Huyết Long Công Tử

Chương 30: Chương 30: Lễ thành nhân (3)




Lúc này một giọng nói vang lên, thì một thân ảnh bay xuống, lúc này lão già bên Nhật viện nghe người này nói thế liền hỏi: “ Không biết các hạ là ai mà dám tranh giành với chúng ta? “ Hắn nói với một giọng tự cao, mà điều lạ là người mặc áo đen không giận mà còn cười trả lời “ Ta đây chỉ là một người báo tin của Hắc Bạch Sơn trang mà thôi.”

Từ Hắc Bạch sơn trang vừa ra, tất cả mọi người ở đây nếu ai biết thì sắc mặt đều giật giật, những người còn lại nhìn ba người kia mà cười, có trò vui mà xem. Long Phong thấy ai cũng biến sắc, hắn liền quay lại hỏi Hắc Bạch nhị lão đang đứng phía sau:” Hắc Bạch sơn trang là thế lực nào?”

“ Hắc Bạch sơn trang là một trong những thế lực ở Hạ vực, giống như những môn phái khác và tam viện, nhưng thực lực của nó phải nói nếu họ nhận đứng nhì thì không ai dám dành đứng nhất. Hơn nữa trang chủ của Hắc Bạch sơn trang là một người thần bí, chưa ai từng gặp mặt. Ngài ấy sáu năm trước xâm nhập hoàng cung lấy đi viên Cửu Linh Long thế đan duy nhất và thoát đi. “

“ Không ai chặn hắn à?” Long Phong thắc mắc

“ Có, Nam Cung lão là người chặn người đó với mười cao thủ khác của hoàng cung, nhưng thực lực của người đó mạnh hơn Nam Cung lão mấy lần, cho dù có mười một cao thủ chặn, ngài ấy vẫn thoát ra được, không ai dám đuổi theo. Ngoài ra lúc đó người đó còn bị thương..” Hắc lão vẻ mặt rất cung kính khi nói về người đó, Long Phong lại càng tò mò nhưng hắn cũng kiềm chế lại gật đầu.

Lúc này trên võ đài khi nghe người áo đen báo tên, thì tất cả mọi người đều ngồi yên, sau một hồi lâu, thì nghe: “ Nhật viện từ bỏ quyền tranh cô bé.. “

“ Nguyệt viện từ bỏ..” “ Nhân viện từ bỏ.. “

Giọng đó già nua than tiếc của ba người vang lên, kết thúc một cuộc tranh đấu. Lúc này người áo đen cũng cười nói:” Cảm ơn các vị nhiều lắm, vậy hôm nay tới đây thôi, ta chào các vị, hẹn ngày tái ngộ! “

“Khoan đã, các ngươi cần cô bé làm gì, ta có thể hỏi không?” Nam Cung lão lên tiếng.

“ Trang chủ có nói nếu như Nam Cung lão có hỏi thì phải trả lời. Chúng ta tìm những cô bé có thiên phú để bồi dưỡng, sau này làm dâu lấy thiếu chủ của chúng ta. “ Tên áo đen cười nói.

Trước khi đi, thì người áo đen nhìn qua chỗ Long Phong rồi cười một cái, vẻ mặt rất hài lòng rồi dẫn cô bé đi

Sau khi người áo đen biến mất, lễ thành nhân cũng bắt đầu trở lại bình thường, lúc này tên thống lĩnh lại nói tiếp:” Vậy chúng ta bắt đầu phần tiếp theo là: Thi Đấu tự do!! “

“Mỗi người đều có thể khiêu chiến, nhưng chỉ bằng hoặc kém một cấp, không được ngoài phạm vi đó, ai muốn khiêu chiến thì lên tiếng nói với người đó. “ tên thống lĩnh Thanh Mộc nói.

Lúc này Tây Bắc Hàn thấy cơ hội báo thù đã tới liền đứng dậy nói:” Ta muốn khiêu chiến Long Thế Tinh của Long gia. “ Long Thế Tinh thấy có người khiên chiến mình, liền quay qua nhìn Long Phong, hắn thấy đệ đệ mình làm động tác cắt cổ, Long Thế Tinh liền biết tên Tây Bắc Hàn này hôm nay phải nằm giường rồi,: “ Ta đồng ý “

Hai người bước lên võ đài, Tây Bắc Hàn thì tự tin vì hắn mới học được vài chiêu mới từ phụ thân hắn, còn Long Thế Tinh thì không biết có nên dùng chiêu Long Phong mới dạy mình không. Thanh Mộc thấy hai người đã chuẩn bị liền nói:” Đây chỉ là thử tài, không dùng những chiêu để giết người. Chuẩn bị…...bắt đầu” Khi vừa dứt lời hắn liền lùi lại, lúc này Tây Bắc Hàn liền lao lại Long Thế Tinh, ra những đòn ngắm vào các chỗ nguy hiểm, Long Thế Tinh thấy thế cũng tức giận, hên là hắn đã học từ đệ đệ hắn, không thì hôm nay nguy mất.

Lúc này thân hình của Tây Bắc Hàn cứ như một con hổ bị bỏ đói mà săn bắt, Long Thế Tinh thấy thế thì dùng Di Hình Hoán Vị mà đệ đệ chỉ mình, Long Phong thấy thế liền biết đại ca hắn muốn dùng, tuy chỉ mới luyện thành công giai đoạn đầu, nhưng cũng đủ đối phối với Tây Bắc Hàn rồi. Lúc này mọi người nhìn thấy thân ảnh của Long Thế Tinh như một thân cây, cao thẳng mà tránh né những đòn tấn công của bên kia, Tây Bắc Hàn dù ra đòn cỡ nào cũng không thể đánh trúng Long Thế Tinh thì bắt đầu dao động , còn Long Thế Tinh thấy Tây Bắc Hàn bắt đầu sơ sót, hắn ra tay phản kích, đánh một quyền vào bụng hắn, học ra nước Tây Bắc Hàn nén đau lùi lại, nhưng khi ngước đầu lên thì Long Thế Tinh liền biến mất, hắn quay xung quanh tìm nhưng đằng sau bị một cước đạp hắn bay xuống võ đài. Lúc này Thanh Mộc lên tiếng:” Cuộc đấu kết thúc, Long Thế Tinh thắng.”

Long Thế Tinh nghe thế liền mừng rỡ mà bước xuống, đưa ra ngón cái thẳng đứng với đệ đệ hắn. Còn trên đài thì Đông lão hỏi:” Ủa lão Long, ai dạy hắn võ kĩ đó vậy, ta sợ rằng nếu thằng nhóc Long Thế Tinh mà luyện đại thành thì chúng ta cũng chưa chắc mà đánh trúng.”

Long lão ngơ ngác nhìn rồi lắc đầu cười khổ nói:” Không phải của ta, chắc là thằng nhóc đó dạy rồi” Ba lão còn lại nghe thì gật đầu hiểu, còn Mạc lão nghe xong thì lâm vào trầm tư, còn Tây Bắc lão thì đang tức giận cháu mình thì nghe gì. Bên hoàng thất thì chỉ có những luyện võ mới biết được, là bộ khinh công này đáng sợ đến cỡ nào. Nam Cung Lạc Nhi thì càng hứng thú với người đã dạy bộ võ công này cho Long Thế Tinh, vì dựa vào vẻ mặt ngạc nhiên của Long lão thì nàng biết rằng bộ võ kĩ này từ bên ngoài.

Tiếp theo chỉ là những trận đấu tẻ nhạt, không có gì để xem, Long Phong hôm nay xem ra cũng đã qua khỏi lần này, lần sau hắn sẽ cho mọi người thấy thực lực của mình. Hơn nữa lần này hắn thấy được tâm của bốn cô gái, không ai nói hắn yếu hay chê hay xa lánh. Cứ như thế Lễ Thành Nhân ngày hôm nay hoàn thành trong yên ắng, mỗi người khi ra về có vui, có buồn. Ai ai cũng bắt đầu có kế hoạch cho riêng mình, níu kéo thế lực, chiêu nạp nhan tài, ám sát thiên tài thế gia khác, …. Những điều này chính là tính cách của con người.

Long Phong lúc này đang cùng với tỷ tỷ, đại ca, mẫu thân và gia gia hắn đi về phủ, lúc này hắn đang ngồi trong lòng mẫu thân mình, nhìn bà ây đang vuốt tóc mình, với ánh mắt yêu thương không ai sánh bằng. Mẫu thân của một người thì sao lại muốn hại con mình chứ, cho dù Long Phong đã biết rằng mình không phải là nhân loại, là một chủng loại khác theo lời của Bích Long, thì đây của chính là gia đình của mình, đây chính là tỷ tỷ, đại ca, mẫu thân và gia gia của hắn. Đây là điều Long Phong không bao giờ muốn quên.

Trong hoàng cung lúc này, Tây Quý phi thì khi vừa mới hồi viện thì lập tức nghe tin là kế hoạch phải bị hoãn, bà ta tức giận đập phá hết, đánh người xung quanh, thầm nghĩ rằng phải chờ hơn năm năm nữa mới có thế giết chết con tiện nhân và hai đứa tiện chủng kia để con mình thuận lợi kế thừa ngôi vị.

Từ ngày đó Đông Tuyết, Lý Thanh Trúc qua Long phủ chơi hầu như mỗi ngày, tất nhiên là tụ với tỷ tỷ hắn, cứ mỗi ngày như thế nhưng Long Phong luôn muốn nó mãi như thế, không có gì hết xảy ra, có tình thương từ gia đình, có người mà mình quan tâm và quan tâm mình, hắn lúc này cũng biết tình yêu là gì. Nhưng phía trước hắn là chông gai đầy chất, hắn biết là hắn cần thực lực, có nhiều lúc hắn nghĩ tại sao hắn lại yếu thế, không bảo vệ được ai. Cứ như thế, bắt đầu sau lễ thành nhân, ngoài học, ngủ, ăn, cá nhân bao nhiêu thời gian hắn dành cho việc tu luyện hết.

Trong lúc này tất cả mọi thế lực đều phát triển, ngay cả qua Thiên Kim Tửu quán đã bắt đầu phát triển cực mạnh, đã có thêm chi nhánh nhiều nơi. Lợi dụng việc đó Long Phong mở một tổ chức thu thập tin tức và ám sát, mà khắp mọi nơi đều biết là:” Thiên Huyết hội”, nghe tên là run, hơn nữa Huyết Long vệ đã được mở rộng, đã trở thành một nhánh quân riêng của Long Phong. Trong khoản thời gian năm năm, nhiều tổ chức thần bí cũng mọc ra, phản đế quốc, để tông môn,... Hơn nữa căng thẳng giữa bốn đế quốc đã bắt đầu xảy ra xung đột, ngoài ra những kế hoạch của Tây Quý phi đã bày ra phải hoãn lại do Hoàng đế bắt đầu nghi ngời có nội gián trong hoàng cung nên hắn đã cho người đi tham dò và canh giữ hoàng cung ngày đêm, nhưng năm 215 là một năm mà bất kì người nào ở Hạ Vực không bao giờ có thể quên, sự việc xảy ra khiến tất cả đế quốc ngừng chiến. Ngoài ra đây là năm mà Long Phong luôn nhớ mãi, không bao giờ phai, tại vì hắn đã ……………………..

….

….

….

….

….

….

….

Mời độc giả theo dõi quyển hai. Khi Long Phong 11 tuổi,…..

Và đó là cho phần tiếp theo… Mời đọc giả chuẩn bị cho quyển hai

Quyển 1: Sự Hồi Sinh ( Kết thúc)

Quyển 2: Sự Bắt Đầu ( Tiếp theo)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.