Đông Phương Hạ lúc này, trong lòng hỗn loạn! Ngồi trong chiếc Rolls-Royce, nhìn qua cửa kính xe, anh ngắm được toàn bộ quá trình màn đêm buông xuống!
Trong xe phát một bài hát nhẹ nhàng, anh ngắm cảnh đêm qua cửa kính: Dòng xe qua lại không ngớt, đoàn người nhộn nhịp, ánh đèn chiếu sáng cả thành phố, khi đi qua Thiên An Môn, chân dung đó giống như một viên ngọc quý Lam Điền khảm giữa trung tâm thành phố, thiêng liêng thần thánh.
Khắp nơi ánh đèn huy hoàng, đèn neon nhấp nháy huyền ảo! Giống như ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, còn đẹp hơn, có sức hấp dẫn hơn ngôi sao trên bầu trời. Màu đỏ, màu xanh lục, xanh lam, màu vàng, cùng tụ lại, giống như những đóa hoa tươi tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Rất lâu rồi! Đông Phương Hạ không có tâm trạng nặng nề như vậy! Nhưng, cảnh đêm tuyệt đẹp này, khiến anh bỏ qua tất cả mọi việc phiền lòng. Nơi này, ly biệt sáu năm, lại nhìn thấy cảnh phồn vinh lần nữa, trong lòng Đông Phương Hạ có rất nhiều cảm khái.
Đông Phương Hạ cười khổ một tiếng, thở dài một hơi, nghĩ đến buổi chiều ngẫu nhiên gặp Trương Vũ Trạch ở đại học Yên Kinh, Đông Phương Hạ cũng phải nghi ngờ có phải là sự sắp đặt của ông trời, âm mưu đó, trong kế hoạch tổng thể nhằm vào nhà họ Tư Mã và Tào Bang, vị trí của Trương Vũ Trạch Hải Bang vô cùng quan trọng.
Đương nhiên, nếu Đông Phương Hạ không biết hắn có võ nghệ cao cường, nhân phẩm tốt, trí tuệ cũng không tồi, thì cũng sẽ không để Dạ Phong điều tra hồ sơ của hắn, càng sẽ không liệt hắn vào đối tượng cần tính kế của mình.
Thực ra, Trương Vũ Trạch có lẽ có giác ngộ, tối hôm hắn muốn giết Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ tha cho hắn, một âm mưu đã bắt đầu lại gần hắn, sau đó, gặp Trương Hàm ở phố đi bộ, sự xuất hiện của sát thủ, Đông Phương Hạ có được tình báo quan trọng từ miệng Cáo săn, lại thêm cuộc nói chuyện ở đại học Yên Kinh hôm nay, đã tạo ra rất nhiều cơ hội cho Đông Phương Hạ.
Tất cả đều phải cảm ơn An Nhiên, không có An Nhiên, Đông Phương Hạ sẽ không quen biết Trương Hàm, cũng sẽ không có cơ hội biết Trương Vũ Trạch! Từ đó giúp anh không phải đi quá nhiều đường vòng trên con đường đối phó nhà họ Tư Mã, Tào Bang, thậm chí là tiêu diệt Hải Bang.
Sự xuất hiện của Trương Vũ Trạch, khiến Đông Phương Hạ càng có niềm tin với kế hoạch của mình! Tuy lúc nào Đông Phương Hạ cũng có niềm tin, nhưng có những chuyện anh thấy mình vẫn không hiểu. Có lúc, không ôm hy vọng quá lớn với chuyện nào đó, nếu không một khi thất bại, sẽ khiến mình trượt xuống hố.
Cuộc sống cần trò chơi, nhưng không thể chơi đùa với cuộc đời Cuộc sống cần ca múa, nhưng không cần mơ mộng hão huyền; cuộc sống cần nghệ thuật, nhưng không thể thừa cơ trục lợi; cuộc sống cần dũng khí, nhưng không thể lỗ mãng liều lĩnh; cuộc sống cần lặp lại, nhưng không thể dẫm lên vết xe đổ.
Câu nói này là sư phụ của Đông Phương Hạ nói với anh! Tuy chỉ một câu ngắn, nhưng lại ẩn chứa nhiều điều, đồng thời, cũng dạy cho Đông Phương Hạ cách đối diện với cuộc đời, đối diện với cuộc sống, đối diện với tất cả trải nghiệm, của mình thế nào.
Đừng thấy Đông Phương Hạ cười hi hi ha ha, luôn nói chuyện không nghiêm túc với mấy người Nam Cung Diệc Phi, thực ra trong lòng anh rất hiểu, cũng nhìn thấu, chỉ là nói ngoài miệng mà thôi! Ai đối xử tốt với anh, ai có lòng nghi ngờ với anh, anh đều biết! Khổ vì người của mình, Đông Phương Hạ cũng muốn có được sự công nhận của họ.
Ngày từ Trung Nam Hải về, Đông Phương Hạ có áp lực rất lớn! Trước đó, mục tiêu của anh chỉ là báo thù nhà họ Tư Mã, diệt Tào Bang, đòi lại công bằng cho Mễ Ngạn và kiếp sống trốn chạy sáu năm của mình, xây dựng võng đạo dưới lòng đất, đặc biệt là “con đường” thông đến phía Nam, Đông Phương Hạ cũng chỉ muốn chơi trò chơi nhỏ với những bang phái phía Nam thôi.
Tối hôm đưa ông nội, bố và chú hai của mình vào võng đạo, Đông Phương Hạ nói muốn thống nhất thế giới ngầm cả nước, đó là nói liều! Nhưng điều khiến anh không ngờ là, lời nói liều của mình lại phải biến thành nguyện vọng phải thực hiện! Ông nội của Nam Cung Diệc Phi và mấy ông lão muốn Đông Phương Hạ thống nhất thế giới ngầm cả nước, bao gồm khu hành chính! Càng tăng thêm áp lực cho Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ chỉ biết phía Nam có hai bang lớn, là Thanh Bang và Hổ Bang, còn lại không biết gì! Bây giờ, chuyện của phía Bắc đã khiến anh đau đầu rồi!
Con đường này, bây giờ mới bắt đầu! Còn đoạn đường rất dài phải đi!
Một Đông Phương Hạ chỉ hai mươi mốt tuổi, phải gánh trọng trách này, thực sự không dễ dàng! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Đông Phương Hạ không sợ gian khó, chỉ cần anh không chết, còn một hơi thở! Thì sẽ đi tiếp! Sau này sẽ là nỗi sợ trong lòng kẻ địch!
Đông Phương Hạ, cậu chủ nhà họ Đông Phương, người có tiếng nói nhất nhà họ Bek! Hai thân phận như vậy, anh đã từ bỏ! Xem anh gây dựng vương quốc của mình thế nào.
…
Nhà hàng “Tần Lĩnh”, một trong những nhà hàng nổi tiếng nhất Yên Kinh! Bài trí ở đây, đương nhiên không cần nói, lượt khách, tuy không nói là chật kín người, nhưng đều là những người có đẳng cấp, sang trọng!