Trương Vũ Trạch bên này, trời còn chưa tối hắn đã đem theo người của mình đến đây! Rõ ràng biết người của Lang Quân sẽ đến, nhưng hắn vẫn hành động trước. Đến trước không phải ngồi yên một chỗ chờ đợi, mà là đến để kiểm tra xem xét địa hình ở đây trước.
Trời đã về khuya, người của Trương Vũ Trạch có một vài tên đã chịu không nổi, ở một nơi hoang vu ngồi không mười tiếng! Bọn chúng không phải là lính, không có bản lĩnh và sự kiên nhẫn đó.
Thời gian dần trôi qua, Trương Vũ Trạch càng cảm thấy có gì đó không ổn! Không khí ban đêm trong lành, nhưng Trương Vũ Trạch lại cảm thấy kỳ lạ!
Lúc này vầng trăng khuyết e thẹn nấp sau tầng mây, cảnh vật chìm sâu trong bóng đêm! Trương Vũ Trạch dán chặt mắt vào nhà máy bỏ hoang bên đó, vẫn không có một chút bất thường gì!
Lúc này, người hắn phái đi dò la tin tức đã quay trở lại!
“Đường chủ, người của chúng ta không phát hiện ra người của Lang Quân, xem ra bọn họ còn chưa đến!”
“Không thể nào, Huyết Lang của Lang Quân không thể không đến, người đó bất kể là tài nghệ hay lòng dạ đều thâm sâu hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chúng ta, bọn họ nhất định đang ở gần đây!”
“Sắp mười một giờ rồi! Người của Tào Bang sao vẫn chưa xuất hiện? Đường chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?”, người anh em đó nhỏ giọng hỏi Trương Vũ Trạch.
Trương Vũ Trạch suy nghĩ một chút! Nói: “Bảo các anh em đừng manh động, sắp rồi! Tào Bang sẽ giao dịch với Yamaguchi-gumi, trước đó chúng ta cũng không nhận được thông tin bọn chúng thay đổi thời gian! Nhất định sẽ đến”.
“Còn Lang Quân thì sao! Mục đích của bọn họ và chúng ta giống nhau, không biết bọn họ sẽ mang bao nhiêu người đến?”
“Chúng ta ẩn nấp kỹ như này, cũng không phát hiện ra người của Lang Quân, tin rằng bọn họ cũng không phát hiện ra chúng ta! Chỉ cần người của Tào Bang đến, bọn chúng tiến hành giao dịch, người của Lang Quân chắc chắn sẽ xuất hiện. Đến lúc đó, hai bên sẽ xảy ra giao chiến kịch liệt! Chúng ta đợi đến hai bên đều bị tổn thất sẽ xuất hiện”.
Trương Vũ Trạch chỉ tính toán mặt tốt theo ý của mình, hắn lại bỏ qua việc giao dịch của Tào Bang và Yamaguchi-gumi là Đông Phương Hạ cung cấp thông tin cho hắn, một miếng thịt béo bở như vậy, Huyết Lang của Lang Quân sẽ không giành ít nào sao! Sẽ tốt bụng chia cho Hải Bang sao! Huống hồ còn vào thời điểm này!
Vào thời điểm này Trương Vũ Trạch không nên bất cẩn, hắn càng không suy nghĩ kỹ, càng chắc chắn vào lúc Tào Bang và Yamaguchi-gumi giao dịch Lang Quân sẽ xuất hiện, thì càng rơi vào âm mưu!
Rõ ràng biết Huyết Lang của Lang Quân không dễ đối phó, lòng dạ thâm sâu! Trương Vũ Trạch nên phái người đi dò la thêm! Có điều, cho dù Hải Bang có tra ra được gì cũng không còn tác dụng nữa rồi!
Giao dịch lần này của Tào Bang và Yamaguchi-gumi khá lớn, chưa nói đến vấn đề tiền bạc! Chỉ nói đến việc hàng tấn hê-rô-in và súng ống đạn dược, một khi Tào Bang có được những thứ này, ngày diệt vong của Hải Bang không còn xa nữa!
Tất cả những thứ này đều đã được Đông Phương Hạ tính toán hết, anh chắc chắn Trương Vũ Trạch nhất định sẽ đến, hơn nữa còn muốn cướp hàng của Tào Bang!
Trương Vũ Trạch bên này đang đợi, Lang Quân cũng đang đợi! Nhưng, so với Trương Vũ Trạch, Đông Phương Hạ một chút cũng không lo lắng!
Tiểu Lâm ấy à! Càng không lo lắng! Thân thủ của cô ấy cực tốt, chỉ cần là việc cô ấy muốn làm, Đông Phương Hạ không ngăn cản, thì không có gì là không làm được, ít nhất là hiện tại! Không ai có thể ngăn cản được bước chân của cô ấy.
Trong rừng cây ẩm ướt, Tiểu Lâm cảm thấy buồn chán, từ trong túi lấy ra một túi hạt dưa, một mình ngồi chồm hổm trên đất cắn! Bộ dạng đó, trông cực kỳ tiêu sái!
Cảnh này, suýt chút nữa khiến Đông Phương Hạ tức chết! Tây Môn Kiếm và những người khác cũng suýt ngất xỉu trên đất, tất cả mọi người ở đây đều đang căng não chờ đợi con mồi, mà cô nhóc Tiểu Lâm lại ở đây hưởng thụ!
“Huyết Lang, bọn chúng đến rồi!”
Đúng lúc này, một người anh em chạy đến phía sau mấy người Đông Phương Hạ bọn họ, nhỏ giọng nói.
Nghe thấy vậy, Tiểu Lâm vừa rồi còn đang cắn hạt dưa đột nhiên đứng dậy, tiện tay ném hạt dưa trong tay đi, nhỏ giọng nói: “Mẹ kiếp, cuối cùng cũng đến rồi! Hại mình ngồi ở nơi quỷ quái này lâu như vậy! Đợi lát nữa phải giết chết hết bọn chúng”.
Đông Phương Hạ phất tay để người anh em lui xuống! Không lâu sau, phía nhà máy bỏ hoang đó truyền đến một loạt tiếng bước chân và ánh đèn pin. Nhìn qua, ước tính có khoảng năm mươi người! Mượn ánh trăng mờ, Đông Phương Hạ và những người khác có thể lờ mờ nhìn thấy, trong tay mấy người đàn ông cao lớn phía sau người đàn ông trung niên đi phía trước cầm năm sáu hộp mật mã. Hẳn là giao dịch tiền mặt! Lũ khốn Yamaguchi-gumi không phải giả ngốc chứ! Sao lại dùng tiền mặt giao dịch! Đông Phương Hạ liền cảm thấy nghi hoặc!