“Đương nhiên là phải đề phòng, nhưng Bek Ji à, một mực đề phòng không phải là cách! Lẽ nào cháu chưa nghe qua binh pháp nói, tấn công mới là cách phòng thủ tốt nhất”, ông cụ Bek khí thế mạnh mẽ nói.
Đông Phương Hạ nhận lấy danh sách! Bất lực nói: “Hiện tại cháu căn bản không có cách nào đối đầu trực tiếp với Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long! Nhưng lời dạy của ông, Bek Ji đã ghi nhớ trong lòng. Trước đây, cháu luôn sử dụng cách làm giống nhau, không hành động thì thôi, một khi hành động nhất định phải đánh trúng chỗ đau của kẻ địch, nhưng đối phó với Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long, cách làm này tạm thời không dùng được, nhưng cháu sẽ đâm vài nhát “trên người” của ông ta, cho dù ông ta không cảm thấy đau, ít nhất cũng sẽ có hiệu quả”.
Nói xong, Đông Phương Hạ lần lượt giở xem tên các vị lãnh đạo cấp cao nhà họ Bek! Những thông tin được ghi chép trên tài liệu này rất rõ ràng, năm đó ai đã vào nhà họ Bek, chi tiết điều tra khi đó như nào, tất cả đều được ghi lại!
Đối với những cái tên đã được chứng thực là người của Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long, Đông Phương Hạ càng xem cẩn thận hơn! Một chữ cũng không bỏ qua. Nhưng lúc lật đến trang cuối cùng! Một cái tên quen thuộc đột nhiên đập vào trong mắt Đông Phương Hạ, nhìn thấy cái tên này, Đông Phương Hạ đối chiếu lại với mục lục bên trên! Đôi mắt anh đột nhiên mở to, đem trang có cái tên đó đưa đến trước mặt Bek Hua Rong.
“Việc này…việc này làm sao có thể, ông ta là nội gián? Không thể nào, ông nội, có phải có nhầm lẫn gì không?”
Bek Hua Rong nhìn đến cái tên mà Đông Phương Hạ đang chỉ vào, gật gật đầu: “Lúc đầu ông cũng không muốn tin, nhưng về sau điều tra nhiều lần, cử đội quân Hoàng Kim Tiễn bí mật điều tra, kết quả thu được còn bất ngờ hơn! Bố ông ta đến nhà họ Bek, là do một tay Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long sắp đặt, hiện tại, ông ta ở nhà họ Bek chúng ta có uy danh cực cao, không ít người bị bề ngoài của ông ta mê hoặc! Sau khi chắc chắn về việc này, ông đã bí mật nói cho lão tổ tông, lão tổ tông bảo chúng ta tạm thời đừng làm ầm lên, bí mật quan sát là được. Lão tổ tông nói, lúc cần thiết, ông ta có thể mang đến kết quả bất ngờ cho nhà họ Bek chúng ta”.
Giọng nói của Bek Hua Rong có chút đau đớn, ông ấy cũng không muốn tin người đó là nội gián! Nhưng sự thực chính là sự thực, không ai có thể thay đổi được.
Nhìn thấy vẻ mặt của ông cụ Bek, Đông Phương Hạ không thể không tin! Đội quân Hoàng Kim Tiễn nhà họ Bek đã không xuất hiện trong rất nhiều năm! Đông Phương Hạ cũng chỉ nghe nói qua về sự tồn tại của đội quân này, lại không biết có những người đó! Nghe nói, người của đội quân Hoàng Kim Tiễn đều là những người có tài nghệ tuyệt vời, một thành viên bình thường đã có thể đánh bại được sự liên thủ tấn công của mười cao thủ trang viên trong vòng hai phút! Có thể thấy thực lực của bọn họ mạnh thế nào.
Điều khiến Đông Phương Hạ khó mà tiếp nhận được đó là nghe đồn thủ lĩnh của đội quân Hoàng Kim Tiễn là một cô gái, một cô gái chỉ mới tuổi đôi mươi! Thành viên bình thường của đội quân Hoàng Kim Tiễn đã mạnh như vậy rồi, thủ lĩnh của bọn họ sẽ mạnh đến mức như nào, không biết giao đấu với người phụ nữ lạnh lùng Lãnh Lạc đó, ai thua ai thắng đây.
“Ông nội, ông đừng suy nghĩ nhiều nữa! Nếu ông ta là nội gián, chắc chắn đã ngấm ngầm lôi kéo không ít người! Người khác đã tuyệt tình, ông cũng không cần nghĩ đến tình nghĩa. Đợi thời cơ chín muồi, nếu ông không xuống tay được, cháu sẽ làm! Cho dù quan hệ của cháu và ông ta rất tốt, ông ta cũng quan tâm chăm sóc cháu mấy năm, nhưng dù sao thì ông ta cũng là người của Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long”.
Thành thật mà nói, Đông Phương Hạ cũng khó mà xuống tay nổi! Nhưng anh không thể để ông cụ Bek nghĩ ngợi trong lòng, cho nên, dù khó có thể xuống tay như nào, anh cũng sẽ giơ đao lên.
“Việc này để sau nói, ông muốn biết cháu sẽ làm gì tiếp theo!”
“Vâng! Phải rồi, nếu ông ta là nội gián, mấy việc trước đó cháu rời khỏi đây trở về Yên Kinh nước Z ông ta có biết không?”, sở dĩ Đông Phương Hạ hỏi như vậy, là bởi vì thật sự anh không muốn nghi ngờ Tây Môn Kiếm nữa, dẫu sao…Tây Môn Kiếm là anh em tốt nhất của anh, anh cũng muốn bào chữa cho Tây Môn Kiếm.
Bek Hua Rong suy nghĩ một chút: “Lúc trước ông ta không biết cháu rời đi, một tháng sau, ông nhận được lệnh của lão tổ tông, cố ý nói cho ông ta, sau đó, lão tổ tông liền phái Tiểu Lâm đến Yên Kinh!”
“Ồ…”
Nghe được người kia khi đó không biết mình đi Yên Kinh, ánh mắt Đông Phương Hạ lại tối sầm lại! Lúc xem xong những cái tên tạm thời không biết chắc chắn có phải là người của Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long không, Đông Phương Hạ nhìn thấy cái tên Tây Môn Kiếm ở cuối cùng, trong lòng giống như bị thứ gì đó đè lên! Vô cùng khó chịu.
Cầm trong tay danh sách của tất cả các lãnh đạo cấp cao nhà họ Bek, trong lòng Đông Phương Hạ bỗng trở nên nặng trĩu! Một lúc lâu sau, thở ra một hơi trầm đục. Anh khẽ hỏi: “Ông nội, ông có biết gì thêm về thân phận của Tây Môn Kiếm và chi tiết tình hình bên trong không?”