Huyết Lang Báo Thù

Chương 214: Chương 214: Cấm nhốt Thư Lăng Vy






Ánh mắt, suy nghĩ, lo lắng, thần sắc của Thư Lăng Vy, đều không phải giả bộ! Dạ Ảnh tự nhận là người đọc vị được vô số người, chắc chắn Thư Lăng Vy không nói dối! Lại thêm giác quan thứ sáu của phụ nữ!

Dạ Ảnh do dự một lúc, mới nói: “Phu nhân, nếu cô không phải là gián điệp, cậu chủ đổ oan cho cô, thì cậu ấy sẽ giải thích với cô! Ngược lại, cho dù không nhẫn tâm, Dạ Ảnh cũng sẽ ra tay với cô”.

“Vậy cô đồng ý với tôi đưa tôi đi gặp Đông Phương Hạ?”

Dạ Ảnh lắc đầu! “Mệnh lệnh của cậu chủ, Dạ Ảnh không dám làm trái! Cho nên, phu nhân cô phải đợi! Nhưng, Dạ Ảnh sẽ giúp cô điều tra lại rõ ràng chuyện này. Tôi hy vọng chúng tôi nhầm lẫn”.

“Dạ Ảnh, sao cô ngốc như vậy, cô trung thành với Đông Phương Hạ, là tốt! Nhưng cô phải phân biệt lúc này lúc khác! Đông Phương Hạ anh ấy gặp nguy hiểm, sao cô…”, Thư Lăng Vy phát điên rồi.

“Tất cả đều nằm trong tay cậu chủ, phu nhân yên tâm đi!”

“Cô…”

Thư Lăng Vy thực sự hết cách! Nhưng nhìn thấy ánh mắt của Dạ Ảnh, cô có lo lắng, có nói gì nữa, cũng là vô nghĩa. Cô vẫn không thể rời khỏi đây.

Đại sảnh tầng một, Đông Phương Hạ ở cùng các anh em, không phân biệt! Ngay cả lúc ăn cơm, cũng cùng các anh em ăn cùng một nồi lớn, các anh em ăn gì, anh ăn cái đó! Không có chút kiêu ngạo và chê bỏ!

Các anh em đều biết Huyết Lang của họ là cậu chủ nhà họ Đông Phương, còn là nhân vật lợi hại hơn so với bốn thiếu gia Yên Kinh! Thân phận như vậy, không ai nghĩ Huyết Lang lại hòa đồng như vậy. Chưa nói đến cậu chủ nhà họ Đông Phương, chỉ với thân phận Huyết Lang, cũng đủ để các anh em ngưỡng vọng!

Có người anh em ăn cơm xong liền thèm thuốc, tự nhiên châm một điếu thuốc, nhưng vẫn chưa thỏa cơn thèm liền bị A Phi đá một cái.

“Mẹ kiếp, không thấy Huyết Lang ở đây sao! Hút thuốc cái gì, kiềm chế lại cho tôi!”

“Anh Phi, bình thường chúng ta đều vậy mà! Người anh em đó xoa mông, vẻ mặt bực bội!

Đông Phương Hạ và các anh em thấy vậy, liền cười lớn ha ha.

“A Phi, cũng cho tôi một điếu đi!”

Trôi theo dòng nước, Đông Phương Hạ cũng không thể nào hạn chế anh em phía dưới như vậy! Tuy anh không thích hút thuốc, nhưng không có nghĩa là anh không biết hút. Thế là, anh trực tiếp đưa tay hỏi xin A Phi điếu thuốc!

Nghe thấy Huyết Lang hỏi xin thuốc, còn đưa tay ra! Anh ta biết Đông Phương Hạ không hút thuốc lập tức ngẩn người tại chỗ! Nhất thời không phản ứng lại!

“Ngẩn người ra làm gì, còn không mau đưa điếu thuốc cho Huyết Lang!”

Tuy Hoàng Vỹ Kỳ ở một bên ngạc nhiên, nhưng thấy A Phi ngốc nghếch đứng ở đó, liền lập tức bừng tỉnh lại.

“Ồ ồ… Huyết Lang, đây!”

A Phi sau khi bừng tỉnh, lập tức đưa lên thuốc lá rẻ tiền, cung kính châm thuốc.

Đông Phương Hạ hưởng thụ nicotine, cảm nhận mùi vị đã mất từ lâu! Động tác chơi đùa quen thuộc theo thói quen, làn khói quấn quanh đầu ngón tay, nhẹ nhàng bay múa!

Các anh em nhìn động tác cao nhã của Huyết Lang, cũng phải hoa mắt! Ánh lửa lấp lánh, sao không làm Huyết Lang bị bỏng! Các anh em vô cùng sùng bái Huyết Lang!

Ngoại trừ mấy người Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh đã quen biết Đông Phương Hạ từ lâu, mấy người Hoàng Vỹ Kỳ, A Phi chưa từng thấy Huyết Lang của họ hút thuốc! Động tác này, thật ngầu!

Khi Đông Phương Hạ nhả ra một chuỗi vòng khói, rồi lại nhả ra một sợi khói liên kết toàn bộ vòng khói vừa mới nhả ra, đại sảnh vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt!

Mấy người nghiện thuốc như A Phi trực tiếp giơ ngón tay cái lên với Đông Phương Hạ!

Vương Á Hổ nhìn thấy tất cả, càng lúc càng hiếu kỳ về Đông Phương Hạ! Huyết Lang, một cậu nhóc tràn đầy sức sống! Biết tạo quan hệ tốt với các anh em phía dưới, từ đó thu phục lòng người! Thủ đoạn hay!

Cũng may! Đông Phương Hạ không biết suy nghĩ trong lòng Vương Á Hổ, nếu không nhất định sẽ giơ ngón tay giữa với Vương Á Hổ! Mẹ kiếp, anh bao nhiêu tuổi, còn gọi tôi là cậu nhóc!

Đông Phương Hạ hút xong một điếu thuốc, bắn đầu thuốc đi! Đầu thuốc vạch một đường cong tuyệt đẹp trong không trung, rơi vào thùng rác một cách chuẩn xác!

Dạ Ảnh đi từ trên tầng xuống, vừa hay nhìn thấy cảnh này, liền cau mày lại!

Cậu chủ đã lâu không hút thuốc, mỗi lần hút thuốc đều là lúc cậu ấy cảm thấy bí bách, tâm trạng không tốt! Sao tối nay lại… lẽ nào là vì chuyện của phu nhân! Nhưng cậu chủ quen giấu trong lòng, ngay cả cô chủ trước mặt, anh cũng không nói ra tâm sự, trên thế giới này, người có thể khiến cậu chủ thổ lộ tâm tình hoàn toàn, e rằng chỉ có “chị Nghiên”!

Dạ Ảnh đi qua đám đông, đến trước mặt Đông Phương Hạ, ngửi thấy mùi khói thuốc trên người cậu chủ nhà mình, trong lòng khó chịu!

Đông Phương Hạ nhìn thấy Dạ Ảnh, đi đến một bên, sau khi Dạ Ảnh đi theo, mới hỏi nhỏ: “Cô ấy thế nào rồi?”

“Tâm trạng




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.