“Nếu đã như vậy, Đông Phương Hạ, người nào có thể động, người nào bây giờ không thể động, trong lòng con biết rõ! Nếu cứ muốn động, con phải làm cho sạch sẽ!”
Đông Phương Viêm ở đầu bên kia điện thoại hít khí lạnh! Chuyện khiến toàn thế giới náo động nhất buổi chiều hôm qua, lại là con trai của mình làm ra, nhà họ Tư Mã, lần này đúng là đau đầu!
“Mặc dù người khác biết con chính là Bek Ji, thì đã làm sao! Vì trước nay con đều không biết chủ thuê là ai, người khác muốn giết con, khi tính mạng chịu uy hiếp, con phải phản công! Năng lực bản thân không đủ, có thể sử dụng cách khác!”
Giọng điệu Đông Phương Hạ trở nên sắc bén! Anh nói như vậy, chính là âm thầm nói với bố của mình, tuy con biết nhà họ Tư Mã thuê sát thủ ám sát con, nhưng con giả bộ không biết, ân oán với nhà họ, từ từ tính! Dù sao những sát thủ đó sẽ không giết họ, vì một khi họ chết, sát thủ sẽ không lấy được một đồng.
Phía bên kia điện thoại, Đông Phương Viêm nghe xong trầm ngâm mấy giây! Thở nặng nề! Giọng nói nghiêm túc!
“Việc khác con cứ mạnh dạn làm, chỉ cần con và Diệc Phi không sao là được! Tuy bên trên không quản phía dưới các con ầm ĩ thế nào, nhưng, phải lợi dụng thì vẫn phải lợi dụng!”
Những việc này, sao Đông Phương Hạ không hiểu chứ! Những nhân vật nhỏ bé phía dưới Yên Kinh so với đại lão trung ương, tuy chỉ là chức vị nhỏ nhoi, nhưng cũng có tác dụng nhất định, Đông Phương Hạ có thể cho họ lý do đầy đủ để họ giúp mình.
Cuộc điện thoại của bố, tuy bề ngoài không nói gì, trên thực tế là ám thị Đông Phương Hạ, Tào Bang sắp hành động rồi! Còn nữa, bây giờ người không thể động, là ông nội của Tư Mã Trưởng Phong, nhân vật số sáu trung ương, có thể tùy tiện động vào sao? Muốn động, phải có chứng cứ đầy đủ.
Sau khi tắt điện thoại, hai tay Đông Phương Hạ nhét túi quần! Ra ý bảo người anh em cầm ô che mưa cất ô đi, một mình đứng dưới màn mưa, ngắm dòng xe qua lại!
Bây giờ, tất cả mọi chuyện đều đã được sắp xếp xong! Trò chơi chính thức bắt đầu, ‘Phong Ba’ bị kìm hãm, bây giờ nhà họ Tư Mã chắc chắn kinh hồn bạt vía, Tư Mã Lâm lo lắng liệu mình có bị ngàn đao đâm xuống, còn Tư Mã Trưởng Phong lại lo lắng những sát thủ đó sẽ cắt thịt ở chỗ nào trên người mình. Đông Phương Hạ thực sự muốn thấy người của nhà họ Tư Mã sẽ phản ứng thế nào vào lúc này!
Nhưng, chiêu này của sư muội đúng là ác độc, lại nghĩ ra cách này để giết nhà họ Tư Mã! Chắc chắn Bek Er cũng tham gia vào chuyện này, nếu không làm sao sư muội có nhiều tiền như vậy.
Đông Phương Hạ nghĩ đến dáng vẻ hoạt bát nghịch ngợm của sư muội, anh cũng nhớ cô ấy! Cô bé đó, thích nhất là trò mèo bắt chuột, còn cả thủ đoạn đáng sợ của của cô ấy, hầy… nghĩ lại cũng cảm thấy không thể nào, một cô bé chỉ có mười sáu tuổi, làm sao có võ nghệ cao như vậy chứ!
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Đông Phương Hạ bật cười! Tâm trạng không vui trước đó biến mất! Buổi tối trước hôm mình rời khỏi nhà họ Bek chuẩn bị về Yên Kinh, sư muội không nỡ chia tay mình, khóc thút tha thút thít, một đêm, khóc thành mắt gấu trúc!
Đông Phương Hạ vốn yêu thương cô em gái Đông Phương Mịch Ngâm, sáu năm nay, anh nhớ em gái! Từ đó coi Huyết Yêu là em gái của mình! Điều khác với Mịch Ngâm là, Huyết Yêu can đảm thận trọng, việc gì cũng dám làm! Cô ấy không sợ sư phụ, không sợ ông nội của Bek Er, sợ nhất là Đông Phương Hạ.
Thân thủ của Huyết Yêu giỏi hơn Đông Phương Hạ, nhưng lời của Đông Phương Hạ, cô ấy lại không dám không nghe! Việc của Đông Phương Hạ, cô ấy đều sẽ làm hết sức, cho dù trả cả tính mạng, cô ấy cũng phải làm tốt! Có người muốn giết Đông Phương Hạ, giết sư ca của mình, chắc chắn cô ấy sẽ nổi giận.
Trong lòng Huyết Yêu, Đông Phương Hạ không những là sư ca của cô ấy, còn là người thân nhất trên thế giới này.
Tình cảm của Huyết Yêu với Đông Phương Hạ, trong lòng Đông Phương Hạ rất rõ!
Đông Phương Hạ yên lặng suy nghĩ, hơi mất hồn! Đột nhiên, Đông Phương Hạ cảm thấy có người đi về phía mình, hơi thở lúc mạnh lúc yếu, nhằm vào mình, lập tức cảnh giác! Trên đường nhiều người, nhưng Đông Phương Hạ vẫn cảm thấy mình bị người khác nhắm vào!
Nhưng ở đây là tổng bộ của Lang Quân, lại có cao thủ như Tây Môn Kiếm bên cạnh, ai lại không có mắt như vậy! Sao Tây Môn Kiếm lại đứng một bên không động đậy, lẽ nào là người quen!
Ánh mắt Đông Phương Hạ lặng lẽ liếc nhìn một cái, từ dưới lên trên! Khi nhìn thấy là một đôi chân rất đẹp rất đẹp, khóe miệng Đông Phương Hạ nở nụ cười lạnh, là phụ nữ! Cả người mặc trang phục mùa thu thời thượng, làn da trắng ngần! Còn đeo vòng tay, túi xách hiệu LV!