Mà đúng vào lúc này, một tên Tào Bang từ bên ngoài vội vàng chạy đến, còn chưa chạy đến phía trước Tào Bang đã lớn tiếng nói: “Không hay rồi bang chủ, bốn đại chiến đường Lang Quân huy động toàn bộ lực lượng tập kích các đường của chúng ta, các anh em đã không thể chống lại được nữa!”
Nghe thấy vậy, Tào Nghị Hùng gầm lên: “Các người làm ăn thế nào vậy, chúng ta đã bố trí lực lượng hùng hậu ở phân giới, bọn chúng sao có thể qua được!”
“Các anh em cũng không biết, Lang Quân giống như từ trên trời rơi xuống, đột nhiên xuất hiện! Các anh em ở phân giới đều đã rút lui rồi!”
Tên đó mồ hôi nhễ nhại, nhất là lúc nhìn thấy Tào Nghị Hùng tức giận, càng thêm kinh hồn bạt vía!
Nếu người của Huyết Lang tối nay đã huy động toàn bộ lực lượng, vậy bọn chúng chắc chắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng! Tào Nghị Hùng lạnh lùng nhìn về phía nhóm người Đông Phương Hạ, chỉ cần Huyết Lang vẫn còn ở đây, và bị mình giết chết, Lang Quân mất đi người đứng đầu, sẽ không còn đáng lo!
Nếu Huyết Lang đã có chuẩn bị, chắc chắn cậu ta sẽ phái người đến đây, để tránh thời gian kéo dài phát sinh biến cố! Tào Nghị Hùng gạt đi ý định đùa bỡn Đông Phương Hạ. Ngay sau đó, lòng bàn tay cong cong kẽ giơ lên: “Đông Phương Hạ, nếu cậu đã không muốn giao Trương Vũ Trạch ra, muốn tiêu diệt tôi! Vậy thì đừng trách tôi không khách khí”.
Nói xong, Tào Nghị Hùng không đợi Đông Phương Hạ lên tiếng, liền phất tay! Ngay lập tức, trên tòa nhà cao tầng phía đối diện, một tia cực tím màu đỏ nhạt đột nhiên xuất hiện, một tiếng “pằng” truyền đến.
Tào Nghị Hùng đang chờ để nhìn thảm cảnh Huyết Lang của Lang Quân bị bắn vỡ sọ, nào ngờ…tiếng súng bắn tỉa vang lên! Mục tiêu không phải là Đông Phương Hạ, mà là Tào Nghị Hùng ông ta.
Lúc Đông Phương Hạ đến cao ốc Phi Hùng, Sói 330 đã dẫn người của cô ta đến đây, bí mật loại bỏ toàn bộ tay súng bắn tỉa mà Tào Nghị Hùng đã sắp xếp ở xung quanh cao ốc Phi Hùng và thay thế chúng!
Trước đó, Đông Phương Hạ đã bí mật lệnh cho 330 một khi thuận lợi, không được bắn chết Tào Nghị Hùng tại chỗ, phải để ông ta sống sót! Lúc này nhìn thấy Tào Nghị Hùng bị lực tấn công của đạn làm cho chấn động phải lùi lại vài bước ngã xuống đất. Đông Phương Hạ liền cười lớn!
“Ha ha ha…Tào Nghị Hùng, không ngờ phải không!!”
“Cậu…”
Từ đằng xa, Tào Nghị Hùng nhọc nhằn chỉ vào Đông Phương Hạ, không nói được lời nào! Ông ta thực sự không thể tin nổi người của mình sẽ nổ súng với mình. Lúc này nghe thấy tiếng cười đắc ý của Đông Phương Hạ, không ngừng lắc đầu.
Tốc độ của chiếc xe tải cực nhanh, vài khẩu súng máy bên trên liên tục bắn vào người của Tào Bang! Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Thấy vậy, người của Tào Bang đều tản ra, không dám tập hợp lại với nhau nữa! Tào Nghị Hùng nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi. Nói đạn lửa như mưa cũng không nói quá!