Huyễn Tưởng Kỵ Sĩ

Chương 8: Chương 8: Trang Bị màu lam




Tại mô đất trống trải, chính xác hơn là hố đất thì đúng hơn, tại lúc Boss ngã xuống, mặt đất đã biến dạng không thể khôi phục lại, Lục Lâm đặt mông xuống dưới đất, hắn cũng chỉ còn có 60 điểm Huyết lượng, nếu đám Đại Goblin nện hắn vài cái, đủ để cho hắn miễn phí về thành, hiện tại trọng yếu nhất đó là xem Boss đã rơi ra cái gì.

[Maya chiến phủ] ( Rìu chiến Maya) - Lam sắc - Chưa giám định thuộc tính

Là Lam sắc! Vậy mà rơi ra một kiện Lam sắc trang bị, Lục Lâm cầm trên tay một thanh chiến phủ không lồ, hưng phấn cẩn thận đánh giá một phen, đáng tiếc là còn phải mang đi giám định.Trong game [Huyễn Tưởng], đồ màu lam đã là trang bị cần phải giám định.

[Maya Goblin chiến thuẫn] (Khiên của Maya Goblin) – lục sắc

Phòng ngự 10 – Lực lượng+5 – Huyết lượng +10

Thuộc tính: gia tăng 10% phòng ngự - cần đẳng cấp: 10

Thật sự là muốn cái gì rơi ra cái đó, Lục Lâm tính chuyển chức sau làm kỵ sĩ, tấm chắn này xuất hiện thật đúng như ước nguyện của hắn.

[Maya pháp trượng] – Lục sắc

Ma pháp công kích:38 – Trí lực: +5 – Thuộc tính: gia tăng lên người sử dụng 10% hiệu quả trị liệu – Đẳng cấp yêu cầu: 10

Không hổ là Boss sắp tiến hóa, một hơi rơi liền hai kiện trang bị Lục sắc, hơn nữa thuộc tính còn khá cao, thật sự khiến nha đầu Tiểu Tiên tiếc muốn chết? Lục Lâm thỏa mãn gật đầu, một chuyến mạo hiểm này thật đáng giá, mặc dù Tiểu Tiên bị rới mất 1 cấp, bất quá đã có cái thanh pháp trượng này an ủi, đẳng cấp gì cũng đều là phù vân.

Ngoài ra, Boss còn rơi thêm ra kiện trang bị Bạch sắc

[Mũ trụ Goblin] – Phòng ngự: 5 – Cần đẳng cấp: 8

Không tệ, con Boss Goblin này quả là hào phóng, món cuối cùng là 1 đồng vàng. Một lát sau, Huyết lượng đã đầy trở lại, Lục Lâm phủi tay ra đi. Đáng tiếc 5 tên đã chết kia không có rơi đồ, trừ tên cuối cùng [Khí phách thiên hạ] bị rơi bình sơ cấp hồi phục dược tề cho hăn uống lúc nãy, trên người tên kia trang bị 1 kiện cũng không có rơi ra, có thể thấy được phúc đức tên này cũng không tệ.

“Ở đâu thế?” Lục Lâm gửi cho Tiểu Tiên một cái tin nhắn.

“ Hu hu người ta rớt cấp rồi.” Tiểu Tiên một mực kêu khóc quấy rầy Lục Lâm, thu được tin tức sau đó mới chịu im. Giờ phút này tiểu nha đầu đang ngồi trong thôn tiếc nuối, mắt thấy sắp lên đến cấp 7 rồi vậy mà bị một chưởng toi mạng, quay luôn về cấp 5. Cái này là do trong game [Huyễn Tưởng], tử vong rớt một cấp, chữ đỏ ( giết người khác vô cớ) rơi cấp gấp đôi, tùy theo đặc thù trường hợp mà trừng phạt.

Lục Lâm lập tức an ủi gửi tin nhắn qua: “ Bớt ỉ ôi đi, để chút nữa đưa người xem thứ tốt, hắc hắc..”

“???” – Tiểu Tiên trực tiếp gửi lại cho Lục Lâm tận 3 cái dấu chấm hỏi.

Lục Lâm cũng không hồi đáp, mỗi một tin nhắn thông báo tốn đến 1 xu đồng, bé như con muỗi cũng là thịt a, hắn vừa rồi thu hoạch được tới 1 vàng, đủ phát ra cả vạn tin tức nhưng cũng không chịu làm.

Ra khỏi rừng cây, Lục Lâm lập tức đem nẹp chân Goblin tháo ra, nghĩ một lúc lại cho thiết kiếm trở lại bao đồ, tay cầm kiếm gỗ thẳng hướng tân thủ thôn đi tới.

“Đã đến?”

“Đúng vậy.”

“Mang thứ đó tới chưa?”

“Có đây, ngươi xem qua chút đi.”

Như thế nào lại có cảm giác là đang mua bán cái gì đó vậy?

Lục Lâm đi tới cửa thôn, quả nhiên có vài tên thuốc Gia tộc Khí Phách đang canh giữ ở cửa thôn, cận thận quan sát nhứng người chơi. [Huyễn Tưởng] có một đặc điểm, đó là chỉ cần ẩn dấu tên tuổi, nếu không phải quen biết tuyệt đối không thể nhận ra người cần tìm, tuy nhiên cũng là vấn đề khi bị ai đó đồ sát, khó có thể truy ra hung thủ, đương nhiên những kẻ đồ sat lung tung – Bị hồng danh (tên chuyển sang màu đỏ) bị loại trừ khỏi trường hợp này.

Lục Lâm kéo Tiểu Tiên ra một góc vắng vẻ, sau đó đem toàn bộ trang bị mà Boss rơi ra, bày trước mặt cô.

Ánh mắt Tiểu Tiên trước tiên dảo qua cây chiến phủ màu lam, bất quá vừa nhìn thấy thanh pháp trượng, bàn tay nhỏ bé tóm một trảo, trực tiếp ôm vào ngực không chịu buông ra. Đợi cả buổi mới thốt ra: “Cái này là của ta”.

Lục Lâm bĩu môi, chẳng lẽ lại để hắn về sau phải cầm pháp trượng hay sao? Xuất ra 1 đồng vàng cùng pháp trượng giao lại cho Tiểu Tiên. Tiểu Tiên trông thấy tiền vàng, con mắt lập tức sáng như lưu tinh, bộ dáng như một tiểu yêu tham tiền, sờ mó đồng tiền cả buổi mới bỏ lại vào bao đồ.

“Người đã chơi cả ngày rồi, nhanh đi nghỉ đi,cũng đừng bắt cơ thể phải mệt mỏi muốn chết như vậy.” Lục Lâm cùng Tiểu Tiên giao dịch xong, hắn bèn tỏ ý quan tâm nói.

Tiểu Tiên gật gật đầu, cảm thấy ý kiến của Lục Lâm thật sáng suốt, ban ngày nang chơi chủ yếu đều theo sau lưng người khác, cũng không dám cùng ai tổ đội bởi vì nàng cảm thấy những người chủ động tới gần nàng khẳng định đều không ai có ý tốt.

“ Ca ca gặp lại sau nhé, phải nhớ tới ta đó ah, ha ha!” Tiểu Tiên logout nghỉ ngơi, Lục Lâm bèn đi giao nhiệm vụ.

Đinh! Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ [Giáo huấn Goblin], lấy được 150 điểm kinh nghiệm, 100 xu đồng, danh vọng:1; đạt được 1 vật phẩm [Chùy Goblin ].

[Chùy Goblin ] – (Hắc sắc – màu đen)

Công kích:58 - Lực lượng: +1 – Cần đẳng cấp: 5

Chút nữa thì quên mất vòng cổ từ răng chuột, khi đeo lên Công kích sẽ bạo tăng lên đến 1216, chiếc chùy trong tay Lục Lâm lập tức biến thành một thứ vũ khí lợi hại khó có thể tưởng tượng.

Lâm Thiên Vũ, người làm rất không tệ, ta thật cao hứng. Như vậy đi, ta có chuyện này muốn nói cho ngươi biết, ta vốn luôn đứng ở chỗ này, đó là bởi vì cây cung của ta vứt ở phía nam của khu….”

“Cây cung của ngươi!” Ngay khi thợ săn đang nói chuyện với Lục Lâm để thảo luận về một nhiệm vụ thì có một người chơi chạy tới, giao vật gì đó cho gã thợ săn, đoạn cao hứng tiếp nhận một cái nhiệm vụ.

“Mỗi người giao nhiệm vụ một lần, cũng đủ cho ngươi bận chết đến khi găm đóng cửa rồi.” Lục Lâm trong bụng rất khinh bỉ mắng thầm gã thợ săn.

Thợ săn giống tựa như không có gì xảy ra, tiếp tục quay qua nói với Lục Lâm: “Việc kia quả thật là một trải nghiệm khiến ta khó có thể quên, ta chỉ thấy một bóng đen vụt qua… Sau đó nó ngoạm vào thân cây….mấy con chim nhỏ…/ Hẳn là con hổ kia rồi, ngươi nhất định phải giúp ta lấy lại cây cung, Nếu không có cây cung để đi săn, ta cũng không muốn sống nữa, đât chính là đồ truyền thừa duy nhất của tổ tông nhà ta đó.”

“Thợ săn, vậy là ngươi muốn tìm lại chiếc cung của mình”.

Gà thợ săn một bên tiếp nhận vật phẩm nhiệm vụ mà người chơi đưa đến, một bên hướng Lục Lâm nói một tràng, còn về phần nội dung là gì thì Lục Lâm cũng không có nhớ kỹ, thẳng đến khi Lục Lâm gật đầu chiếu lệ về sau, hắn mới thỏa mãn lau mép rồi im lặng.

Đinh! Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận được nhiệm vụ liên tiếp thứ 2: [Tìm kiếm cây cung của thợ săn]!

Nội dung: thợ săn làm mất cây cung tổ truyền , hãy giúp anh ta tìm nó lại.

Lục Lâm đau hết cả đầu, hắn nhớ rõ địa điểm là ở phía nam của thành, còn có nói là cùng lũ hổ có quan hệ. Làm sao bây giờ? Thôi cứ đi đã! Lục Lâm thấy mình sắp thăng lên đến cấp 6, quyết định vừa tìm cây cung vừa tranh thủ đi đánh quái thăng cấp.

Tiêu hết chỗ tiền tích cóp, đem mua mấy bình sơ cấp khôi phục dược tề, Lục Lâm nội tâm mắng thầm nhà phát hành game – công ty Thiên Tinh. Trong lúc lục lọi bao đò, hắn phát hiện trong đó có một khối đá đen kịt.

[Anh dũng thạch đầu] – Khối đá anh dũng – Chưa giám định

Đây là cái gì? Lục Lâm nghi hoặc đem viên đã ra xem, bề ngoài thô ráp, nếu không phải màu sắc có chút khác thường, hắn còn tưởng nó là khối đá ven đường cơ. Theo tên khối đá cũng không khó lý giải về xuất xứ cùng tác dụng của nó, sau này xem ra gặp dược Boss cùng loại, có thể thu hoạch vào lúc nhặt trang bị.

Khu phía nam của thôn là một sơn cốc, bên ngoài chỗ sơn cốc này có vô số con Ma Hổ thân màu trắng hoa văn đầy mình, chúng hoặc nằm sấp hoặc chạy , hoặc đi hoặc đứng, lộ ra tư thái nhàn nhã tự tại. Game [Huyễn Tưởng] xây dựng trí tuệ nhân tạo cho lũ quãi, ngay cả loại cấp thấp cũng đặc biệt biết tính toán thích hợp, chúng thường tụ lại thành bầy sống chung một chỗ, chỉ cần có 1 con bị tấn công, cả đám xung quanh sẽ ngay lập tức xông lên.

“Úc ô!” – Một con Ma Hổ ngửa mặt lên trời thét dài, xung quanh các con khác lập tức rống to. Ở chỗ này, nếu áp dụng phương pháp ném đá để câu quái sẽ không mang lại tác dụng, ném một cục đá qua, ngênh đón mình khả năng sẽ là cả một đám Ma Hổ.

Ma Hổ (Hổ bị ma hóa) – Cấp 10

Huyết lượng:200 – Công kích:1015

“Phải tìm biện pháp thôi.” Lục Lâm nhủ thầm, đã tới nơi này để làm nhiệm vụ, người chơi đều đi theo đội để cùng hợp tác, đem một đám Ma Hổ phân tán ra để tiện bề tiêu diệt.

Lục Lâm vượt qua mấy đám Ma Hổ, đi vào bên trong cửa sơn cốc, hắn phát hiện ở bên trong Ma Hổ còn nhiều hơn bên ngoài vài lần, không hiểu bình thường lắm hổ như vậy chúng ăn cái gì mà sống.

Quan sát khắp nơi, ngoại trừ tìm được một số chỗ hổ ít hơn, Lục Lâm còn phát hiện trong sơn cốc thỉnh thoảng có một đoàn kim quang qua lại, nhưng do khoảng cách quá xa, hắn cũng không biết đó là vật gì.

“Chung quy hay là vẫn nên trở ra bên ngoài tìm đội ngũ a.” Lục Lâm tỏ vẻ muốn buông bỏ. Nhưng ngay tại lúc hắn có ý định trở về, tại một góc sơn cốc, ở một chỗ khuất nẻo, hắn để ý thất có hai khối cự thạch hợp lại tạo thành ở khoảng chính giữa chúng một cái thông đạo ( con đường) nhỏ, một đầu chỉ có thể đủ cho một người đi qua. Nếu không phải hắn tinh mắt, thiếu chút nữa đã bỏ qua một chỗ có địa thế tương đồi thuận lợi.

Lục Lâm con mắt sáng lên, bắt đầu tính toán, khoảng cách đi đến chỗ hốc đã có đến mấy chục con Ma Hổ, Lên núi? Không được, trên núi có vẻ còn nhiều hơn nữa…

Cuối cùng, Lục Lâm cũng tìm được một tuyến đường chỉ có hơn mười con Ma Hổ, một tay nắm chặt chùy Goblin, một tay cầm một lọ sơ cấp khôi phục dược tề, mãnh liệt xông qua hướng cự thạch.

“20”

“27”

“41”

Một chuỗi tổn thương hiện lên trên đầu Lục Lâm, hắn uống luôn lọ dược tề cầm trong tay, một mặt luồn lách tránh đòn, một mặt đẩy nhanh tốc độ tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.