Thế là, Đông Phương Hạ lấy điện thoại định gọi điện cho Bek Er, tạm thời tập đoàn Thiên Lang vẫn chưa cắn được miếng thịt mỡ này, phải biết rằng người ta là một trong mười tập đoàn mạnh của nước Z, phải để bên Châu Úc làm việc này! Đối mặt với con tàu khổng lồ nhà họ Bek, tập đoàn Thiên Thành không là gì cả, nếu nhà họ Bek dùng toàn lực đàn áp tập đoàn Thiên Thành, tập đoàn Thiên Thành không chống cự được bao lâu sẽ tuyên bố phá sản.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối! Giọng nói thanh thoát của Bek Er vang lên!
“Bây giờ điện thoại cá nhân của em cơ bản đều mở máy vì anh! Cậu Đông Phương, anh luôn không có việc thì sẽ không đến điện Tam Bảo, lần này lại có chỉ thị gì”.
Đông Phương Hạ cười ha ha, nói: “Nghe em nói vậy, anh vẫn rất may mắn mà! Có được sự coi trọng của cô nàng thép nhà họ Bek, rất có cảm giác đạt được thành tích!”
Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy ở một bên nghe thấy lời nói của Đông Phương Hạ, biết ngay chồng chưa cưới của mình gọi điện cho Bek Er, nghĩ đến cô nàng mạnh mẽ của nhà họ Bek, trong lòng họ có cảm giác thất vọng kỳ lạ! Họ rất muốn giúp Đông Phương Hạ, nhưng năng lực một số mặt có hạn, nhưng Bek Er thì khác, cô ấy quyền thế ngút trời, nữ hoàng đế của giới tài chính thế giới, cho dù là xã hội đen, cô ấy không giải quyết được, cũng sẽ giải quyết được bằng số tiền khổng lồ, khiến rất nhiều người sợ nhà họ Bek!
“Nói đi, có phải muốn đối phó với doanh nghiệp của nhà họ Tư Mã không!”, hình như Bek Er rất hiểu chuyện bên Yên Kinh nước Z.
Đông Phương Hạ trầm ngâm một lát, nhàn nhạt nói: “Em điều tra rõ ràng tài liệu cơ mật nội bộ tập đoàn họ trước, gửi một bản cho Phạm Bân, đừng đánh chết họ bằng một gậy, từ từ chơi, chơi cho họ sụp đổ! Đợi khi chúng ta cảm thấy mọi thứ không cần thiết nữa, lại để tập đoàn Thiên Lang hoàn thành việc tiếp theo!”
“Em biết ngay anh sẽ làm như vậy! Được, không vấn đề! Việc ngoài sáng của nhà họ Tư Mã giao cho em đi! Anh yên tâm đối phó với xã hội đen của họ, người mà em phái đi sau này đã tập kết ở miền Trung nước Z rồi, người anh phái đi bên đó đã đón họ rồi chứ!”
“Ừm, tất cả đều trong kế hoạch!”, giọng điệu của Đông Phương Hạ trở nên lạnh lùng.
…
Châu Úc, cao ốc gần một trăm tầng kiêu ngạo nằm giữa trung tâm thành phố, tượng trưng của kim tự tháp giới tài chính thế giới! Những người đi qua đây, đều phải dừng bước chân, ngẩng đầu ngước nhìn tầng cao nhất của tòa nhà! Ở đó có nữ hoàng khiến họ chỉ có thể ngắm chứ không thể chạm, năm nay mới hai mươi tuổi!
Lấy tòa cao ốc làm trung tâm, mấy chục tòa nhà cao tầng rải xung quanh, toàn bộ là của nhà họ Bek! Từ địa hình và kiến trúc có thể thấy, hoàn toàn là bao quanh tòa cao ốc của Bek Er, nơi này, cảnh giới nghiêm ngặt, mỗi này đi làm đều phải trải qua sự kiểm tra nghiêm khắc của vệ sĩ nhà họ Bek mới được vào! Nhà họ Bek thống nhất phát đồng phục, sau khi vào nơi làm việc, lại qua một loạt kiểm tra nghiệm chứng!
Nếu có người khả nghi, tuyệt đối không vào được tòa cao ốc của Bek Er! Nhưng, ở nơi nghiêm ngặt này, lại có cô gái ăn mặc vô cùng bắt mắt.
Làn da cô ấy trắng như tuyết, đôi mắt như hồ nước xanh, khi nhìn xung quanh, có một khí chất tao nhã, đi trên con phố phồn hoa, để người ta chụp ảnh, tự thấy hổ thẹn không dám khinh nhờn. Nhưng trong sự lạnh lùng kiêu ngạo có vẻ lôi cuốn hớp hồn, khiến người ta không thể không mê đắm.
Cô ấy không những không mặc đồng phục của nhà họ Bek, còn có thể đi lại tự do ở đây! Miệng ngậm kẹo mút! Không những vậy, vệ sĩ nhà họ Bek nhìn thấy cô ấy còn tránh thật xa, sợ không cẩn thận chọc vào tiểu ma nữ này.
Đến cao ốc tổng bộ nhà họ Bek, bất kể là lính gác ngoài sáng hay trong tối, nhìn thấy cô gái cũng phải hít khí lạnh, lòng nghĩ sao bà cô này lại chạy tới đây, cậu chủ cũng không ở đây, cô chủ cũng không có thời gian chơi cùng cô ấy.
Mọi người thấy cô gái ngồi trong thang máy tôn quý nhất, mới thở nhẹ nhõm!
Tầng cao nhất của cao ốc, trên lối đi dài, trải thảm đỏ, hơn trăm người đàn ông lực lưỡng áo đen mặt không cảm xúc canh gác nghiêm ngặt ở đây, trên người họ không những có vũ khí tiên tiến nhất thế giới, còn có các loại máy móc! Có thể thấy sự coi trọng của nhà họ Bek với an toàn của Bek Er.
“Ting” một tiếng, thang máy được mở ra, những người đàn ông nhìn thấy cô gái khiến họ cảm giác sởn tóc gáy, ai ai cũng vô cùng cung kính!
Ở cuối lối đi, có hai cô gái giống Dạ Ảnh và Dạ Phong đứng ở đó! Họ, là Dạ Nguyệt và Dạ Vân trong bốn chị em Dạ Ảnh.
Cô gái nhìn thấy Dạ Nguyệt và Dạ Vân, cô gái cười ha ha nói: “Chị Nguyệt, chị Vân, ha ha, tôi lại đến đây! Chị Bek Er có ở đây không?”
Cô gái nhả chữ như ngọc, giọng nói lại dịu dàng và thanh thúy, vô cùng dễ nghe, cô gái vẻ mặt ngây thơ, tinh nghịch, đôi má ửng hồng, tuy tuổi còn trẻ, lại xinh đẹp, khí chất cao nhã, còn đẹp hơn so với bước ra từ trong tranh, lại có người đẹp như ngọc sáng, không có gì sánh bằng như vậy.
Thân hình cô gái mảnh mai, tóc ngắn thả trên vai, được buộc nhẹ bằng ruy băng màu hồng, trang phục màu trắng, càng rực rỡ dưới ánh nắng chiếu xuống.
“Có, nhưng cô chủ rất bận, không có thời gian chơi với cô!”
Cô gái nghe xong liền bực mình: “Lần này tôi đến không phải để chơi, không nói với hai người nữa, tôi vào đây!”, còn chưa dứt lời, cô gái liền đẩy cửa đi vào.