Huyền Thiên

Chương 637: Chương 637: Tuyệt địa phản kích, nghịch chuyển kinh thiên.






- Phá!

Tiếu Kiến Nhân lại hét lớn một tiếng, sau đó xung quanh thân thể của hắn phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm, trận pháp được Thông Thiên Cổ Thụ dung hợp, lại bị Tiếu Kiến Nhân phá hủy.

- Mộc Dịch Đình, bây giờ ngươi nhận thua vẫn còn kịp.

Sau khi Tiếu Kiến Nhân phá hủy ảo trận của Dương Thiên Lôi, sáu mươi bốn cổ năng lượng khủng bố, trong chốc lát giống như xúc tu, chúng vẫn còn cách Dương Thiên Lôi trăm trượng, nhưng mà chúng vẫn chưa tới gần hơn, lạnh lùng nói ra.

Dương Thiên Lôi nghe được lời nói của Tiếu Kiến Nhân, nhưng lúc này bảy đại pháp bảo vẫn công kích không ngừng, cộng thêm lúc xé rách của không gian hỗn độn, Dương Thiên Lôi còn có thể phân tâm nói chuyện với Tiếu Kiến Nhân sao?

Hắn chỉ có thể gầm lên để nói cho đối phương biết đừng mơ tưởng nữa.

- Nếu ngươi đã không nhận thua, đừng trách ta không nói trước với ngươi, thực lực ta và ngươi tương đương, muốn phân thắng bại, chỉ có thể chiến đấu sinh tử! Hơn nữa, ta xuất tuyệt chiêu, tuyệt đối không thể khống chế được, thân thể, nguyên thần, thậm chí linh hồn lạc ấn cũng bị hủy diệt! Mộc Dịch Đình, cho ngươi thêm một cơ hội, nhận thua hay không nhận thua?

Âm thanh Tiếu Kiến Nhân bế nghễ thiên hạ, dung nhập vào trong tai của mọi người, hắn làm như vậy, trên thực tế không phải nói với Dương Thiên Lôi, mà là nói cho tất cả thành viên tổ trọng tài và những tu luyện giả chung quanh.

Cạnh tranh minh chủ, chỉ phân thắng thua, không quyết sinh tử. Cho nên, chiến đấu đến tận bây giờ. Chỉ có trọng thương, nhưng không có ai chết. Mà bây giờ Tiếu Kiến Nhân nói ra, đơn giản là nói cho tất cả mọi người biết, hắn và Dương Thiên Lôi chiến đấu với nhau, chỉ có sinh tử, mới có thể phân thắng bại!

- Tiếu Kiến Nhân, ngươi muốn phá hư quy tắc sao?

Làm cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng được, thời điểm này, "Kỷ Trùng Kiền" từng bị Mộc Dịch Đình đánh trọng thương, mà Kỷ Trùng Kiền ở trước mặt tất cả mọi người nói thằng hành vi vô sỉ của hắn, sau đó bay lên trời, một đạo kiếm quang khủng bố xẹt qua phong ấn do tổ trọng tài ngưng tụ, tiến vào tỏng hư không, lớn tiếng nói.

- Quy tắc? Quy tắc là gì?

Tiếu Kiến Nhân nhíu mày nhìn Kỷ Trùng Kiền phía dưới, biết rõ mà cố hỏi.

- Chỉ phân thắng bại, không quyết sinh tử! Ngươi đã chiến thế thượng phong, lại lấy cớ muốn chém giết Mộc chưởng giáo, chẳng phải đây là dụng tâm của ngươi sao? Nếu như ngươi dám làm như vậy, Kỷ Trùng Kiền ta là người đầu tiên không đồng ý.

Kỷ Trùng Tiêu vẫn dùng thân phận của Kỷ Trùng Kiên như trước.

- Không tệ! Mạnh Hạ Huy ta cũng không đồng ý! Huống chi, ta tin tưởng Mộc chưởng giáo nói, ngươi chỉ là một đầu yêu nghiệt! Ỷ vào thực lực của mình, cũng muốn ngồi lên vị trí minh chủ sao?

Mạnh Hạ Huy vung Thủy Tổ Kim Thương lên, trong chốc lát bay lên hư không, âm thanh lạnh lùng nói ra.

- Hải cung chủ, chư vị chưởng giáo, Tiếu Kiến Nhân này tuyệt đối không phải là người lương thiện, chúng ta lựa chọn minh chủ để giúp chúng ta vượt qua Đại Kiếp Nạn, chứ không phải tuyển ra một tên yêu nghiệt vô cùng tà ác thượng vị! Cũng như Mộc chưởng giáo và Mạnh gia chủ nói, Tiếu Kiến Nhân tuyệt đối không phải người lương thiện! Một tên gia hỏa mới một năm trước tấn chức Chân Thần Cảnh, làm sao có thực lực như vậy? Dù có đạt được thiên đại cơ duyên! Tiếu Kiến Nhân này, tuyệt đối không phải Tiếu Kiến Nhân chân chính! Lúc hắn bắt đầu chiến đấu với Mộc chưởng giáo, hắn đã uy hiếp tất cả mọi người, đã nói rõ điều này.

Thời điểm này, Trần Phá Thiên cũng đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói ra.

- Nếu để hắn đạt được vị trí minh chủ, đó chính là tai nạn của Vô Cực tinh vực chúng ta, thậm chí là tai nạn cho cả Cửu Thiên!

Triệu Tự Long nói tiếp.

- Đúng! Đúng! Tuyệt đối không thể để cho tên yêu nghiệt này đạt được vị trí minh chủ.

- Đả đảo yêu nghiệt.

- Tổ trọng tài, xin hủy bỏ tư cách thi đấu của hắn.

Một khi đã chế định quy tắc thi đấu, dù là kẻ nào cũng đừng mong vi phạm, đây là thiết luật của tu luyện giới. Nhưng mà, nội tâm Kỷ Trùng Tiêu thẹn với Kỷ Nhạ Yên, thời điểm Kỷ Trùng Tiêu nhìn thấy Tiếu Kiến Nhân muốn chém giết Dương Thiên Lôi, hắn đã không nhịn được nữa, Kỷ Nhạ Yên bởi vì mình mà chết, giờ không thể để hắn chết được.

Dù là thế nào, hắn cũng không muốn để Dương Thiên Lôi, thân sinh cốt nhục của Kỷ Nhạ Yên, cho nên, dù biết quy tắc không cho phép, nhưng hắn vẫn lao ra.

Nhưng mà, Kỷ Trùng Tiêu không ngờ, Dương Thiên Lôi lại được ủng hộ như thế! Thực sự không ngờ, người hưởng ứng với hắn đầu tiên chính là địch nhân cả đời của hắn, Mạnh Hạ Huy.

Mạnh Hạ Huy, trong thân thể chảy xuôi huyết mạch viễn cổ Bỉ Mông, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không để ý chuyện khác. Ý nghĩ trong đầu, đỉnh thiên lập địa! Mắt thấy ân nhân cứu mạng sẽ bị Tiếu Kiến Nhân giết, hắn có thể mặc kệ sao? Trên thực tế, thời điểm Kỷ Trùng Tiêu lao ra, hắn cũng làm ra quyết định như thế, chỉ chậm một bước mà thôi.

Nhưng mà, diễn biến kế tiếp, không ngờ có vô số cao thủ tuyệt đỉnh đứng ra, Trần Phá Thiên, Triệu Tự Long, Long Tường Vân, Hạ Tích Trúc... Không một ai ngoại lệ.

Diễn biến cuối cùng chính là tu luyện giả trong diễn võ trường phát ra tiếng hô kinh thiên động địa.

- Đả đảo Tiếu Kiến Nhân.

Tiếu Kiến Nhân tức sùi bọt mép, ánh mắt biến thành lạnh lùng.

Dù là hắn cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra biến cố này, hắn chỉ muốn mượn cơ hội này giết chết đối thủ cao thâm mạc trắc như Mộc Dịch Đình mà thôi, bởi vì, hắn biết rõ, nếu không phải hắn sớm bố trí đại trận quanh Vũ Hồn Tinh từ trước khi chiến đấu, mà trực tiếp giao thủ với Mộc Dịch Đình, ai thua ai thắng căn bản khó nói trước.

Bởi vì không có đại trận trên trời, hắn không cách nào phát huy uy lực của bảy đại pháp bảo.

Chớ đừng nói chi là ngưng tụ thành không gian hỗn độn, đem Dương Thiên Lôi khốn ở trong đó!

Đại trận trên trời, chính là hắn căn cứ vào đại trận trong Thất Bảo Linh Lung Tháp diễn biến mà thành, lúc này, hắn phân thân thành sáu mươi bốn cái để ngưng tụ thành không gian trên bầu trời, giống như Càn Khôn thế giới trong Thất Bảo Linh Lung Bảo Tháp, cho nên hắn phải tế luyện thành công bảy đại pháp bảo mới có thể hợp nhất, lúc đó mới phát huy uy lực chân chính của chúng.

- Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Đã các ngươi...

Vào lúc này toàn thân của Tiếu Kiến Nhân tràn ngập khí tức khủng bố vô biên vô hạn, trong chốc lát đã lấn át tiếng hò hét của vô số tu luyện giả, nhưng mà, vào thời điểm hắn định nói tiếp, bỗng nhiên có một âm thanh vang lên trong óc.

- Chủ nhân, không thể xúc động! Ngài vẫn chưa khôi phục tu vi, tuy lúc này không có người địch lại ngài, nhưng chủ nhân muốn đối kháng trực tiếp với tất cả tu luyện giả ở đây sao, đó là việc không khôn ngoan! Xin chủ nhân tạm thời nhẫn nhịn, lấy đại kế làm trọng! Tạm thời làm theo kế sách của thuộc hạ, được chứ?

Thanh âm này không phải người khác, chính là chân thân Tiếu Kiến Nhân, kẻ tinh thông tính toán và vô cùng hèn hạ vô sỉ.

Chương 637: Tuyệt địa phản kích, nghịch chuyển kinh thiên. (Hạ)

- Nếu các ngươi đã nói thế, ta sẽ không phá hư quy tắc. Tha cho hắn khong chết! Nhưng muốn thắng hắn cần thời gian quá dài, bỏ đi... Hừ! Vị trí minh chủ, ta bắt buộc phải có, bảo ta yêu nghiệt? Nói cho các ngươi, thực lực là tất cả, Đại Kiếp Nạn khống có ta dấn dắt, các ngươi sẽ vượt qua thế nào?

Thần sắc Tiếu Kiến Nhân nghiêm túc và trang trọng, âm thanh vẫn bễ nghễ thiên hạ như trước, nhưng lời nói lúc này, chính là muốn lắp miệng mọi người.

Không thể không nói, tâm kế của Tiếu Kiến Nhân rất lợi hại, chỉ mấy câu ngắn ngủi, đã đánh ngay chỗ hiểm. Dục vọng và dã tâm của bản thân mình đã rành rành ra đó, hắn từ "Chân tiểu nhân" đã cường điệu giương cao thực lực cường đại của mình, hơn nữa còn bảo không có hắn thì không thể vượt qua Đại Kiếp Nạn.

Lúc này tiểu nhân như hắn đã nắm chắc việc uy hiếp tất cả mọi người, thực lực cường đại, đây là việc mà không có ai nghi ngờ, đã hiển hiện ngay trước mắt. Đối mặt với sự uy hiếp của Đại Kiếp Nạn, đã làm cho đại đa số tu luyện giả câm lặng.

Dù là Kỷ Trùng Tiêu, Mạnh Hạ Huy cũng không thể mở miệng phản bác.

Không thể chê vào đâu được.

- Quy tắc là do chúng ta liên hợp chế định, dù là kẻ nào cũng không được vi phạm, đã được các chưởng giáo tuân thủ, chư vị, mời trở về đi! Trận đấu tiếp tục!

Hải Thanh thân là tổ trưởng tổ trọng tài, trầm giọng nói ra. Âm thanh rất uy nghiêm, ngay từ đầu Hải Thanh không ngăn cản Kỷ Trùng Tiêu, Mạnh Hạ Huy. Tuy hai người dẫn đầu làm thế, đã làm cho tổ trọng tài như hắn mất mặt, nhưng do Tiếu Kiến Nhân muốn phá hư quy tắc trước, đã có lần thứ nhất, sẽ có lần thứ hai. Đúng là Tiếu Kiến Nhân quá mức tà ác, cho nên, hắn không ngăn cản. Nhưng hiện tại, nghe Tiếu Kiến Nhân nói thế, hắn không thể không nói những lời này.

Bởi vì Tiếu Kiến Nhân nói đúng, Cửu Thiên Đại Kiếp Nạn cần loại người có thực lực cường đại như hắn. Đối mặt với tính mạng của hàng tỉ sinh mạng, quyền lợi và dục vọng của Tiếu Kiến Nhân cũng tốt, khí tức tà ác cũng được, tất cả đều là chuyện nhỏ. Hơn nữa, hắn làm như vậy, cũng thể hiện ra uy nghiêm của tổ trưởng tổ trọng tài.

- Chủ nhân, chỉ cần chiến thắng hắn, đạt vị trí đệ nhất Ngũ cường, sẽ có được 100 điểm, thực lực môn phái, chỉ cần người của chúng ta xuất động toàn bộ, tuyệt đối sẽ đứng vị trí đệ nhất, đã là 200 điểm! Mà thực lực môn phái Mộc Dịch Đình sẽ đứng cuối cùng, dù hắn có bài danh đệ nhị cũng sẽ bị đào thải. Vòng thứ ba tuyển cử, đã không còn quan trọng, tổng điểm người vẫn đứng đầu! Vị trí minh chủ này, không phải là của chủ nhân thì của ai chứ.

Tiếu Kiến Nhân nói xong liền lui về phía sau, nói với yêu nghiệt trong đầu của mình.

- Tốt! Rất tốt! Quả nhiên bản tôn không nhìn lầm người! Ý nghĩ của ngươi đúng là rất tốt! Ha ha ha...

Yêu nghiệt tà ác tán thưởng Tiếu Kiến Nhân.

- Mộc Dịch Đình, ta muốn xem ngươi có thể chống cự được thêm bao lâu! Thiên Địa Pháp Tướng, áp.

Sau khi mọi người lui ra, đột nhiên Tiếu Kiến Nhân thúc dục thần niệm, sáu mươi bốn đạo lực lượng tà ác vô cùng cường đại, bỗng nhiên chui vào trong không gian hỗn độn!

Thấy một màn này, Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên cũng biến sắc, dù biết Dương Thiên Lôi sẽ không chết, nhưng lúc này Dương Thiên Lôi vẫn đang bị áp chế trong không gian hỗn độn, chỉ sợ lần này không chết cũng bị thương thảm trọng!

Nhưng mà, không ai nghĩ tới, đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bị vây trong không gian hỗn độn, lại phát ra tiếng gào vang vọng thiên địa, giống như tiếng chuông buổi sáng.

Trong tiếng gào kia ẩn chứa thiên địa pháp tắc vô cùng vô tận, hơn nữa vô cùng huyền ảo, tuyệt đại đa số tu luyện giả nghe mà không hiểu.

Nhưng mà, ngay sau đó, âm thanh của Dương Thiên Lôi đang lớn dần lên, mênh mông, tang thương, âm thanh cổ xưa, mỗi người đều nghe rất rõ ràng.

- Hỗn Độn Huyền Hoàng, vũ trụ hồng hoang, công tham thiên địa tạo hóa, biết rõ bổn nguyên vạn vật, thiên địa song phân, Âm Dương tương sinh, Ngũ Hành hội tụ, Bàn Cổ Hỗn Độn Quyết, khai!

Dài dòng, sau khi chú ngữ thâm ảo tràn ngập thiên địa, Dương Thiên Lôi hét lên một chữ "Khai", ngưng tụ thành một cự phủ phát ra hào quanh lóng lánh.

Lôi điện giăng kín thiên địa, giống như một ngôi sao băng xuyên thấu bầu trời, phát ra hào quang chói mắt và nổ mạnh. Dương Thiên Lôi bay lên, khuếch tán. Cuối cùng là bao quát toàn bộ không gian hỗn độn.

Hỗn độn pháp tắc vô cùng cường hãn, khi ánh hào quang và tiếng nổ tán đi, pháp tướng tụ, ngũ hành xuất, không gian hỗn độn không còn lại chút gì, pháp tắc mới hình thành xuất hiện cuồn cuộn.

- Phốc...

Trong nháy mắt, không gian hỗn độn và bảy đại pháp bảo tương liên với thần niệm của Tiếu Kiến Nhân, bỗng nhiên phát ra một tiếng thét thê lương thảm thiết, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Thân hình lăn lộn, trong chốc lát đã từ trên ngàn trượng hư không, rơi xuống đất.

Bảy đại pháp bảo trong nháy mắt, biến mất vô tung vô ảnh, hoàn toàn mất đi liên hệ với Tiếu Kiến Nhân.

Đối mặt với biến đổi kinh thiên như vậy, đại não của mọi người như ngắn lại, giống như không thể tin vào mắt của mình!

Dương Thiên Lôi vốn bị áp chế hoàn toàn, trong nháy mắt, hoàn toàn lật bàn, đại triển thần uy, vừa xuất hiện, đã hủy diệt không gian hỗn độn và bảy đại pháp bảo của Dương Thiên Lôi, không ngờ làm cho Tiếu Kiến Nhân trọng thượng.

Đây là khái niệm gì?

Đây là thần thông bực nào, vì sao lại có uy lực như vậy?

Kinh hỉ, bọn người Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên, Hạ Tích Trúc, trong nháy mắt này, đều tràn ngập hưng phấn và vui sướng, nhưng mà, thời điểm bọn họ đang vui mừng nhìn về phía Dương Thiên Lôi, trong lòng nhảy lên một cái.

- Ta đến!

Vào lúc này bọn người Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên lăng không bay lên, Hạ Tích Trúc thì hét lên, sau đó cả thân hình hóa thành một đạo lưu quang, phóng nhanh về phía Dương Thiên Lôi!

Lưỡng bại câu thương!

Tiếu Kiến Nhân đã bị trọng thương, lúc này Dương Thiên Lôi cũng không khá hơn chút nào.

Không gian hỗn độn, Thất Bảo, đại trận Thiên Địa Pháp Tướng đầy trời, cộng thêm pháp lực và thần niệm của Tiếu Kiến Nhân thâm bất khả trắc, mỗi hạng đều có uy năng hủy thiên diệt địa, tất cả những cái này đều dung hợp thành một, đây là khái niệm gì?

Dù Dương Thiên Lôi và Lăng Hi hợp hai làm một, thuyên chuyển tất cả lực lượng của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, cuối cùng vẫn đổi lấy kết quả lưỡng bại câu thương.

Dương Thiên Lôi bị áp lực quá lớn, dưới tình huống như vậy hắn đã lĩnh ngộ một tuyệt học cường đại Bàn Cổ Hỗn Độn Quyết.

Đương nhiên, Dương Thiên Lôi có thể lĩnh ngộ, cũng không phải hắn tự nghĩ ra, mà là lĩnh ngộ từ Huyền Thiên Chân Kinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.