Huyết Sắc Chi Nguyệt

Chương 17: Chương 17




CHƯƠNG 17

『 Cốc cốc –』 tiếng đập cửa vang lên một hồi「 chủ nhân, người đã đưa đến.」 đẩy cửa ra, là nữ nhân mà sáng nay được phân công đến thay quần áo cho Chu Quân Hành , nàng khom lưng lễ phép nói.

Đến rồi — mắt trừng lớn , Chu Quân Hành đưa lừng về phía cửa , không dám quay lại nhìn ,nhưng bất chợt hắn nhìn thấy Carlos đứng dậy định đi ra chỗ cửa, hắn cũng bất chấp ánh mắt cảnh báo kia, vội vàng đứng lên , xoay người chạy ra cửa.

Đúc lúc hắn định chạy đi, một vật thể màu hồng nhạt lao về phía hắn khiến cho hắn ngã gục xuống mặt ghế

「 Ca ca –」 giọng một nữa nhân với thanh âm vô cùng diễm lệ vang lên, điều này khiến cho Chu Quân Hành đang chật vật vã đứng dậy chạy đến chỗ nơi phát ra thanh âm

「 Thơ Vũ……」 nữ nhân với mái tóc hơi xoăn bởi vì dột ngột bị ôm lấy nên có chút rối loạn,nhưng không thể che được khuôn mặt mĩ miều, nàng đúng là thiên chân khả ái muội muội của hắn a……là người thân duy nhất trên đời này của hắn.

「 Trông thấy muội muội đã lâu không gặp, sao lông mày vẫn còn nhăn nhó thế kia , ngươi không chào đón ta tới ư?」 Muội muội có cái tính hay chơi xấu ca ca – Doãn Thơ Vũ khẽ lộ ra bộ mặt u buồn đầy ai oán, đôi môi hơi bĩu ra.

「 Không……」 nhìn khuôn mặt tức giận của tiểu muội, Chu Quân Hành đang định nói thì bị Carlos cắt ngang

「 Quân Hành đương nhiên là rất vui vẻ rồi! Tối hôm qua còn hưng phấn đến mức không ngủ được ! Bất quá ngươi đừng đè hắn như vậy, hắn có bệnh ăn không tiêu đó!」 Khóe mắt nheo lại, Carlos ôn hòa cười nói, nhưng cũng nhanh chóng đến gần hai người, đầu tiên hắn đem nữ hài đang bám trên người Chu Quân Hành nâng dậy, tiếp theo nâng Chu Quân Hành lên, khẽ bóp lấy tay hắn, ám chỉ lấy hắn đừng có làm chuyện xằng bậy.

「 A…… Ca ca thực xin lỗi, ta rất cao hứng, quên mất mình không phải là tiểu hài tử nữa ,không thể bổ nào vào người ngươi như thế, ngươi không sao chứ ? 」 Nhớ tới động tác đột ngột vừa rồi của mình, khuôn mặt Doãn Thư Vũ đỏ bừng, hơn nữa đứng trước mặt hai huynh đệ mỹ mạo như vậy, bộ dáng thục nữ của nàng đều bị hủy hết rồi a!

「 Ta không sao.」 Vung tay thoát khỏi cái nắm tay của Carlos, Chu Quân Hành nhíu mày đầy chán ghét, nhưng ngay lập tức thay bằng ánh mắt ôn hoà nhìn muội muội với khuôn mặt đỏ bừng, nghĩ cũng biết là muội muội đang thẹn thùng, nhưng ở đây thì không tốt, hắn phải mau chóng đưa muội muội thoát khỏi sào huyệt của ác ma này.

「 Sao còn đứng nói chuyện như vậy? Quân Hành, còn có Thơ Vũ, không ngại ta gọi như vậy chứ! Mau ngồi đi!」 biết nữ hài vì sao lại thẹn thùng, con ngươi của Mikhail bất giác trở nên sau thẳm, hắn nhìn về phía chu quân hành, khoé miệng khẽ cười, điều này làm cho trống ngực của Chu Quân Hành liền tăng tốc.

Doãn Thơ Vũ ngồi đối diện ở Chu Quân Hành , đứng ngồi không yên, không chỉ vì việc lần đầu thấy bàn ăn hoa lệ như thế này, mà còn có hai ánh mắt đang đánh giá nàng, điều này khiến nàng chợt nhớ tới cảnh con rắn nhìn con ếch, mà nàng chính là một ếch……

「 Thơ Vũ, ngươi tới nơi này đã nói qua cho bá mẫu biết chưa ? Ta nhớ không nhầm thì hình như ngươi đang học đại học ?」 không thèm nhìn ánh mắt của hai người,Chu Quân Hành khẽ hỏi.

Doãn Thơ Vũ, có họ khác với họ của hắn, là bởi vì từ nhỏ cha mẹ đều mất, hai người bị mang đến hai gia đình khác biệt, nhưng bọn họ không giống tình cảm lạnh nhạt của huynh đệ nhà người khác, ngược lại còn thêm quý trọng thứ gọi là huyết thống ràng buộc, cho dù không thể danh chính gặp mặt, nhưng cũng có thể gọi điện thoại, tình cảm hai người thật sự rất sâu sắc .

「 Ai da! Ta đã tốt nghiệp rồi, ca ca ngươi quên ?」 nàng khẽ khi hờn dỗi, Doãn Thơ vũ đối với trí nhớ của ca ca thì có chút buồn cười , hắn đã quên chính mình cũng đã tham gia lễ tốt nghiệp của muội muội ta đây rồi ?「 hiện tại ta làm làm cho một công ty nước ngoài, cho nên đến nước ngoài công tác cũng không có vấn đề gì lớn! Huống chi, ca ca ngươi nửa năm không thèm liên lạc với ta , nếu như ta không gặp được hai vị này …… Ân…… Nói không chừng ta còn tưởng rằng ngươi bị mất tích !」 liếc trộm nam tử với mái tóc màu ngân phát đang cầm ly rượu, khả khuôn mặt Doãn Thơ Vũ đỏ bừng.

「 Nửa năm……」 chuyện này là sao ? Chỉ mới có mấy chuyện xảy ra , sao lại có thể đã qua nửa năm như vậy , tưởng tượng như thế , bất chợt Chu Quân Hành nhớ lại khoảng trống trong trí nhớ của mình , nhưng thật sự hắn không thể nhớ ra cái gì cả , bọn họ rốt cục đã làm cái gì với hắn !?

「 Bất quá về ngươi đi theo hai người đại ca này lại không chịu nói với ta , hảo gian trá!」 Không chú ý tới bất an của Chu Quân Hành , Doãn Thơ Vũ nói ra chuyện mình đang nghi hoặc, bằng hữu của ca ca nàng đều biết hết , nhưng mà không biết hai vị ngân phát nam tử này a.

Nghe được lời của Doãn Thơ Vũ , mặt Chu Quân Hành không khỏi co rúm lại , nếu như nàng biết hắn bị cưỡng bách bị bắt tới đây, cùng với những sự việc bị phát sinh trên người mình , nàng có còn nghĩ hắn gian trá như vậy hay không……

「 Chúng ta sau công tác thì biết nhau , mới gặp mà đã như quen thân, cho nên liền mời huynh trưởng của ngươi tới đây, vội vàng quá, quân hành không kịp thông báo với ngươi, cũng bởi vì bận rộn 『 công tác 』 nữa.」 Mikhail đang muốn phá hoại nhưng nhìn thấy khuôn mặt lo sợ của Chu Quân hành , liền lên tiếng giải thoát cho hắn

Chu Quân Hành vừa nghe thấy lời nói mê sảng của Mikhail, giương mặt mang biểu tình khó xử nhìn hắn, vì lời nói không biết thẹn của Mikhail mà cảm thấy vô cùng xâấ hổ và giận dữ.

「 Như vậy a…… Vậy thì không có biện pháp rồi !」 gật đầu tỏ vẻ rằng mình đã hiểu , Doãn Thơ Vũ nói tiếp:「 vậy công tác của các ngươi xong chưa ?」

「 Còn đang còn trong giai đoạn trao đổi ! huynh trưởng của ngươi làm việc rất tốt ! Hy vọng hắn có thể bỏ ra một chút công sức , như vậy tất cả mọi chuyện đều sẽ tiến hành tốt , vô cùng thuận lợi nữa !ánh mắt đang đầy ý nghĩa sở hữu nhìn dôi mắt đầy lửa giận của Chu Quân Hành , Mikhail với tâm tình sung sướng khẽ nói.

「 Việc của ca ca khó như vậy a! lão bản kia thật là quá đáng , sao lại để cho ngươi công tác ở nước ngoài lâu như vậy cơ chứ !」 Doãn Thơ Vũ nhìn khuôn mặt tuấn mĩ cùng lời nói chân thành của Mikhail, nghe như vậy rồi nàng cũng chả có ý kiến gì thắc mắc cả . Bị lừa đẹp luôn, điều này khiến cho trên mặt Chu Quân Hành hiện lên ba đường hắc , hắn bắt đầu có cảm giác mình đang bị bán đi.

「 Đây không phải là chuyện của ngươi, Thơ Vũ, ngươi cũng đã thấy ta rồi, tình hình hiện tại của ta vô cùng tốt, chỉ vì chuyện công tác nên lịch trình có chút trì hoãn mà thôi, ngươi cũng nên trở về đi! nữ hài tử không nên ở nước ngoài một mình, bá mẫu sẽ lo lắng !」 không nghĩ tới việc muội muội Doãn Thơ Vũ bị hai huynh đệ nhà bọn họ tẩy não, Chu Quân Hành nói nặng với nàng , khuôn mặt mang vẻ mặt đầy nghiếm túc của hắn nói Doãn Thơ Vũ nên nhanh chóng về nước đi.

「 Sao có thể như vậy được! ta vì lo lắng cho ngươi nên mới đến đây,ít nhất cũng phải dẫn ta đi xem thắng cảnh chứ , đã thế còn nói nặng với ta, đuổi ta về, ca ca ngươi là đồ ngu ngốc!」 lo lắng nhiều ngày không nhìn thấy Chu Quân Hành bộc phát, Doãn Thơ Vũ đứng lên, khoé mắt hồng hồng nhìn huynh trưởng ngốc nghếch mắng .

「 Ta……」 ý thức được lời nói của mình , Chu Quân Hành ngơ ngác nhìn muội muội đang khóc, đang lúc nói lời đền bù với nàng , Carlos chả biết đã đứng cạnh Doãn Thơ Vũ từ lúc nào , đưa cho nàng chiếc khăn tay được trang trí tao nhã

「 Quân Hành cũng bởi vì lo lắng cho ngươi mà thôi! Cũng bởi vì hắn cùng đại ca ta bàn chuyện làm ăn , không thể dẫn ngươi ra ngoài chơi được, không thì ta làm hướng dẫn viên dẫn ngươi đi được không?」 Carlos ôn nhu nói, điều này làm cho Thơ Vũ đang khóc khẽ nín , khuôn mặt đầy vẻ thẹn thùng, điều này cũng khiến cho Chu Quân hành không thể cự tuyệt

Chu Quân hành oán hận nhìn vẻ mặt sung sướng của Carlos, cùng với Mikhail đang ở một bên vô cùng buồn cười , với muội muội này , hắn làm điều gì cho phải đây?

「 Cứ như vậy đi, Thơ Vũ ngươi cũng ở lại đây luôn đi! Ta sẽ sai người đem hành lý của ngươi ở khách sạn đến đây, ngươi cứ chơi cho vui vẻ đi a!」 Mikhail nói, hết thảy đã được quyết định , giờ đây nhìn bộ dáng của ngoan cố sẽ thế nào đây , ha ha…… ta cũng không ngại cái trò chơi làm tăng tình thú này , nheo mắt lại , khẽ trao đổi ánh mắt cùng Carlos, tình hình đúng theo bọn họ nghĩ a !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.