“Đông Phương Hạ, Hạo Kiệt cậu ấy việc thành không đủ việc bại có thừa, đã quen cuộc sống trong nhung lụa, những người phía dưới càng không giỏi về mặt này, cậu phái cậu ta đến phía Nam, có được không? Ngộ nhỡ hỏng việc lớn của cậu thì… lại thêm việc phía Yên Kinh vẫn chưa ổn, cậu làm như vậy có phải quá mạo hiểm không!!”
Tần Hạo Kiệt vừa đi, Hác Hiên lập tức nói suy nghĩ của mình, khuôn mặt trắng ngần hiện lên vẻ lo lắng!
Đông Phương Hạ nghe xong, ánh mắt nhìn vào Hác Hiên: “Chính vì như vậy em mới để cậu Tần đến phía Nam! Ban đầu em muốn để cậu ấy ở Yên Kinh, nhưng anh cũng biết tình hình đấy, cậu ấy ở đây cũng không giúp được gì, với tính khí của cậu ấy, đến phía Nam cũng chưa chắc không phải việc tốt! Một đám cậu ấm đến phía Nam cũng sẽ không thu hút sự chú ý của người khác, cho dù bị người khác nhằm vào thật, ai dám ra tay với họ! Tuy ông lão Tần không nắm thực quyền, nhưng lực sát thương mà ông ta mang đến vẫn rất lợi hại! Bây giờ việc bên Yên Kinh chưa ổn, nhưng sẽ nhanh thôi!!”
“Vậy tại sao vừa nãy cậu muốn để Hạo Kiệt nghe nhiều, xem nhiều, động não nhiều! Đây là có ý gì?”
“Hạo Kiệt trong mắt không có ai, hành sự kỳ quái! Ngông cuồng! Em lo rằng cậu ấy đến phương Nam vẫn sẽ giống như khi ở Yên Kinh, nói như vậy là muốn nói với cậu ấy, cậu ấy ở phía Nam là người cô đơn lẻ loi, không có ai giúp cậu ấy! Nếu không thể kiềm chế bản thân, cậu ấy phải tự gánh chịu mọi hậu quả, đây cũng là đang rèn luyện cậu ấy, nghé con không sợ cọp, nên để cậu ấy trải nghiệm cách sống khác rồi!”
Hác Hiên có thể hiểu nỗi khổ tâm suy nghĩ của Đông Phương Hạ! Bốn anh em, sáu năm trước Mễ Ngạn đã “đi” rồi! Bây giờ còn lại ba người, mà trong ba người, Đông Phương Hạ mạnh nhất! Mình đứng thứ hai, Hạo Kiệt đứng sau cùng! Đông Phương Hạ làm như vậy cũng là nghĩ cho anh em! Cuộc sống luôn có sự che chở của người nhà thì sẽ không có thành tựu gì!
“Đông Phương Hạ, tôi phát hiện bây giờ tôi thực sự không nhìn thấu được cậu!!”
“Vậy sao?”
“Ừm”.
Đông Phương Hạ cười một tiếng, không nói gì, đừng nói Hác Hiên không nhìn thấu mình, có lúc mình cũng không thích ứng được với bản thân mình hiện tại! Sáu năm, thay đổi quá lớn! Những thăng trầm và phong ba bão táp trong đó, nghĩ lại cũng cảm thấy khó mà tưởng tượng.
Dạ Ảnh yên lặng đợi ở đại sảnh! Cậu chủ ra ngoài chơi, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ lại có việc khác, tuy nói thân thủ cậu chủ lợi hại, nhưng bên cạnh không thể không đưa theo một người.
Khi Đông Phương Hạ và Hác Hiện rời khỏi phòng bao đến đây, các cậu ấm đều đến chào hỏi! Đối với người trước mắt, các cậu ấm vô cùng sùng bái! Bây giờ, các cậu ấm phe Tư Mã Trưởng Phong gặp họ đều phải đi đường vòng, tất cả đều là cậu Đông Phương mang đến cho họ.
Cậu Đông Phương là người lợi hại nhất trong tất cả cậu ấm Yên Kinh, địa vị của anh vượt trên bốn thiếu gia Yên Kinh! Có thể nói là thái tử thực tài! Trong mắt người khác, các cậu ấm Yên Kinh đều rảnh rỗi rong chơi, cả ngày không có việc gì làm, dựa vào quyền thế gia đình mới sinh tồn được! Nhưng sự xuất hiện của cậu Đông Phương đã phá vỡ lệ thường, Huyết Lang của Lang Quân, là tự cậu Đông Phương tạo ra, không cần đến quan hệ của người nhà. Họ khâm phục sát đất!
Văn Quân đợi bên ngoài từ lâu thấy Hác Hiên và Đông Phương Hạ đi ra liền bước đến khoác cánh tay Hác Hiên cùng đến một bên khu giải trí!
Dạ Ảnh đi theo sau Đông Phương Hạ! Đông Phương Hạ không muốn làm phiền cuộc sống ngọt ngào của Hác Hiên và Văn Quân, anh tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, bật mở chai rượu vang trên bàn, thưởng thức một mình! Ánh mắt không ngừng đảo nhìn đại sảnh.
Hôm nay ở đây cơ bản là thiên hạ của các cậu ấm Yên Kinh, tuy có người khác ở đây, nhưng cũng là người nổi tiếng! Khi Đông Phương Hạ và Hác Hiên đi ra khỏi phòng bao, có một người phụ nữ trang điểm quyến rũ đứng một bên.
Ánh mắt của người phụ nữ này không di chuyển từ sau khi Đông Phương Hạ xuất hiện ở đại sảnh, lúc này thấy Đông Phương Hạ ở đó hưởng thụ khoái cảm mà rượu ngon mang đến cho mình! Người phụ nữ cười lạnh lùng, bước về phía Đông Phương Hạ!
Đông Phương Hạ thấy một người lạ không chào hỏi mà ngồi xuống cùng mình, anh hơi nghi hoặc, nhìn sang Dạ Ảnh một cái rồi mới chuyển ánh mắt sang người phụ nữ đối diện.
Cảm giác mà người phụ nữ này cho mình không bình thường, tuy hơi thở được kiểm soát rất tốt, nhưng sát khí đó vẫn bị Đông Phương Hạ bắt được! Khóe miệng Đông Phương Hạ hiện lên nụ cười tà mị, Đông Phương Hạ lắc đầu! Động tác nho nhã nhấp nhẹ một ngụm rượu vang, rồi di chuyển ánh mắt.