Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 11: Chương 11: Đánh quái vật




Hermes trước tiên đem thần dụ của Zeus chuyển cáo cho quan tế ti của các quốc gia, sau đó mới đi đến vương quốc Lerna tìm Heracles, đứa con trần tục của Zeus.

Hermes trốn trên một cái cây, xa xa nhìn Heracles đang tỉ thí võ nghệ cùng đồng bạn, cẩn thận đánh giá hắn có phải là người có tài hay không.

Sự thật chứng minh sự sủng ái của Zeus cũng có đạo lý, tiểu tử này không hổ là rồng trong loài người. Nhìn bộ dạng thì chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, lại có thể hai ba lần quật ngã mấy người vạm vỡ so với hắn còn cao hơn một nữa, xem ra thần lực này có nguồn gốc từ phụ thân hắn.

Nhưng tiểu tử này vẫn còn quá trẻ, dư sự dũng mãnh nhưng trí lực lại không đủ, rõ ràng có chỗ có thể thắng bằng mưu trí, hắn tại sao phải đánh nhiều hiệp như vậy chẳng khác nào đem khoe ra khí lực của bản thân. Cái tên này gặp gỡ cao thủ thì sẽ chịu thiệt.

Một phen tỷ thí xuống dưới, Heracles đã đánh ngã hơn mười võ sĩ đến kiêu chiến, cười ha hả kéo bọn họ lên mặt đất, ước hẹn ngày sau sẽ cùng đi uống rượu.

Hermex thấy hắn còn là một người hào phóng, quyết định giúp hắn một phen.

Ngay khi Heracles xoay người đi về nhà, đi qua một nơi không có bóng người, Hermes ẩn thân nói thần dụ cho hắn biết: “Heracles, không cần lãng phí tuổi thanh xuân và thể lực của ngươi. Hãy đến đầm lầy vùng Lerna diệt trừ con rắn Hydra chín đầu, ngươi sẽ có được sự tôn kính của mọi người cùng danh hiệu anh hùng đầy vinh dự.”

“Cám ơn ngài nhắc nhở! Ta bây giờ đi!”

Không biết thanh âm đến từ phương nào, Heracles chỉ có thể hướng về phía không trung hô to.

Rốt cục có cơ hội làm nên đại sự nghiệp , Heracles thập phần hưng phấn!

Từ nhỏ mẫu thân đã nói cho hắn biết phụ thân hắn là vua của chúng thần, Zeus. Hơn nữa đã có lời tiên đoán, sau này hắn sẽ trở thành một đại anh hùng uy chấn bốn phương, cho nên có thần dụ xuống đến hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chỉ cảm thấy cơ hội để thể hiện quyền cước đã đến!

Hermex còn chưa nói xong, người này liền nhanh như chớp chạy về nhà thu thập hành lý. Chỉ còn có thể lắc lắc đầu, xem ra cho dù cảnh báo hắn Hydra khá lợi hại, hắn cũng chưa chắc chịu nghe. Chỉ có thể đi theo phía sau giúp hắn chùi đít!

Con mẹ nó!

Tại sao hắn lại phải làm bảo mẫu thế này!

Herales trèo đèo lội suối suốt ba ngày, cuối cùng cũng đến gần vương quốc nọ, bên cạnh đầm lầy nơi con rắn chín đầu Hyrdra thường sống.

Heracles ở trong thôn lân cận đó nghe ngóng, biết được Hydra này thường xuyên đánh lén thôn trang ăn thịt súc vật, nếu không tìm thấy súc vật để ăn sẽ bắt người để thay thế.

Trong thôn người có thể chạy đều chạy mấy, chỉ còn lại một ít người già, phụ nữ và trẻ con ngồi than thở.

“Giao cho ta lo liệu! Bổn gia tới chính là để giết Hydra!”

Lão già trong thôn lắc đầu nói: “Người trẻ tuổi, tuy rằng bộ dạng ngươi tráng kiện hữu lực, nhưng Hyrda này có tới chín đầu lại, miệng lại đầy răng nọc, ngươi sẽ đấu không lại hắn!”

Heracles tràn đầy tự tin vỗ vỗ ngực: “Không thành vấn đề! Bổn gia là đứa con của Zeus, chính là lão nhân gia ông phái ta đến vì dân trừ hại! Các ngươi không tin ta thì cũng phải tin Zeus chứ, lão nhân gia ông nhất định sẽ phù hộ cho ta!”

Hermes ẩn thân một bên thấy Heracles giống như sôi máu lên, không khỏi cười lạnh một tiếng.

Ta nói huynh đệ: ngươi đại khái ngay cả Zeus như thế nào cũng chưa thấy qua, như thế nào biết hắn sẽ trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào ngươi chứ?

Hắn cũng chỉ là phái một tên thần truyền lệnh nho nhỏ như ta đến âm thầm tiếp ứng, để bản thân mình có thể vội vàng đến nơi khác để tán gái!

Nhóm thôn dân đương nhiên là cũng chưa thấy Zeus lần nào. Biết được thân phận lai lịch của Heracles, nghe hắn một phen lời nói hùng hồn, nhất định là chụp nát của bàn tay hắn, cảm động đến rơi nước mắt, liên tục hô to đã được cứu!

Vào ban đêm, Heracles trú lại trong thôn, thôn dân đem giết hai con gà còn sót lại để chiêu đãi hắn, giúp hắn ngày mai có sức để đánh quái vật.

Hermes cũng đói bụng, bởi vì y phải bí mật chấp hành nhiệm vụ nên cũng không thể hiện thân, chỉ có thể nhìn Heracles cắn ăn một miếng thật lớn.

Y thân là thần tiên, thật không ngờ có ngày thấy người ta ăn mĩ vị, nghe mùi thịt tỏa hương thơm ngào ngạt bụng y lại kêu vang. Bất quá trên bàn cơm cũng không có phần y, đành phải oán hận đầy bụng thập phần thê lương chạy vào rừng hái trái dại để lót bụng.

Sáng sớm hôm sau, mây đen dày đặc gió rít vù vù.

Apollo này không biết là đến chỗ nào nhàn hạ rồi, phải chi hắn đến giúp làm cho thời tiết tốt thì hay biết mấy!

Quên đi quên đi, vẫn là dựa vào chính mình đi!

Bên này, Heracles đã cáo biệt thôn dân, mang theo hy vọng tha thiết của bọn họ, đánh bại con quái vật.

Trước khi xuất phát Hermes cũng có tra nhiều tư liệu. Hydra kia chính là xà yêu ngàn năm, không chỉ có thân hình rất lớn và chín cái đầu, hơn nữa ranh nanh sắc nhọn còn có thể phun kịch độc. Nghe nói chỉ cần bị hắn cắn một cái liền chết ngay tại chỗ.

Hermes tâm sự nặng nề, Heracles lại có vẻ thập phần thoải mái, hát vang điệu dân gian đi tới cửa động của Hydra.

Cửa động thập phần im lặng, chim chóc cũng không dám ở chỗ này kêu to, Heracles đoán rằng yêu quái kia đại khái còn đang ngủ.

Xuất cung ra, Heracles “sưu sưu” liên tiếp mấy phát dẫn dụ xà xuất động.

Không bao lâu, trong động bỗng có động tĩnh, nghe thấy đại rắn rít lên âm thanh xì xì, chín cặp mắt xanh ở trong hắc động phát ra lục quang vô cùng khủng bố.

Heracles theo bản năng lui ra phía sau vài bước. Tuy rằng hắn nổi tiếng lá gan lớn hơn người, nhưng nhìn thấy thân hình khổng lồ của Hydra, vẫn không khỏi ngẩn cả người.

Hydra cao ngạo mà ngóc chín đầu lên, bộ mặt dữ tợn nhìn tên tiểu bất điểm trên mặt đất, phun ra hơi thở tanh tưởi làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.

Hermes đứng ở bên cạnh, nhìn Heracles làm thế nào để đối phó nó. Dù sao diễn viên là hắn chứ không phải mình, không liên quan đến sống chết y tuyệt không ra tay.

Heracles liên tục bắn vài mũi tên vào Hydra. Nhưng cung tên của con người đối với làn da còn muốn dày hơn mặt tường này mà nói căn bản là vô dụng, giống như mũi tên đồ chơi của tiểu hài tử đều “leng keng” rơi xuống đất.

Lúc này Hydra vươn mạnh một cái đầu cắn vào Heracles. Heracles vứt bỏ cung tiễn nghênh đón, hai tay mở ra ôm lấy đầu của nó kẹp chặt. Cũng may lực cánh tay của người này siêu cường, cho dù Hydra lay động đầu như thế nào cũng vẫy không ra, trong khoảng thời gian ngắn thật khó phân cao thấp.

Hydra thấy tình hình không ổn, quay thân trở lại, gắt gao cuốn lấy đùi Heracles. Heracles rút một bàn tay ra, lấy ra một thanh kiếm sắc bén sau lưng chặt bỏ một cái đầu, cái đầu vừa định cắn hắn rơi xuống phun độc khắp nơi.

Những cái đầu khác của Hydra đau đớn kêu lên, điên cuồng hướng Heracles mà tấn công.

Hermes thấy hắn gặp nguy hiểm, giẫm một cước bay lên trời, hiện thân ở trước mặt Hyda, biến thành một con chim xinh đẹp mê hoặc nó.

Hydra quả nhiên bị phân tán, chia vài cái đầu ra truy đuổi y. Thân thể nhẹ nhàng của Hermes giống như con ong mật vàng bay nhanh quấy rối, đánh trái né phải tựa hồ không có quy luật, ba cái đầu của Hydra bị y nhiễu đến hoa cả mắt. Cuối cùng, thật vất vả mới đuổi kịp, Hydra vươn miệng muốn cắn. Nhưng đột nhiên cái cổ trở nên cứng ngắc bất động, như là bị cái gì đó hung hăng kéo lại.

Herms mỉm cười ngay trước mặt một cái đầu, đắc ý nhìn bản thiết kế của chính mình mấy cái cổ thô lớn kia bị cột thành bánh quai chèo, ba cái đầu bị vướn cùng một chỗ kêu lên thảm thiết.

Hermes thu hồi ánh mắt tươi cười, thần trượng trong tay biến thành lưỡi dao sắc bén, đem mấy cái đầu bị quấn cùng một chỗ đồng loạt cắt xuống, cứ như đang thái rau vậy.

Hắc hắc, này còn kích thích hơn cả trong trò chơi game đánh quái vật nữa!

Heracles bên kia cũng đánh hạ ba cái đầu, cũng coi như có chút tài năng. Hermes vỗ vỗ tay, nghĩ thầm, chỉ giúp đến đây thôi, còn lại cứ để hắn tự chinh phục lấy.

Nhưng khi thấy thắng lợi đã trước mắt, Hera quả nhiên đến quấy rối, hắn cũng giống như Zeus không hiện thân, mà phái con cự giải bên người đến trợ giúp.

Cự quái kia vừa đến đã dùng kiềm lớn kẹp lấy chân Heracles, đem hắn đang đại chiến chính hàm cấp bay đi.

Ba cái đầu còn lại của Hydra có cơ hội để phục hồi, đồng loạt quay đầu, hung tợn trừng mắt Hermes chỉ còn lại trên mặt đất.

“Này… nói trước cho minh bạch nha, ta chỉ tới đánh yểm trợ thôi…”

Ba cái đầu còn lại cuối cùng lớn vô cùng, Hermex chỉ có một mình cũng khó địch lại, trong lòng suy nghĩ có phải hay không cũng nên nhanh chóng bôi dầu lên lòng bàn chân.

Đáng tiếc đã không còn cơ hội, Hydra dường như phát điên hướng y mà cắn!

“Chó chết! Đánh liền đánh! Ngươi cho là ông nội thật sự sợ ngươi a!”

Hermes tránh được công kích của Hydra, xoay người bay đến góc chết của tầm mắt nó, đại đao dùng sức mà bổ, lại chặt xuống một cái đầu.

Chỉ còn lại có hai đầu, Hydra có vẻ đặc biệt cẩn thận, không dám tùy tiện tấn công về phía trước. Hermes cũng án binh bất động, hai bên đều thử thăm dò đối phương, ai cũng không dám tấn công trước.

Cuối cùng vẫn là Hydra không nhịn được trước, một đầu hướng Hermes đánh tới, Hermes phấn khởi nghênh chiến, nhất thời đánh đến khó phân thắng bại.

Nhưng ngay khi phía sau của Hermex không phòng bị. Một cái đầu khác của Hydra lén lút luồn qua, mở to cái mồm đầy máu táp vào sau lưng y….

Hermes chỉ cảm thấy sau lưng một trận gió lạnh, muốn quay đầu lại đã không kịp. Nghĩ thầm, rằng lần này tiêu rồi, bị công kích như thế này thật không có trong mong muốn, đầu rắn phía sau đột nhiên “Phù phù” một tiếng, ngã xuống mặt đất.

Hermes nhìn lại, trên đầu rắn cắm một mũi tên vàng quen thuộc, trong nháy mắt cái tên làm người ta chán ghét liền mỉm cười đứng trước mắt.

“Xem ra ta xuất hiện thật đúng lúc a.”

“Mẹ kiếp! Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”

“Ta cũng đúng lúc đi ngang qua, nhìn thấy ngươi gặp nguy hiểm nhịn không được ra tay… A! Cẩn thận!”

Hai người vừa không chú ý. Hydra đã nâng cái đuôi lớn quật Hermes xuống mặt đất, lại gắt gao ngăn chặn y, cái đầu cuối cùng dùng hết sức lực còn lại táp về phía y!

Đã không kịp cài tên giương cung, dưới tình thế cấp bách Apollo dũng cảm quên mình nhào tới chắn trước mặt Hermes, lấy tay chặn Hydra lại, hai chiếc răng nọc lợi hại vừa vặn cắn vào cánh tay hắn!

“Apollo! !”

Hermex trong lòng bị kéo một cái mạnh, sắc mặt đều tái nhợt!

Chờ y lấy lại bình tĩnh, ngực tràn đầy phẫn nộ. Không biết sức mạnh đến từ nơi nào, liền ra sức tránh đi sự trói buộc của Hydra, múa cây kiếm trong tay chém vào cái đầu vừa cắn Apollo!

Nhất thời máu chảy đầm đìa, Hydra rốt cục cũng buông lỏng miệng ra, cái đầu cuối cùng lập tức ngã trên mặt đất.

“Apollo, ngươi không sao chứ?”

Hermes thấy trên tay hắn là hai lỗ thủng đầy máu, không lớn nhưng lại rất sâu, nhất thời trong lòng nóng như lửa đốt.

“Ha hả, đau lòng ta? Hôn ta một cái đi!”

Apollo lại chuyện trò vui vẻ, giống như bị thương không phải hắn.

“Đến lúc này ngươi còn nói đến mấy chuyện này sao! Ngươi là đồ sắc quỷ, có chết thì Minh Vương cũng không thu ngươi!”

“Ai nha nha, người ta vừa mới liều chết cứu giúp. Ngươi cứ như vậy mà đối đãi ân nhân cứu mạng sao?”

“Nói nhảm. Đổi là người khác, ta sẽ vô cùng cảm kích, nhưng ngươi thì… sẽ rất khó nói!”

Hermes đột nhiên nhớ tới Apollo là chủ thần, chủ thần chắc là không chết, vì thế yên tâm bỏ được khối đá trong lòng, khôi phục lại bản chất ác độc bình thường, nói: “Ta hỏi ngươi, cái gì ngươi không cẩn thận đi ngang qua nơi này, chứ không phải là muốn xen vào việc của người khác sao? Ngươi không phải đi theo sau mông ta à? Có phải ngươi muốn làm ‘anh hùng cứu mĩ nhân’, làm cho ta thật cảm kích sau đó nhân cơ hội xuống tay hay không? Vết thương này chắc là giả phải không, cũng là kế hoạch do ngươi cùng Hydra thương lượng tính gài ta? Nói cho ngươi biết, ta không để mình bị quay vòng vòng đâu! Loại kĩ xảo này đời trước ta dùng muốn nát, còn giúp huynh đệ của ta cua không ít nữ nhân, muốn dùng kế này dẫn ta mắc câu? Ha ha, không có cửa đâu nhé!”

Apollo bưng kín miệng vết thương, lộ ra một tia cười trắng bệch: “Ha ha, ngươi thật thông minh, chuyện gì cũng không thể gạt được ngươi…”

“Tất nhiên! Ngươi sao không đi hỏi thăm một chút ta là ai, chỉ có ta gạt người, nào có người gạt ta?”

Hermes ra vẻ bình tĩnh, cười ha ha, “Thế nào, kêu cho ngươi một thầy thuốc nha, xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ .”

“Không cần, chút tiểu thương này…”

“Vậy thì thôi! Điểm ấy tiểu thương đối với Thái Dương Thần đường đường mà nói thì là cái gì!”

Hermes vỗ bả vai Apollo một cái, “Ta đây đi về trước, ta phải cõng ngươi sao?”

“Cám ơn nhiều, ta có thể tự mình trở về.”

“Tốt lắm, tái kiến huynh đệ!”

Hermes vỗ đôi cánh trên thần khí cất cánh, thật sự bỏ lại Apollo bay lên trời cao.

Apollo nhìn bóng dáng thanh tú phiêu dật kia dần dần biến mất vào phía chân trời, đau lòng nhưng vẫn bất đắc dĩ nở nụ cười: “Ngươi a, thật ghét ta như vậy sao…”

…………………………………….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.