Nhưng điều kỳ lạ là công phu của Trương Vũ Trạch có vô hạn tiềm lực, càng nguy hiểm thì càng có thể kích phát ý chí chiến đấu của anh ta. Sao trường hợp này lại quen thuộc thế nhỉ? Lãnh Lạc cố gắng nhớ lại.
Đột nhiên, nghĩ tới điều gì đó, Lãnh Lạc mở to mắt, quay sang nhìn theo hướng mà Trương Vũ Trạch rời đi.
Trương Vũ Trạch? Chẳng lẽ anh ta là...
Hiển nhiên Lãnh Lạc không dám tin vào điều ấy. Nếu Trương Vũ Trạch bên cạnh Bek Ji là người mà cô ấy nghĩ tới thật, vậy thì thầy của anh ta có vấn đề. Nhất định phải điều tra chuyện này!
Lãnh Lạc rút ánh mắt về, chậm rãi bước về phía cửa hang động. Mới đi được vài bước thì cô ấy dừng lại, quay đầu nhìn nơi ở của An Nhiên ở Điêu Cốc.
An Nhiên cũng giống Trương Vũ Trạch! Trong quá trình dạy võ cho cậu ta, cô ấy phát hiện ra rằng cậu ta chưa bao giờ ngại khó, nhiều khi sắp không trụ được nữa thì bỗng dưng vùng lên.
Tình trạng của An Nhiên giống hệt Trương Vũ Trạch! Chẳng phải chỉ có mười người dẫn đầu trong số những người ấy sao? Sao lại có những hai người xuất hiện ở bên cạnh Bek Ji thế này!
Lãnh Lạc nghĩ mãi không ra rốt cuộc chuyện này là sao. Xem ra những người bên cạnh Bek Ji đều không đơn giản chút nào. Hiện giờ, Tây Môn Kiếm, Trương Vũ Trạch và An Nhiên đều có vấn đề, có lẽ Bạch Vỹ và chị em Dạ Ảnh cũng vậy.
Còn về Vương Thiến Thiến, sớm muộn gì thân phận của cô ta cũng bị lộ thôi. Những người bên cạnh Bek Ji quá phức tạp, nếu bất cẩn điều gì thì không cần đại trưởng lão ra tay, Bek Ji đã bị những người bên cạnh mình xử đẹp rồi.
Nếu Bạch Vỹ mà có vấn đề thì mấy chục người gia nhập vào Lang Quân cùng với anh ta cũng có vấn đề. Cùng lẽ đó, chỉ cần một trong bốn chị em Dạ Ảnh có vấn đề thì ba người còn lại cũng phải có dính líu, bởi vì bọn họ là thai bốn, đồng sinh cộng tử với nhau. Nếu một trong bốn người họ có vấn đề, Bek Ji giết người đó, vậy thì cũng phải giết cả ba người còn lại, nếu không thì sẽ là một mối tai họa vô tận.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đó chẳng phải tác phong của Bek Ji hay sao!
Nếu là thế thật thì Bek Er cũng không an toàn chút nào. Mặc dù bên cạnh cô ấy có siêu cao thủ Zag, nhưng Dạ Nguyệt và Dạ Vân lại là người hầu thân cận bên cạnh cô ấy.
Phân tích xong những điều đó, Lãnh Lạc không dám nghĩ nữa. Hiện tại Bek Ji thật sự phải đối diện với nguy cơ tứ phía rồi!
Nghĩ tới những điều đó, Lãnh Lạc âm thầm toát mồ hôi thay cho Bek Ji. Không biết anh sẽ chơi ván cờ này thế nào đây? Quân đen quân trắng được phân chia rất rõ, nhưng cầm lên là không thể tùy tiện đặt xuống được, chỉ cần sơ sẩy là sẽ thua triệt để.
Trên bàn cờ vững chãi ấy, tuy rằng không dễ đi, nhưng lại có điểm trung tâm, đó chính là đại trưởng lão. Chỉ cần đâm trúng tử huyệt của ông ta, làm ông ta chết đi trong sự vùng vẫy và tuyệt vọng, thiếu mất chủ tướng thì còn chơi cờ thế nào được nữa! Đến lúc đó, đám lính tốt chẳng gây ra sóng gió gì được nữa, chỉ cần bao vây rồi tiêu diệt sạch sẽ là được.