Huynh Trưởng Biến Thái

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 0

Cả người bê bết ngã xuống mặt đất, kẻ bị thương nhìn vào cánh tay trái bị băng bó của mình, trên mặt còn chảy ra nhiều vệt máu.

Vừa rồi tại sao anh hai lại điên cuồng như vậy?

Nhưng mà lời nói trước kia hắn ta thậm chí còn nhớ đến rõ ràng…

Muốn cố gắng đứng lên nhưng cánh tay trái một khi tiếp xúc mới mặt đất liền truyền đến cơn đau tê tâm liệt phế, chân phải cũng vậy. Muốn gục xuống, phía dưới vừa chạm vào mặt đất cũng thật đau…

Francis đáng sợ, so với thời điểm ra đi còn đáng sợ hơn gấp mười lần…

Chàng trai nhắm mắt lại, dùng sức hô hấp.

Khi Francis đi còn hung hăng nhổ xuống đất một bãi nước bọt, trong miệng lẩm bẩm câu gì đó..

Trời ạ! Hắn sẽ không đi tìm Maryanne chứ?

Không được! Không thể!

Chàng trai gấp gáp bò đến phía cánh cửa, lúc này cửa đột nhiên bị mở ra, một sĩ quan cả người đầy máu toàn thân còn ướt sũng. Bả vai bởi vì kích động mà run rẩy, quân phục xinh đẹp trên người bị máu bắn tung toé đỏ thẫm một mảnh…

“Francis… Francis anh…”

“Freyr, Freyr…”

Sĩ quan dữ tợn mở to hai mắt, tơ máu tràn ngập giống như đang biểu hiện sự hưng phấn của hắn. Khoé miệng hắn bỗng nhếch lên một góc độ rất cao, giơ tay trái của mình tựa hồ như bắt được toàn bộ thế giới…

“Freyr, nhìn xem! Đây chính là tử cung của ả đàn bà kia! Chính là tử cung của ả đàn bà kia! Ta đã giết ả! Ả ta đã chết đã chết! Em sẽ không còn có đứa con nào nữa! Sẽ không còn nữa! Vĩnh viễn không! Em là của ta, vĩnh viễn chỉ là của ta!”

Chàng trai cả người đầy máu ngây dại…

Maryanne đã chết?

“Francis anh là tên khốn nạn! Anh đã làm gì? Anh nên xuống địa ngục đi! Anh vĩnh viễn sẽ không được siêu sinh! Anh quả thật so với đám Phát Xít không có gì khác biệt cả!”

Đến bản thân cậu cũng không biết chính mình vì cái gì lại dùng những từ ngữ độc ác chửi anh hai của mình như vậy, Francis nét mặt ngây dại, hắn ta run rẩy ném tử cung xuống sau đó rút một con dao găm ra, tay trái thô lỗi móc vào khoang miệng của cậu…

“Dám mắng ta! Em dám mắng ta! Lại còn vì ả chết tiệt kia mà mắng ta!”

Francis kéo đầu lưỡi của cậu ra, tay phải cầm con dao găm không chút do dự cắt xuống…

Bên ngoài tiếng mưa to không ngừng rơi, tiếng sấm chớp cũng rất lớn, mọi người đều trốn trong nhà nên hoàn toàn không hề biết, có một tiếng hét thảm thiết phía sau tiếng sấm rồi hoàn toàn biến mất…

————

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.