Bốn cao thủ của Lang Quân xuất hiện trong quán cơm nhỏ này, nếu để người trong thế giới ngầm biết thì quán cơm này sẽ nổi như cồn ấy chứ. Huống chi Huyết Lang còn ở đây, e rằng sau này những người biết điều sẽ không dám tới đây gây chuyện.
Tiếc rằng đến giờ chị chủ quán vẫn chưa biết trong phòng riêng của quán mình đang có một nhân vật quyền cao chức trọng, cùng với ba cao thủ nổi tiếng trong giới.
Nhóm Đông Phương Hạ rời khỏi quán cơm thì đã khuya rồi. Bọn họ là những vị khách cuối cùng rời khỏi quán, chị chủ quán đi ra đóng cửa. Đứng trước quán cơm, thấy bên phía Gone with the Wind hôm nay đông hơn hẳn mọi hôm, Đông Phương Hạ bước vào trụ sở Lang Quân trước sự vây quanh của mọi người, trong mắt chị chủ quán hiện lên nét ngạc nhiên.
Cô ấy buôn bán ở đây nhiều năm rồi, ít nhiều gì cũng biết đôi chút về Lang Quân, cũng biết Lang Quân trỗi dậy chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi. Ở Lang Quân, nhất là tại trụ sở của bọn họ, cô ấy rất ít thấy người có đãi ngộ như Đông Phương Hạ.
Có tin đồn Huyết Lang của Lang Quân là một thanh niên chưa tới hai mươi lăm tuổi. Chẳng lẽ cậu trai ăn mặc thoải mái ấy chính là Huyết Lang của Lang Quân? Nghĩ tới đây, chị chủ quán lắc đầu, vẫn không dám tin rằng Huyết Lang còn trẻ như thế. Trong Lang Quân hầu hết là thanh niên, chỉ có lác đác vài người lớn tuổi, chưa chắc cậu trai đó đã là Huyết Lang, có thể là một thành viên cán cốt nào chăng.
...
Trình Thành đúng là không biết xấu hổ! Vậy mà lại nói Tây Môn Kiếm bọn họ nghe nhầm! Cho dù như vậy, mấy người Tây Môn Kiếm cũng không thực sự làm gì Trình Thành, chỉ là muốn dạy dỗ anh ta chút! Ba cao thủ cùng đứng dậy, ở đây, e rằng không có ai dám tiếp chiêu! Chẳng trách phó đường chủ Thiên Lang Đường Trình Thành lại sợ hãi như vậy.
Trương Vũ Trạch và những người khác nhìn thấy cảnh này đều bật cười! Trong lòng nghĩ Trình Thành này cũng thật hài hước! Có điều, từ đó có thể thấy được sự đoàn kết và mối quan hệ tốt đẹp của các lãnh đạo cấp cao trong Lang Quân.
“Nhóc con, ra tay đi! Đừng thấy chúng tôi không nói gì mà khinh thường chúng tôi”.