Huyết Lang Báo Thù

Chương 267: Chương 267: Tôi thật sự không giận cô




Sau khi đổi giày rồi bước tới, thấy hai sư huynh muội họ chơi vui vẻ như vậy Thư Lăng Vy không dám tiến lên làm phiền! Vị hôn phu này là một người rất khó nắm bắt, cho dù anh muốn giết bạn cũng sẽ không để bạn phát hiện ra anh đang nổi cáu, nụ cười chói mắt đó đôi khi lại chính là sự vẫy gọi của cái chết. Đừng thấy dáng vẻ cười đùa hi hi ha ha đó của anh, anh có thể giết chết bạn trong một giây tiếp theo khi bạn còn chưa biết là đang xảy ra chuyện gì. "Ha ha ha… sư huynh, anh sắp thua rồi!"

Tiểu Lâm chơi vui tới quên cả trời đất, trước mặt sư huynh cô ấy chỉ là một đứa trẻ, giây phút này thanh thuần đến vậy, đặc biệt là hai hàng răng đều tăm tắp kia lúc cười lên thật đẹp.

Đông Phương Hạ vô cùng hào hứng chơi đùa, mắt thấy sắp bại dưới tay Tiểu Lâm, anh trực tiếp giở trò vô lại, muốn cướp tay cầm điều khiển của cô.

"Sư huynh, anh chơi xấu! Trả lại cho em…Nhanh lên, nhanh lên, em sắp thua rồi!!", nói đoạn, Tiểu Lâm trực tiếp bổ nhào lên người Đông Phương Hạ.

"Ha ha… ván này anh không thua đâu!!", Đông Phương Hạ phá lên cười, ném điều khiển sang một bên, thoải mái nằm trên ghế sô pha.

Tiểu Lâm dẩu môi, tức giận bất bình nói: "Lớn mà không tự trọng, rõ ràng anh sắp thua rồi, còn muốn cướp điều khiển của em! Lần này anh vẫn là người thua".

Lúc này nếu là người không biết thân phận Huyết Yêu của Tiểu Lâm thì hoàn toàn không thể liên tưởng cô bé đang làm nũng với sư huynh kia lại là một người tàn nhẫn, người đêm nay đã tra tấn người của Tào Bang đó.

"A… chị dâu, chị đến từ lúc nào thế?'

Đột nhiên nhìn thấy Thư Lăng Vy, Tiểu Lâm vô cùng kinh ngạc! Vừa rồi cô chỉ tập trung cãi lộn với Đông Phương Hạ, hoàn toàn không để ý đến những việc khác, không phải cô không đủ cảnh giác, mà là không cần thiết!

Thấy Thư Lăng Vy bị mình chọc tức không nhẹ, Tiểu Lâm cười ha hả! Cô phóng khoáng búng tay một cái, đứng dậy chạy về phía phòng ngủ của mình trên tầng hai.

Nghe thấy tiếng đóng cửa từ tầng trên, Thư Lăng Vy lúc này mới di chuyển vị trí đến gần Đông Phương Hạ! Nắm lấy cánh tay của anh, nhẹ giọng nói: “Còn đang tức tôi sao? Đừng giận nữa, Đông Phương Hạ! Vy Nhi thực sự không biết điều này sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của anh!"

Thấy ánh mắt khẩn cầu của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ cười lắc đầu: “Trước đó là tức giận, nhưng nghĩ lại cô cũng không sai, nhà Tư Mã và Tào Bang đã tính kế Cô như vậy, cô nhân cơ hội này tìm họ tính sổ cũng là hợp tình hợp lý, nếu tôi đứng ở vị trí của cô, tôi cũng sẽ làm điều tương tự”.

"Đông Phương Hạ, tôi đã làm ảnh hưởng đến kế hoạch của anh, anh đánh tôi, mắng tôi thì trong lòng tôi mới dễ chịu hơn một chút! Anh nói như vậy ngược lại càng khiến tôi cảm thấy áy náy!"

"Ha ha... tôi đánh cô làm gì! Tôi đã nói rồi, cách làm của cô là hợp tình hợp lý, đổi lại là tôi, tôi sẽ không phóng tên lửa mà trực tiếp dùng đạn đạo!"

Để không làm cho Thư Lăng Vy cảm thấy khó chịu, Đông Phương Hạ bắt đầu cười đùa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.