Mai Hoa, Mẫu Đơn, Cúc Hoa, Nguyệt Quý (hoa hồng), Đỗ Quyên, Hà Hoa (hoa sen), Trà Hoa, Thủy Tiên, Quế Hoa.

Hoa lan, người Hoa Hạ đối với thứ vương giả chi hương, độc lĩnh chung tình này gọi là "đệ nhất thiên hạ hương". Nữ nữ đặt tên là Lan Hoa này, trên người cũng tản ra mùi hương của hoa lan, khiến cho Dương Thiên Lôi cảm thấy thoải mái và dễ chịu.

Thủy tiên, có nhã xưng là "lăng ba tiên tử", mà nữ tử gọi là Thủy Tiên, đích xác có phong thái của lăng ba, dáng người xinh xắn uyển chuyển không gì sánh được.

Mà tám nữ tử còn lại, đồng dạng đều có đặc sắc riêng, danh hợp với hoa.

Sau khi tiến và một động khác, hai nàng Lan Hoa và Thủy Tiên một trái một phải, cùng Dương Thiên Lôi ngồi trước bàn đá bày đầy cao lương mỹ tửu, căn bản không cần Dương Thiên Lôi động thủ, giống như đế vương để cho hai nàng thân mật gắp cho ăn, còn tám người khác, hai người thì gảy đàn, sáu người thì nhảy múa, loại cuộc sống giống như thần tiên này, trước khi tới, Dương Thiên Lôi tuyệt đối không tưởng tượng đến.

Mà lúc này, trong nội tâm Dương Thiên Lôi, không ngờ cũng không có chút kháng cự nào.

Vốn nội tâm gia hỏa này trong sáng, nhưng lại cũng không biết, sau khi tiêu hóa toàn bộ trí nhớ của Hiên Viên Lăng Vân, tâm tính của hắn cũng đã có biến hóa vi diệu, trói buộc từng câu nệ trong lòng, dường như hư không biến mất.

- Tông chủ, không phải ngài nói còn nhiều năm nữa sao?

Khi Dương Thiên Lôi cơm nước no nê, thương thức trà thơm, Lan Hoa nhẹ nhàng hỏi ra nghi hoặc trong lòng mười người các nàng, sau khi đến động khẩu này, cũng chưa hề ra ngoài, hoàn toàn cô lập, ngoại trừ Hiên Viên Lăng Vân ra, chưa từng gặp qua bất kỳ người nào. Hơn nữa, sau khi các nàng được lựa chọn tiến vào đã rõ ràng nhiệm vụ duy nhất của các nàng là gì. Cho nên, đối với chuyện Hiên Viên Lăng Vân dẫn theo Dương Thiên Lôi đi vào cũng không chút kinh ngạc. Chỉ là kỳ quái, vì sao sớm hơn nhiều năm mà thôi.

Nhưng mãi cho đến lúc này, mới dám hỏi ra.

- Bởi vì bổn tông chủ không đợi được nữa muốn thu thập mấy tiểu yêu tinh các ngươi...Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi nhấp một ngụm trà, duỗi tay nâng cằm Lan Hoa lên, mê đắm cười lớn nói:

- Thế nào, thân hình này của bổn tông chủ, có phải càng làm cho các ngươi động lòng hay không?

Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, Lan Hoa có vẻ như vô cùng ngượng ngùng, nhưng cũng không dám trực tiếp trả lời vấn đề này, nói:

- Chỉ cần là tông chủ, không quản là thân xác như thế nào, chúng em đều thích...Thân hình này...Đích xác...Đích xác rất tốt.

Trên thực tế, dĩ nhiên như theo lời của Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi giờ phút này chính là vô cùng trẻ tuổi, đồng thời còn đẹp trai, so với bộ dáng đầu bạc râu bạc của Hiên Viên Lăng Vân kia, thật sự dễ coi hơn rất nhiều.

- Đó là đương nhiên! Nếu không bổn tông chủ cũng không đoạt xá sớm hơn nhiều năm như vậy? Thân hình của lão đầu tử, thật sự là quá kém...

Dương Thiên Lôi nói:

- Được rồi, mau hầu bổn tông chủ tắm rửa. Bổn tông chủ phải nhanh chóng khôi phục thực lực mới được, bằng không ngay cả cấm địa này cũng không thể đi ra.

- Dạ!

Đối với mười nữ tử này, không ngờ Dương Thiên Lôi giờ phút này không có bất kỳ áp lực tâm lý nào, tấm thân xử nữ thì như thế nào? Bản thân mình chiếm được phải có được, hắn là Hiên Viên Lăng Vân, đây là vận mệnh của các nàng, cùng chính mình không có bất kỳ quan hệ nào.

Đương nhiên, quan trọng nhất là, xuất nhập cấm địa này, bằng Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm mà nói, còn chưa làm được. Mỗi một trạm kiểm soát, đều phải là chân nguyên thuần dương khổng lồ mới có thể mở ra.

Cho nên, vô luận là đồng tình thương hại hay không, hắn đều phải biến mười nữ nhân này thành công cụ tu luyện. Huống chi căn bản không hề đồng tình thương hại. Đối với tình huống của mười người, thông qua trí nhớ của Hiên Viên Lăng Vân, hắn đã biết rất rõ ràng.

Các nàng ta, ngay cả so với đám người Tiêu Vân và Tiêu Tình ở Tam Thập Tam Thiên còn kém xa.

Trong bể tắm hòa tan vô số loại linh dược quý báu, mười cô gái xinh đẹp sớm trần như nhộng, quay xung quanh Dương Thiên Lôi, mặc dù các nàng là tấm thân xử nữ, nhưng bởi vì nhiệm vụ duy nhất của các nàng cho nên đã sớm mất đi tâm linh thuần khiết của xử nữ, nhìn thấy Dương Thiên Lôi anh tuấn, đặc biệt là thân hình to lớn kia, còn có da thịt so với các nàng còn sáng loáng trơn bóng hơn, trong lòng đã sớm ngứa ngáy, cả đám tranh nhau vờn quanh Dương Thiên Lôi, áp đôi gò bồng đảo của mình lên người Dương Thiên Lôi.

- Tông chủ ngài thật đẹp trai!

- Làn da của tông chủ ngài thật đẹp!

Lúc nào cũng có bàn tay nhỏ bé vuốt ve trên người Dương Thiên Lôi, không mất bao lâu, liền làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy lưỡi khô ran, dục hỏa bốc lên.

- A! Của tông chủ ngài...Thật lớn a...Người ta rất sợ hãi...

Nữ tử gọi là Cúc Hoa là người đầu tiên mò tới cấm khu của Dương Thiên Lôi, lập tức kinh ngạc nói.

- Là yêu thích, hay sợ hãi?

Khóe miệng Dương Thiên Lôi lộ ra một nụ cười tà, lông mi nhướn lên, một phát bắt được bàn tay của Cúc Hoa, vuốt ve hỏi.

Mà những nữ tử khác cũng lập tức chộp tới khúc cây giữa hai chân Dương Thiên Lôi, trong mắt đều ánh ra một tia kinh ngạc.

- Vui mừng a!

Cúc Hoa xấu hổ vô hạn thấp giọng nói.

- Tốt lắm, vậy nàng là em đầu tiên đi!

Oanh!

Dương Thiên Lôi nói xong trực tiếp đứng dậy, xích lõa bước ra khỏi bể tắm, đồ vật hiên ngang cứng ngắc, tư thế oai hùng kia làm cho chúng nữ nhìn thấy mà tâm hồn nhộn nhạo, khó có thể kiềm chế, hâm mộ nhìn nữ tữ gọi là Cúc Hoa kia.

Sau một lát, trong bí động tương liên với bể tắm liên vang lên thanh âm rên rỉ của Cúc Hoa, anh bạn Dương Thiên Lôi này, căn bản không hề biết thương hoa tiếc ngọc, sau khi tiến vào bí động, trực tiếp mở rộngai chân của Cúc Hoa ra ấn thân vào, nhất thời trong đại bí động, xuân thủy (dâm thủy) từ "tiểu bí động" (giữa hai chân) liên tục tuôn ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.