✥ Quyển 2 ✥
Chương 1
“Lạc Thiệu Cung !” Nó hỗn loạn muốn bắt lấy cái mông của tôi, tay cũng cố ý tìm chỗ lõm, “Dừng tay ! Ngươi muốn làm cái gì !”
“Có sao nào.” Nó cắn cắn cổ tôi, hàm hồ nói : “Dù sao anh cũng đã lớn như vậy, đúng không ? Đã làm nhiều như vậy, thêm một lần thì có cái gì khác nhau ?”
“Không được, aaaa, đau...... không được......... đừng.........”
Phân thân một ngụm bị ngậm lấy. Động tác này giống như vô số lần trước kia, đều có thể thành công làm cho cự tuyệt của tôi trở nên mơ hồ không rõ. Cái loại âu yếm cùng khiêu khích này, cuống lưỡi đè ép, đầu lưỡi ôn nhu liếm liếm, nhanh chóng làm cho tôi hô hấp dồn dập dao động, lúc phía dưới bị ngón tay chậm rãi xâm nhập cũng không phát ra nổi âm thanh.
Nước bọt cùng chất nhầy thuận hướng chảy xuống cái mông đang bị nâng lên, phía dưới bắt đầu ướt át, ngón tay ra vào không hề trở ngại, cửa ra vào còn làm cho tôi bị động trầm tĩnh lại.
Chờ tôi không còn chút năng lực chống cự nó liền dời môi, ngẩng đầu lên, mạnh mẽ bắt lấy đầu gối của tôi, tách ra hai bên.
“Ô..............”
Chân bị mở ra thật to thành hình M, trong phòng không có bật đèn cũng có thể nhờ ánh sáng ngoài cửa sổ để thấy được đường cong dẻo dai kiên cường của nó. Huyệt khẩu ướt át mềm mại bị thắt lưng dưới của nó kiên ngạnh trụ vào. cường liên bất an cùng xao động khiến tôi căng thẳng : “Không được........”
Không thể động đậy lại phải nhìn nó phía trước áp tiến, phân thân chậm rãi biến mất, huyệt khẩu run rẩy bị bành trướng.
Đi vào được một nửa tôi liền nhịn không được run run giãy dụa : “Từ bỏ, không được......”
Lâu lắm không có như vậy, cảm thấy xa lạ......
“Vì cái gì không được ? Anh rõ ràng cũng thật hưởng thụ đó thôi.......” Lúc này lại một hơi đi vào, nó kêu lên một tiếng đau đớn, đồng thời đỉnh bị va chạm cũng làm cho tôi thét chói tai.
“Thích không ? Hửm ?” Chôn ở trong chỗ sâu rồi khẽ động, nơi bị lộng cảm thấy mẫn cảm, thanh âm mềm nhẹ của Lạc Thiệu Cung làm cho trên lưng người tôi một trận tê dại.
Luật động nhanh hơn một ít, tuyến thể bị kích thích, tôi ngay trước đã sớm không chịu thua kém dâng trào lên.
“Thích thì kêu ra đi.” Động tác vừa phải tăng mạnh, phía trước tôi cũng đã muốn ướt át, cánh tay theo bản năng ôm cổ của nó.
“Thiệu Cung....” Dồn dập thở dốc, yết hầu ngứa ngứa, nói không ra lời.
Biết rõ tôi chờ đợi giải phóng cơn khát, nó đột nhiên rời khỏi, rồi sau đó tăng biên độ, tự mình tìm kiếm khoái cảm, lại cố ý đụng chạm vào nơi kia. Tôi đã muốn sụp đổ, toàn thân nóng cháy run rẩy tới cực hạn, cái kích thích cuối cùng kia lại chậm chạp không đến.
Bỏ rơi tự tôn bắt đầu theo bản năng đón nhận, nhưng từ đầu đến cuối còn lâu mới được phóng thích. Luật động cực độ làm tôi nhịn không được khóc nức nở.
Thế mà khốn cảnh của tôi, Lạc Thiệu Cung đang ở giữa cái mông khinh suyễn của tôi lại luật động nhanh hơn không ngừng, lại tựa hồ như tận tình hưởng thụ. Lúc ở trong cơ thể tùy ý chống đối vật thể cứng đang tăng tiến, nó đột nhiên ngừng lại, hít sâu một hơi, đem tôi lật nghiêng lại. Cái vật thô ráp bên trong lại xoay tròn ma xát khiến cho toàn thân tôi nổi da gà, rồi sau đó một chân bị đưa lên cao, đặt trên vai nó.
“Thực thoải mái ? Anh.........” Nó trừ bỏ thanh âm khàn khàn bên ngoài, rõ ràng lưu sướng một chút cũng không chịu ảnh hưởng, mà tôi cũng chỉ có thể kêu thảm thiết đứt quãng.
Giữa hai chân bị tách ra cứ trừu sáp, một tay xoa nắn đùa bỡ thứ đang thẳng đứng không phát tiết nổi : “Anh xem anh hiện tại đã hoàn toàn thích ứng loại sự tình này, nếu em không cùng anh làm vậy, có cảm thấy tịch mịch không, hửm ?”
Trong thân thể lẻn lên một ngọn lửa làm tôi vô ý thức lắc lắc đầu dồn dập thở dốc.
“A.................A............” Trừ chữ đó ra thì cái gì cũng phát ra không được.
“Anh kỳ thật rất thích, ít nhất cũng không chán ghét chuyện cùng nam nhân làm tình hả ?”
“Về sau gã đàn ông khác muốn lên giường với anh, có phải hay không nói vài câu là anh cũng sẽ mềm lòng, cho bọn họ làm việc này với anh ?” Vừa hỏi vừa tăng lớn lực đạo phần eo, tôi nhanh chóng nắm lấy cánh tay của nó, thân thể dao động, ngay cả khí lực để lắc đầu cũng không có.
“Em tuyệt đối không cho phép !” Đột nhiên đào đến chỗ sâu nhất. Tôi nức nở.
“Dù sao anh đối với thằng em này dễ tính như vậy, làm cái gì đều có thể dễ dàng tha thứ,“ nó thở dốc ngay ngay lúc đụng vào chỗ sâu, “Chúng ta từ đây về sau, cứ như vậy là được rồi......”
“Được rồi, anh....”
Cuối cùng thật mạnh đi đến đỉnh đầu, tôi rốt cuộc cũng tới lúc phóng thích, ở phía dưới cũng nhanh chóng co rút đem dục vọng của nó khóa lại bên trong.
Hai dòng nhiệt lưu phát ra làm tôi một trận hoa mắt.
“Anh....” Xụi lơ nằm xuống thành một đống còn bị nó ôm vào ngực, mặt nép vào bộ ngực trần trục, mồ hôi ẩm ướt lạnh lẽo chảy xuống làn da, lại có loại nhiệt độ làm cho người ta an tâm.
“Anh..... Ghét à ?”
Mệt đến không muốn động đậy, khép mắt lại kề sát vào nó, mặc nó cứ vuốt ve tấm lưng thấm đầy mồ hôi.
“Nếu không chán ghét, chúng ta cứ như vậy đi........”
Như vậy ? Là sao ? Lúc nó muốn là cho nó làm à ?
Tôi không có hỏi, cũng không có khí lực mở miệng. Mơ mơ màng màng cảm thấy được có gì đó mềm mại ấm áp đụng chạm vào môi.
“Được không ?”
A....... chỉ cần nó dùng ngữ khí ôn nhu hỏi “ Được không” là tôi dường như vô pháp cự tuyệt.
Kỳ thật, từ nhỏ đến lớn, nguyện vọng lớn nhất của tôi, không phải bạn gái, cũng không phải đại học T, mà là Lạc Thiệu Cung. Biết rõ chính mình không được, lại còn muốn một lần một lần cậy mạnh, chỉ nghĩ muốn biểu hiện tốt một chút, làm cho nó thừa nhận kẻ vô dụng này là anh, giống như tôi hy vọng nó làm nũng với tôi, bị người khác khi dễ thì chạy lại giúp nó đánh người xấu, lúc khổ sở chạy tới an ủi nó, lúc suy sụp cho tôi đến cổ vũ............
Nhưng, tên vô lại này.........
Nó cho tới bây giờ cũng chưa làm cho người khác khi dễ, cho tới bây giờ đều là thuận buồm xuôi gió, cho tới bây giờ đều là chí đắc ý mãn !
Không tới phiên tôi lên sân kháu !
Muốn được nó ngưỡng mỗ, chắc còn tám năm mười năm nữa, chờ ta cũng trưởng thành cao lớn thành thục, so với nó đều có mùi vị đàn ông, đến lúc đó............
“Hắt xì_______________!” Hắt xì thật lớn một cái làm cho mọi ý nghĩ kì quái tăng vọt lên chín tầng mây.
“Lạnh à ?” Cánh tay ôm lấy tôi thoạt nhìn nửa điểm cũng không tráng kiện, thoạt nhìn thon dài tao nhã, nhưng khí lực lại rất lớn.
“Chúng ta ở đây lại làm ấm đi.” Tay lại duỗi đến cái nơi ướt át kia, “Được không, anh ?”
“Gì ? Ư........”
Nếu lại thế này, cứ tiếp tục, một lần với hai lần không không nhiều lắm. Có hơi cam chịu, cố gắng thả lỏng, thả lỏng........
Cho dù cân não của tên vô lại này, không chịu tôn kính thằng anh tôi, nhưng, nếu nó nguyện ý thân cận tôi, ôn nhu với tôi, cũng được.......
Thích được nó thân cận, trước đây cũng ra sức làm bộ trái cây với tranh châm biếm đến dụ dỗ nó cùng chơi với tôi, dùng hết sức lực dùng các loại đồ chơi mua chuộc nó, muốn nó ngoan ngoãn nghe lời anh.
Nhưng cái tên trưởng thành sớm này, căn bản chỉ ra vẻ kỹ xảo cười nhạt với tôi.
Một chút cũng không đáng yêu.
Nêu hiện tại, cơ thể ta sơ mới những món đó có thể đả động đó, kia, kia cũng được đi...... Tạm thời trước hết cứ như vậy, chờ tôi về sau nghĩ ra biện pháp hay, ừm....... Chờ tôi trưởng thành thành một nam nhân vĩ đại........
“A........”
Rốt cuộc đỉnh đầu bị hung hăng lắc, tất cả những suy nghĩ miên màn đều từ cái đầu ra chạy trốn sạch sẽ.
“Anh không chuyện tâm, suy nghĩ cái gì vậy ? Hửm ?! Nhìn anh còn dám thất thần ! A....... thắt lưng lại nâng lên nào......”
“Oa ! Ngươi, ngươi chậm một chút, ô..............................”