Đông Phương Hạ nghĩ đến những điều này, càng mong đợi việc xảy ra tiếp theo, nhà họ Tư Mã và Tào Bang sắp hành động rồi! Nói không chừng họ đang nghi ngờ tại sao bên trên bỗng nhiên không quản việc tranh bá của thế giới ngầm, vậy mình phải diễn cho họ vở kịch chân thật nhất.
Thế là, Đông Phương Hạ gập tài liệu, suy nghĩ một lúc, mới gọi điện cho Nam Cung Diệc Phi!
Điện thoại vang lên hai tiếng chuông rồi được kết nối, Đông Phương Hạ không đợi Diệc Phi lên tiếng, liền nói trước: “Diệc Phi, đừng gọi tên anh! Bây giờ bên cạnh em có ai không? Có tiện không?”
Nam Cung Diệc Phi phía bên kia điện thoại đang ở tập đoàn Thiên Lang, nghe thấy lời của Đông Phương Hạ, thắc mắc nói: “Sao thế? Anh đợi một chút, em ra chỗ khác”.
Lát sau, Đông Phương Hạ thấy phía bên kia điện thoại không còn tiếng to nhỏ phía sau, Nam Cung Diệc Phi mới nói vào tai Đông Phương Hạ thông qua truyền thanh!
“Thần thần bí bí, có chuyện gì, nói đi! Bây giờ em đang ở phòng ngủ của văn phòng, rất an toàn, không ai nghe thấy”.
“Diệc Phi, anh muốn nhờ em phối hợp với anh diễn một vở kịch!”
“Vở kịch thế nào!”, Diệc Phi thu lại nụ cười, cô biết Đông Phương Hạ cẩn thận, vở kịch mà anh nói có lẽ không để người khác biết.
Đông Phương Hạ do dự một lát, nói nhỏ: “Anh chơi gái ở bên ngoài, em biết rồi rất tức giận, cãi nhau với anh, còn muốn bỏ anh!”
“Đông Phương Hạ, anh nói thật với em, có phải nhà họ Tư Mã và Tào Bang sắp ra tay rồi! Chỉ cần chúng ta chia tay, nhà họ Tư Mã và Tào Bang mới ra tay hoàn toàn, ông nội em và mọi người biết chuyện này, mới đưa ra quyết định như vậy! Vở kịch này là để cho nhà họ Tư Mã và Tào Bang xem”.
Nam Cung Diệc Phi thực sự rất thông minh, phút chốc liền hiểu ý của Đông Phương Hạ!
“Đúng, tình hình bây giờ rất phức tạp! Nhà họ Tư Mã và Tào Bang muốn giết anh, tối qua sát thủ của “Phong Ba” đã ra tay với anh, Yên Kinh còn có người của Yamaguchi-gumi đang hoạt động! Hoàn cảnh của anh không lạc quan lắm, việc tiếp theo anh phải làm, có thể sẽ lôi cả Yamaguchi-gumi vào, anh lo rằng trò chơi này, Tào Bang và nhà họ Tư Mã không lấy ra thực lực được cất giấu kỹ, sau này sẽ tạo thành uy hiếp với Lang Quân. Chỉ là làm vậy, chúng ta không thể công khai gặp nhau, phải đợi sau khi Tào Bang và nhà họ Tư Mã bị diệt. Diệc Phi, anh…”
Nói đến câu cuối, Đông Phương Hạ cảm thấy rất có lỗi với Nam Cung Diệc Phi, dù sao, ai muốn lén lút gặp nhau chứ!
“Đông Phương Hạ, em nghe theo anh! Em nghe theo anh hết, em là vợ chưa cưới của anh, có trách nhiệm giúp anh! Nói thật, em rất vui vì anh có thể nói với em những điều này, thực ra, hôm nay Lăng Vy đã nói với em chuyện nguy hiểm tối qua rồi! Thương tích của anh, không đáng ngại chứ!”
“Không đáng ngại, chỉ thương nhẹ thôi!”
Đông Phương Hạ nghe thấy lời quan tâm tràn đầy tình cảm của Nam Cung Diệc Phi, sống mũi cay cay. Diệc Phi tình nguyện hy sinh, Đông Phương Hạ nợ họ, quá nhiều!
“Vậy thì tốt! Đông Phương Hạ, nói đi! Phải làm thế nào, thời gian, địa điểm, nói cho em”.
Tám giờ tối nay, ở đại sảnh của nhà hàng “Tần Lĩnh” trung tâm thành phố, anh sẽ đợi em ở đó! Em tùy cơ ứng biến, xong việc người của anh sẽ đợi em ở bãi đỗ xe dưới lòng đất, họ sẽ đưa em đến gặp anh”.
“Được, anh yên tâm, e sẽ cố gắng làm tốt!”
….
Sau khi tắt điện thoại, tâm trạng của Đông Phương Hạ bỗng trở nên nặng nề, rất lâu rồi, anh không có cảm giác này, nghĩ đến Nam Cung Diệc Phi bỏ ra sáu năm vì mình, bây giờ còn bôn ba vì mình, từ bỏ công việc ở đại học Yên Kinh, đến tập đoàn Thiên Lang trợ giúp! Đông Phương Hạ không đành lòng, dù sao, Nam Cung Diệc Phi là vợ chưa cưới của mình, thật lòng với mình, trong tất cả hồng nhan tri kỷ, Nam Cung Diệc Phi là người khổ nhất.
Cả đời Đông Phương Hạ không sợ kẻ địch bao vây tấn công, không sợ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, không sợ khó khăn trùng trùng, sợ nhất là nợ ân tình người khác! Có câu, nợ tiền trả được hết, nhưng nợ tình người dù có trả hết, trong lòng vẫn biết ơn người ta, huống hồ Nam Cung Diệc Phi có thân phận như vậy, thiên kim tiểu thư, có thể vì Đông Phương Hạ anh làm đến mức này, đúng là rất không dễ dàng.
Phụ nữ tốt, thì phải trân trọng!
Đông Phương Hạ thở ra một hơi dài, dựa vào tựa ghế, nở nụ cười hạnh phúc! Biết ơn, để trong lòng là được rồi, Đông Phương Hạ là một người không thích thể hiện chuyện trong lòng ra ngoài mặt, khiến kẻ địch của anh rất khó tìm được thế giới nội tâm của anh từ bề ngoài.
Khi Đông Phương Hạ nghĩ xong những việc này, chiếc Rolls-Royce đột nhiên dừng lại! Anh nghiêng mặt nhìn qua cửa kính màu đen, mới phát hiện đã đến đại học Yên Kinh! Chuyện đã hứa với An Nhiên buổi sáng, tuy ngoài miệng Đông Phương Hạ nói là có thời gian sẽ đến, nhưng anh vẫn nhớ việc này! Không vì cái gì khác, là vì An Nhiên là anh em của Đông Phương Hạ, điều này là đủ rồi! Còn cả đưa Bạch Vỹ làm quen với Lục Phong, nhân tiện xem xem tình hình ở trường của Lục Phong.