Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 74: Chương 74: Chỗ dựa vững chắc




Sau khi cuộc chiến chấm dứt, Hermes đi tới phòng thảo luận chính sự cùng quốc Vương và các tướng quân thương lượng chiến lược kế tiếp, sau đó lại đi thăm Paris.

Thần sắc đẹp Aphrodite dùng thần dược chữa thương, mặc dù nhặt về một mạng, nhưng bị thương không nhẹ. Nhưng ít nhất, dân thành Troy sẽ không oán giận hắn không ra chiến trường nữa, Paris đã tìm về tôn nghiêm một người đàn ông nên có, này cũng là nguyên nhân mình cùng Hector ngươi ở ngoài sáng biết hắn không thể thủ thắng dưới tình huống, còn để cho hắn đi khiêu chiến Meneleus.

Sau khi an ủi Helen, Hermes kéo thân thể mỏi mệt, chuẩn bị trở về phòng nghỉ một lát.

Vừa vào phòng, một đôi tay mạnh mẽ hữu lực chợt ôm lấy, không đợi y phục hồi tinh thần, người kia đã dán lên môi y —— cho dù chưa kịp thấy rõ mặt của đối phương, dựa vào hơi thở nóng rực quen thuộc này, Hermes cũng biết người này là ai.

“Buông! Apollo!” giãy không ra được, Hermes không thể làm gì khác hơn là nghiêng đầu sang chỗ khác tránh né nụ hôn của hắn, “Chúng ta không phải đã chia tay sao!”

“Biểu hiện hôm nay của ta trên chiến trường tốt như vậy, ngươi không thưởng cho ta chút gì à…” Apollo đang trong dục hỏa thiêu thân mặc kệ y phản kháng thế nào, vẫn cường thế mà đẩy y tới bên tường, tiếp tục say sưa mút hôn y.

“Ngươi biết định nghĩa ‘Chia tay’ là gì không? Đó chính là ngay cả một đầu ngón tay ngươi cũng không thể đụng vào ta!”

“Tại sao? Ngươi cùng Hades có thể, đối với ta lại không được!”

Apollo nhớ tới đêm đó Hades đem y mang đi lại bừng cơn giận, hai tay càng cường ngạnh siết chặt y, càng điên cuồng cướp đoạt thân thể y…

“Dừng tay! Ngươi súc sinh! A… Zeus!”

“Đừng lấy Zeus tới dọa ta!”

“Khụ khụ!”

Sau lưng truyền đến hai tiếng ho khan cường ngạnh mà lạnh như băng, thanh âm uy nghiêm kia tựa như sấm rèn, Apollo đành không cam lòng dừng tay lại, ấm ức xoay người, hướng vị khách không mời mà đến này hành lễ, nói: “Phụ vương.”

Zeus lạnh lùng theo dõi hắn, chậm rãi mở miệng: “Dùng sức mạnh đối với người trong lòng là biểu hiện vô năng của một nam nhân.”

Apollon cắn răng, căm giận bất bình: “Nếu ngươi trơ mắt nhìn người mình yêu mến bị cướp đi, ngươi cũng sẽ nóng lòng.”

“Chuyện như vậy không cần ngươi nói, ta đã thể nghiệm qua một lần rồi!” Zeus cả giận nói, “Ngươi về Thần Điện hảo hảo nghĩ lại đi, thử nghĩ xem Hermes tại sao không muốn ngươi! trước lúc ngươi tìm về Apollo thuở xưa, ngươi không được trở lại tìm Hermes!”

Lời Zeus như một phen kinh lôi(tia sấm chớp) đánh thức Apollo, hắn dù sao cũng là người thông minh, lập tức lĩnh ngộ ý của phụ thân, quay đầu lại nói xin lỗi với Hermes: “Thật xin lỗi… Ghen tỵ chi hỏa đã chôn vùi lý trí của ta. Ở trước lúc ta tỉnh táo lại, ta sẽ không tới quấy rầy ngươi nữa.”

Apollo nói xong liền rời khỏi phòng, để lại hai phụ tử bọn họ.

“A, Zeus, sao ngươi lại tới đây?” Hermes sửa sang y phục lại, cười cười hóa giải lúng túng, “Đã lâu không gặp, ngươi vẫn đẹp trai như ngày nào a…”

“Ngươi là tên tiểu tử thúi không tim không phổi(vô tâm vô phế)!” Zeus tức giận nhéo mặt Hermes, “Đủ lông đủ cánh rồi mà! Đi ra ngoài hai năm cũng không nhớ ta một cái, còn trốn đông trốn tây tránh né ta!”

“A… Đau quá đau …” Hermes méo miệng cầu xin tha thứ nói, “Trước buông, nghe ta giải thích a!”

“Hừ! đồ du côn cắc ké!” Zeus lúc này mới buông lỏng tay ra.

Hermes sờ sờ gương mặt đã đỏ lên: “Ôi ơ, mắng người không mắng má nó, đánh người không đánh vào mặt a…”

“Đau chết cũng đáng đời!” bộ dáng Zeus vẫn là giận không kềm được.

Hermes vội vàng gắn thêm vài cái chân chó, vừa bóp vai vừa đấm lưng: “Hai năm không thấy, lão nhân gia ngài so với lúc ta rời khỏiOlympustrẻ lại không chỉ hai trăm tuổi a, quả nhiên không có ta ở bên cạnh làm ngài tức giận, dung quang trở nên toả sáng a…”

Zeus trừng mắt liếc y một cái, toát ra vẻ cô đơn: “Hermes, trở lại đi.”

lực tay Hermes chậm lại chút ít, cười nói: “Ta không phải đang tu hành sao?”

“Tu cái gì chứ! Apollo cũng được ta thả ra rồi, Poseidon cũng trở về biển luôn, sự kiện kia cũng đã qua, ngươi còn lý do gì tu hành a?”

“chỗ này hiện đang chiến tranh, rất nhiều người là bằng hữu của ta, ta có thể bỏ lại bọn họ sao?”

Zeus cau mày nói: “Chuyện này ngươi không nên nhúng tay vào.”

“Zeus, ta muốn thủ hộ tòa thành này.”

Zeus nghe giọng điệu nghiêm túc của y, đành thở dài: “Ngươi theo ta trở về, ta giúp ngươi để ý nơi này.”

Hermes trầm mặc không nói, vẫn không đáp ứng.

“Thế nào, có ta ở đây, ngươi vẫn chưa yên tâm?” Zeus quay đầu lại nhìn y một cái, bổng chốc minh bạch, “Nga, ta biết rồi, ngươi không bỏ tên kia được.”

“Ta không có…”

“Không có? Hừ! Ngươi biết ta nói là tên nào à? Tiêu tâm tư này của ngươi, ta đoán một cái là trúng!”

Hermes không phản bác… Không sai, Hades không thích đếnOlympus, trở về, sẽ không thể giống như bây giờ, nhìn áo choàng màu đen tiêu sái phần phật trước cơn gió mạnh kia nữa…

“Hermes, không nên nhớ hắn nữa.” giọng Zeus trịnh trọng mà ôn hòa , “Cho dù giữa các ngươi không có Persephone tồn tại, ta cũng sẽ không cho các ngươi ở chung một chỗ! Ngẫm lại xem, Minh giới a! Nơi đó cũng không phải khu vực của ta, sau này ta muốn gặp ngươi một cái thì khó lắm a!”

“Ha hả, ta biết… Ta sẽ không sống chung với hắn.” Hermes cười khổ một tiếng, “Ta chỉ là muốn ở lại tạm thời, ngươi hãy để ta tùy hứng một chút nữa. Chờ chiến tranh kết thúc, ta liền trở về bên cạnh ngươi.”

“Nhưng đây là một cuộc chiến tranh rất dài a, Hy Lạp vàTroy, người nào cũng không thể một ngụm đem đối thủ ăn vào bụng…”

“Bất luận thời gian bao lâu, đối với thần linh tánh mạng vô hạn mà nói, không phải chỉ là trong nháy mắt hay sao? Hơn nữa ngươi biết ta ở chỗ này, sau này có thể thường đến xem ta mà.”

“Hỗn tiểu tử, ngươi muốn bắt cóc ta có đúng hay không?!”

Hermes cười híp mắt: “Chỉ cần có thể bảo vệ tòa thành này, dùng chút thủ đoạn thì có gì quan trọng nào?”

“Ai, mười năm a!” Zeus cảm khái nói, “NếuTroycó thể chống đỡ mười năm, sau này cõi đời này không có một người nào, không có một quốc gia nào có thể hủy diệt nó.”

“Ta hiểu được, phụ vương!” Hermes bừng tỉnh đại ngộ, đây là Thiên Cơ Zeus chỉ tiết lộ cho y biết.

Zeus vỗ vỗ bờ vai y: “Vẫn là câu châm ngôn kia, muốn trở lại, chỉ cần kêu ta là được.”

“Cảm ơn ngươi, Zeus.” Hermes cõi lòng đầy cảm kích ôm hắn, “Nhớ bảo trọng.”

“Ngươi cũng vậy a.” Zeus vỗ vỗ lưng y, hết sức thương yêu, “Nhớ bảo trọng.”

Ngày thứ hai, Zeus liền triệu tập các vị thần tụ tập đến Lôi Thần Điện, nhắn nhủ mệnh lệnh của mình cho bọn họ.

“Các ngươi nghe đây, chiến tranh thànhTroylà chiến tranh của loài người, ta không hi vọng nó biến thành chiến tranh giữa các chư thần! Từ hôm nay trở đi, không cho các ngươi tham gia chiến đấu nữa, nếu bị ta phát hiện có thần nào xuất hiện trên chiến trường, ta liền đá vào địa laoOlympus!”

Hera nghe xong hết sức không phục: “Không công bằng! Hermes đang ởTroy!”

“Hắn không giống, hắn bây giờ là người phàm, muốn làm gì thì làm.”

“Ngươi… Hừ!”

Hera giận đến mặt đỏ, chư thần cũng hiểu được ý Zeus, rõ ràng cứ như bên nào cũng không giúp, nhưng thật ra là thiên vịTroy, chỗ Hermes đang ở.

Lập tức ai cũng không dám nói chuyện, không thể làm gì khác hơn là tuân theo lệnh Thần vương đi làm.

Sau Hội nghị, Thiên Hậu Hera vẫn tức giận không thể bình tĩnh, tìm Athena không hài lòng phàn nàn.

“Hai ngày trước hắn còn đáp ứng ta không hỏi chuyện này, hôm nay nói trở mặt liền trở mặt! Ta thật tuyệt vọng với loại nam nhân này! Đáp ứng ta một việc cũng không làm được!”

“Thiên hậu bớt giận, phụ Vương hỉ nộ vô thường, mặc dù hiện tại hắn nghiêng về phíaTroy, nói không chừng ngày mai sẽ thay đổi phương hướng. Chúng ta trước theo ý của hắn mà làm, ngỗ nghịch hắn chỉ làm chuyện trở nên càng hỏng bét.”

“Vậy ngươi nói làm sao bây giờ! ngườiTroygần đây thắng cả hai trận, tình cảnh quân Hy Lạp nguy hiểm, không phải muốn ta đem chỗ ngồi Thiên Hậu bại bởi tiểu tử thúi kia chứ!”

“Thế thì không cần.” Athena khẽ mỉm cười, “Phụ vương chỉ nói không cho chúng ta ra chiến trường, cũng không nói không thể chỉ điểm sau lưng bọn họ nha.”

Hera nghe lời Athena nói, tâm tình sáng tỏ thông suốt: “Điều này cũng đúng.”

Những ngày kế tiếp, có thể nói là năm tháng khó chịu đựng nhất của quân Hy Lạp.

Các quyền năng vô hình trợ giúp bọn họ đột nhiên biến mất, ngườiTroynhờ vào thành tường cao, một lần lại một lần đánh lùi tiến công của họ.

Có mấy lần quân độiTroythậm chí ra khỏi thành chủ động xuất chiến, đánh cho quân lính Hy Lạp tan rã, giơ cao cây đuốc muốn thiêu hủy chiến thuyền của bọn họ. Nếu không phải Achilles nghĩ tình đồng bào mà xuất thủ cứu giúp, người Hy Lạp có thể cũng không quay về cố hương được.

Người Troy vì thắng lợi liên tiếp mà tinh thần dâng cao, quân Hy Lạp lại mây mù che phủ tối tăm không tan.

Hi vọng duy nhất của họ chính là Achilles, những anh hùng khác cũng thử thuyết phục hắn tới lãnh đạo quân đội tác chiến, nhưng đều bị hắn nhất nhất từ chối nhã nhặn, trừ lúc phòng vệ, hắn không chủ động công thành.

Agememnon hết sức ghen ghét với Achilles.

Một bên ghen tỵ hắn được hưởng uy vọng cao như thế trong quân, thậm chí vượt qua mình thân làm Thống soái; một bên căm phẫn hắn không nghe mình chỉ huy, nhiều lần rời khỏi chiến tranh.

Tức giận thiêu hủy lý trí, Agememnon thậm chí hoài nghi giấc mộng tiên đoán ban đầu, nghĩ mọi biện pháp muốn trả thù Achilles.

Rốt cục có một lần, gã thừa lúc Achilles không có trong doanh, mang theo quân đội xông vào nơi đóng quân của Argo, lấy cớ chiến đấu bất lực, dùng gậy đánh mấy tên tướng lãnh thân tín của Achilles.

Achilles biết được chuyện này liền nổi trận lôi đình, không tiếc rút đao khiêu chiến với Agememnon, nếu không phải các vị anh hùng ra sức ngăn cản, chỉ sợ sớm đã chặt đầu gã xuống!

Từ đó về sau, Achilles thề không vì Agememnon mà chiến nữa, mang theo quân đội kéo sang một góc, lạnh lùng ngắm nhìn chiến cuộc, hắn muốn tận mắt xem đội quân Agememnon thảm bại như thế nào!

Song, so với mất đi sự trợ giúp của thần linh và Achilles, người Hy Lạp còn gặp phải một vấn đề nghiêm trọng hơn.

Bọn họ Đường xa kéo đến lương thảo sớm đã hầu như không còn, đói bụng uy hiếp còn đáng sợ hơn so với ngườiTroytấn công.

Rất nhiều người sinh ra lòng chán ghét chiến tranh, các bộ phận mâu thuẫn nổi dậy phân tranh không ngừng, vị trí lãnh đạo của Agememnon lung lay sắp đỗ.

Hera nhìn ở trong mắt cấp ở trong lòng, lấy thân phận thiên hậu tự mình báo mộng cho các Đại tướng lĩnh, lấy tài phú khổng lồ trong thành Troy hấp dẫn bọn họ, ủng hộ bọn họ không nên buông tha, thậm chí uy hiếp nếu muốn chạy trốn sẽ bị trừng phạt.

Dưới sự cưỡng bức dụ dỗ này, các quốc vương vốn đã chia năm xẻ bảy lại sáp lại gần nhau, thương lượng giải quyết khốn cảnh trước mắt như thế nào.

Vì bảo đảm toàn quân ấm no, một nhóm quân bị phái đi tấn công các nước nhỏ lân cận, cướp đoạt Kim Ngân tài bảo lương thực quần áo vật dụng cung cấp cho đội quân.

Sách lược lấy chiến nuôi chiến này hóa giải lo lắng trước mắt người Hy Lạp, nhưng lại đón lấy oán hận của các quốc gia Châu Á, các quốc gia không bị xâm lược vì không muốn giẫm lên vết xe cũ, rối rít phái quân đi trợ giúp Troy, hy vọng có thể sớm ngày đuổi người Hy Lạp như bọn châu chấu này đi.

Chiến tranh giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, các viện quân lần lượt đến thành trì, Troy vốn ở vào thế yếu, trong khoảng thời gian ngắn trở nên cường đại lên.

Hermes suy nghĩ, đã đến lúc phản công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.