Huyết Trùng Tiên Khung

Chương 74: Chương 74: Lần đầu luyện đan (II)




Người dịch: RaiT ~

Lúc này Tả Hoa rốt cục có cơ hội nói chuyện, hắn cười khổ một cái, nói ra: “Hắn đến chỗ ta, thấy đạo hạnh của ta tinh tiến, liền hỏi nguyên nhân. Ta liền nói là nhờ sư đệ chỉ điểm, cho nên, hắn liền nóng lòng lôi ta tới chỗ này, muốn ngươi cũng nhìn hộ hắn một chút.”

Nghe được Tả Hoa nói, Yến Thập Tam không khỏi dở khóc dở cười, lắc đầu nói ra: “Ta cũng không phải đại phu, sao mà nhìn hay được.”

-”Không được, không được.” Vương Mãnh làm thế nào mà nguyện ý, liền lớn tiếng nói ra: “Huynh đệ, ngươi làm thế nào cũng phải giúp ta nhìn xem một chút. Ai, ta cảm thấy, đạo hạnh ta tu luyện lúc này không có hi vọng gì, ta tu luyện đã lâu như vậy, còn không có đạt tới được Mệnh Thổ Cảnh. Không được, không được, ngươi nhanh nhìn cho ta một chút, nhìn xem một chút ta tu hành có xuất hiện đường rẽ nào không.”

Vương Mãnh sống chết gì cũng muốn lôi kéo Yến Thập Tam nhìn giúp hắn. Yến Thập Tam bị hắn lôi kéo vậy cũng không còn cách nào khác đành phải triển khai Ưng Nhãn, đem Vương Mãnh kiểm tra tỉ mỉ một lần.

Vương Mãnh thấy Tả Hoa có tinh tiến như thế, hắn cũng gấp, sợ mình thật sự có thiếu hụt cái gì đó, đem lồng ngực ưỡn cao, như sợ Yến Thập Tam bỏ sót chỗ nào vậy.

Yến Thập Tam sau khi nhìn kỹ, liền lắc đầu, nói ra: “Ngươi không có vấn đề, đạo cơ của ngươi là luyện lại, thuần khiết vô cùng, không có vấn đề nơi nào cả.”

Vương Mãnh bất luận là mệnh hồn hay là huyết thống, đều so với Tả Hoa, Thang Nhàn tốt hơn, huống chi sư phụ của hắn chính là đứng đầu bảy đại trưởng lão Cổ trưởng lão, điều kiện của hắn so với Tả Hoa, Thang Nhàn tốt hơn rất nhiều nhiều!

-”Huynh đệ, ngươi có phải hay không nhìn sót chỗ nào đó? Chứ không thì làm sao ta luyện lâu như vậy mà vẫn ở Thiên Lộ Cảnh?” Vương Mãnh cảm thấy nghi ngờ, nhìn Yến Thập Tam một chút rồi nói.

Yến Thập Tam nhìn Thang Nhàn một chút, nói ra: “Trong đệ tử đời thứ ba, có mấy người là Thiên Lộ Cảnh, nhập môn sớm hơn so với ngươi, cũng không có mấy, chưa nói đến những người muộn hơn! Chẳng lẽ ngươi có mệnh hồn và huyết thống như sư phụ ta? Có thể lập tức luyện đến Thông Thiên Cảnh hay sao?”

-”A, a, điều này cũng có lý.” Nói đến Chu Ngân Tuyết, Vương Mãnh cũng chỉ có nước nhận thua, nhìn toàn bộ Vãn Vân Tông, có ai có thể so sánh với Chu Ngân Tuyết cơ chứ. Ngay cả người cực kì tự cao như Dương Bảo Sinh, thì tại trước mặt Chu Ngân Tuyết hắn cũng phải cảm thấy mặc cảm!

-”Ai, bất quá, Hoa sư huynh gần đây tiến bộ quá kinh người, hắn một bước liền tiến vào Tâm Điền Cảnh, với lại hắn tu luyện “Tiên Giáp Thần Tướng”, ôn dưỡng hoàn mỹ không thiếu sót gì, nếu cứ tiếp tục như vậy ta sẽ bị Hoa sư huynh đuổi kịp mất, đến lúc đó tiểu thiên tài Vãn Vân Tông như ta không phải là thất bại sao.” Vương Mãnh không khỏi trưng ra vẻ mặt đau khổ nói.

-”Sư huynh muốn đột phá Linh Trì Cảnh giới rồi tấn thăng Tâm Điền sao? Chúc mừng, chúc mừng.” Nghe được Vương Mãnh, Yến Thập Tam cũng kinh ngạc, nói.

Mệnh hồn của Tả Hoa cùng huyết thống thì xa xa không bằng Vương Mãnh, nhưng vì Tả Hoa có một đạo tâm vô cùng kiên nghị, nói không chừng thật có một ngày có khả năng đuổi kịp Vương Mãnh!

Tả Hoa cười khổ một cái, nói ra: “Ta luôn cảm thấy là chênh lệch một tuyến, lòng tin không đủ, cho nên chịu đựng không có xông quan!”

Yến Thập Tam minh bạch, dù sao mệnh hồn cùng huyết thống Tả Hoa có hạn chế, gần đây hắn tiến bộ đã rất nhanh rồi, điều này khiến hắn đối với bản thân rất tự tin.

Yến Thập Tam lấy ra một bình ngọc, bên trong chứa một viên cửu biến Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp đưa cho Tả Hoa, nói ra: “Ta đưa ngươi một viên Bồi Nguyên Đan, lấy lòng tin của ngươi. Chờ thời điểm ngươi bước vào Tâm Điền Cảnh, cảm thấy khí huyết bản thân đã chuẩn bị đầy đủ, đạo cảnh đều viên mãn thành thục, liền ăn vào Bồi Nguyên Đan, một ngụm làm nên khí, tuyệt đối có thể tấn thăng.”

Yến Thập Tam minh bạch, đôi khi tu hành không chỉ dựa vào mỗi mệnh hồn cùng huyết thống, còn cần lòng tin. Nếu như lần này Tả Hoa xông quan thất bại, không chỉ đối với đạo cơ của hắn tạo thành ảnh hưởng, nó còn sẽ đả kích hắn, cho nên hắn mới có thể đưa ra một viên cửu biến Bồi Nguyên đan sơ cấp cho hắn.

Một viên cửu biến Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp, so sánh với tam biến Bồi Nguyên Đan Trung Cấp. Theo đạo lý mà nói thì hiện tại Tả Hoa không thích hợp để phục dụng, nhưng hiện tại hắn đã một chân bước vào Tâm Điền Cảnh, thế nên hắn hoàn toàn có thể chịu đựng được dược lực của cửu biến Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp, mà càng quan trọng hơn là, cửu biến Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp của Yến Thập Tam, so với tam biến Bồi Nguyên Đan Trung Cấp đến, dược lực không chỉ không có quá mạnh mẽ, mà lại là mượt mà vô cùng.

Có thể nói, cửu biến Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp, là cực phẩm cho đệ tử Linh Trì Cảnh xung kích Tâm Điền cảnh.

Sau khi nhận thuốc từ tay Yến Thập Tam, Tả Hoa cũng không có mở ra xem, mà là yên lặng thu hồi.

-”Ha ha, huynh đệ, trên người ngươi nhất định có đồ tốt, có muốn đưa ta một viên Bồi Nguyên Đan Trung Cấp hay không?” Thấy tình huống như vậy, Vương Mãnh cũng không khỏi thèm nhỏ dãi vừa cười vừa nói.

Yến Thập Tam nhìn Vương Mãnh, lắc đầu, nói ra: “Ngươi đạo cơ đã vững chắc vô cùng, với lại rất thuần khiết, không cần phải phục dụng Bồi Nguyên Đan, Bồi Nguyên Đan phục dụng càng nhiều, đối với ngươi mà nói, cũng không phải chuyện tốt lành gì. Chờ ngày nào đó ngươi thật sự cần, lại đến cầm đi.”

-”Ai, thế thì đành phải vậy thôi.” Vương Mãnh cũng không vì thế mà trách móc.

Sư phụ Vương Mãnh là đứng đầu bảy đại trưởng lão, kiến thức cũng phi phàm. Đương nhiên là đã từng khuyên bảo qua Vương Mãnh, Bồi Nguyên Đan là ngoại đạo, ngoại đạo chung quy là ngoại đạo, đối với tu sĩ mà nói, ngoại đạo không phải là căn bản, chỉ có bản thân khổ tu mới là vương đạo.

-”Tả sư đệ tiến bộ không nhỏ, Yến huynh đệ ngươi cũng bắt đầu luyện đan, về sau có Bồi Nguyên Đan ăn như ăn cơm, xem ra, ta cần gấp rút tu luyện mới được.” Vương Mãnh không khỏi nói ra: “Không được, ta muốn đi tới tổ bia diện bích, nói không chừng ta may mắn linh quang lóe, lại sáng chế ra một môn tuyệt học.”

-”Tổ bia?” Yến Thập Tam ngơ ngác một chút, không khỏi hỏi.

Vương Mãnh nói ra: “Chính là tấm bia đá mà Thủy Tổ Vãn Vân Tông chúng ta móc ra, nó vẫn luôn được đặt ở trên núi. Khối tổ bia này nghe nói có ghi chép tuyệt thế công pháp, nhưng chưa từng có ai có thể nhìn hiểu. Nhưng, những người có thiên tư sau khi nhìn qua tổ bia này, đều có thu hoạch. Thủy Tổ chúng ta từng tại tấm bia này đạt được linh cảm, sáng chế ra « Vãn Vân Lưu Tiên » một môn tuyệt học là “Thiên Hỏa Nộ Diễm”, và Chu Sư Tổ cũng đã từng ở tổ bia này ngộ ra được một đoạn ngắn thủ pháp ngự hỏa. Cho nên, đệ tử Vãn Vân chúng ta, chỉ cần là đệ tử có thiên phú nhất định đều được cho phép tới trước tổ bia lĩnh hội, trên thực tế, quy định cũng không quá cứng nhắc, chỉ cần ngươi không quấy rầy đệ tử khác lĩnh hội, coi như ngươi thiên phú không được cao, ở nơi đó lĩnh hội cũng không có người nào nói gì.”

Vương Mãnh vừa nói như vậy, Yến Thập Tam lúc này mới nhớ tới việc này, Vương Mãnh mà không nhắc đến chuyện tổ bia, hắn cũng mém quên đi mất việc Thủy Tổ Vãn Vân Tông năm đó đã từng ở di tích đào ra được một cổ hộp cùng một tấm bia đá, mà cổ hộp hiện tại đang trong tay hắn.

Yến Thập Tam cũng không khỏi suy nghĩ, bên trong cổ hộp bên là một trong tứ đại địa bí, Thao Thiết, như vậy có thể nói rằng tấm bia đá cũng tuyệt đối không phải thứ đơn giản!

-”Đi, ta cùng ngươi cùng đi qua đó xem thử.” Yến Thập Tam cũng muốn đi nhìn xem tấm bia đá này.

Vương Mãnh mạnh mẽ gật đầu, nói ra: “Được, ngươi cùng ta đi thì không gì tốt hơn. Tất cả mọi người nói ngươi rất là yêu dị, nói không chừng ngươi có thể ngộ ra một tuyệt thế công pháp.”

Yến Thập Tam chỉ là cười cười.

Tổ bia mà thủy tổ Vãn Vân Tông từng móc ra, được giữ lại tại bên trong Vãn Vân Tông, nó được dựng đứng trên một ngọn núi, ngọn núi này là chổ giao nhau của Hà Vân nhất mạch cùng Vãn Vân nhất mạch.

Bởi vì tấm bia đá này là do Thủy Tổ lưu lại, với lại có khả năng ghi chép một tuyệt thế công pháp nào đó, mặc dù, từ đó đến nay, chưa từng có ai trong Vãn Vân Tông có thể tìm hiểu thấu đáo, nhưng, cũng có người đạt được chỗ tốt từ đó, cho nên, khối tổ bia này mặc dù được dựng đứng ở trên ngọn núi, nhưng mỗi ngày đều có hai vị đệ tử trấn giữ.

Bởi vì có truyền thuyết nói trên tấm bia ghi có chép một môn tuyệt thế công pháp, mà loại thuyết pháp này cũng không phải là không có lửa thì làm sao có khói, các đại tiên hiền Vãn Vân Tông đều tại chỗ này lĩnh hội, sau đó sáng chế ra một môn công pháp, cho nên, đệ tử Vãn Vân Tông đều đi tới tổ bia này lĩnh hội. Đặc biệt là đệ tử bình thường, bọn hắn không thể tu luyện công pháp cao cấp trong tông, cho nên, nói không chừng lĩnh hội tại tổ bia, có thể ở chỗ này đạt được công pháp tuyệt thế.

Mặc dù nói, tông môn yêu cầu đệ tử có thiên phú nhất định mới có thể đi lĩnh hội, để miễn cho chậm trễ tu hành, nhưng, yêu cầu này không có cứng nhắc quy định, trên thực tế thường thường có thiên phú không được đệ tử chạy tới lĩnh hội, chỉ cần không quấy rầy những người khác lĩnh hội, trên cơ bản là không có người đến can thiệp ngươi. Đương nhiên, đa số đệ tử lĩnh hội lâu dài về sau không thu hoạch liền không lại tới.

Ba người Yến Thập Tam leo lên núi, Tả Hoa cũng là lần đầu tiên tới nơi này, hắn trước kia cũng không có tới đây tìm hiểu, còn Vương Mãnh thì đã qua đây rất nhiều lần, có thể nói là khinh xa quen giá, bất quá, dù cho Vương Mãnh tới đây rất nhiều lần cũng không có đạt được thu hoạch gì.

-”Nhìn kìa, đó không phải là Yến Thập Tam sao? Đạo căn, thiên phú đều phế, hắc, chẳng lẽ hắn cũng muốn tới tổ bia lĩnh hội?” Có người nhìn thấy Yến Thập Tam, cười lạnh nói.

Có đệ tử cũng cười lạnh nói ra: “Hừ, thật sự là người si nói mộng, đạo căn, thiên phú đều phế mà cũng dám nghĩ đến lĩnh hội, tổ bia cũng không phải lấy tiên văn Hồng Hoang khắc họa, hắn đến lĩnh hội cái gì. Chẳng lẽ hắn hiểu mấy chữ cổ tiên văn, liền thật sự cho rằng sự tình thiên hạ liền đều dễ như trở bàn tay!”

...

Đệ tử đến tổ bia lĩnh hội cũng không ít, có một vài đệ tử nhìn thấy Yến Thập Tam, không khỏi lời nói lạnh nhạt, mở miệng trào phúng. Đương nhiên, nhiều đệ tử ở đây không muốn đi gây chuyện với Yến Thập Tam, mặc dù nói Yến Thập Tam lúc này có đạo căn, thiên phú song phế, tuy không có gì phải nịnh bợ, nhưng, công lao hắn to lớn như thế, cũng không cần thiết phải đi đắc tội hắn.

-”Hừ, lại là lũ tay sai của Dương Bảo Sinh” Nghe thấy mấy tên đệ tử lời nói lạnh nhạt trào phúng, Vương Mãnh lạnh lùng hừ một cái, nói với Yến Thập Tam: “Nơi này là chỗ giao nhau của Hà Vân nhất mạch cùng với Vãn Vân nhất mạch, nhưng nơi này lại đưa cho Hà Vân nhất mạch quản, cho nên có thể nhìn thấy lũ tay sai của Mẫn trưởng lão.”

Yến Thập Tam nở nụ cười, không thèm để ý tới! Những đệ tử này căn bản không có cách nào ảnh hưởng hắn, hắn nếu muốn xử lý những đệ tử bình thường này, căn bản cũng không phải là việc khó khăn gì, nhưng hắn cũng không cần thiết cùng những đệ tử này bình thường này gây hấn, chỉ cần bọn hắn không đụng hắn, thì bọn chúng muốn nói gì cũng được.

Thời điểm ba người Yến Thập Tam muốn tiến bia, liền bị hai tên đệ tử canh cửa cản lại.

Những đệ tử này chế giễu Yến Thập Tam, Vương Mãnh đang lúc này một bụng khí, hiện tại lại gặp hai tên đệ tử đem bọn hắn cản lại, không khỏi hai mắt trừng một cái, nói ra: “Muốn làm gì?”

-”Vương sư huynh, đệ cũng không phải cản huynh, mà là bọn hắn!” Trong đó có một đệ tử cười hì hì nói với Vương Mãnh, sau đó chỉ Yến Thập Tam cùng Tả Hoa.

-”Vương sư huynh có thể đi vào, nhưng bọn hắn không thể đi vào!” Một người đệ tử khác cười hì hì nói.

-”Các ngươi nói rắm thí gì thế? Đâu ra cái quy củ đó!” Vương Mãnh trợn trừng mắt lên, vén ống tay áo lên, muốn đánh người, quát to một tiếng nói: “Các ngươi có phải hay không ngứa da, muốn ta đem các ngươi đánh thành đầu heo đây”

Hai tên đệ tử không khỏi biến sắc, lui về sau mấy bước, bọn hắn biết Vương Mãnh hung mãnh, nhưng tên đệ tử đó vẫn là cậy mạnh nói ra: “Vương sư huynh, chúng ta là phụng mệnh làm việc, ngươi cũng không nên nói vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.