Đường chủ Tào Bang thừa thắng truy đuổi đột nhiên bị chặn lại, trước đó, bọn chúng không phát hiện ra ở đây còn có cao thủ khác! Cảm thấy hơi thở sắc bén của người trước mắt lại liên tưởng đến tốc độ đáng sợ vừa nãy, trong lòng vô cùng kinh ngạc, hai vị đường chủ nhìn nhau. Bỗng nhiên Trương Vũ Trạch được người khác đỡ lấy, nhầm tưởng rằng là anh em của mình, nhưng khi phát hiện là Bạch Vỹ, hắn liền ngẩn người, sau đó mượn lực đứng vững lại.
“Là các anh…”
Trương Vũ Trạch thấy Tây Môn Kiếm cũng đến, kinh ngạc không dám tin người của Lang Quân sẽ giúp họ. Bạch Vỹ gật đầu với Trương Vũ Trạch, quay mặt nói lớn với Tây Môn Kiếm phía trước: “Tây Môn, ở đây giao cho anh!”, Bạch Vỹ nói xong liền yểm trợ cho Trương Vũ Trạch xông ra ngoài vòng bao vây của Tào Bang.
Trương Vũ Trạch thấy Bạch Vỹ dùng thân yểm hộ cho mình, vừa giết tinh anh của Tào Bang, còn phân tâm quan tâm mình, hắn cảm động mắt ngấn lệ! Hắn không ngờ lúc mình nguy nan nhất, người cứu mình không phải là Tống Khải mà mình xả thân bảo vệ, mà là những người có thể trở thành kẻ địch bất cứ lúc nào.
Tinh anh Tào Bang thấy Bạch Vỹ cứu Trương Vũ Trạch, lập tức xông về phía Bạch Vỹ như ong vỡ tổ! Nhất thời khiến Bạch Vỹ dìu Trương Vũ Trạch khó tiến thêm một bước. Cũng may Bạch Vỹ từng trải qua trăm trận chiến không đến nỗi hoảng loạn.
Phía Tây Môn Kiếm, sau khi Bạch Vỹ yểm hộ Trương Vũ Trạch rút lui, Tây Môn Kiếm liền giao đấu kiếm với hai vị đường chủ Tào Bang, không cho đường chủ Tào Bang cơ hội lên tiếng.
Đối mặt với Tây Môn Kiếm lửa giận ngút trời, cho dù hai đường chủ của Tào Bang liên thủ cũng không chống lại được! Giao đấu mấy phút, chúng liền bị kiếm dài của Tây Môn Kiếm rạch mấy đường.
Kiếm pháp của Tây Môn Kiếm quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta ớn lạnh! Anh em tinh anh Tào Bang thấy đường chủ của họ bị thương, mười mấy người lập tức xông lên! Tây Môn Kiếm thấy vậy liền bật nhảy lên, cơ thể quay trong không trung, kiếm khí của kiếm dài bao trùm xung quanh!
Một đại tướng đắc lực nhất dưới quyền Trương Vũ Trạch, Quân Tử nhìn mà khí huyết sôi sục! Giờ đao đưa theo lực lượng còn lại hỗ trợ đám A Phi một tay! Đêm nay nếu không phải anh em Lang Quân xuất hiện vào lúc quan trọng, hãm chân tình anh Tào Bang cho họ, có lẽ họ đã sớm...
Họ đều là đàn ông, sự anh dũng thiện chiến của anh em Lang Quân cho họ sự cổ vũ rất lớn! Ha ha ha...
A Phi giết hăng máu! Một đao chém mấy người của Tào Bang bao vây tấn công anh ta, không màng cánh tay vẫn đang chảy máu, huýt sáo một tiếng, nói lớn: “Các anh em, chúng ta là gì?”
không
“Sói...”
Các anh em của Bạch Hổ Đường nghe xong lời của phó đường chủ của họ, từng người hét lớn! Giọng nói hùng hồn âm vang khắp hiện trường, dường như sắp xuyên thấu tầng mây.