Đông Phương Hạ gật đầu, hình như nghĩ đến điều gì, hỏi Hồ Ngạn Hạo: “Đúng rồi, anh Hồ! Khoảng thời gian này nội gián của Tào Bang có hành động gì không?” “Không có quá nhiều hành động bất thường gì! Chỉ âm thầm nói một số chuyện chúng ta rút gọn địa bàn, các anh em không thể tác chiến tiếp cho Tào Nghị Hùng! Huyết Lang không cần quá lo lắng, hắn hoàn toàn nằm trong vòng kiểm soát của chúng ta”.
Đông Phương Hạ nghĩ đến chuyện nội gián Tào Bang, khóe miệng nhếch cười! Đã đến lúc dùng tên nội gián này rồi.
“Anh Hồ, có lẽ phía Hải Bang vẫn sẽ liên lạc với anh! Sau khi kéo dài vài ngày, anh thay tôi đồng ý cùng họ đối phó Tào Bang, sau đó, anh vô tình nói thông tin này cho tên nội gián đó! Để hắn nói lại chuyện này cho Tào Nghị Hùng, sẽ càng thỏa đáng hơn. Một khi hắn nói chuyện này với Tào Nghị Hùng, anh lập tức thông báo cho tôi”.
“Vâng”.
Hồ Ngạn Hạo quay người đi, Đông Phương Hạ trầm tư! Bắt đầu từ ngày Tào Bang tấn công Lang Quân, mấy người Dạ Ảnh vẫn luôn nghiên cứu chiến tuyến của Tào Bang. Phía mình rút địa bàn, Tào Bang liền tiến vào, còn bao vây Hải Bang! Nhìn như ngăn cản mình và Hải Bang hợp tác, nhưng sự việc không đơn giản như bề ngoài! Trong đó, nhất định có chuyện mình không biết, hoặc vẫn chưa nghĩ đến.
Mình và Hải Bang đều là đối tượng cần tiêu diệt của Tào Bang, chúng tuyệt đối sẽ không cho mình yên ổn, nhất định tiêu diệt mình, khổ nỗi bây giờ bị Hải Bang giữ chân, không thể tấn công Lang Quân! Dưới tình huống này, chúng sẽ lựa chọn làm thế nào.
Đông Phương Hạ đề ra vấn đề như vậy với mình và phân tích!
Đúng lúc Đông Phương Hạ trầm tư, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ đẩy cửa đi vào! Chuyện vừa nãy, Hồ Ngạn Hạo đã nói với họ lúc ra ngoài.
Tây Môn Kiếm trầm ngâm: “Trong lúc họ liên thủ, giết một trong hai người Huyết Lang của Lang Quân và bang chủ Hải Bang, kích động anh em hai bên ra tay, do vậy có thể khiến hai bên khai chiến! Nhưng thân thủ của Huyết Lang Lang Quân quá mạnh, bên cạnh lại có cao thủ bảo vệ, muốn giết anh ta không phải việc dễ dàng, còn phía Hải Bang, có thể tính được cao thủ thực sự chỉ có một mình Trương Vũ Trạch, để giảm bớt nguy hiểm, tôi sẽ lựa chọn giết Tống Thành Hải! Hơn nữa phải giết Tống Thành Hải trên địa bàn của Lang Quân, thì mới đạt được mục đích của mình”.
“Ừm, phân tích rất đúng! Khả năng này không thể loại trừ! Nhưng Tây Môn, anh có từng nghĩ, theo tình báo từ chỗ Dạ Phong, Tống Thanh Hải về cơ bản là luôn ở tổng bộ của họ, ở đó canh gác nghiêm ngặt, muốn giết ông ta cũng không phải việc dễ dàng!”, Đông Phương Hạ đề ra một vấn đề.
Tây Môn Kiếm do dự một lúc, lông mày rậm rạp cau chặt lại! Hai con ngươi đen láy không ngừng chuyển động! Đột nhiên, hình như anh ta nghĩ đến điều gì, nói: “Cho dù không giết Tống Thanh Hải, tôi cũng sẽ phải người đâm mạnh mấy đao vào lồng ngực ông ta, giết người mà ông ta quan tâm nhất, khiến ông ta đau không muốn sống! Như vậy hiệu quả còn tốt hơn giết ông ta”.. Đọc truyện tại == TRUм tгцуen.o rg ==
Đông Phương Hạ nghe xong liền hưng phấn: “Ai?”
“Con trai duy nhất của Tống Thanh Hải - Tống Khải! Tống Thanh Hải tuổi cao mới có con nên vô cùng thương yêu người con trai này của mình, ngậm trong miệng thì sợ tan, cầm trong tay lại sợ vỡ, làm bất cứ việc gì cũng đều vì cậu ta, dẫn đến trong mắt Tống Khải không có bất kỳ ai, muốn làm gì thì làm! Giết cậu ta, là mục tiêu hoàn hảo!”
Con người Tây Môn Kiếm không những thân thủ lợi hại, ngay cả tâm kế cũng là hàng đầu! Lang Quân, quả nhiên là có nhiều nhân tài!