Phía dưới hỗn loạn, lớp bụi bay mù mịt, ngay cả mấy người Đông Phương Hạ cũng cảm thấy hít thở khó khăn, biến cố này, Đông Phương Hạ không nghĩ đến trước đó, tổ chức xã hội đen lớn nhất Đông Nam Á Yamaguchi-gumi, Tào Bang làm như vậy, rõ ràng là tự đào mộ chôn mình! Nếu Yamaguchi-gumi toàn lực tiêu diệt Tào Bang, mặc dù Tào Bang là bang phái lớn nhất phía Bắc nước Z, điều đợi chúng chỉ có một con đường chết.
Việc ngu xuẩn như vậy, hiển nhiên không phải là tác phong của Tào Nghị Hùng! Huống hồ chúng còn có một cố vấn tâm cơ thâm sâu. Lại thêm thế cục Yên Kinh hỗn loạn, Tào Bang tuyệt đối sẽ không chọc vào bang phái xã hội đen tầm quốc tế như Yamaguchi-gumi.
Đã như vậy, chỉ có một cách giải thích! Tào Bang giết hai mươi mấy người của Yamaguchi-gumi ở hiện trường giao dịch, mục đích là gắp lửa bỏ tay người, ở Yên Kinh, có ai đáng để Tào Bang làm vậy, đó chỉ có Lang Quân.
Đông Phương Hạ nghĩ vậy, sắc mặt trở nên âm trầm! Tào Bang, lại dùng cách này để kéo Yamaguchi-gumi vào, giết người của Yamaguchi-gumi trong địa bàn của họ, hiển nhiên không hợp lý, vì một khi Yamaguchi-gumi biết việc này, chắc chắn sẽ truy cứu đến cùng, đến lúc đó Tào Bang đứng ra giải thích, đổ bãi phân này lên người Lang Quân, vậy há không phải mình… Vì Tào Bang hoàn toàn không có động cơ giết người của Yamaguchi-gumi đến đây giao dịch.
Ngược lại, động cơ của phía Lang Quân rất lớn, thế kiềng ba chân Yên Kinh, Lang Quân và Tào Bang như nước với lửa! Một khi Tào Bang có được số hàng này, kết cục của Lang Quân chắc chắn sẽ không tốt lắm, cho nên Lang Quân chen một chân vào.
Mưu kế hay! Đông Phương Hạ không thể không khen ngợi thủ đoạn của Tào Bang quá hay! Nếu đêm nay anh không đến, thực sự bị tính kế rồi!
Mấy phút sau, tiếng súng phía dưới cơ bản đã dừng! Nhìn kỹ lại, Đông Phương Hạ và mấy người Tiểu Lâm đều cười lạnh lùng, Tào Bang làm việc thật tuyệt tình, hai mươi người của Yamaguchi-gumi, mỗi một người còn sống, còn có một hơi thở, cũng bị bắn vào đầu!
Đông Phương Hạ nhìn người của Tào Bang chuyển thùng gỗ, ánh mắt sâu của anh nheo lại thành đường chỉ, khóe miệng hiện lên đường cong hoàn hảo, vừa tà mị vừa âm hiểm. Anh lấy ra di động, không hoảng không vội nhắn tin đi!
Bên Đông Phương Hạ vẫn chưa cất di động, phía Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ đều nhận được tin nhắn! Tây Môn Kiếm làm thế tay với các anh em tử sĩ phía sau, liền sau đó, mười anh em xông ra từ trong bóng tối! Lập tức, tiếng súng vừa ngừng lại vang lên.
Tào Bang hoàn toàn không ngờ ở đây còn có người khác, người đàn ông trung niên dẫn đầu sắc mặt dữ tợn! Chỉ hơi ngẩn người một chút, liền tổ chức phản kháng.
Năm mươi người của Tào Bang bị mấy người Tây Môn Kiếm thu hút, Bạch Vỹ và Vương Á Hổ đột nhiên dẫn anh em của họ xông ra từ phía sau Tào Bang, nhưng không biết tại sao, bất kể là Tây Môn Kiếm, hay là mấy người Bạch Vỹ, không bắn chết người của Tào Bang, trong tay họ là vũ khí tiên tiến nhất trên thế giới, nhưng lại bắn loạn xạ, mục tiêu không phải người của Tào Bang, hiển nhiên không hợp tình hợp lý!
Đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, tuy người của Tào Bang đã phản ứng lại, nhưng vẫn bị làm cho trở tay không kịp! Tiếng súng dày đặc, vang lên liên miên không dứt, đạn dược sát vào bức tường và mặt đất bắn ra tia lửa, dựa vào hỏa lực mạnh, Tây Môn Kiếm và anh em tử sĩ trực tiếp đánh cho Tào Bang lùi lại liên tiếp, người đàn ông trung niên dẫn đầu của Tào Bang lớn tiếng mắng chửi, vừa chỉ huy người của ông ta lùi lại, vừa phải để ý đến mấy người Bạch Vỹ.
Tên dẫn đầu của Tào Bang thấy vậy liền giận dữ hét lên: “Mau, chặn chúng lại!!!”, vừa hét lên vừa gọi điện cho người của chúng tiếp ứng. . Truyện Quân Sự
Nhưng, hỏa lực của mấy người Tây Môn Kiếm quá mạnh! Có mấy anh em ngã dưới mưa bom bão đạn, mắt nhìn đối phương cướp vũ khí đi, lại không còn cách nào!
Mấy người Bạch Vỹ bê năm thùng gỗ lớn đi với tốc độ nhanh nhất, Tây Môn và anh em tử sĩ cắt đuôi, trực tiếp đi về phía sau núi công xưởng bỏ hoang.
Người dẫn đầu Tào Bang thấy mấy người Tây Môn Kiếm rút đi, nổi giận ngút trời! Sau khi ông ta để lại mười mấy anh em ở đây canh giữ heroin, liền đưa những người khác đuổi theo.