Đúng lúc Trịnh Hưng Hải và Tần Thư Tiệp kinh ngạc, đầu tiên phía cửa thang máy truyền đến một luồng sát khí băng lạnh! Sau đó, mười mấy người lực lưỡng áo đen xông ra từ trong thang máy, cung kính đứng phía sau Đông Phương Hạ!
Trịnh Hưng Hải thấy vậy, sắc mặt của hắn xám xịt như gan lợn, hắn không biết mình đã chọc đến người nào, sao một lúc lại xuất hiện nhiều cao thủ như vậy!
Long Nhã Nhàn thấy người của Đông Phương Hạ đến, cô ấy bế Đồng Đồng lui sang một bên, duy nhất có Viên Hào vẫn đứng ngẩn người tại chỗ!
“Mẹ ơi, bố làm sao thế? Sao lại nổi giận như vậy! Mẹ khuyên bố đi, được không, bảo bố đừng tức giận”, Đồng Đồng bị cảnh trước mắt làm cho sợ hãi, nép lại trong lòng Long Nhã Nhàn.
Long Nhã Nhàn ôm chặt con gái, an ủi nói: “Đồng Đồng ngoan, đừng nói gì! Không phải bố nổi giận, mà là có việc cần xử lý”.
Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ sớm đã chạy đến đây, cũng nhìn thấy sự việc vừa xảy ra! Chỉ là họ không ra mặt mà thôi, thấy có người không biết trời cao đất dày muốn đối phó Đông Phương Hạ, bọn họ mới xuất hiện.
Đến cùng với họ là toàn bộ anh em của Thiên Lang Đường! Sau khi giao đấu, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ đều phát hiện đối thủ không đơn giản, tuyệt đối không phải là người bình thường, mặc dù là vậy, bọn chúng cũng không thể so sánh được với hai cao thủ của Lang Quân như Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ.
Tiếng hò hét và tiếng xương rạn nứt đã thu hút sự chú ý của các vị khách trong phòng bao khác, mới được mười mấy giây, trên hành lang đã có rất nhiều người đứng vây xem! Một vài vị khách biết Đông Phương Hạ khi phát hiện Huyết Lang của Lang Quân đến đây chơi, họ lập tức bỏ về, kiểu trò vui này, bọn họ không muốn xem, chẳng may không cẩn thận chọc vào cậu Đông Phương thì rắc rối rồi!
Sau khi được nhân viên phục vụ thông báo, giám đốc lập tức chạy đến! Khi ông ta chạy đến bên cạnh Đông Phương Hạ, mồ hôi trên trán không ngừng chảy xuống, còn thở hổn hển, có thể thấy ông giám đốc rất lo lắng!
“Cậu Đông Phương, việc này… việc này…”
Đông Phương Hạ chậm rãi quay mặt nhìn giám đốc một cái, lạnh giọng nói: “Không liên quan đến ông! Đứng sang một bên”.
Đông Phương Hạ chưa dứt lời, hàng loạt tiếng kêu thảm thiết lấn át tiếng huyên náo ở đây! Người của Trịnh Hưng Hải bị Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ đánh ngã lăn lộn dưới đất rên rỉ, cũng không đứng lên được nữa!
Đông Phương Hạ thấy vậy, cũng không có chút lòng thương xót, ánh mắt lướt nhìn Tần Thư Tiệp rồi bước về phía Trịnh Hưng Hải!
Tuy Trịnh Hưng Hải kinh ngạc tại sao người của Đông Phương Hạ lại có thân thủ cao như vậy, nhưng hắn không hoảng, cũng không sợ. Thấy Đông Phương Hạ mang theo sát khí đi về phía mình, hắn lập tức kéo Tần Thư Tiệp ra phía sau mình, đâu ngờ, Tần Thư Tiệp nhảy ra, hét lên với Đông Phương Hạ: “Tôi mặc kệ anh là ai, có bối cảnh thế nào! Việc ngày hôm nay, anh sẽ phải trả cái giá thê thảm”.
Đông Phương Hạ nghe xong, không nổi giận mà còn cười: “Cái giá thê thảm? Ở Yên Kinh chưa có ai dám nói với tôi câu này! Nhưng tôi rất muốn biết cô cho tôi trả cái giá thê thảm thế nào? Lẽ nào gọi anh trai Tần Hạo Kiệt của cô đến, anh ta là một trong bốn thiếu gia Yên Kinh đấy”.
“Anh… anh… rốt cục anh là ai?”
Tần Thư Tiệp bị câu này của Đông Phương Hạ trấn áp! Cô không biết Đông Phương Hạ là chồng chưa cưới của cô, càng không biết Đông Phương Hạ biết được thân phận của cô từ đâu, nhưng đối phương vẫn dám ra tay trong khi đã biết thân phận của mình, chắc chắn thực lực phía sau không thấp hơn nhà mình!
“Tôi là ai? Tôi là người cô không chọc được vào. Tần Thư Tiệp, cô thân mật với một người đàn ông, trở thành người phụ nữ của người khác! Một khi Tần Hạo Kiệt biết chuyện này, cô nói xem anh ta sẽ làm thế nào! Xả giận giúp cô, hay là nhà họ Tần các cô mất hết thể diện!”, Đông Phương Hạ quát lên.