Huyền Vũ Khuynh Tài

Chương 29: Chương 29: Uy hiếp trắng trợn!




Mạc Hàn Phong tiến đến trước mặt Liệt Hỏa Diễm, tay khẽ phất, tức khắc ngọn lửa quanh thân thể nó vụt tắt. Phóng ra một chút uy áp Huyễn thú, hắn ngồi xuống lạnh mặt nhìn Liệt Hỏa Diễm, nói:

“Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn kí khế ước với Ly Nhi, nếu không...đừng trách ta tàn nhẫn.”

Liệt Hỏa Diễm toàn thân run rẩy, cúi đầu sát đất không dám hé nửa lời. Mà căn bản là do uy áp của Mạc Hàn Phong đang áp chế nó khiến nó không thể cử động.

Liệt Hỏa Diễm tâm tình phức tạp, trong đầu suy nghĩ vô cùng rối loạn. Uy áp đó...nó nhận ra! Chỉ có một chủng loại mới có thể sở hữu thứ uy áp cường đại như vậy. Đó chính là Huyễn thú!

Nam nhân trước mặt nó lúc này chính là Huyễn thú đại nhân a! Tại sao ngài ấy lại xuất hiện ở đây, hơn nữa lại có vẻ rất thân thiết với nha đầu kia?! Không lẽ ngài ấy là ma thú khế ước của nàng ta?! Không có khả năng! Nếu thật sự là như vậy thực lực nàng ta hẳn phải mạnh hơn chứ không phải chỉ là Huyền Vương nhị cấp đơn thuần! Vậy rốt cuộc mối quan hệ của hai người bọn họ là gì?...

Nhìn Liệt Hỏa Diễm vẻ mặt phức tạp, Mạc Hàn Phong đứng dậy quay lưng về phía nó, lạnh lùng nói:

“Ngươi không cần suy đoán mối quan hệ giữa Ly Nhi và ta, càng không nên tò mò. Ngươi hiện tại chỉ cần nhớ, nếu ngươi dám phản bội nàng, ta sẽ lột da ngươi!” Trong mắt hắn xẹt qua một tia tàn nhẫn.

“Dạ...vâng!” Đùa gì chứ?! Người ta đã đe dọa như vậy rồi nó còn dám có ý định phản bội sao?!



2 canh giờ sau... Oành—

Tiếng nổ vừa dứt dưới chân hai người Mộ Dung Như Ly và Lục Vĩ Hồ liền xuất hiện vòng tròn thăng cấp. Lục Vĩ Hồ từ Thú Vương nhị cấp đột phá thành Thú Vương tứ cấp, ngoại hình bắt đầu có sự thay đổi. Bộ lông trắng muốt của nó hiện tại đã chuyển thành màu bạch kim trông càng đẹp đẽ, kí hiệu khế ước trên mi tâm phát ra một luồng sáng chói mắt, càng trở nên tinh xảo. Những vết thương trong trận chiến khi nãy đều đã lành lại.

Mộ Dung Như Ly thăng cấp thành Huyền Vương tam cấp, ít hơn so với Lục Vĩ Hồ một cấp. Trong lòng nàng rủa thầm, kẻ nào dám nói Triệu hồi sư không thể kí khế ước với ma thú đối với mình hơn cấp?! Nàng hiện tại chính là kém Lục Vĩ Hồ một cấp đây!

(Nguyệt: Dạ, là ta nói đó ạ! Tỷ là thiên tài, ko, tỷ là nữ chính vậy nên tỷ có khả năng đặc biệt hơn so với người thường!)

Kí hiệu trên mi tâm Lục Vĩ Hồ phát ra hào quang ngày một chói mắt, đột nhiên một luồng sáng bay đến bàn tay Mộ Dung Như Ly xoay vài vòng rồi biến mất. Lúc này trên tay nàng đã xuất hiện thêm một thứ khác, đó là một chiếc nhẫn màu trắng đục hoa văn tinh xảo, ở giữa được đính một viên bạch ngọc có hình dạng giống kí hiệu trên mi tâm Lục Vĩ Hồ.

Mộ Dung Như Ly cầm lấy chiếc nhẫn quăng vào khuyên tai trữ vật, hiện tại chưa phải thời cơ để lộ thân phận Triệu hồi sư.

Lục Vĩ Hồ vẻ mặt kích động nhìn nàng. Nó chưa từng thấy ma thú nào kí khế ước mà có thể lập tức tăng cấp! Nó thật sự đã bị đả kích, chỉ biết ngây ngốc nhìn nàng, cái gì cũng không nói.

Đảo mắt nhìn Liệt Hỏa Diễm đang cúi đầu sát đất thân thể run rẩy, Mộ Dung Như Ly khó hiểu liếc Mạc Hàn Phong:

“Nó sao vậy? “

Hắn lập tức thu lại uy áp, bày ra vẻ mặt vô (số) tội:

“Ta chỉ sử dụng một số biện pháp khiến nó không dám chạy thôi, không ngờ nó lại sợ như vậy! Ta thật sự chỉ nói vài câu a! “

Liệt Hỏa Diễm nghe hắn nói vậy suýt chút nữa thì hộc máu lăn quay ra bất tỉnh. Ngài có thể đừng khiêm tốn như vậy được không?! Ngài rõ ràng là uy hiếp ta nha! Bất quá điều này nó chỉ dám nghĩ trong lòng, không dám nói ra.

Đứng dậy phủi bụi đất dính trên y phục, Mộ Dung Như Ly lạnh giọng hướng Liệt Hỏa Diễm hỏi :

“Đã nghĩ thông chưa? “

Liệt Hỏa Diễm vội vàng gật đầu như sợ nàng sẽ đổi ý. Mộ Dung Như Ly lườm Mạc Hàn Phong, ý muốn nói: Ngươi thật sự không làm gì nó sao?. Nhận đước cái nhìn đầy ẩn ý của nàng, hắn tự động làm lơ, quay mặt nhìn đi hướng khác.

Mộ Dung Như Ly thở hắt ra một hơi, tên này thật là... Đặt tay lên trán Liệt Hỏa Diễm, nàng hô:

“Khế Ước Chi Trận, mở! “

Lần này Mộ Dung Như Ly vẫn lựa chọn khế ước bình đẳng, nàng muốn thử, thử xem liệu mình có thể đặt niềm tin vào những ma thú này hay không.

Kí hiệu nguyên tố hỏa tách ra khỏi hình lục giác rồi nhập vào mi tâm Liệt Hỏa Diễm. Kí hiệu ngọn lửa tinh xảo sáng lên rồi lập tức biến mất.

Mọi chuyện vẫn lập lại như trước, bất quá nàng cảm thấy có điểm khác biệt. Huyền lực từ Liệt Hỏa Diễm có vẻ thuần túy hơn, hơn nữa còn mang một chút gì đó...khác lạ! Bất quá lạ ở đâu thì nàng cũng không tiên suy nghĩ, bây giờ nàng phải hấp thu chúng.

2 canh giờ 1 khắc sau... Oành—

(Mịa nó nổ lắm thế mày?!)

Thiên địa pháp tắc buông xuống, hai vòng tròn thăng cấp xuất hiện. Vòng tròn thăng cấp của Liệt Hỏa Diễm dường như khác với bình thường, toàn bộ đều nhuộm một màu đỏ như lửa, chân thực hơn nữa là nó còn tỏa ra khí nóng.

Mộ Dung Như Ly mày liễu nhíu lại, tại sao lại xuất hiện thiên địa pháp tắc? Chẳng phải nó chỉ xuất hiện khi Vương của một bộ tộc nào đó thăng cấp thôi sao? Nàng tất nhiên không có khả năng rồi, vậy chẳng lẽ...?! Ánh mắt nàng nhìn Liệt Hỏa Diễm phủ thêm một tầng thâm thúy.



Quăng nốt chiếc nhẫn có kí hiệu ngọn lửa vào không gian. Mộ Dung Như Ly vuốt lại y phục, chỉ tay vào hai ma thú, nói:

“Bây giờ ta chính là chủ nhân cũng chính là bằng hữu của các ngươi. Hổ là Tiểu Diễm, hồ ly là Tiểu Hồ, cấm có dị nghị! Hiểu chưa? “

“Đã hiểu! “Cả hai đồng thanh, trong mắt nồng đậm sùng bái.

Lại đem Tăng Hồn Thảo đưa cho Mạc Hàn Phong, nàng nói:

“Phong ca, ngươi đem nó trồng trong Cổ Vạn Phúc đi. Cấm cãi lại! “

Thấy hắn có ý phản đối nàng liền bồi thêm một câu đầy uy hiếp. Mạc Hàn Phong đành ủy khuất xoay người quay về Cổ Vạn Phúc.

Hài lòng gật đầu Mộ Dung Như Ly nói với hai ma thú:

“Được rồi, bây giờ chúng ta đi hoạt động gân cốt một lát! “

Rồi hướng phía trong sâm lâm đi tới. Tiểu Hồ, Tiểu Diễm nhìn nhau rồi cũng theo vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.