Lát sau, Tống Thành Hải và Trương Vũ Trạch lần lượt đi vào, phía sau bọn họ còn có hơn hai mươi người đàn ông cao lớn mặc đồ đen! Lúc nhìn thấy mấy người nằm trong phòng không ngừng rên rỉ, dưới chân Đông Phương Hạ còn đang giẫm lên một người thanh niên, Tống Thành Hải quay lại nhìn Trương Vũ Trạch, có chút nghi hoặc. Bởi vì ông ta không biết Đông Phương Hạ, cảnh tượng trước mắt này khiến ông ta lầm tưởng rằng mình đã đi nhầm phòng. Ngay lúc chuẩn bị rời đi, một giọng nói quen thuộc truyền đến tai mọi người.
“Bố, mau giết Đông Phương Hạ đi! Mau giết hắn ta, hắn ta đánh con!”
Nghe thấy là giọng nói của con trai mình, Tống Thành Hải lập tức nhìn xuống người dưới chân Đông Phương Hạ, Trương Vũ Trạch nhíu chặt mày, lại nhìn thấy Huyết Lang nhàn nhã uống trà, hắn kích động muốn bước lên đánh chết Đông Phương Hạ!
Nghĩ đến con mà sốt ruột, Tống Thành Hải cũng không thèm quan tâm đến Đông Phương Hạ, bước nhanh đến! Phủ phục xuống đau lòng gọi một tiếng: “Tiểu Khải”.
Từ trong miệng của con trai, Tống Thành Hải đã biết người trước mặt chính là Đông Phương Hạ, Huyết Lang của Lang Quân! Nhìn thấy Đông Phương Hạ không có ý bỏ chân ra, Tống Thành Hải có chút tức giận.
“Huyết Lang, cậu…”
“Bang chủ Tống, ông phải nhìn cho kỹ, đừng nhận nhầm người. Tên nhóc này nói năng lỗ mãng với tôi, sau khi bị tôi đánh cho còn giả mạo làm con trai ông để trấn áp tôi, nói gì mà phải giết cả nhà tôi! Con trai ông là người như thế nào chứ, sao có thể là đồ bỏ đi như này! Đây không phải là…”
Lời của Đông Phương Hạ rất nghệ thuật! Để cho Tống Thành Hải thấy, là người khác sai, chứ không phải nói Tống Thành Hải già rồi nên mắt mờ! Những lời này còn muốn nói với Tống Thành Hải rằng, trước đó Đông Phương Hạ tôi không biết tên nhóc này là con trai ông, cậu ta nói muốn giết cả nhà tôi, nếu là con trai ông, ông phải đưa ra lời giải thích!
Tống Thành Hải đã nghe hiểu ý của Đông Phương Hạ, ngậm bồ hòn làm ngọt! Ông ta không phải sợ Đông Phương Hạ, nhưng một khi liên quan đến người phía sau cậu ta, Hải Bang sẽ không còn ngày ngóc đầu lên! Nhà họ Đông Phương, Hải Bang không chọc nổi!
“Huyết Lang, thằng con tôi đã mạo phạm đến cậu, có chỗ nào đắc tội xin cậu bỏ qua! Tống Thành Hải tôi ở đây nhận lỗi với cậu”.
Cho dù Tống Thành Hải vô cùng không muốn, nhưng lúc này không thể không cúi đầu! Con trai mình là người như thế nào ông ta còn không biết sao! Mặc dù ông ta không biết toàn bộ quá trình của sự việc ngày hôm nay, nhưng chắc chắn là lỗi của con trai ông ta! Hơn nữa, con trai còn nói câu, giết cả nhà Huyết Lang, đây chẳng phải là tìm cái chết sao!
“Bỏ đi bang chủ Tống! Con trai ông tuổi trẻ khinh cuồng, sao tôi có thể so đo với một đứa trẻ chứ!!”
Mẹ kiếp…Huyết Lang cậu thật không biết xấu hổ! Cậu chỉ lớn hơn cậu chủ một hai tuổi mà thôi, lại gọi người ta là đứa trẻ! Trương Vũ Trạch ở một bên mắng thầm trong lòng, khom lưng đỡ Tống Khải lên, bảo những người khác đưa những người ở đây đi! Lúc này mới nhỏ giọng nói với Tống Khải: “Sao cậu lại gây chuyện rồi?”
“Đường chủ Trương, hắn ta là người đánh tôi bị thương lần trước!”
Về việc lần trước Tống Khải bị Đông Phương Hạ đánh cho bị thương, Trương Vũ Trạch đã biết, nhưng Tống Khải là bị đánh ở “Gone with the wind”, việc này hắn cũng không quản đến nữa! Theo như lời người của hắn nói, Tống Khải trêu chọc Thư Lăng Vy nên mới bị đánh, chọc đến Thư Lăng Vy, Trương Vũ Trạch cũng đau đầu.
Bị Đông Phương Hạ đánh, bố mình còn phải nhận lỗi, trong lòng Tống Khải phẫn nộ, nhìn đến bộ dạng dửng dưng của Đông Phương Hạ, liền nói với Tống Thành Hải: “Bố, vừa nãy hắn ta không chỉ đánh con, còn mắng bố là lão già!”
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ cố nén cười! Mẹ nó đúng là thằng ngu, lời này mà mày cũng dám nói với bố mày. Lẽ nào vừa rồi mày không nghe thấy tao nói cái gì sao! Lúc trước tao đâu có biết mày là cậu chủ của Hải Bang.
Nghe thấy những lời này của con trai, trên trán Tống Thành Hải nổi đầy gân xanh, khóe miệng cũng không ngừng giật giật! Nếu không phải nghĩ cho tương lai của Hải Bang, bây giờ ông ta sẽ không chút do dự hạ lệnh cho người giết Đông Phương Hạ.
“Cút ra ngoài...” “Bố, hắn ta thực sự mắng bố là lão già!!!”
“Cút...người đâu, lôi nó ra ngoài!!”, Tống Thanh Hải đã không thể nhịn được nữa, ông ta tin lời của con trai là thật, Huyết Lang mắng ông ta là lão già, nhưng thế thì sao! Câu nói vừa rồi của Huyết Lang đã chặn đứng mọi cơn tức của ông ta. Tống Khải bị lôi ra ngoài! Nhưng vẫn không ngừng hét lên “hắn ta thật sự mắng bố là lão già”, rõ ràng là không cam lòng.
Tống Thanh Hải và Trương Vũ Trạch ngồi xuống! Chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong đứng phía sau Đông Phương Hạ, mặc dù bọn họ có lúc sẽ trêu đùa cùng cậu chủ nhà mình, nhưng lúc có người ngoài, chị em bọn họ sẽ không đúng hay ngồi ngang hàng với Đông Phương Hạ.
Nhìn thấy hai cao thủ Dạ Ảnh và Dạ Phong không dám ngồi xuống, mà cung kính đứng phía sau Đông Phương Hạ, Tống Thành Hải âm thầm kinh sợ! Trương Vũ Trạch càng có hứng thú với Đông Phương Hạ hơn! Uy danh của Huyết Lang trong Lang Quân xem ra giống như trong lời đồn!